Sủng Mị

Chương 381: Đại chiến Vu Hạ

Sắc mặt Vu Hạ vô cùng khó coi, bởi vì Sở Mộ lần này hành động làm hắn không kịp chuẩn bị. Huống chi bốn người này rõ ràng không có Thủy hệ Hồn sủng, lũ lụt bất thình lình ập xuống đầu khiến cho bọn họ lâm vào trong khủng hoảng.

Sóng nước càn quét mạnh mẽ trong đại sảnh, bốn người vốn đã phân tán liền bị dòng nước đẩy trôi đi rất nhanh, ngay sau đó lần lượt xuyên qua lối đi nối thông với những phương hướng khác nhau.

"Không được phân tán!"

Một gã thành viên Nguyên Tố môn rống lớn một tiếng, chẳng qua là, thanh âm của hắn đã bị tiếng nước xiết chảy che lấp mất. Lực nước đánh vào cực kỳ kinh khủng, cho dù là bọn họ có triệu hoán Hồn sủng hay không cuối cùng vẫn bị dòng nước lũ cuồn cuộn đẩy trôi đi rất xa, sau đó biến mất ở trong tầm mắt mọi người.

Bốn người Vu Hạ đã bị đưa tới các khu mật thất cách xa nhau, đám người Sở Mộ đã chuẩn bị từ sớm hiển nhiên là nhanh chóng chạy về phía đội ngũ Nguyên Tố môn kia, thừa dịp bọn họ hỗn loạn giải quyết được tên nào hay tên đó.

Lượng nước điên cuồng rót vào đại sảnh dâng lên chừng một phần ba thì dừng lại. Cho dù là Thủy hệ Hồn sủng cũng chỉ có khả năng khống chế nước đến mức đó mà thôi. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY truyenfull.vn

Các thông đạo lúc trước đã được đám người Sở Mộ đào thông, tất cả đều thông xuống phía dưới, một khi bị cuốn trôi theo dòng nước nhất định sẽ dạt tới tận góc cuối cùng mới có cơ hội dừng lại.

"Diệp Hoàn Sinh, Hồn sủng sư đối thủ của ngươi lạc mất rồi kìa, ngươi và Đông Thanh lấy tốc độ nhanh nhất giết chết hắn, không được cho hắn có cơ hội thở dốc."

Sở Mộ lập tức quay sang nói với Đông Thanh và Diệp Hoàn Sinh.

Đông Thanh và Diệp Hoàn Sinh đã sớm chuẩn bị tinh thần chiến đấu, sau khi khóa mục tiêu gã Hồn sủng sư bị tách ra khỏi đội ngũ liền dứt khoát bám sát hắn. Đông Thanh khống chế Cuồng Kỳ Thủy Thú, Diệp Hoàn Sinh khống chế Kiếm Chập cùng nhau giết tới.

"Khuynh Tư, bảo Thủy Nguyệt tiếp tục chế tạo nước lũ xung kích lối đi bên trái, hạn chế hai người kia cho ta." Sở Mộ nói với Diệp Khuynh Tư.

Diệp Khuynh Tư có ưu thế lớn nhất chính là có tám đoạn bốn giai Thủy Nguyệt, trong hoàn cảnh chiến đấu thế này Thủy Nguyệt sẽ tạo ra tác dụng cực kỳ trọng yếu. Chỉ cần Diệp Khuynh Tư để cho Thủy Nguyệt đứng ở trên đại sảnh không ngừng rót nước vào thông đạo thì hai tên Hồn sủng sư trong đó dần dần sẽ bị nước lũ đánh cho kiệt sức.

"Ngươi đi giết Vu Hạ phải cẩn thận đó."

Diệp Khuynh Tư cũng biết Sở Mộ nhất định phải đánh một trận với Vu Hạ, cố ý nhắc nhở một câu.

Sở Mộ gật đầu nói:

"Nếu ngươi phát hiện khống chế không nổi hai người kia thì quyết đoán chạy về phía ca ca của ngươi, không nên miễn cưỡng."

