Ngày hôm sau, Đường Hiểu thấp thỏm đi làm.

Tuy rằng đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng Chu Thích nói cho cậu thời gian một ngày để suy nghĩ, cậu vẫn có chút lo lắng hôm nay hắn ta sẽ tìm tới cửa.

Nhìn bộ dáng ngày hôm qua của hắn ta, rõ ràng là cần dùng tiền gấp, ai biết hắn ta sẽ vì tiền mà làm ra chuyện gì.

Bất quá mãi đến khi tan tầm cùng Cốc Tu Cẩn trở về biệt thự, Đường Hiểu vẫn không thấy Chu Thích đến tìm cậu, ngày hôm sau cậu cứ đi làm như bình thường, vẫn là không thấy Chu Thích xuất hiện, sau khi cảm thấy Chu Thích có thể sẽ không đến tìm cậu, rốt cục Đường Hiểu mới có chút yên tâm.

Nếu Chu Thích thật sự có nhu cầu cần tiền gấp, không thể nào đã qua thời gian giao ước cũng không đến tìm cậu, có lẽ đã giải quyết xong rồi, Đường Hiểu có chút không xác định nghĩ.

Hơn tám giờ tối, Đường Hiểu ăn xong bữa tối liền cùng Cốc Tu Cẩn ngồi ở phòng khách xem TV. Trên TV đang phát những tin tức xảy ra gần đây, trên bàn trà đặt một đĩa hoa quả tươi ngon do Trương quản gia vừa mới bưng lên.

Đường Hiểu nhớ tới tình cảnh lần trước xem bộ phim điện ảnh kia, không khỏi trộm liếc nhìn Cốc Tu Cẩn một cái, người đàn ông bên cạnh hoàn mỹ tựa như người mẫu trên tạp chí, không, phải nói càng anh tuấn, ánh mắt thâm thúy, cánh mũi cao thẳng, giống như bộ dáng tuấn vỹ mà những hoạ sĩ nổi tiếng thường miêu tả, mỗi một đường nét đều tràn ngập vẻ nam tính nồng đậm mị lực thành thục.

Đây thực sự là một người đàn ông tốt vừa thành công trong sự nghiệp, lại hết sức ôn nhu!

Đường Hiểu cảm thấy việc bản thân thích anh tuyệt đối không phải là chuyện bất ngờ gì, đáng tiếc giữa hai người lại tồn tại một khoảng cách sâu không thấy đáy. Trước kia cậu đã biết, nhưng lúc đó chỉ một lòng nghĩ phải thổ lộ như thế nào, còn về chuyện làm thế nào để rút ngắn khoảng cách giữa hai người, cậu lại cố hết sức xem nhẹ vấn đề này.

Ngày đó ở công ty nhìn thấy Cốc Tu Cẩn và một người phụ nữ xinh đẹp kia đứng chung một chỗ, cậu mới phát hiện, chướng ngại giữa bọn họ không chỉ là giới tính, mà còn là thân phận.

Sự thật này là đả kích rất lớn đối với Đường Hiểu, đến bây giờ cậu vẫn chưa lấy lại tinh thần.

“Đài truyền hình đưa tin, ba giờ chiều ngày 25 tháng 5 năm 20XX, đường quốc lộ số hai bao quanh thành phố phát sinh một vụ giết người, nạn nhân là nam, khoảng 25 tuổi, thi thể nhiều chỗ bị dao đâm, suy đoán là do mất máu quá nhiều mà chết, theo kết quả điều tra của cảnh sát, người đàn ông này bởi vì thiếu nợ rất nhiều…”

Giọng nói dễ nghe của người dẫn chương trình cứ thao thao bất tuyệt đưa tin về nạn nhân, ở bên cạnh còn kèm theo ảnh chụp của người chết, người trên hình có hóa thành tro Đường Hiểu cũng không thể nhận sai, bởi vì hắn ta chính là Chu Thích.

Ngày 25 tháng 5 đúng là hôm nay, lúc ba giờ chiều, cậu còn đang thấp thỏm sợ Chu Thích sẽ tìm tới cửa, lại không ngờ rằng, hắn ta cư nhiên đã chết, lại còn chết thảm như vậy.

Ngoại trừ ảnh chụp khi còn sống của Chu Thích, tin tức còn kèm theo một tấm ảnh chụp bộ dáng sau khi chết của hắn ta.

