Tổng cộng thi thể bảy trăm con Lam Thực Trùng Quái chất cao như núi gần bờ sông, tin tức này lập tức dẫn đến oanh động cả tòa thành, truyền đến tai vị tướng quân kia. Ngay cả tướng quân cũng kinh ngạc vạn phần, không thể nào ngờ nổi tên ác bá khu vực Tây Giới dĩ nhiên dám dẫn cả tộc quần Lam Thực Trùng Quái vào trong Ly thành do mình trấn giữ.
Ý thức được chuyện tình đã rất nghiêm trọng, ngày hôm đó tướng quân đích thân đi bàn chuyện với thành chủ.
"Ly lão thành chủ, lần này nhi tử Đông Thanh của ngài đã lập một công lớn nha!"
Tướng quân thủ thành - Tân Nam vừa thấy được thành chủ liền nở nụ cười vui vẻ, lên tiếng chào hỏi.
Tuổi tác Ly lão thành chủ có lẽ cao hơn trung niên một chút, tướng quân Tân Nam thì ít hơn mấy tuổi. Hai người thuở nhỏ làm bạn với nhau ở Ly thành, cùng nhau trưởng thành cho tới bây giờ nên tình cảm vô cùng sâu sắc, lời ăn tiếng nói có thể tùy tiện, đơn giản.
"À, ta nghe nói cái tên họ Đoạn kia chạy đến Ly thành của ta giương oai, chờ xử lý xong chuyện chính sẽ cho hắn đẹp mắt."
Thành chủ khẽ cười nói, sau đó ánh mắt rơi lên trên người Đông Thanh hiện lên ý vui mừng rõ ràng.
"Lần này Đông Thanh làm rất tốt, đã giết chết hơn bảy trăm con Lam Thực Trùng Quái, đây hẳn là tâm huyết mấy năm của hắn rồi."
Ly lão thành chủ đã biết được tin tức Đoạn Tân Hà từ miệng Vũ điện chủ. Bản thân Ly lão thành chủ cũng là người lịch duyệt phong phú, cho nên Đoạn Tân Hà vốn là một kẻ tội ác chồng chất hiển nhiên đã nằm trong danh sạch cần phải xử lý.
"Phụ thân, thật ra chuyện này ta chỉ tham dự mà thôi, giải quyết chân chính là một đôi nam nữ đang đi lịch lãm, chính là bọn họ trước hết phân tích ra chủng tộc của đám quái vật kia, sau đó ngăn cản chúng ta tiến hành tìm tòi trên quy mô lớn, coi như là cứu mạng của thành vệ đội chúng ta. Mà cuối cùng kế hoạch Thủy công cũng là do bọn họ đề ra."
Đông Thanh cũng không phải là người ưa thích hư vinh, đem công lao lớn nhất chuyển sang người Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư.
"À? Lại có kỳ nhân như vậy sao? Nếu có cơ hội nhất định phải tiến cử cho ta xem!"
Ly lão thành chủ khẽ nhíu mày, trên mặt lại nở nụ cười tỏ vẻ hứng thú đối với hai người kia.
"Hài nhi đúng là có ý đó." Đông Thanh cười nói.
Đoạn Tân Hà là một tên ác bá chính hiệu trong Hồn sủng giới, những người trong cùng thế hệ hầu như không có đối thủ. Mà hắn cũng thường xuyên qua lại giữa các tòa thành, số người chết trong tay hắn nhiều không đếm nổi. Các thế lực lớn như Hồn Điện, Nguyên Tố môn, phần lớn Giới thành trong các địa vực đều oán hận nghiến răng nghiến lợi với tên ác nhân này.
Hắn vào năng lực ẩn hình của Hồn sủng nên lẩn trốn trơn như trạch, đông đảo thế lực ra quân không ít lần vẫn không thể nào bắt hắn lại. Cho đến thời điểm ba năm trước có một vị cường giả Hồn Điện đích thân ra tay đánh cho hắn trọng thương, đám Hồn sủng giảm sút nghiêm trọng thì tên này mới biết điều thu liễm.
Dĩ nhiên, vị cường giả giao phong với Đoạn Tân Hà cũng tổn thất hai con chủ sủng, thực lực lúc đó lập tức giảm mạnh.
Những năm này trong các tòa thành lần lượt truyền ra tin tức có người và Hồn sủng tự nhiên tử vong kỳ lạ, rất nhiều người đang hoài nghi đây là kiệt tác của Đoạn Tân Hà. Chỉ có điều không có người nào tìm ra đầu mối hữu ích, cho nên tới bây giờ vẫn không có cách nào truy tìm ra tung tích tên này. Trong đoạn thời gian qua, những người có ân oán, muốn giải quyết Đoạn Tân Hà đã đau đầu nhức não vì hắn không ít lần.
Những cao thủ thế hệ trước không có cách nào xử lý Đoạn Tân Hà, nhưng ngày hôm nay cái tên ác nhân đó lại thua thiệt trong tay hai người thanh niên chưa tới hai mươi tuổi, đây đúng là một chuyện nực cười nhất thế gian. Nói vậy những người có ân oán với Đoạn Tân Hà nghe được tin tức này nhất định phải ngẩng đầu cười to ba tiếng. Dù sao đối với Đoạn Tân Hà đúng là mất sạch hết mặt mũi rồi, để xem sau này làm sao hắn lăn lộn giang hồ được nữa.
