"Đương nhiên ngươi có thể hỏi bất kỳ người nào trong Phượng phủ toàn bộ chi tiết trong đó. Đợi vương gia hỏi xong, có thể tìm ta tính sổ."

Lúc trước là Phượng Thanh Uyển muốn đánh lén nàng kết quả bị linh lực của mình cắn trả, chung quy lại chính nàng ta tự làm mình bị huỷ dung!

Điểm ấy, tất cả mọi người có thể thấy nhất thanh nhị sở.

Hách Liên Cẩn Du đứng nguyên tại chỗ, lông mày nhíu lại, hắn nhìn Phượng Sở Ca thật sâu: "Tốt, nếu để ta phát hiện sự tình của Thanh Uyển cùng ngươi có liên quan, ta nhất định không bỏ qua cho ngươi!"

* * *

Hách Liên Cẩn Du cuối cùng cũng đi, thanh tịnh. Phượng Sở Ca nhìn phương hướng Hách Liên Cẩn Du, thật lâu sau nhổ ra một câu: "Ba người các ngươi có nhận thức người vừa rồi không?"

"Tiểu thư.. Người thực sự không biết hắn à?" Tử Lan kinh ngạc hỏi.

"Ta nên nhận thức hắn sao?"

"Hắn đứng thứ năm trong bảng xếp hạng mỹ nam tử của đại lục Hách Liên Cẩn Du. Hách Liên Cẩn Du này là một mỹ nam tử a, thế nhưng mắt thẩm mỹ của hắn thật sự quá kém, làm sao lại vừa ý Phượng Thanh Uyển đây?" Tử Lan vốn đang sợ hãi thán phục, chợt có chút tiếc hận.

"Mỹ nam, ta xem bất quá cũng chỉ như thế." Phượng Sở Ca bĩu môi.

"Đúng vậy, thật ra hắn cũng không tính là đẹp nhất. Tiểu thư, nghe nói trên bảng xếp hạng mỹ nam, hai người đứng thứ nhất và thứ hai so với nữ nhân còn đẹp hơn, đã từng có nữ tử nhìn thấy nam tử xếp hạng nhất kia một cái, tim đập quá nhanh sau đó chết luôn đấy." Bích La đứng bên cạnh nói.

"Khoa trương như vậy?"

"Đương nhiên. Bằng không sao có thể là đệ nhất mỹ nam được. Bất quá, bởi vì Đệ nhất danh sống tại Thiên Địa Phủ nên rất ít người có thể gặp được hắn, không biết được bộ dáng hắn đến cùng là như thế nào."

"Thiên Địa Phủ?" Phượng Sở Ca hơi kinh hãi.

Thiên Địa Phủ này trên đại là tồn tại áp đảo toàn bộ quốc gia.

Người ta đồn rằng hàng năm mỗi gia tộc sẽ chọn ra những đệ tử xuất sắc để tham gia cuộc ba năm một lần, người chiến thắng sẽ có cơ hội gia nhập Thiên Địa Phủ.

Đến cùng trong Thiên Địa Phủ có những gì, không ai biết được, chỉ biết người của Thiên Địa Phủ đặc biệt cường đại.

Tuỳ tiện một người của Thiên Địa Phủ đều dễ bóp chết những người của Vân Thiên Đại Lục..

"Người xếp hạng đệ nhất tên là gì?"

"Người đứng nhất tên Đế Tuyệt Trần."

"Đế Tuyệt Trần.." Phượng Sở Ca nhẹ giọng lẩm bẩm cái tên này, tên ngược lại không sai.

"Đúng vậy, tên là Đế Tuyệt Trần.. Thật muốn gặp một lần để xem bộ dáng của hắn ra sao, chỉ liếc mắt một cái, Tử Lan cũng thỏa mãn rồi." Tử Lan mở miệng nói.

"Phượng Sở Ca liếc mắt:" Hai người các ngươi từ khi nào trở nên mê tưởng mỹ nam như vậy rồi. Thật không có tiền đồ! "

Quay đầu nhìn A Trần, Phượng Sở Ca nhướng mày:" Các ngươi không phải muốn xem mỹ nam tử sao, ở đây có sẵn một người đây, bảo bối A Trần của chúng ta trưởng thành tuyệt đối không thua kém gì so với Đế Tuyệt Trần kia đâu. "

Bích La nghe tiếng, nhìn về phía A Trần:" Bên trong danh tự kia ngược lại có chữ Trần, bất quá hắn không phải Đế Tuyệt Trần.. "

Phượng Sở Ca câu môi, tiến lên nắm lấy hai má A Trần:" A Trần trưởng thành so với đệ nhất mỹ nam còn muốn mỹ hơn! "

" Chờ ta trưởng thành, ta cho phép ngươi gả cho ta. "A Trần không giãy dụa chỉ đưa mắt nhìn Phượng Sở Ca nói.

Phượng Sở Ca co môi lại, nói giỡn:" Vậy ngươi phải mau chóng lớn lên nha. "

Nói xong, nàng quay đầu, nhìn hai người vẫn còn đang mê trai cách đó không xa, xua tay:" Tốt rồi, chớ có hoa si, vào thôi."

Tử Lan bọn họ vào phòng.

A Trần đứng nguyên tại chỗ, thần sắc bất định.

Cuối cùng, hắn câu khoé môi, trên mặt hiện ra một vòng ý vị thâm trường..