Vô cùng thảm hại, gần như cả khuôn mặt đều bị hủy, ngoại trừ điều này, hắn ta còn mang vẻ mặt rất thống khổ, dường như khi còn sống đã bị ngược đãi một cách tàn nhẫn.

Trên thi thể có vô số vết dao đâm, nguyên nhân tử vong dĩ nhiên là do mất máu quá nhiều, điều này có ý nghĩa sâu xa là, hung thủ không cho hắn ta một kích trí mệnh rất có thể là muốn hắn phải chết trong thống khổ.

Đường Hiểu lùi sâu vào ghế sôpha, hai tay ôm chân.

“Đường Hiểu, người này hình như là người bạn cùng phòng lúc trước của cậu phải không?” Cốc Tu Cẩn đột nhiên nhìn qua cậu, lông mày nhíu lại.

“Ừm, chính là hắn, không ngờ hắn ta cư nhiên đã chết.” Đường Hiểu hít một hơi, thế sự khó lường, mới hôm trước còn là một người sống sờ sờ, vậy mà hôm nay đã chết, không biết có liên quan đến việc hắn ta thiếu nợ hay không.

“Vậy thì ngày mai cậu phải chuẩn bị tâm lý, cảnh sát rất có thể sẽ đến tìm cậu.” Cốc Tu Cẩn nói.

“Tại sao?” Đường Hiểu kinh ngạc hỏi, tuy rằng cậu và Chu Thích đã từng thuê chung một gian nhà trọ, nhưng dù sao cũng đã có một khoảng thời gian không tiếp xúc với nhau.

“Những vụ án giết người thế này, cảnh sát sẽ không bỏ qua bất kỳ một manh mối gì, tìm tới cửa chẳng qua chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi, nếu cậu lo lắng, hay là ngày mai xin nghỉ phép đi.”

“Không cần đâu.” Đường Hiểu nghĩ nghĩ vẫn lắc đầu, người cũng không phải cậu giết, không có gì phải lo lắng, nếu cảnh sát tìm tới cửa, cậu chỉ việc kể chi tiết thì được rồi.

“Vậy cũng được.” Cốc Tu Cẩn thấy cậu không quá để ý, cũng không tiếp tục đề tài này nữa.

Ngày hôm sau, quả nhiên bị Cốc Tu Cẩn đoán đúng.

Lúc cảnh sát tìm tới cửa, ngay cả chủ tịch cũng bị kinh động, còn cố ý gọi điện thoại lại hỏi thăm.

Đường Hiểu giải thích một phen, công ty mới lấy lại bình tĩnh.

Thường Hưng đứng ra nói, “Nếu chỉ hỏi mấy câu, dưới lầu vừa lúc không có ai, các vị có thể xuống dưới nói chuyện.”

Đường Hiểu biết hoàn cảnh ở dưới lầu, công ty có tổng cộng hai tầng, chia thành tầng ba và tầng bốn, nơi bọn họ đang đứng là tầng thứ tư, tầng thứ ba hiện tại là nơi làm việc của nhân viên nghiệp vụ, bây giờ bọn họ đều ra ngoài tìm khách hàng, cho nên căn bản không có ai ở đây.

Thường Hưng bảo những người khác tiếp tục công việc, sau đó tự mình dẫn hai vị cảnh sát xuống lầu, Đường Hiểu đi theo phía sau bọn họ, tầng thứ tư vẫn còn một nhân viên nghiệp vụ, bất quá vừa lúc cậu ta cũng muốn ra ngoài tìm khách hàng, vội vàng lướt qua người bọn họ.

Hai cảnh sát nhìn nhìn hoàn cảnh xung quanh, một cảnh sát trẻ tuổi lấy ra một tấm ảnh đưa cho Đường Hiểu rồi nói, “Đường tiên sinh, xin hỏi cậu có quen biết người này không?”

Đường Hiểu gật gật đầu, người trên ảnh chụp đúng là Chu Thích, “Hắn tên là Chu Thích, tôi và hắn từng là bạn cùng phòng.”

Cảnh sát trẻ tuổi tiếp tục nói, “Khoảng ba giờ chiều ngày 25 tháng 5, hắn ta bị người giết chết ở quốc lộ số hai bao quanh thành phố, chuyện này cậu có biết không?”

Đường Hiểu nói, “Tôi biết, đêm qua tôi đã xem tin tức.”

“Vậy xin hỏi, trong khoảng thời gian từ hai giờ đến ba giờ rưỡi chiều hôm đó, cậu ở đâu?”

