Hàn Vũ cũng không chấp nhận chịu thua nhanh như vậy, bắt đầu tăng nội lực lên cùng kết hợp với chiêu thức thứ hai, chậm rãi đã có lực công kích, nhưng vẫn khoong đủ, tiểu chính thái vẫn rất ứng đối tự nhiên, liên tiếp nâng cao nội lực bắt đầu công kích, nàng biết nàng không thể làm bị thương đến tiểu chính thái, nàng chỉ xuất ra hai phần nội lực, dần dần có ưu thế, chiêu thức càng ngày càng nhanh, càng ngày càng thuần thục, làm cho Hàn Vũ cực kỳ hưng phấn.

Lúc đầu tiểu chính thái còn giật mình, đến bây giờ là kinh ngạc, lần đầu tiên cùng Hàn Vũ so chiêu không qua mấy chiêu đã hạ được, nhưng hiện tại mặc dù hắn không có sử dụng hết công lực, nhưng lại không dễ dàng bắt được nàng, tiểu chính thái bắt đầu nghiêm túc, phối hợp công lực Trứ Đích Cơ tầng ba cùng Hàn gia kiếm pháp, hắn muốn xem một người học nhiều năm cùng một người mới bắt đầu học nửa tháng, ai mạnh hơn?

Càng ngày Hàn Vũ cảm thấy kiệt sức, chiêu thức của tiểu chính thái nàng không đỡ được, hiện tại Hàn Vũ rất là hưng phấn, chống đỡ không được nàng lại tăng nội lực lên kết hợp với chiêu thứ tư.

Uy lực tuy rất nhỏ nhưng tiểu chính thái vẫn cảm nhận được, Hàn Vũ không có công lực tại sao lại có lực công kích đây? Tiểu chính thái rất là khó hiểu, nhưng hiện tại không phải là thời điểm suy nghĩ đến điều này, hiện tại nếu hắn không cẩn thận có thể hắn sẽ thua, làm sao hắn có thể chấp nhận được?

Tiểu chính thái thay đổi kiếm pháp, nếu như là cùng sử dụng Hàn gia kiếm pháp, cuối cùng thua sẽ là hắn, vì vậy hắn sử dụng vũ kỹ phá thổ.

Phá thổ không phải là vũ kỹ cao cấp, đối với một võ giả tầng thứ năm mà nói, tuyệt đối là một vũ kỹ tốt, vũ kỹ thật hi hữu, cũng không phải ai cũng có được, nếu không có gia thế của Hàn tướng quân, tiểu chính thái sẽ không có được vũ kỹ, võ công lũy thừa ai cũng có thể luyện được nhưng nếu là vũ kỹ, còn phải xem kỳ ngộ.

Tiểu chính thái tăng công lực lên tầng thứ năm, phối hợp cùng vũ kỹ đối chiến cùng Hàn Vũ. Quanh thân tiểu chính thái tản ra ánh sáng mờ ảo, Hàn Vũ chú ý thấy, chẳng lẽ đây là võ công lũy thừa của thế giới này sao? Chẳng lẽ là đặc dị công năng? Hàn Vũ khó hiểu.

Đột nhiên tiểu chính thái thay đổi phương thức đối chiến đã làm Hàn Vũ rơi vào thế hạ phong, lần đối chiến này làm Hàn Vũ thực sự cảm nhận được ý nghĩa của chiến đấu, nàng cũng không nghĩ sẽ thắng nhưng đây lại là một cơ hội tốt nàng muốn kiểm tra xem năng lực của chính mình vì thế nàng tiếp tục tăng nội lực lên, Hàn Vũ cũng chỉ mới học dưỡng khí hành công không bao lâu, nội lực cũng chỉ có ba tầng, hiện tại nàng đem ra sử dụng hết, không biết hậu quả sẽ như thế nào, nhưng nàng cần phải nếm thử.

Hàn Vũ nhìn tiểu chính thái, mạnh mẽ tăng nội lực, không có gió nhưng tóc vẫn tung bay, nàng cảm thấy toàn thân đều đau đớn, giống như bị lửa thiêu đốt, nàng cố gắng khắc chế cơn đau thình lình của bản thân, bắt đầu vòng chiến mới.

Tiểu chính thái cũng hưng phấn lên, không nghĩ đến hắn sử dụng phá thổ nhưng vẫn bị Hàn Vũ đỡ được mấy chiêu, dần dần thể lực của Hàn Vũ cạn kiệt, chống đỡ không nổi, xoay người bị một chưởng lực của tiểu chính thái làm ngã trên mặt đất, phun ra một ngụm máu tươi nhiễm đỏ một mảnh đất nhỏ.

Tiểu chính thái vội vàng thu hồi võ công lũy thừa chạy nhanh đến chỗ Hàn Vũ.

"Tỷ tỷ, tỷ không sao chứ? Đều là do đệ không tốt, xuống tay quá nặng, rõ ràng biết tỷ không có chút công lực nào nhưng còn sử dụng vũ kỹ, tỷ tỷ có sao không?" Tiểu chính thái hoảng sợ, chưởng lực cuối cùng của hắn cũng không quá nặng nhưng vừa nghĩ đến Hàn Vũ không có chút võ công lũy thừa, làm sao có thể đỡ được một chưởng phá thổ đâu, hiện tại tiểu chính thái rất tự trách bản thân mình.

