Edit: giọt biển

“Ta cho các người đứng lên, các ngươi không đứng lên vậy thì tốt, cứ quỳ đi, mới vừa rồi nghe nói Tứ Đại Đường Chủ tới, ta chỉ biết Tà Yêu, không biết ba vị Đường Chủ còn lại tên gì? Trông coi sự việc gì? Ngươi, đến trả lời câu hỏi của ta” Ánh mắt Hàn Vũ đảo mắt chỉ vào người vừa liếc nhìn Tà Hiên.

“Phu nhân, thuộc hạ gọi là Tà Phong, vị này gọi là Tà Lê, bên cạnh vị này gọi là Tà Huyết, về phần chúng ta trông coi sự việc gì của Tà Cung là cơ mật, nói ra sợ rằng không tiện” Tà Phong tự mở miệng là đã tôn trọng Hàn Vũ rồi, những cơ mật này sao có thể tùy ý tiết lộ được, mặc dù Quân Tà Diễm đã nói nàng giờ là nữ chủ nhân Tà Cung, Cung Chủ của bọn họ có thể đã bị nàng mê hoặc rồi, mặc dù bây giờ hắn không nhìn ra nữ tử này có sức quyến rũ như thế nào?

“Được, rất tốt, vậy Cung Chủ Quân Tà Diễm của các người cũng không biết các người quản lý sự việc gì sao?” Hàn Vũ không có tức giận hắn đang giấu diếm chuyện gì, nếu như mới bắt đầu đã tiếp nhận mình thì Tà Cung chẳng qua cũng chỉ như vậy, thuộc hạ phải tuyệt đối thuần phục và trung thành chứ không phải để ngụy trang. [diendanlqđ]

“Cung Chủ dĩ nhiên biết, phu nhân, thuộc hạ cho là phu nhân đã lấy Cung Chủ làm chồng thì phu nhân gọi thẳng tên Cung Chủ thì không ổn” Tà Phong dạy dỗ Hàn Vũ đâu ra đấy.

“Ha ha ha, vậy ta muốn thỉnh giáo Tà Phong ngươi, tên được đặt ra thì có lợi ích gì?”

“Chuyện này...Thuộc hạ không biết” Tà Phong bị hỏi ngược lại, tên được đặt ra để làm gì?

“Ngươi thật là đần ghê gớm, tên được đặt ra không phải là để cho người khác gọi sao, mọi người đều là con người, nếu như không có tên chẳng lẽ đều gọi là người hết sao? Vậy chẳng phải là gọi một người mà trúng một biển người sao, như thế thiên hạ chẳng phải loạn hết lên hay sao, đừng nói là Quân Tà Diễm, ngay cả tên tuổi của Quân Phong Hiếu chủ nhân của Đông Lâm quốc ta cũng gọi như vậy” Hàn Vũ nói vô cùng tốt, nếu như Quân Phong Hiếu ở chỗ này thật nàng cũng không dám gọi thẳng tên hắn, bây giờ địa vị của nàng không thể đối đầu với Quân Phong Hiếu được. Dĩ nhiên lời nàng nói ra phải có khí thế một chút, bằng không làm sao cho mọi người tin đây, làm sao trấn áp người khác được. Không ai biết được trong lòng Hàn Vũ đang đánh bảng cửu chương, nếu Tà Phong biết Hàn Vũ đang có suy nghĩ gì, không chừng hắn sẽ khi dễ chết nàng.

“Phu nhân dạy phải” Tà Phong không biết phải nói sao, hắn biết Hàn Vũ nói đều là ngụy biện, nhưng hắn lại không có lời nào để phản bác.

“Nếu ngươi quan tâm quy củ như thế, vậy để ta đoán xem ngươi ở trong Tà Cung này làm gì, chẳng lẽ ngươi dạy những người mới về lễ nghi ở Tà Cung? Ai nha nha, đây là chuyện tốt” Tà Phong biết Hàn Vũ là cố ý, nhưng hắn lại không biết trả lời ra sao, trả lời không phải thì hắn phải nói ra mình trông coi sự việc gì ở Tà Cung, hắn không muốn nói, nhưng bây giờ hắn không nói không được.

“Phu nhân, thuộc hạ trông coi sự an toàn của Tà Cung, nếu có người có chủ ý dám đánh Tà Cung, người đó sẽ chết dưới lưỡi kiếm của ta” đây chỉ là cảnh cáo.

“Ngươi có cái bản lĩnh kia sao? Đứng lên đi” Hàn Vũ coi rẻ nhìn Tà Phong một cái, Tà Phong sau khi đứng lên khóe miệng co quắp, hắn không có bản lĩnh kia sao? Hàn Vũ, nàng một điểm chỉ số võ công cũng không có, nàng biết cái gì gọi là có bản lĩnh hay không chứ? Hiện tại công phu của hắn ở tầng thứ sáu.