“Tôi vẫn luôn ở trong phòng làm việc chỉnh lý lại tư liệu hai ngày nay, là giám đốc căn dặn tôi làm.” Đường Hiểu nghi hoặc nhíu mày, cái loại ngữ khí này chẳng lẽ là nghi ngờ cậu sao?

Cảnh sát trẻ tuổi nhìn về phía Thường Hưng.

Thường Hưng gật gật đầu, “Không sai, buổi chiều ngày 25, cậu ấy luôn ở trong phòng làm việc của tôi chỉnh lý tư liệu, gần như không rời khỏi đây.”

“Gần như? Nói cách khác không phải là vẫn luôn ở trong phòng làm việc ?” Cảnh sát trẻ tuổi nhướng mày hỏi.

“Cảnh sát tiên sinh, xin hỏi ngài đang nghi ngờ tôi là hung thủ sao?” Đường Hiểu không vui nói, cậu còn cho là bọn họ chỉ hỏi chuyện, kết quả cư nhiên lại nghi ngờ cậu.

“Thật xin lỗi.” Cảnh sát trẻ tuổi lật lật quyển sổ nhỏ trên tay, “Căn cứ theo kết quả điều tra của chúng tôi, Đường tiên sinh cũng có động cơ gây án, cho nên chúng tôi bắt buộc phải hỏi rõ ràng.”

“Xin hỏi tôi có động cơ gây án gì?” Đường Hiểu không nể mặt nói, bất luận người nào bị nghi ngờ là hung thủ trong lòng cũng sẽ không thoải mái.

Đối mặt với chất vấn của cậu, cảnh sát trẻ tuổi mặt không đổi sắc, “Hơn một tháng trước, cũng chính là lúc cậu vẫn chưa dọn khỏi nhà trọ, có người từng nghe thấy âm thanh cậu và nạn nhân cãi nhau trong nhà trọ, xin hỏi có đúng hay không?”

Đường Hiểu nhớ lại, có lẽ là lần cậu và Cốc Tu Cẩn cùng trở về nhà trọ thu dọn đồ đạc, cậu nhớ rõ lúc đó tiếng động của Chu Thích có chút lớn, lúc ấy là buổi tối, âm thanh lại lớn hơn so với bình thường, kinh động đến người khác cũng không có gì bất ngờ, nhưng mà…

Đường Hiểu không vui nói, “Quả thật tôi và hắn ta có cãi nhau, nhưng mà chỉ với điều này liền nghi ngờ tôi là hung thủ giết người, chẳng lẽ cảnh sát các anh làm việc đều qua loa như vậy sao? Nếu thật sự như vậy, một đám bạn gái của Chu Thích cũng có thể bị tình nghi.”

Cảnh sát trẻ tuổi đang lấy bút ghi chép đột nhiên gạch một vệt nhỏ lên quyển sổ, hắn ngẩng đầu, hai mắt nhìn Đường Hiểu nói, “Đường tiên sinh, chúng tôi bất quá chỉ hỏi theo thông lệ mà thôi.”

Đường Hiểu hít sâu một hơi, “Vậy xin ngài không cần dùng cái loại ngữ khí ‘Cậu chính là hung thủ’ để hỏi tôi, tôi sẽ cảm thấy rất mất hứng, còn nữa, những hoài nghi của ngài căn bản là vô dụng.”

Cảnh sát trẻ tuổi nhướng mày hỏi, “Có ý gì?”

Đường Hiểu nói, “Buổi chiều ngày 25 tháng 5 tôi vẫn luôn ở công ty, chưa từng bước ra khỏi công ty nửa bước, nếu các ngài không tin, có thể lấy camera theo dõi của công ty ra xem, điều đó giám đốc của tôi cũng có thể làm chứng.”

“Đường Hiểu nói rất đúng, công ty của chúng tôi có camera theo dõi, lúc đó tôi cũng không nhìn thấy Đường Hiểu đi ra ngoài.” Thường Hưng phụ họa nói.

“Nếu vậy, có thể phiền các vị lấy camera theo dõi ngày hôm đó ra được không?” Cảnh sát trẻ tuổi nhìn về phía Thường Hưng.

“Được rồi.”

Hai mươi phút sau, thông qua camera theo dõi rốt cục làm sáng tỏ nghi ngờ Đường Hiểu là hung thủ, quả thật cậu vẫn luôn ở trong phòng làm việc, thỉnh thoảng mệt mới đứng lên hoạt động một chút.