"Ừ!"

Dù sao năng lực Thủy Nguyệt của Diệp Khuynh Tư cũng có giới hạn, không thể nào rót đầy toàn bộ mật thất và đại sảnh được.

Khi lượng nước dần dần giảm bớt, Diệp Khuynh Tư và Thủy Nguyệt cùng nhau nhảy vào trong dòng nước chảy xiết, bơi theo thông đạo cuốn trôi Lô Ưng và một gã Nguyên Tố môn.

"Trân Tích!"

Diệp Khuynh Tư phát ra mệnh lệnh cho Thủy Nguyệt.

Chỉ cần nơi nào có nước thì nơi đó chính là lĩnh vực của Thủy Nguyệt, thời gian nó niệm chú ngữ rất nhanh, không gian bên trong đại sảnh bỗng nhiên lơ lửng vô số giọt nước rồi vây quanh thân thể Thủy Nguyệt, mỗi giọt nước đều phát ra tia sáng mỹ lệ giống như trân châu vậy.

Cánh tay trong suốt nhẹ nhàng vũ động, hàng loạt giọt nước trân châu không ngừng tổ hợp vào chung một chỗ, sau đó dần dần biến thành một quả Thủy cầu to lớn bắn thẳng vào trong lối đi.

Thật ra những giọt nước trân châu này không có tính công kích chân chính, thậm chí sẽ không tạo thành thương tổn đối với người và Hồn sủng. Nhưng nó lại có thể làm tiêu hao thể lực của địch nhân, nếu như toàn bộ giọt nước trân châu đều công kích lên trên người một con tám đoạn Hồn sủng cấp thống lĩnh, vậy thì thể lực và chiến lực của đối phương sẽ tiêu hao trên dưới một phần ba.

Diệp Khuynh Tư không có lựa chọn phương pháp đánh chính diện, chỉ dựa vào kỹ năng đặc biệt này để phát huy triệt để ưu thế của Thủy Nguyệt, liên tục buông thả loại kỹ năng tiêu hao này vào trong mật thất có Lô Ưng và gã thành viên Nguyên Tố môn.

Sở Mộ và Dạ Lôi Mộng Thú đã tập trung vào thân ảnh Vu Hạ quay cuồng dưới dòng nước.

Bản thân Vu Hạ nhờ có Thủy hệ Hồn sủng cho nên nước lũ không thể gây ra bao nhiêu ảnh hưởng. Chỉ là Vu Hạ phản ứng hơi chậm một chút, ngay khi triệu hồi ra Thủy hệ Hồn sủng thì đường lui đã bị Sở Mộ che chắn mất rồi.

Sở Mộ phải nói là không thiện thủy chiến, sau khi chạy vào trong mật thất đối diện với Vu Hạ. Sở Mộ cũng cố ý chờ hắn rút sạch nước trong phòng mới ra lệnh cho Dạ Lôi Mộng Thú giết tới.

Không gian bên trong mật thất mờ mờ thiếu ánh sáng nhưng lại khá rộng. Khi Sở Mộ tiến vào trong đó liền thấy Vu Hạ cả người ướt đẫm từ từ đứng dậy.

Lúc trước Vu Hạ không kịp thời triệu hồi ra Thủy hệ Hồn sủng của mình nên đối phó với nước lũ tương đối chật vật, bộ dạng nhơ nhớp vô cùng khó chịu. Bây giờ nhìn thấy Sở Mộ đánh tới thì vội vã trấn định tinh thần, cặp mắt mang theo một tia oán độc ngó chừng nhất cử nhất động của Sở Mộ.

"Hừ, xem ra ngươi ở đây chờ ta đã lâu rồi, ta cảm thấy rất kỳ quái, rõ ràng là ngươi đã tìm thấy tung tích Thanh Chập Long trước tại sao không đi lãnh thưởng. Chẳng lẽ cố tình chờ đợi ở chỗ này là vì muốn giết ta?"

