Sấm chớp nổ tung ầm ầm trong màn mưa mờ mịt, ánh sáng lập lòe chiếu rọi cả tòa thành càng thêm hư ảo.
Mưa rơi tầm tả cọ rửa quảng trường vô cùng sạch sẽ, trong khu vực đã bắt đầu xuất hiện không ít cư dân vội vã xách đồ đạc dời ra khỏi nhà, cùng nhau chạy đến khu vực không bị ngập nước và an toàn hơn.
Diệp Khuynh Tư cho Thủy Nguyệt khống chế dòng chảy cực kỳ thuần thục, trong vòng mười phút đã cho nước mưa ngập đến vị trí đầu gối Dạ Chi Lôi Mộng Thú. Vì thế chắc chắn những thông đạo phía dưới cống ngấm đã bị rót đầy nước rồi.
"Hí hí!"
Bỗng nhiên Dạ Chi Lôi Mộng Thú kêu lên một tràng dài, cặp mắt mở to ra nhìn tới trước giống như là nhận ra chuyện gì đó bất thường.
"Khuynh Tư, cẩn thận, có thứ gì đó đang xông tới." Sở Mộ nhỏ giọng nhắc nhở Diệp Khuynh Tư.
Diệp Khuynh Tư im lặng gật đầu, chậm rãi niệm lên chú ngữ triệu hoán Chiến Đình Ô Thú lực chiến đấu mạnh nhất ra đứng bên cạnh, đồng thời bảo Tử Sam Mộng Thú bố trí Mộng Cảnh.
Sở Mộ cũng niệm chú ngữ triệu hoán Băng Không Tinh Linh và Ma Thụ chiến sĩ ra trước mặt mình.
Khi Băng Không Tinh Linh vừa mới xuất hiện thì hàn băng trên người bắt đầu lan tràn ra bốn phía, đông cứng dòng nước ở chung quanh thành băng cứng. Nếu như Sở Mộ không kịp thời ngăn cản Băng Không Tinh Linh thì hàn khí Lăng Băng sẽ tiếp tục khuếch ra xa hơn nữa.
Ma Thụ chiến sĩ cũng không bài xích hay sợ hãi gì nước, hai chân đứng vững trong dòng nước rồi tiến hành xâm nhập xuống lòng đất, thông qua chấn động dưới mặt đất để cảm giác những sinh vật đang muốn tiếp cận mình.
"Phốc phốc phốc!"
Cuối cùng đám sinh vật hung ác kia cũng xuất hiện.
Mấy miệng cống ở chung quanh đồng loạt nổ tung, áp lực nước mạnh mẽ thổi tung lên cao mười mấy thước rồi rớt xuống đầu Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư.
Giọt mưa tùy ý đập vào người Sở Mộ, hắn lặng lẽ đưa tay lau đi vệt nước đọng trên mặt rồi dùng hồn niệm khóa vị trí mấy sinh vật vừa mới xuất hiện.
"Hí!"
Dạ Chi Lôi Mộng Thú kêu lên lần nữa, nhắc nhở Sở Mộ biết sau lưng có thứ gì đó đang di chuyển.
Sở Mộ xoay người sang chỗ khác đúng lúc phát hiện một vài hình bóng xuất hiện ở gần mình, nhờ có nước mưa phủ xuống tạo nền đường viền mơ hồ nên hắn mới có thể nhận ra sinh vật này tồn tại.
"Bên ta có chừng mười con, Khuynh Tư, ngươi nơi đó có bao nhiêu?"
Sở Mộ nhanh chóng phán đoán được số lượng hung vật rồi hét lớn.
"Hình như là mười lăm."
Diệp Khuynh Tư dựa vào Tử Sam Mộng Thú thực lực đã đạt tới bảy đoạn cấp năm, năng lực cảm giác cũng không hề thua kém Dạ Lôi Mộng Thú của Sở Mộ bao nhiêu.
