Editor: Phong Hà

Nghĩ đến đây, Hách Liên Cẩn Du cảm thấy cực kỳ vui mừng.

Hắn ngẩng đầu nhìn Phượng Sở Ca, lại thấy Phượng Sở Ca nhíu mày, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn hắn.

"Ngươi nhìn bổn vương như vậy làm gì? Bốn vương nói không đúng sao?"

Phượng Sở Ca khẽ lắc đầu, vẻ mặt ngươi không còn thuốc chữa. "Tam vương gia, rốt cuộc là ai cho ngươi dũng khí nói ra những lời này? Ta nói ngươi vẫn là nên xem mình rốt cuộc là bộ dạng gì, đợi thấy rõ chính mình hãy đến nói những lời này!"

Lời vừa nói ra, Tử Lan, Lục Trúc, Bích La đều không nhịn được bật cười thành tiếng.

Lúc trước Hách Liên Cẩn Du nói những lời kia, các nàng thiếu chút nữa cười phun ra rồi.

Bất quá..

Tiểu thư đã sớm dãy bảo các nàng, phải có tố chất.

Cho nên các nàng mới nghẹn cười, không đánh gãy lời Hách Liên Cẩn Du.

Hiện tại, nghe tiểu thư nói như vậy, các nàng triệt để không nhịn được nữa, cả đám ha ha nở nụ cười.

Biết rõ chính mình bị bọn thị nữ chê cười, mặt Hách Liên Cẩn Du một hồi trắng lại một hồi hồng.

Nhìn thấy trong mắt Phượng Sở Ca đều là trêu tức cùng ba thị nữ bên cạnh cười đến nỗi eo không thẳng nổi, hai tay Hách Liên Cẩn Du nắm chặt thành quyền.

Chỉ một khắc, hảo cảm vừa sinh ra đối với Phượng Sở Ca lập tức tiêu tán không còn chút nào.

Hắn giương mắt nhìn Phượng Sở Ca, hừ lạnh.

"Phượng Sở Ca, nếu là ngươi ta đã xem lại bộ dạng của chính mình, ngươi thực cho rằng a miêu a cẩu đều có thể vào Vân Thiên học viện? Đến lúc đó nếu không trúng cử, ngươi cũng đừng khóc lóc!"

Dứt lời, hắn phất mạnh tay áo bước đi..

Sau lưng, Tử Lan các nàng nhìn bóng lưng Hách Liên Cẩn Du, cười càng thêm lớn tiếng hơn..

Khóc lóc..

Đến lúc đó còn không biết người khóc lóc sẽ là ai đây!

* * *

Quá khứ, mỗi lần tiến vào Vân Thiên học viện đều không vượt quá bốn người.

Nhưng lần này, ngoại trừ Phượng Sở Ca, Hách Liên Cẩn Du bọn họ vậy mà còn ba người khác nữa.

Đó là hai nam một nữ.

Bọn họ phân biệt đến từ hai quốc gia là Tây Ngô và Kim Việt.

Đợi mọi người đến đông đủ, một lão giả mập mạp tiến lên nghênh đón.

"Năm nay, Vân Thiên học viện thật sự là náo nhiệt. Trước giờ chưa từng vượt quá bốn người tham gia khảo thí, nhưng lần này lại có nhiều người như vậy. Điều này đồng nghĩa với việc trong các ngươi sẽ có người bị loại."

Lời vừa nói ra, lạp tức có người thay đổi sắc mặt.

Lão giả cũng không quản thần sắc bọn họ, chỉ ngẩng đầu lên nhìn những người liên quan.

"Trong các ngươi, ai là Phượng Sở Ca?"

Lông mày Phượng Sở Ca hơi động một chút.

Sao lão giả này lại biết tên của nàng?

Cho dù có nghi hoặc nàng vẫn tiến lên một bước. "Là ta."

Lão giả vuốt ve chòm râu đánh giá Phượng Sở Ca, chỉ thấy nàng không kiêu ngạo không siểm nịnh đứng một bên.

Lão giả cười vui vẻ. "Không tệ, không tệ.."

Thượng cấp có truyền lời phải đối xử tốt với một nữ tử tên là Phượng Sở Ca. Cụ thể vì sao hắn cũng không biết, chỉ biết những điều này là do viện trưởng nhắn nhủ lại.

Vốn cho rằng nàng có bản lãnh vào Vân Thiên là do đi cửa sau, nhưng hiện tại xem ra là hắn nghĩ lầm rồi.

Toàn thân khí thế nữ tử này thật sự là không tầm thường! Trong cả đám trước mắt có lẽ là mạnh nhất.

Hơn nữa.. Con mèo toàn thân trắng tuyết trong lòng Phượng Sở Ca xem ra cũng không phải tục vật!

Hai từ "Không tệ" thật khiến cho Phượng Sở Ca có chút kinh ngạc nhíu mày.

Trước kia nàng chưa từng tiết lộ qua tên của mình.

Lão giả này từ nơi nào biết được?

"Tốt rồi, các ngươi đi theo ta, ta đã sắp xếp xong phòng ở cho các ngươi, đêm nay các ngươi ở lại đây, trời sáng bắt đầu tiến hành khảo thí nhập học Vân Thiên học viện.."