Vu Hạ chậm rãi niệm chú ngữ Thủy hệ hấp thu toàn bộ nước bám trên người mình, sau đó ngưng tụ trong lòng bàn tay thành một quả Thủy cầu to lớn.

"Tới!"

Sở Mộ nhảy xuống từ trên lưng Dạ Lôi Mộng Thú, bắt đầu niệm chú ngữ triệu hoán Ma Thụ chiến sĩ và Mạc Tà ra trước mặt mình.

"Cũng chỉ là hai con Hồn Sủng cấp chiến tướng, nếu như ngươi không có Hồn sủng mạnh hơn thì ngày hôm nay ngươi chết chắc rồi."

Vu Hạ không có biểu hiện một chút bối rối, bàn tay khẽ co lại nắm vững quả Thủy cầu, miệng lâm râm niệm chú ngữ triệu hồi ra bảy đoạn bốn giai Cương Nham tướng quân.

Khi còn ở Thải Khung thành, Cương Nham tướng quân của Vu Hạ có thực lực bảy đoạn ba giai, nhưng bây giờ đã tăng lên đến bảy đoạn bốn giai. Nhưng suy đoán từ hình thể có lẽ tạm thời chưa có trải qua cường hóa.

Sở Mộ vốn có ý định để cho Quỷ Khung Quân Vương nghiêng về lực phòng ngự cường hãn giằng co với Vu Hạ - Cương Nham tướng quân. Thế nhưng, bởi vì trong khoảng thời gian này xảy ra quá nhiều chuyện liên tục, cho nên Sở Mộ không có cơ hội đi mua linh vật cường hóa Quỷ Khung Quân Vương, hiện tại nó vẫn giữ vững ở trình độ năm đoạn chín giai.

Năm đoạn và sáu đoạn chênh lệch thực lực rất lớn, nếu Quỷ Khung Quân Vương không đạt tới sáu đoạn coi như là cấp quân chủ cũng không có khả năng đối kháng với Cương Nham tướng quân. Còn Mạc Tà có lực công kích mạnh nhất, dựa theo tình hình bây giờ chỉ có thể dựa vào Mạc Tà mới chiến thắng được Cương Nham tướng quân có lực phòng ngự gần cấp tám.

"Để ta nhìn xem ngươi có bản lãnh gì!" Vu Hạ nhếch miệng cười lớn, bộ dạng vô cùng càn rỡ không thèm đặt Sở Mộ vào trong mắt.

Tiếng cười quanh quẩn ở trong mật thất bị phong bế hất tung một đám tro bụi trên trần xuống. Ngay sau đó đột nhiên có vô số dây leo từ dưới đất bò tới Sở Mộ và Hồn sủng.

Sở Mộ đã nhận ra Vu Hạ triệu hoán Bách Tu Thụ Mẫu Yêu từ sớm, hơn nữa còn lẳng lặng ẩn núp ở dưới lòng đất chờ đợi cơ hội đánh lén.

"Dạ, Dạ Vũ."

Sở Mộ lập tức ra lệnh cho Dạ Lôi Mộng Thú thi triển kỹ năng né tránh.

Tinh thần Sở Mộ và Dạ Lôi Mộng Thú tương thông với nhau, Sở Mộ thông qua hồn niệm khóa chặt các vị trí của dây leo, Dạ Lôi Mộng Thú căn cứ theo đó tiến hành né tránh vô cùng hoàn mỹ. Mấy chục cái rễ cây và dây leo công kích trật một lần liền biến thành những sợi roi mềm dẻo quất lung tung bên trong phòng.

"Ma Thụ, rễ cây quấn quanh." Sở Mộ hạ lệnh.

Mặc dù không gian nơi này khá lớn, nhưng mà Bách Tu Thụ Mẫu Yêu khống chế rễ cây quá mức kinh khủng, cơ hồ mỗi góc mật thất đều có rễ cây và dây leo công kích. Khu vực chiến đấu xem như bị Vu Hạ khống chế vững vàng trong lòng bàn tay, vì thế Sở Mộ và Hồn sủng của mình rất khó thi triển năng lực.