Hôm sau, trời còn chưa sáng, quan viên lục bộ đã tiến vào triều sớm hơn một chút

Hôm nay Doãn Hạc Linh cố ý dậy thật sớm, cửa cung vừa mở, liền vào trong cung, dọc đường đi, hắn cứ cười híp mắt, trong lòng suy nghĩ đến lời hôm nay sẽ nói. Nếu như hôm nay thành công, là có thể xả được oán khí nhiều ngày nay rồi

Phượng Khinh Vũ, chờ ta đánh ngã được cây đại thụ Phượng Ngạn này, ta thử xem ngươi còn có thể dựa vào cái gì để hóng mát được nữa?. Dựa vào Ân Dạ Ly. Hừ hừ! Chỉ là, nghe nói gần đây hắn si mê một nữ tử tên Phỉ Thúy của Túy Hồng lâu, dĩ nhiên phương pháp câu dẫn lợi hại hơn một sửu nữ rồi

Trong đại điện, chúng thần cung kính hành lễ, sau khi tung hô vạn tuế, chia ra 2 nhóm đứng về 2 bên

Minh đế mặc một thân long bào màu vàng miễn cưỡng tựa vào long ỷ khẽ vuốt v e cái trán, lấy khuỷu tay tựa vào trên ghế nói : “ Các khanh có chuyện thì khởi tấu, vô sự thì bãi triều”

Doãn Hạc Linh vội vàng bước ra khỏi hang, bẩm tấu :

“Hoàng thượng, vi thần có chuyện muốn tấu!”

Minh Đế nhìn về phía hắn, ý bảo hắn tiếp tục.

Doãn Hạc Linh hắng giọng một cái, nghiêng mắt nhìn Phượng Ngạn, lúc này mới nói : “ Khởi bẩm hoàng thượng, thần muốn tố cáo hộ bộ thị lang Phượng Ngạn, kiện hắn cấu kết cường đạo Ma Môn uy hiếp triều đình cống nạp ngân lượng”

Phượng Ngạn đột nhiên bị nhắc đến, trên mặt đầy vẻ kinh nghi, nhưng trong long tuyệt không hốt hoảng, lập tức bước ra khỏi hang, khom người hướng Minh đế nói : “ Hoàng thượng minh giám, vi thần tuyệt đối không làm ra chuyện cấu kết với Ma Môn uy hiếp triều đình cống ngân lượng”

“Hừ, ngươi đừng mơ tưởng nguỵ biện!”

Doãn Hạc Linh cười lạnh, liếc nhìn Phượng Ngạn một cái, nhìn về phía Minh đế : “ Hoàng thượng hiện tại ngân lượng kia đang ở trong phủ của Phượng Ngạn, hoàng thượng lâp tức phái người đến lục soát phủ của hắn, nhất định sẽ lấy được bằng chứng”

“Hoàng thượng, vi thần cũng không có nói quan ngân không có ở trong phủ của vi thần. . . . . .”

Lời còn chưa dứt đã bị Doãn Hạc Linh ngắt lời : “ Hoàng thượng, ngươi xem. Hắn cũng thừa nhận”

Phượng Ngạn chau mày, Doãn Hoạc Linh này quyết tâm dồn hắn vào đường cùng!. Phượng Khinh Vũ mặc dù đắc tội với bọn họ, nhưng cho đến nay hắn vẫn rõ lập trường của mình không đắc tội với hắn. Không nghĩ tới thế nhưng Doãn Hạc Linh lại thay trắng đổi đen muốn dồn hắn vào chỗ chết

Đáng giận, đáng hận!

“Phượng khanh gia, khanh nói sao?”

Trong mắt Minh đế lộ ra kinh nghi, nhưng lại thủy chung không tin một hộ bộ thị lang nho nhỏ như Phượng Ngạn lại dám có lá gan lớn như thế, dám ở dưới mắt thiên tử làm ra chuyện này, còn giấu một lượng ngân lượng lớn ở trong phủ của mình

“ Hoàng thượng, Doãn thừa tướng thực sự là nói không có bằng chứng, vi thần còn chưa nói hết! Ngân lượng kia đúng thực đang ở trong phủ của vi thần, chỉ là, đây là mồi câu vi thần với Chiến vương liên thủ để dụ người chủ mưu sau lưng ra ạ!”

“Hả?” Minh Đế trầm ngâm tự hỏi.

Doãn Hạc Linh vừa nghe xong, trong lòng lộp bộp một tiếng, cảm giác có gì đó không đúng. Chẳng lẽ Phượng Ngạn đã sớm phát hiện kế hoạch của hắn với Thẩm Kính Chi

“ Phượng thị lang hôm nay nói như vậy, là muốn đùng đẩy trách nhiệm sao?. Nữ nhi nhà ngươi cùng với Chiến vương quan hệ mập mờ, hắn đương nhiên sẽ ra mặt giúp ngươi thôi”

“ Xin Doãn thừa tướng chú ý lời nói của mình, Vũ nhi nhà ta nói thế nào cũng từng là Hiền vương phi, ngươi phỉ báng nàng, chẳng khác gì nói ban dầu Hiền vương không có mắt, nói Hoàng thượng không có mắt sao?”

Lời nói này của Phượng Ngạn làm cho Doãn Hạc Linh đổ mồ hôi lạnh, hắn vội vàng hướng Minh Đế xin tội: “Hoàng thượng, vi thần cũng không phải là ý này!”