"Đám hung vật này thực lực tương đương với bảy đoạn Yêu Linh cấp thống lĩnh, năng lực tiến công tương đối mạnh, cũng không dễ đối phó đâu. Ta sẽ cho Băng Không Tinh Linh tới giúp ngươi."
"Ừ, ngươi cũng cẩn thận đó."
Chú ngữ nhanh chóng vang lên, Băng Không Tinh Linh phản ứng nhanh nhất đã khóa chặt bảy con hung vật Ly thành. Những đầu hung vật này đang muốn tiếp cận Diệp Khuynh Tư và Hồn sủng, Băng Không Tinh Linh kịp thời buông thả kỹ năng che chắn trước mặt Diệp Khuynh Tư.
"Lăng Băng – Băng Phong."
Hàn khí tản ra bốn phía, Băng Không Tinh Linh nhanh chóng phóng thích lực lượng Lăng Băng điên vào trong dòng nước. Vốn dòng chảy đang trôi đi cuồn cuộn lại bị hàn khí xâm nhập dần dần chậm lại rồi đông cứng.
"Kẽo kẹt … kẽo kẹt!"
Bức tường Băng Phong tạo thành hình quạt ngăn cản Diệp Khuynh Tư và bảy con hung vật Ly thành ra hai phía. Sáu con hung vật rõ ràng đã nhận ra lực lượng Lăng Băng cường đại, bất chợt nhảy lên cao dự định vượt qua tường băng.
Đám hung vật luôn luôn giữ vững trạng thái vô hình, cho dù là thời điểm chiến đấu nhưng chúng nó vẫn không hề bại lộ một chút hành tung. Chỉ vì nước mưa bao trùm mới làm lộ ra hình ảnh chúng nó một cách mơ hồ mà thôi.
Đỉnh đầu dài nhọn, thân thể nhỏ gầy, chi sau thô to, chi trước dài, mỏng, tinh tế. Một thoáng khi tia chớp xẹt qua bầu trời, Sở Mộ nhìn thấy đám hung vật này không có lông trên người, mà chỉ có một lớp da bóng loáng, dày cộm rất giống chất sừng.
"Bảo vệ nàng cho tốt!"
Sở Mộ thấy phần lớn hung vật đánh tới Diệp Khuynh Tư liền quyết đoán ra lệnh cho Băng Không Tinh Linh bay tới gần bảo vệ Diệp Khuynh Tư. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
"Ma Thụ, ta giao mấy con này cho ngươi."
Sở Mộ nhìn lướt qua mười con hung vật đang lao về phía mình, nhỏ giọng nói với Ma Thụ chiến sĩ.
Ma Thụ chiến sĩ mới vừa hoàn thành cường hóa đang là lúc muốn đại hiển thần uy. Tám mươi cái rễ cây Yêu Mộc tìm đã vùi sâu vào trong lòng đất, dòng nước cũng không tạo thành trở ngại gì đối với nó. Lúc sáu con hung vật từ dưới nước lao tới định đánh lén thì rễ cây Yêu Mộc đã phát động công kích.
"Vụt!"
Tám mươi cái rễ cây Yêu Mộc đánh tới với mật độ dày đặc làm cho này sáu con hung vật bị ép phải nhảy ra ngoài.
"Ầm!"
Một đạo đập vào mắt kinh tâm tia chớp từ màn mưa trong phách lạc, thương bạch sắc quang mang chiếu rọi ở nơi này chút ít đáng sợ hung thủ trên người, nổi bật xuất nạp thật dài cánh tay cùng vô cùng sắc bén lâu trảo.
"Yêu Mộc Chùy."
Cánh tay Ma Thụ chiến sĩ huy động mạnh mẽ, nhất thời ở trước mặt nó xuất hiện sáu cây Yêu Mộc Chùy bén nhọn. Dưới sự khống chế của Ma Thụ chiến sĩ lao vọt tới sáu con hung vật đang lơ lửng giữa không trung.
"Vù vù vù ~!"