Bây giờ chút khí lực để nói Hàn Vũ cũng không có, chỉ cố gắng lắc đầu, nàng muốn nói cho tiểu chính thái biết cũng không phải chưởng lực kia đả thương nàng, là do nàng mạnh mẽ tăng nội lực lên mà ra, tiểu chính thái còn không có khả năng kia, nhưng Hàn Vũ còn chưa kịp nói đã nhất xỉu trong lòng tiểu chính thái.

"Xú tiểu tử này, ngươi nói thật xem, Vũ nhi trêu chọc ngươi cái gì, ngươi lại đánh nàng ra như vậy, thái y nói nàng bị thương rất nặng, chẳng lẽ không phải do công lực của ngươi sao?" Hàn phu nhân rất tức giận, thật muốn nhéo lỗ tai của Hàn Thạc, bình thường tiểu tử này rất hiểu chuyện, không biết vì sao hôm nay lại làm ra chuyện tình này, bà còn nghĩ quan hệ của hai người tốt lắm, cũng không nghĩ đến...

"Nương, thật xin lỗi. Nhi tử cũng không nghĩ xuống tay nặng như thế....Con..."

"Con cái gì con, chờ tỷ tỷ ngươi tỉnh dậy, phải thành thật xin lỗi biết không, nếu tỷ tỷ ngươi không chịu tha thứ cho ngươi, hừ, ta cũng sẽ không tha thứ cho ngươi" Hàn phu nhân phải mất mười mấy năm mới tìm được nữ nhi, không nghĩ lại bị con trai bảo bối đánh thành như vậy, điều này làm sao có thể không làm cho bà thương tâm.

"Nương, nhi tử biết, phụ thân đã nói rồi" Hàn Thạc hiện tại rất là hối hận, so cái gì không so lại đi so võ, tốt rồi, bây giờ tất cả đều do hắn làm sai.

"Hừ, phụ thân ngươi tha cho ngươi lần này, nếu như còn có lần sau, ta sẽ bảo phụ thân ngươi cấm túc ngươi một năm"

"Nương..."tiểu chính thái rất sợ bị cấm túc.

"Khụ khụ khụ...Nương" Hàn Vũ thực sự nhịn không nổi, tiểu chính thái lớn như vậy còn bị cấm túc, điều này làm Hàn Vũ rất muốn cười lớn.

"Vũ nhi, ngươi đã tỉnh, có phải do nương làm ồn hay không? Ngươi hãy nghỉ ngơi thật tốt, tiệc tối nay ngươi không cần phải đi đâu" Trong mắt Hàn phu nhân đều tràn đầy đau lòng, không có chút nào tính kế hay ngụy trang.

"Nương" Hàn Vũ kêu một tiếng lại không biết nói gì, ôm Hàn phu nhân khóc, rất ấm áp, đây là cảm thụ của Hàn Vũ hiện tại, nàng không muốn trốn tránh cảm giác này nữa, đã bắt đầu lưu luyến nó.

Hàn phu nhân nghe được tiếng khóc của Hàn Vũ lại nghĩ chắc bà làm đau nàng, vội buông Hàn Vũ ra để nàng nằm xuống.

"Ngoan, hiện tại nên nằm nghỉ đi, qua một thời gian nữa sẽ không đau nữa"

"Tỷ tỷ, thật xin lỗi, đệ..."

"Ha ha, không phải lỗi của đệ, là do chính tỷ làm ngộ thương mình, đệ còn không có khả năng làm tỷ bị thương đâu" Hàn Vũ thực vui vẻ cười trả lời.

"Vũ nhi, không cần che chở cho hắn, hắn đã nói rồi, nếu không phải do hắn đánh ngươi, ngươi làm sao có thể bị thương nặng đến như thế?"

"Nương, nữ nhi không sao, hiện tại đã không có việc gì rồi, ngươi xem!" Hàn Vũ muốn gia tăng độ tin tưởng trong lời nói của mình, liền bước xuống giường đi lại, nhưng lại dọa đến Hàn phu nhân cùng tiểu chính thái đứng bên cạnh.

"Mau xem, thực sự không có việc gì rồi, không phải ta rất tốt sao! Không có nghiêm trọng như lời thái y nói"

"Thạc nhi, nhìn xem Trần thái y đã đi chưa, nếu chưa thì mời hắn lại đây nhìn tỷ tỷ con một chút" Hàn phu nhân vẫn không tin, muốn cho thái y nhìn qua một chút để an toàn hơn.

"Vâng, nương" Tiểu chính thái rất muốn biết, vừa mới còn hộc máu ngất đi, tại sao chỉ qua một đoạn thời gian ngắn đã tốt nhanh đến thế, chẳng lẽ vừa rồi là do nàng giả bộ hù dọa hắn? Ý nghĩ này rất nhanh bị hắn bác bỏ, một ngụm máu kia cũng không phải muốn giả liền có thể giả được.