Lúc này, vị cảnh sát lớn tuổi rốt cục cười hoà giải, “Đường tiên sinh, thật sự rất xin lỗi, tiểu Diệp cậu ấy là người mới, lần đầu tiên tiếp nhận vụ án giết người, khó tránh khỏi có chút xúc động, xin cậu bỏ qua cho!”

Đường Hiểu đưa mắt nhìn người trẻ tuổi tên gọi tiểu Diệp kia, bộ dáng thờ ơ căn bản không cho là mình làm sai, cậu đối với hai vị cảnh sát này thật sự không có hảo cảm, “Quên đi, bất quá cá nhân tôi cho rằng, các vị dùng thời gian lãng phí trên người tôi, chi bằng dùng bản lĩnh của mình đi điều tra chuyện Chu Thích đánh bạc đi.”

“Làm sao cậu biết chuyện nạn nhân đánh bạc? Nếu tôi nhớ không lầm, việc nạn nhân trầm mê đánh bạc xảy ra khồn lâu sau khi cậu dọn khỏi nhà trọ, khi đó các người hẳn là không liên lạc với nhau đúng không?” Nghe được câu nói sau cùng của cậu, ánh mắt tiểu Diệp có chút cố tình gây sự.

Đường Hiểu đảo mắt xem thường, “Không lâu trước đó tôi gặp hắn ta ở một quán ăn, khi đó tôi nghe thấy hắn đang hỏi vay tiền một đám người, nói là thiếu người khác một số tiền lớn, bất quá đối phương không chịu cho hắn mượn, hình như là bởi vì hắn ta không còn chỗ kiếm ra tiền, sợ hắn không thể trả, việc sau đó tôi cũng không biết.”

“Vậy làm sao cậu biết nạn nhân là bởi vì đánh bạc mới thiếu tiền?”

“Loại chuyện này có gì khó đoán đâu, trong thời gian ngắn như vậy mà thiếu trên dưới trăm vạn, không là đánh bạc thì là cái gì?”

Tiểu Diệp còn muốn nói gì nữa, nhưng người cảnh sát lớn tuổi đã ngăn hắn lại, “Đường tiên sinh, căn cứ kết quả điều tra của chúng tôi, nạn nhân trầm mê đánh bạc là không lâu sau khi cậu dọn khỏi nhà trọ, bởi vậy mới thiếu nợ rất nhiều, xin hỏi trước đó cậu có phát hiện nạn nhân đến nơi nào không thích hợp hay không?”

Lời này hiển nhiên khéo léo hơn so với tiểu Diệp, vừa nghe liền biết hai người khác nhau.

Đối với vấn đề này, ngược lại Đường Hiểu không có gì chấp nhất, cậu hồi tưởng lại, “Hình như không có gì khác thường, bất quá có một chút không biết có tính hay không.”

“Vui lòng nói tất cả cho chúng tôi biết.” Người cảnh sát lớn tuổi nói.

“Là thế này, Chu Thích là người tính dục tràn trề, mỗi tuần hắn ta đều mang phụ nữ trở về nhà trọ, nhưng mà trước khi tôi dọn khỏi nhà trọ một ngày, đó cũng là ngày cuối tuần, phụ nữ bên cạnh hắn đột nhiên đổi thành đàn ông, đó là lần đầu tiên hắn ta mang đàn ông về nhà trọ, bên ngoài thì tôi không rõ lắm.”

“Đường tiên sinh, rất cám ơn cậu đã phối hợp, chúng tôi không còn gì thắc mắc nữa, rất ngại đã quấy rầy cậu.” Cảnh sát lớn tuổi khiêm tốn cười cười, sau đó liền kéo tiểu Diệp rời khỏi.

Đường Hiểu thở phào một hơi, lần đầu tiên tiếp xúc với loại chuyện này, vị cảnh sát tên tiểu Diệp kia khiến cậu cảm giác không tốt lắm.

Thường Hưng đi tới vỗ vỗ vai cậu, “Sau này bọn họ có lẽ sẽ không đến tìm cậu nữa, đi làm việc đi.”

Đường Hiểu gật gật đầu, kỳ thật cậu còn một việc chưa nói cho bọn họ biết, là chuyện Chu Thích uy hiếp cậu, bất quá nhìn thái độ của tên cảnh sát trẻ tuổi kia, cậu quyết định tạm thời không nói.