Gả gà gả heo gả chó cũng không gả cho hắn, lời này tương đương nói Hách Liên Cẩn Du ngay cả heo chó cũng không bằng?

Sắc mặt Hách Liên Cẩn Du lạnh lẽo. "Phượng Sở Ca, không phải ngươi thì ai?"

Phượng Sở Ca nhướng mày, "Ta còn cảm thấy là ngươi đây! Nói không chừng là Tam vương gia ngươi cầm mỹ nhân say thừa dịp mọi người không chú ý hạ xuống."

Hách Liên Cẩn Du không muốn cho Phượng Sở Ca cơ hội phản lại, cắn răng quát: "Phượng Sở Ca, ngươi nói hươu nói vượn!"

"Vương gia đây là nổi giận? Ta có thể lý giải đây là thẹn quá hóa giận không?"

"Ngươi.." Hách Liên Cẩn Du tức giận cùng cực, hắn còn muốn nói thêm điều gì, Thiên Khải đế đã vuốt vuốt huyệt thái dương, khoát tay áo..

"Được rồi.. Đừng có lại náo loạn." Nói xong, nhìn Lâm Mộ đang dò xét xung quanh. "Lâm Mộ, có phát hiện gì sao?"

"Hoàng thượng.. Trên tay vị cô nương này có dính một ít mỹ nhân say, có lẽ.. mỹ nhân say xác thực xuất phát từ trên tay nàng."

Thiên Khải đế nhắm mắt..

"Nói như vậy, dược này do chính nàng ta tự hạ đúng không?"

"Hồi hoàng thượng, trước mắt không loại trừ khả năng này.." Lâm Mộ cúi đầu nhàn nhạt nói.

Lời này khiến bốn phía lại nổi lên xôn xao.

"Mỹ nhân say vậy mà lại do chính nàng ta tự hạ?"

Vậy..

Nghĩ đến những điều này, những người bên cạnh cùng nha hoàn thị vệ bốn phía nhịn không được nở nụ cười.

Vẻ mặt Vân gia chủ đỏ bừng, vạn lần chưa từng nghĩ đến Phượng Thiển Tuyết vậy mà làm ra chuyện mất mặt đến dường này!

Nay Phượng Thiển Tuyết đã gả vào Vân gia, chính là người Vân gia rồi!

Phượng thị nhất tộc suy tàn, hiện tại lại xảy ra chuyện như vậy, danh dự bị tổn hại chỉ có Vân gia hắn!

Thiên Khải đế cũng không nghĩ đến sự tình sẽ là như vậy, hắn có chút mất tự nhiên giật giật môi.

"Cái này.. Thật sự là không thể tưởng tượng được a.."

"Hoàng thượng, kỳ thật cũng không khó lý giải." Dung gia chủ một mực đứng bên cạnh xem náo nhiệt liền lên tiếng. "Vân nhị thiếu gia phát sinh vấn đề, Vân nhị thiếu nãi nãi tinh thần bị kích thích không chịu nổi làm ra chút chuyện thất thường thôi mà.."

Lời này vô tình đã chứng thực Phượng Thiển Tuyết chính mình hạ dược.

Nghe Dung gia chủ nói, lông mày Thiên Khải đế nhăn lại, suy nghĩ thật lâu mới gật đầu. "Ừ, có lý."

Dung gia chủ nhịn không được nữa cười hai tiếng, vừa quay đầu đã thấy Vân gia chủ giận giữ nhìn hắn.

"Họ Dung kia, ngươi cần gì bỏ đá xuống giếng? Ta cho ngươi biết, cho dù xảy ra chuyện như vậy, Dung gia ngươi so ra vẫn kém Vân gia ta. Triệt Nhi con ta nay đã vào lớp đứng đầu trong Vân Thiên học viện, con gái ta hiện tại cũng đã vào lớp trung cấp. Còn con ngươi thì sao? Tuy đã tiến vào Vân Thiên học viện nhưng còn ở tầng chót!"

Nhắc tới con mình Vân Thiên Triệt, thần sắc Vân gia chủ lúc này mới thoáng hòa hoãn lại, đáy mắt thêm vài phần tự hào.

Vân gia có hai vị thiếu gia.

Đúng là con thứ hai là ngốc tử, thế nhưng con trai trưởng Vân Thiên Triệt là thiên tài khó có được của Thiên Khải, thậm chí là toàn bộ đại lục.

Năm năm trước, Vân Thiên Triệt tiến nhập Vân Thiên học viện, hơn nữa ở trong Vân Thiên học viện biểu hiện cực kỳ ưu tú, bất quá ngắn ngủi năm năm thời gian liền từ lớp cấp thấp nhất tiến vào lớp cao nhất.

Không chỉ như thế, trên bảng xếp hạng mỹ nam của đại lục, Vân Thiên Triệt xếp thứ hai!

Giờ khắc này, những xui xẻo lúc trước nhiễm phải giống như bị quét sạch, Vân gia chủ đắc ý vênh váo nhìn Dung gia chủ.