Quan hệ tứ đại gia tộc rất vi diệu, nhìn như hài hòa, kỳ thật luôn cạnh tranh lẫn nhau.

Trước mắt, người ba đại gia tộc khác chứng kiến Thuỷ gia chủ như vậy, đáy lòng không khỏi có chút hả hê.

Bộ dạng buồn cười kia càng khiến mọi người ở đây đều nén cười..

Nhìn bộ dạng Thuỷ gia chủ, Phượng Sở Ca câu dẫn khoé môi.

Ánh mắt nàng quét qua Thuỷ Ngọc Nhi đang đứng ở một bên. Độ cong trên khoé môi càng thêm khắc sâu..

"Thuỷ tiểu thư, xem ra ngươi không thể tự mình động thủ rồi.. Thế nhưng không động thủ sẽ vi phạm ước định, gánh trên lưng danh hào không thành tín. Đã như vậy, ta đây sẽ giúp ngươi.."

Dứt lời, Phượng Sở Ca dương tay..

Luồng khí mạnh mẽ rút ra một thanh trường kiếm từ thắt lưng của một thị vệ cách đó không xa.

Trường kiếm sáng bóng, loé ra hàn quang.

Nhìn thanh trường kiếm trên tay Phượng Sở Ca, Thuỷ Ngọc Nhi cảm thấy trong lòng "lộp bộp" một tiếng.

Cả người không nhịn nổi lui về phía sau.

Không cho phép nàng ta tiếp tục né tránh, Phượng Sở Ca lấy tư thế sét đánh không kịp bưng tai lách mình tiến lên.

Dưới ánh mặt trời, trường kiếm phản chiếu từng đợt hàn quang..

Trường kiếm vung lên, hàn quang lóe lên khiến những người bên cạnh không thể mở mắt.

Cùng lúc đó, Thuỷ Ngọc Nhi thống khổ kêu ra tiếng..

"Ah!"

Phượng Sở Ca rốt cuộc dừng động tác trong tay.

Nàng vứt bỏ thanh kiếm trong tay và lùi lại hai bước.

Nhìn Thuỷ Ngọc Nhi trước mặt, Phượng Sở Ca phủi tay, "Tiện tay mà thôi, Thuỷ tiểu thư không cần cảm ơn ta!"

Trong không khí, hương hoa quyện với mùi máu tanh xộc vào mũi mọi người.

Trước đó, đám người còn đang ầm ĩ, giờ khắc này lại yên tĩnh như nước..

Nữ nhân này..

Vậy mà thật sự cứ như vậy huỷ đi dung mạo Thuỷ Ngọc Nhi?

Lúc này, Thuỷ Ngọc Nhi đứng ở một bên, trên khuôn mặt máu tươi liên tục chảy xuống.

Khuôn mặt vốn được trang điểm tỉ mỉ như hoa như ngọc, lúc này trái phải trên gương mặt phân biệt được khắc lên hai chữ "phế vật" rồi.

Lực đạo của Phượng Sở Sở Ca rất lớn, hai chữ kia được khắc rất sâu, lờ mờ có thể thấy được xương trắng bên trong..

Yến hội mới bắt đầu không lâu lắm nhưng đã xảy ra chuyện như vậy.

Biến cố hôm nay thực sự làm mọi người bất ngờ!

Mọi người thấy Phượng Sở Ca như vậy đều kinh ngạc không thôi.

Ai cũng dám đến gần, bên ngoài đồn đại nữ tử này là một phế vật, không ngờ lại ngoan lệ như vậy!

"Nhanh, đưa Thuỷ tiểu thư đi cứu trị!" Thiên Khải đế phục hồi tinh thần lại, vội vã mở miệng.

Hắn chỉ muốn khơi mào đấu tranh giữa các gia tộc.

Nhưng tình huống trước mắt như vậy, không biết có liên luỵ đến hoàng thất bọn họ hay không..

Dù sao, Thuỷ Ngọc Nhi cũng bị thương trong cung.

Sau khi Thiên Khải đế phân phó, lập tức có người tiến lên đưa Thuỷ Ngọc Nhi đi cứu trị.

Nhưng tất cả mọi người đều tinh tường, Phượng Sở Ca đã hạ thủ rất nặng, tổn thương nặng như vậy, chỉ sợ tiên đan thần đan đều không thể làm được gì rồi.

Dung mạo của Thuỷ Ngọc Nhi đã triệt để bị huỷ hoại.

Phượng Sở Ca mắt lạnh nhìn Thuỷ Ngọc Nhi, đôi môi đỏ mọng giương nhẹ lên một độ cong lạnh tanh.

Không để ý đến mọi người đang kinh ngạc, nàng giơ chân bước về phía chỗ ngồi của mình.

Đợi đến khi Phượng Sở Ca ngồi xuống, Tử Lan không che giấu được hưng phấn. "Tiểu thư, ngươi trừng phạt nàng ta như vậy thật sự là quá nhẹ rồi! Nếu là ta.. Vừa rồi lúc vung kiếm phải cho thêm chút độc dược, để cho khuôn mặt Thuỷ Ngọc Nhi kia từ từ thối rữa đi.. Ài, tiểu thư, không phải trước đó ngươi mới luyện chế ra loại dược như vậy sao?"

Nghe tiếng, Phượng Sở Ca nhẹ nhàng nhấc mí mắt, "Tử Lan, ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, chúng ta là những người theo chủ nghĩa hòa bình, sao có thể huyết tinh, bạo lực như vậy được?"