Con trai ông ta Jonh Miles , sau 10 năm hôn mê tưởng gần chết đến nơi ko ai chạy chữa được , cuối cùng cũng được cứu sống bởi 1 một cô gái mới 17 tuổi . Riêng hai cha con Phát ý bị phát giác là lừa đảo lập tức bị đem đi ra khỏi cửa tống khứ , Tử Khuynh hả dạ được một phần nhưng mục đích cô đến đây ko phải vì bọn họ .

Buổi tối , Ông Miles đãi một bữa cơm thịnh soạn đủ sơn hào hải vị từ lạ mắt đến đẹp mắt, ông ta ko ngừng cười suиɠ sướиɠ mà miệng ko ngớt lời nịnh nọt tới ân nhân

- Khuynh sư phụ , xin nhận lấy tôi một ly rượu kính này ạ!

- Tôi mới 17 tuổi , ông biết mà , dù tôi có cao siêu thế nào cũng vẫn ko được uống đâu !

- Hahaha , ngài yên tâm đây là rượu hoa quả dạng nhẹ nhưng rất hiếm lắm , tôi nào có thể mời ngài thứ tầm thường chứ!

- Vậy cảm ơn ngài , tôi ko khách sáo !

Tử Khuynh một hơi xử lí cốc rượu, nói là ko uống được chứ , cô uống rượu như uống nước vào tiền kiếp trước . Đây cô là cố tình nâng bản thân lên

- Rượu hảo hạng có vị khác hẳn, ngài đúng là một người phóng khoáng !

- Ngài quá khen , ngài quá khen , còn về con trai ta nó như vậy là ổn định rồi hay còn cần gì nữa ko?

Tử Khuynh biết ông ta lo sẽ phát sinh chuyện khác , một người có quá nhiều kinh nghiệm trong việc đi chạy chữa và nhìn con trai sống ko ra sống chết ko chết như ông ta thì tâm lý vậy cũng ko là lạ.

- Ngài chỉ cần theo đơn thuốc của tôi bồi bổ cho cậu ấy , sau thời gian nhất định cậu ấy sẽ lành hẳn như ngài muốn .

- Vậy thì tốt quá !

Ông Miles thở phào nhẹ nhõm , ông chợt nhớ ra điều gì đó

- Thật mạo phạm ngài khi tôi hỏi cái này ..

- Ông cứ tự nhiên!

- Tôi xem ngài là một cao nhân thông thái nhiều việc , ko biết ngài có thể cho tôi biết một chút gì đó về tập đoàn của tôi ko?

- Ý ngài là thừa kế?

- Vâng vâng , hiện tại tôi rất lo một ngày nào đó sẽ bị kẻ khác chiếm đoạt công ty , ngài có thể cho tôi phương pháp ko?

-ngài chắc chứ? Nhưng đổi lại tôi được cái gì , dù là có giỏi đến đâu tôi cũng là người phàm , ngài hiểu chứ!

Miles nuốt nước bọt , ông biết một lúc nào đó ông phải trả ơn người này .

- 5% cổ phần tập đoàn Miles , 4 tỷ đô , cùng sự kính trọng mãi mãi của Miles này!

- Ông khoan cho mọi người biết con ông khỏi rồi , đến kì họp tiếp về quyền lợi trong công ty , kẻ nào liên tục nhắc đến người thừa kế lập tức ghim lại , mở bữa tiệc công bố công khai cậu ta , hôm sau khai trừ những kẻ kia , hơn nữa ông nên tra trong con cháu đi ! Trực tiếp đến từ đó đấy !

- Ko ngờ... Vậy chỉ có từng vậy thôi , cảm ơn sư phụ!

- Tùy ông thôi , còn nữa ngài nên dỡ cái thánh giá trong phòng cậu ta đi , nó bị yểm phép rồi ko có tác dụng gì đâu !

- Có người hại con tôi thật sao ?

- Đúng , phép đó khi bị phản lại sẽ quay về chủ nhân ám lại người đó ! Tôi mệt rồi , cảm ơn vì bữa ăn! Hồng Lý đưa tôi về !

- Vâng !

Tử Khuynh về đến khách sạn , người cũng mệt đến độ rũ người , cô lâu lắm rồi mới phát sinh khí ra cứu người , năng lực hao tổn ko ít .

Tinh tinh!

- Hử, gì vậy !

" Tài khoản của quý khách được chuyển 4 tỷ , tổng 142 tỷ "

- Hờ , ko ngờ ông ta làm thật !

Tài khoản của cô tiền người ta cho ko dùng để ứ đọng trong tài khoản bây giờ lại thêm tiền .

- Ngủ thôi ,mệt quá!

Tử Khuynh chìm vào giấc ngủ , cả cơ thể cô bây giờ đau ko tả nổi . Ở đâu đó bên kia..

- Em ấy đi mà ko nói với tôi một lời!?

- Nó dặn tôi nói với cô , ko phải cũng là báo rồi sao?

- Anh để một cô bé 17 tuổi một mình đi sang đất khách quê người như vậy á!

- Nó tính ra cũng gần 1000 tuổi rồi , Hoàng Vi, cô đừng lo lắng thái quá đi !

- Anh ..

- Bỏ đi , nó vẫn ổn , tôi cho người bảo vệ nó rồi

( xạo :))

- Em ấy đang ở đâu bên Anh quốc ?

- Ai biết ?

- Ko biết mà vẫn cho người sang đó bảo vệ sao?

- Tôi .. Cho người đi theo nó ban đầu !

- Hừ!

- Cô cũng đừng tỏ ra quan tâm nữa đi , Tử Khuynh vốn ko quan tâm tới cô Hoàng Vi, cô cũng ngừng mơ tưởng sẽ làm em ấy yêu cô một lần nữa , nó là con người ko phải một con rubik để cô làm nó rối rồi bắt nó trở về nguyên trạng như cô muốn được !

Thế Long lắc lư cốc rượu vang nói

- Tôi ko xem em ấy là đồ vật , tôi xem em ấy .. Là người quan trọng nhất với tôi , là ngươi tôi ko đê ai làm em ấy tổn thương lần nữa!

Thế Long đặt cốc rượu vang trên bàn , tay đan vào nhau mắt lạnh lẽo nhìn Hoàng Vi

- Hãy bắt đầu từ .. Cô ! Mọi vấn đề đều .. Hướng về .. Cô Hoàng Vi, cô là nguyên nhân chúng ta ở đây , nguyên nhân khiến cho.. Tử Khuynh căm ghét cô đến vậy !

Hoàng Vi ko muốn thừa nhận nhưng sự thật đúng là vậy .

- Tôi biết, vì vậy tôi mới muốn sửa chữa lại mọi thứ!

- Nếu cô làm được gọn gàng thì cứ việc , còn nếu cô làm nó bẩn thỉu lộn xộn ..

CHOANG!

Thế Long một ánh nhìn làm vỡ ly rượu vang nát

- Cô sẽ như nó mà thôi !

Hoàng Vi nuốt nước bọt

- Tôi sẽ làm và cố làm , anh ko cần bận tâm !

Khi nào Tiểu Khuynh về nhớ gọi điện cho tôi !

- Để xem nó có về ko đã!

- Gì?

- Ko có gì , cửa phía trước hướng 12h Mời ra ngoài !

Thế Long một câu tiễn người đi ra .