Móng vuốt của đám hung vật sắc bén dị thường, trực tiếp đánh xuống một trảo đã cắt đứt Yêu Mộc Chùy thành hai đoạn.
Sau khi rơi xuống đất, đám hung vật nhanh chóng lướt qua Ma Thụ chiến sĩ.
"Xẹt!"
Sáu vết cào tinh tế hiện ra trên người Ma Thụ chiến sĩ trong nháy mắt, đợt công kích vừa nhanh vừa mạnh căn bản không thể nào kịp thời né tránh.
Sở Mộ cũng cả kinh trong lòng, vội vàng dùng hồn niệm khóa mục tiêu đám sinh vật tốc độ cực nhanh này. Sau đó tập trung chỉ huy Ma Thụ chiến sĩ chiến đấu.
May mà Ma Thụ chiến sĩ phòng ngự đã đạt tới cấp bảy toàn kỳ, những con hung vật này công kích chưa tới trình độ cấp tám nên không thể tạo thành thương tổn chân chính đối với Ma Thụ chiến sĩ. Sau khi bị trúng đòn liên tục mấy lần nhưng Ma Thụ chiến sĩ vẫn giữ vững lực chiến đấu ổn định.
Ma Thụ chiến sĩ điều khiển rễ cây từ trạng thái xuyên thấu biến thành quấn quanh, lực lượng Yêu Mộc cao cấp phụ gia vào đó hóa thành những con linh xà màu xanh. Từ trong dòng nước lặng lẽ di động đuổi theo mấy con hung vật kia.
"Ngăn chặn phía trước." Sở Mộ vội vàng ra lệnh.
Tám mươi cái rễ cây Yêu Mộc của Ma Thụ chiến sĩ chính là từ tám mươi con linh xà màu xanh hoàn toàn khóa chặt mục tiêu. Cho dù đám hung vật có tốc độ mau hơn nữa cũng không thể nào thoát khỏi đợt công kích dày đặc thế này.
Mưa to đúng lúc tạo điều kiện thuận lợi cho Sở Mộ chiến đấu. Thân hình đám hung vật di động cơ hồ lộ rõ bên trong màn mưa, tám mươi cái rễ cây từ dưới đất đâm ra nhanh như chớp, trong chốc lát đã quấn quanh toàn bộ chúng nó vào chính giữa.
"Tê tê tê tê!"
Có lẽ những con hung vật hiểu được phương pháp hỗ trợ chiến đấu, trong đó có ba con chậm rãi lủi sát vào tấm lướt rễ cây, móng vuốt điên cuồng chém xuống cào rách rễ cây Yêu Mộc của Ma Thụ chiến sĩ, cố gắng giải cứu đồng bọn ra ngoài.
Bốn con khác cũng nhanh chóng lao tới công kích Ma Thụ chiến sĩ, trảo nhận giơ lên thi triển ra kỹ năng Thiên Liệt Trảo kèm theo độc tính mãnh liệt.
"Xẹt xẹt xẹt!"
Bốn đạo trảo nhận xuyên qua màn mưa đồng thời đánh trúng thân thể Ma Thụ chiến sĩ. Sau đó bốn con hung vật quay đầu lại chờ đợi nhìn thấy cảnh tượng Ma Thụ chiến sĩ đổ gục xuống.
"Tê tê tê tê!"
Tiếng cười tàn nhẫn phát ra liên tục, giống như là bọn chúng vô cùng đắc ý khi được tàn sát. Bốn con hung vật huy động trảo nhận dữ trợn nhìn vào Hồn sủng khác của Sở Mộ, hiển nhiên là chúng nó đang thay đổi mục tiêu để tiếp tục giết chóc.
Ở trong mắt của bốn con hung vật này thì Ma Thụ chiến sĩ đã chết chắc rồi, nhưng Sở Mộ biết Ma Thụ chiến sĩ vẫn bình yên vô sự. Bởi vì bốn con hung vật này đã trúng bẫy rập Mộng Cảnh do Dạ Chi Lôi Mộng Thú bố trí.