Hàn Vũ lại dời ánh mắt chuyển sang Tà Lê. [diendanlqđ]

“Tà Lê, ngươi thì làm gì?” Hàn Vũ không cần thiết đôi co với Tà Phong , nàng dời mục tiêu.

“Phu nhân, thuộc hạ trông coi tình báo Tứ Quốc”.

Ah? Tại sao đã trả lời nhanh như vậy rồi, sao không gây khó khăn cho nàng?

“Mới vừa rồi bảo ngươi đứng lên, vì sao ngươi không đứng lên?”

“Cung chủ khí thế mạnh mẽ, thuộc hạ không đứng dậy được”.

Tà Lê trả lời có chút hài hước chọc cho Hàn Vũ cười, người này rất thức thời, Hàn Vũ biết hắn đang nói giỡn, đồng thời Hàn Vũ cũng cho hắn một nấc thang, tốc độ hiểu chuyện nhanh, không hổ là làm tình báo.

“Được, ta biết rồi, ngươi mau đứng dậy đi”

“Tạ phu nhân” Tà Lê đứng lên đứng bên cạnh Tà Phong, nhìn Hàn Vũ kế tiếp sắp gặp phải một đại vấn đề khó khăn. Tà Huyết cũng không phải là dễ dàng giải quyết như vậy, Tà Lê biết Cung chủ chấp nhận Hàn Vũ, như vậy tất cả đều đã định, Hàn Vũ nàng có bán đi cái Tà Cung này của người thì Cung chủ cũng không hạ thủ với nàng, mình vì sao không thức thời một chút. Cung chủ không để ý đến, hắn còn so đo cái gì. Quan sát nàng là chuyện sau này, bây giờ hắn không cần lo nhiều, dù sao sau này bọn họ và Hàn Vũ nàng đối đầu. Cung chủ chỉ cần nhìn một cái thì cuối cùng thua vẫn là bọn họ.

“Tà Huyết? Tên thật dễ nghe! Ngươi thì làm gì?” Hàn Vũ phát hiện người này từ lúc bắt đầu gương mặt vẫn lạnh lùng, không có bất kỳ vẻ mặt nào khác, Hàn Vũ hoài nghi có phải đeo mặt nạ hay không nên không dễ dàng biến đổi vẻ mặt được.

“Đánh thắng được ta, ta liền nói cho ngươi biết” Tà Huyết trực tiếp cự tuyệt trả lời câu hỏi của Hàn Vũ, muốn hắn nói rất đơn giản chỉ cần đánh thắng được hắn.

“Càn rỡ” Quân Tà Diễm đứng lên chuẩn bị đi xuống bậc thang hảo hảo dạy dỗ Tà Huyết, cũng biết Tà Huyết sẽ không ngoan ngoãn nghe theo Hàn Vũ, nhưng lại không nghĩ rằng tiểu tử này lại muốn đấu với Hàn Vũ.

“Diễm, chàng cứ ngồi ở đó, ta có thể” Nếu Hàn Vũ nàng quyết định tự mình giải quyết thì sẽ không để Quân Tà Diễm nhúng tay vào. Nhờ sự trợ giúp của người khác để xây dựng uy tín thì thôi không cần gì phải đấu với Tà Huyết.

“Được, vậy ta và ngươi tỷ thí một chút, nếu là tỷ thí thì phải có quy tắc, quy tắc chính là, người nhận thua trước chính là thua, nếu như ta thua, vậy về sau từ đây ta sẽ không bước vào Tà Cung nửa bước, nếu ta thắng vậy các ngươi phải chấp nhận địa vị của ta” Hàn Vũ tự tin nói, tất cả mọi người không biết nàng lấy đâu ra tự tin như thế.

“Tốt” Tà Huyết sảng khoái đồng ý.

“Được, ta đồng ý” Tà Lê dĩ nhiên cũng đồng ý.

“Được, có khí chất, ta đồng ý” Tà Phong càng không phải nói, hắn cho là người thua nhất định là Hàn Vũ.

“Tốt” “Tốt” “Ta cũng đồng ý” Tất cả mọi người đều hưởng ứng. Bọn họ rất bội phục Hàn Vũ, một chút chỉ số võ công cũng không có mà dám đáp ứng tỷ thí với Huyết Đường Chủ, cho dù là bọn họ cũng không dám tùy ý đồng ý khiêu chiến với Huyết Đường Chủ. Dũng khí của nàng khá tốt, điều này làm cho mọi người bắt đầu bội phục Hàn Vũ nàng. Khó trách nàng có thể đứng bên cạnh Cung Chủ, nàng căn bản không biết sợ là gì. [diendanlqđ]

“ Tất cả các người lui ra” Quân Tà Diễm tin tưởng Hàn Vũ nàng, mặc dù nàng bây giờ còn đánh không lại Tà Huyết, nhưng khi nhìn nàng tự tin như vậy, chắc nàng có biện pháp. Nếu Quân Tà Diễm biết biện pháp của Hàn Vũ là gì thì có nói gì hắn cũng không đồng ý cho Hàn Vũ khiêu chiến với Tà Huyết. Nhưng khi hắn biết biện pháp của Hàn Vũ là gì thì tất cả đã quá trễ.