“ Được rồi, được rồi, nói trọng tâm đi”

Minh đế cũng không có ý định chấp nhất vấn đề nhàm chán này, hắn phất tay

“ Bẩm hoàng thượng, hôm trước tam tiểu thư Doãn Ngọc Yên cùng với tiểu nữ Phượng Khinh Vũ ở Thanh Ỷ các cá cược, có một người thần bí xuất 10 vạn lượng hoàng kim cho Doãn tiểu thư làm tiền cược, nhưng kết quả Doãn tiểu thư thua cuộc, người thần bí kia đã đem 10 vạn lượng hoàng kim đổi thanh bạc trắng đưa đến phủ của vi thần. Sau đó tiểu nữ phát hiện chuyện có chỗ không hợp lý, cho nên cả đêm tra xét, lại phát hiện số bạc này là cống phẩm bị cướp. Vi thần đã mời Chiến vương đến thương lượng định tạm không đánh thảo kinh xà, tạm thời sẽ do vi thần trông coi số ngân lượng kia. Chiến vương cả đêm qua vào cung để bẩm báo chuyện này với hoàng thượng. Hoàng thượng, chẳng lẽ Chiến vương gia đêm qua không có nói gì với người sao?”

“ Việc này…”

Minh đế nghiêng đầu nhìn thái giám Lâm công công, đêm qua hắn có nghe Lâm công công bẩm báo có Chiến vương yết kiến, chỉ là khi đó hắn đang cùng tân sủng phi đang lúc “ nước sôi lửa bỏng” nhất thời tức giận, xem như không thấy. Không nghĩ tới Ân Dạ Ly đến bẩm báo chuyện lớn như vậy. Cũng tại hắn nhất thời đam mê nữ sắc, không suy nghĩ ngày thường Ân Dạ Ly không chịu vào cung, sao đột ngột lại xuất hiện?

Lâm công công lập tức hiểu ý, cười cười giải thích : “ Đêm qua, than thể hoàng thượng khó chịu, đã nghỉ ngơi sớm, cũng không gặp Chiến vương, cho nên không biết chuyện này”

Mọi người tỏ vẻ “ Thì ra là vậy” a!

“ Nếu như thế, chính là hiểu lầm! Chuyên trên điện hôm nay ai cũng không được bàn lại, Phượng khanh cùng trẫm đến ngự thư phòng”

Minh đế phân phó xong lại nhìn về phía Lâm công công : “ Đi, đến Chiến vương phủ mời hắn đến đây”

Doãn Hạc Linh phẫn hận nhìn chằm chằm bóng lưng Phượng Ngạn, phẩy tay áo bỏ đi.

Lúc này Phượng Ngạn mồ hôi đã thấm ướt cả áo, may nhờ hắn nói theo lời nói Phượng Khinh Vũ dặn dò. Nếu không giờ phủa này đã lãnh tội danh còn bị tịch biên gia sản thậm chí cả diệt tộc

Thì ra, hôm qua Phượng Khinh Vũ càng nghĩ càng cảm thấy có điểm kì quái, cho nên đến kho điều tra, nàng lại phát hiện bạc trắng kia chất lượng vô cùng tốt, trừ mấy rương trước, bên trên mỗi một rương đều trải một lớp bạc trắng bình thường, phía dưới lại có một lượng lớn bạc trắng khắc chữ. Đây là quan ngân, lúc ấy nàng sợ đến mất vía. Đem một lượng lớn quan ngân giấu trong nhà là tội chém đầu a!

Nàng suy nghĩ hồi lâu, rốt cuộc nói với Lan Tâm : “ Đi, mời lão gia cùng Chiến vương đến đây”

Nghĩ đến chuyện của mẫu thân và Thẩm Kính Chi, nàng liền nghĩ đến đây là thủ đoạn trả thù của Thẩm Kính Chi, chỉ là nàng cũng không biết hắn đã cấu kết với Doãn Hạc Linh, nàng vốn định nói với Phượng Ngạn vào triều bẩm báo chuyện này với Minh đế, ai ngờ Doãn Hạc Linh cư nhiên làm khó dễ trên điện, cũng may nhờ Phượng Ngạn mau lẹ

Sau khi Doãn Hạc Linh hạ triều, vội vã chạy tới Thanh Phong lâu, sự kiện cống ngân kia tạm thời bị Phượng Khinh Vũ dẹp yên, nhưng hắn không tin công them một thần bí nam tử nữa bài kế lại không đánh ngã được một sửu nữ như Phượng Khinh Vũ

Doãn Hạc Linh lao thẳng đến Thanh Phong Lâu nhưng không nghĩ là công toi. Hắn từ trong miệng Doãn Ngọc Yên biết Thẩm Kính Chi từng ở lầu 3 của Thanh Ỷ Các, nghĩ đến đó có thể tìm được tung tích của hắn

Mới về đến nhà còn chưa kịp ngồi xuống đã vội vàng chạy tới Thanh Ỷ Các

Phượng phủ, trong khố phòng.

Phượng Khinh Vũ nhìn bạch ngân lóe lên ánh sang chói mắt, nhíu lại đôi mày thanh tú, than nhẹ: Yêu càng sâu, hận càng đậm

Thẩm Kính Chi người này lạnh lung trầm ổn, trời sinh có một khí khái uy nghiêm của người lãnh đạo. Có thể dễ dàng lấy được 10 vạn lượng bạc trắng, sau lưng hắn nhất định có thế lực không tầm thường

Ai chết vào tay ai, vẫn còn chưa biết!