Ly lão thành chủ là đại nhân vật không thể nào tùy tùy tiện tiện ghi tạc chuyện này vào trong đầu, nhưng hai người thanh niên kia làm cho hắn cảm thấy mấy phần thưởng thức. Mặc dù trong chuyện tình lần này có chút ít may mắn, hoặc có thể nói là chó ngáp phải ruồi.
"Năm mươi vạn tiền treo giải thưởng thuộc về bọn họ, mặt khác lại xuất ra năm mươi vạn làm phần thưởng cho những tướng sĩ tham dự và chết đi trong đợt tấn công lần này."
Ly lão thành chủ khẳng khái nói.
Thành quan Lý Cốc vội vàng hành lễ tạ ơn, năm mươi vạn tài chính đối với Lý Cốc cũng là con số không nhỏ, chủ yếu nhất chính là số tiền kia sẽ dùng để trấn an gia đình của những tướng sĩ chết trận. Còn những hộ vệ khác hoặc nhiều hoặc ít cũng có thể cường hóa Hồn sủng tăng cường thực lực lên một chút.
Hạ Cung Ly thành.
Hạ Cung là thế lực một phương tồn tại từ rất lâu rồi, nhưng không giống với những thế lực khác chính là thành viên Hạ Cung không bao giờ xuất hiện dưới ánh mặt trời.
Bên trong Hạ Cung tụ tập những kẻ danh tiếng xấu xa trong Hồn sủng giới, hơn nữa còn bị các thế lực lớn truy nã không có nơi nào chạy trốn. Nói đơn giản thì thành viên Hạ Cung chính là một đám côn đồ, ác bá nằm ngoài vòng luật pháp.
Hạ Cung còn có một danh xưng khác, đó là sát thủ cung. Nguồn kinh tế nuôi sống thành viên Hạ Cung chủ yếu chính là tiền thù lao mỗi khi có người cần thuê sát thủ làm việc.
Về điểm này thì Hạ Cung có chỗ tương tự với Yểm Ma cung, nhưng không giống chính là Yểm Ma cung vừa chính vừa tà, thế lực cường đại, phạm vi khống chế lãnh địa cực kỳ khổng lồ. Bọn họ không phải là hung đồ gặp người nào cũng giết, về phần sát thủ chỉ là một phần nhỏ trong thế lực Yểm Ma cung mà thôi.
Yểm Ma cung, Hồn Điện, Hồn sủng cung là những thế lực có chế độ và giai cấp hoàn chỉnh nhất, lực lượng cũng vô cùng hùng hậu. Đã có thể dùng từ đế quốc để hình dung rồi, chẳng qua là Yểm Ma cung có quá trình tuyển thành viên tàn khốc và Yểm Ma đáng sợ, cho nên rất nhiều người sợ hãi thế lực này.
Hạ Cung chính là thế lực đen đúng nghĩa, bọn họ làm bất cứ chuyện gì đều lấy giết người và cướp đoạt làm chủ, có thể nói là thù oán rải khắp các bang phái và thế lực trên đại lục, người nào nghe thấy cũng chửi mắng một câu.
"Phái thêm người đi điều tra rõ ràng hai người này đến tột cùng là ai."
Đoạn Tân Hà hung hăng nện một quyền vào bức tường đá, mặt mày tức giận đến mức muốn nhỏ ra máu.
"Cho dù tra được thì sao? Ngươi còn dám thò đầu ra ngoài hả?"
Ngồi ở bên cạnh Đoạn Tân Hà là một nam tử thản nhiên nói.
Nam tử này đeo mặt nạ nên không rõ dung mạo của hắn. Hắn mặc y phục màu xanh đen, nếu như có mặt nạ sẽ khiến cho người ta có cảm giác hào hoa phong nhã, biểu hiện giống như thư sinh anh tuấn.
"Hừ, nhưng mà ngươi đã mời ta tới, bảy trăm đứa cháu trai của ta tổn thất hiển nhiên là ngươi phải bồi thường rồi."
Đoạn Tân Hà một thân hàn khí ngồi xuống, cặp mắt ngó chừng nam tử đeo mặt nạ.
Khóe miệng nam tử đeo mặt nạ khẽ co quắp mấy cái, hiển nhiên cảm thấy ác tâm vì Đoạn Tân Hà gọi Lam Thực Trùng Quái là cháu trai.
"Ngươi giúp ta tìm được Thanh Chập Long, ta hiển nhiên sẽ trả tiền cho ngươi. Trong khoảng thời gian này ngươi tạm dừng hoạt động của Lam Thực Trùng Quái đi, không nên tùy tiện công kích người trong thành." Nam tử đeo mặt nạ nói.
"Hừ, không cần ngươi tới dạy ta làm cái gì." Đoạn Tân Hà hừ lạnh một tiếng. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
"Ta giới thiệu cho ngươi một người, đây là Đại thiếu gia của Nguyên Tố môn, tại Ly thành có việc gì cứ đi tìm hắn. Ta còn có chuyện khác cần phải xử lý, nếu có đầu mối gì hãy báo cho ta biết." Gã nam tử đeo mặt nạ thản nhiên nói.
Vừa mới dứt lời, nam tử đeo mặt nạ liền đứng dậy đi thẳng ra ngoài.
Mà cặp mắt Đoạn Tân Hà vẫn đang nhìn chằm chằm bóng lưng vào gã nam tử kia, trên mặt dần dần hiện ra nét cười lạnh.
Đoạn Tân Hà không biết thân phận chân thật của nam tử này, chỉ biết là hắn có chút ít quyền lực trong Hạ Cung, có quyền thu nạp những kẻ cùng hung cực ác.