“Diễm, mặc kệ xảy ra chuyện gì, ta đều không cho phép chàng ra tay, nếu như chàng ra tay, ta liền coi là thua, ta nói rồi ta thua ta sẽ không bước vào Tà Cung nửa bước, ta nói được sẽ làm được” Quân Tà Diễm nhìn nàng kiên trì không cho người khác khinh thường như thế. Quân Tà Diễm không thể làm gì khác hơn là gật đầu đồng ý, hắn lựa chọn tin tưởng nàng.

Hàn Vũ hành động như vậy đã lấy được hảo cảm từ mọi người, cự tuyệt sự trợ giúp của Cung Chủ như vậy ruốt cuộc nàng làm sao thắng được Huyết Đường Chủ? Bọn họ so tài ai nhận thua trước chính là thua, nhưng Huyết Đường Chủ làm sao dễ dàng nhận thua, cho dù chết hắn cũng không nhận thua, Hàn Vũ lấy cái gì để đấu với hắn? Coi như Hàn Vũ giết chết Huyết Đường Chủ thì cũng không thắng, huống chi Hàn Vũ không thể giết được Huyết Đường Chủ, nếu một bên chết rồi vậy cuộc tỷ thí này làm sao coi đây?

“Ở đại điện này người nào nhặt được đoản kiếm rồi hả?” Hàn Vũ đột nhiên hỏi, mọi người còn chưa trở lại trạng thái bình thường.

“Lão bà, tiếp” Quân Tà Diễm vứt đoản kiếm cho Hàn Vũ , Hàn Vũ có cái đoản kiếm này đúng là một sự giúp đỡ lớn, nhưng nếu bị đoản kiếm gây thương tích thì địa phương đó sẽ bị phế bỏ. Người biết cách dùng đoản kiếm này không nhiều lắm, ở Tà Cung này thì bốn đại Đường Chủ biết dùng, nhưng Hàn Vũ không biết. Sau khi Tà Huyết nhìn thấy cách Hàn Vũ cầm đoản kiếm, mặt cười cứng đờ, xem ra hắn phải dùng hết sức để đấu một trận với Hàn Vũ rồi.

“Nha đầu, cái tiểu chủy thủ này không phải dùng để đối phó người của mình, nếu bị tiểu chủy thủ gây thương tích, thì chỗ bị thương đó sẽ phế bỏ, bị thương ở tay thì tay bỏ, ở chân thì chân bỏ, ngươi phải hiểu rõ để sử dụng cẩn thận!” Trong đầu Hàn Vũ truyền đến tiếng của sư phụ, xem ra sư phụ cũng tới.

“Ta biết rồi, ta không dùng tiểu chủy thủ này tổn thương Tà Huyết” Hàn Vũ trong lòng trả lời sư phụ

“Ừ, ừ, tiểu nha đầu nhà ngươi rất hiểu chyện, này mau bắt đầu đi, sư phụ rất chờ mong biểu hiện của ngươi, đừng làm cho sư phụ thất vọng”.

Hàn Vũ im lặng, thì ra sư phụ tới xem náo nhiệt.

“Phu nhân, có thể bắt đầu chưa?” Tà Huyết không chờ được nữa nên thúc giục Hàn Vũ.

“Gấp cái gì, hôm nay ta còn chưa uống thuốc đâu” Hàn Vũ lấy thuốc Tà Hiên mới đưa cho nàng, trước khi khai chiến nàng muốn bồi bổ máu thật tốt. Cái này là thuốc mà trước kia Tà Hiên luyện chế, bởi vì có chút khó khăn nên Tà Hiên vẫn còn đang nghiên cứu để hoàn thiện hơn, cho nên Hàn Vũ chỉ uống tạm thời thuốc bổ máu. Sau khi nàng uống thuốc và táo đỏ xong. Lúc này trong đại điện mọi người nhốn nháo...lui dần ra và mọi người bắt đầu kinh ngạc khi thấy Hàn Vũ nàng thong dong mà không lo sợ gì.

“Tốt lắm, bắt đầu đi” Uống thuốc cùng ăn táo đỏ xong Hàn Vũ tuyên bố tỷ thí bắt đầu, không khí khẩn trương tự nhiên mà đến.

Hết chương 58