Sủng Mị

Chương 861: Càn Khôn Băng Môn (hạ)

Vùng đất này ngưng kết băng tầng rất dày, vách núi, mặt đất bình thường đều có băng đóng dày mấy trăm thước, độ cứng rắn không thua gì nham thạch tại Bất Hủ thành. Cho dù Băng Sơn Sư dốc toàn lực công kích cũng chỉ tạo ra vết nứt nho nhỏ mà thôi.

"Ngưng, gia trì Băng Lưu Ly khải giáp."

Sở Mộ bảo Ngưng thi triển kỹ năng phụ trợ.

Ngưng không cần tốn thời gian niệm chú ngữ, ánh mắt khóa định Băng Sơn Sư, giơ tay lên phóng ra một luồng Băng Lưu Ly lượn lờ chung quanh thân thể Băng Sơn Sư. Năng lượng Băng Lưu Ly nhanh chóng ngưng tụ tạo thành một lớp khải giáp trong suốt bao trùm toàn thân Băng Sơn Sư.

"Sở lão đệ, ngươi đào hầm chôn đại ca hả? Ngươi phải hạn chế một đầu Ốc Tích Băng Thú, cái khải giáp này..."

Đằng Lãng đang định chê bai khải giáp yếu ớt không có tác dụng phòng ngự thì hai đầu Ốc Tích Băng Thú đã cùng nhau xông tới tấn công Băng Sơn Sư.

"Ầm!"

Băng Sơn Sư bá đạo cỡ nào cũng không thể ứng phó hai đầu Băng Thú cường đại, hai cái kỹ năng đồng loạt nổ tung trên người nó, lực phản chấn đánh Băng Sơn Sư nện thẳng vào vách núi. Nhất thời băng sơn sụp đổ ầm ầm, vô số khối băng rớt xuống chôn sống Băng Sơn Sư.

Đằng Lãng thấy Băng Sơn Sư chống đỡ không nổi lập tức niệm chú ngữ dự định triệu hoán thêm một đầu Hồn sủng.

Triệu hoán Hồn sủng khác trợ giúp không phải là thói quen tốt trong quá trình lịch lãm. Nhưng Đằng Lãng cũng không có biện pháp nào khác, tình huống hiện tại quá mức khẩn cấp rồi.

"Rống rống!"

Nhưng mà Đằng Lãng chưa niệm xong chú ngữ, Băng Sơn Sư ở dưới núi băng bỗng nhiên gầm thét một tiếng, thân thể to lớn vùng mạnh chấn văng tất cả băng đá đè lên người nó. Sau đó Băng Sơn Sư thi triển kỹ năng Băng hệ đẩy lùi hai đầu Ốc Tích Băng Thú.

Đằng Lãng ngẩn người ngạcn hiên, không ngờ Băng Sơn Sư trúng đòn nghiêm trọng vẫn có thể bình yên phản kích như thế.

Thế nhưng, Đằng Lãng phản ứng rất nhanh, liếc mắt một cái liền nhận ra Băng Lưu Ly khải giáp trên người Băng Sơn Sư không hề tổn hao chút gì. Hắn tranh thủ thời cơ ra lệnh cho Băng Sơn Sư công kích.

Băng Sơn Sư gầm thét rung trời, bốn chân giẫm mạnh nhảy lên trời cao vài trăm thước. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Hai đầu Băng Thú bị đánh bay ra ngoài xa còn chưa kịp ổn định thân hình, Băng Sơn Sư ngưng tụ lực lượng biến thành một tòa núi băng khổng lồ nhào xuống đỉnh đầu chúng nó. Đường kính núi băng hơn một trăm thước, độ cao lại vượt qua hai ngàn, tòa núi băng mang theo khí thế bài sơn đảo hải không gì cản nổi.

"Ầm!"

Mặt đất không chịu nổi sức nặng trực tiếp nứt ra, hai đầu Ốc Tích Băng Thú bị băng sơn đánh cho lún xuống tầng băng mấy chục thước.

Ngay sau đó, Băng Không Tinh Linh thi triển kỹ năng Băng hệ lao xuống như mưa, hai đầu Băng Thú chưa kịp gượng dậy đã phải thừa nhận hàng loạt băng tiễn, băng mâu nhất thời thương tổn tăng cao, tạm thời vô lực đứng dậy.

"Ha ha, đúng là xem nhẹ Băng Không Tinh Linh của ngươi rồi, hai đầu Hồn sủng trung đẳng đế hoàng đồng thời công kích cũng phá không nổi khải giáp gia trì. Ngươi không có nói ngoa nha! Quả nhiên là phòng ngự dày, trâu bò tới trình độ này là cùng, ha ha ha!"

Đằng Lãng thấy đại thế đã nghiêng về phe mình, lập tức cười nói với Sở Mộ.

Sở Mộ điều huấn Băng Không Tinh Linh theo lộ tuyến cố định, tất cả đều lấy phương diện lực sát thương và phòng ngự làm chủ. Vì thế nó không có kỹ năng đặc thù, không có ưu thế chủng tộc, nhưng nó lại là một đầu Băng hệ Hồn sủng hoàn mỹ đối với Sở Mộ.

"À, Băng Không Tinh Linh của ngươi nuôi dưỡng thế nào? Tại sao lực lượng Băng hệ tinh khiết như vậy?"

Đằng Lãng tò mò hỏi.

"Dùng một đống linh vật Băng thuộc tính đập ra..."

Sở Mộ không thèm để ý trả lời một câu.

Sở Mộ cũng không có nói láo, Băng Không Tinh Linh được phục dụng nhiều linh vật nhất trong tất cả Hồn sủng của hắn. Hiển nhiên là vì quan hệ tới Sở Mộ Bán Ma hóa, cần phải tiếp nhận linh vật Băng thuộc tính hạ thấp nhiệt độ. Tất cả linh vật sử dụng đều là tài bảo trân quý hiếm thấy, ẩn chứa năng lượng khổng lồ ngoài sức tưởng tượng. Băng Không Tinh Linh lại là Băng hệ Hồn sủng duy nhất của hắn, cho nên nó được hưởng lợi ích lớn nhất.

Dựa theo Sở Mộ đoán chừng, thực lực Băng Không Tinh Linh bây giờ đã mạnh hơn Hồn sủng trung đẳng đế hoàng. Hơn nữa, dựa vào tài nguyên Băng thuộc tính chồng chất từ số lượng biến thành chất lượng, lấy chiến lực hiện tại của nó tuyệt đối là thắng ổn phần lớn Hồn sủng trung đẳng đế hoàng.

Đằng Lãng kiến thức rộng rãi, lịch duyệt hơn xa người bình thường. Bây giờ nhìn thấy Sở Mộ - Băng Không Tinh Linh biểu hiện ra năng lực cường đại như thế, đầu óc lập tức vận chuyển đánh giá lại thực lực của nó.

Hồn sủng Băng hệ và Nham hệ kết hợp sẽ chiếm cứ ưu thế phòng ngự tuyệt đối trong tất cả các hệ thuộc tính. Lúc nãy Đằng Lãng đề cập tới Bạch Phát cự ma thực lực tiếp cận cao đẳng đế hoàng chính là loại hình Hồn sủng này.

Bạch Phát cự ma công kích tương đương với trung đẳng đế hoàng bình thường, nhưng thân thể phòng ngự vô cùng biến thái. Ba đầu Băng Sơn Sư, Lưu Ly Băng Linh hoàng và Tuyết Ẩm Tôn Điêu dốc toàn lực công kích cũng không thể rung chuyển khải giáp trên người nó chút nào.

Nhưng mà, Băng Không Tinh Linh buông thả một loạt kỹ năng Băng hệ lại có thể đánh nứt khải giáp trên người Bạch Phát cự ma, vì thế sắc mặt hai nữ tử Quán Quán và Tiểu Đồng vô cùng khó coi.

"Sở lão đệ, Băng Không Tinh Linh của ngươi công kích mạnh mẽ, không phải mạnh bình thường a…aa! Ngay cả Hồn sủng cao đẳng đế hoàng cũng không dám ngạnh kháng."

Đến nước này, Đằng Lãng bắt buộc phải thừa nhận lúc trước mình quá coi thường Băng Không Tinh Linh rồi. Bây giờ nếu không ngại mặt mũi đám nữ nhân kia, hắn quả thật muốn giơ ngón tay cái lên khen ngợi một phen.

Bạch Phát cự ma do Sở Mộ - Băng Không Tinh Linh và Thiên Cơ - Băng Yêu hợp lực giải quyết. Đến khi chiến đấu kết thúc, hai đệ tử Thiên Cơ vẫn không hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra.

Chiến lực đồng dạng là trung đẳng đế hoàng, nhưng hai con Hồn sủng của các nàng đều có đẳng cấp chủng tộc chuẩn đế hoàng. Tại sao lại bộc phát lực lượng thua kém một đầu Hồn sủng cấp chiến tướng xa xôi như thế?

"Hắn nuôi dưỡng Băng Không Tinh Linh bằng các loại linh vật quý trọng, tốn hao tiền của gấp mấy lần Hồn sủng đế hoàng bình thường. Hơn nữa, quá trình cường hóa luôn tập trung vào phương diện công kích và phòng ngự."

Thiên Cơ lập tức phân tích, giảng giải nan đề cho hai nữ đệ tử.

Thiên Cơ là lão sư hiển nhiên sẽ giảng giải nghi hoặc cho bọn họ. Nhưng nàng không hề tán thành phương thức huấn luyện Hồn sủng của Sở Mộ.

Nói trắng ra nàng cảm thấy một con Hồn sủng cấp chiến tướng vĩnh viễn không thể nào vượt qua đế hoàng là một sinh vật vô dụng triệt để, nuôi nấng tới đế hoàng đỉnh phong cũng chỉ là lãng phí tiền của, thời gian mà thôi.

Đoạn Băng U Lan sinh trưởng dưới đáy u cốc, đám người bọn họn dọn dẹp xong hết thảy chướng ngại. Thiên Cơ tự mình bay xuống thu nó vào trong không gian giới chỉ.

Đằng Lãng thấy linh vật quý giá mà mình cẩn thận lưu tâm lại bị nữ nhân kia đoạt đi thì lòng đau như cắt, hơn nữa còn không có một tiếng cảm tạ. Hắn chỉ biết lắc đầu cười khổ, xem ra Thiên Cơ đúng lúc cần có loại tài liệu này, những lúc bình thường dù có người tặng cũng không lọt vào pháp nhãn của nàng.

Thế nhưng, đây rõ ràng là linh vật có thể cường hóa ra một con Băng hệ Hồn sủng trung đẳng đế hoàng, giá trị đối với Đằng Lãng ít nhất cũng lật lên vài, ba lần.

Thiên Cơ vẫn bình thản như thường, ra hiệu cho Đằng Lãng hướng dẫn tiếp tục xâm nhập vào sâu trong Băng Sa liệt cốc.

Dọc theo đường đi, Sở Mộ vẫn luôn hi vọng có sinh vật cường đại xuất hiện, giúp hắn tiêu hao hồn lực Thiên Cơ xuống vài thành. Nếu ép cho nữ nhân này lộ ra lá bài tẩy lại càng tốt.