Sủng Mị

Chương 201: Chiến đấu hay rèn luyện?

"Ốc Tích Băng Trảo."

Cổ Phong lạnh lùng nói với Ốc Tích Băng Thú.

"Rống!"

Ốc Tích Băng Thú đột nhiên nghiêng người tới trước, tốc độ bạo tăng lao thẳng về phía trước

Tốc độ giúp cho Ốc Tích Băng Thú gia tăng lực lượng lên một mảng lớn, ngay sau đó là một đạo trảo nhận băng hàn rét lạnh chém tới Mạc Tà. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY truyenfull.vn

Hàn khí ngưng tụ thành băng hàn có tính xâm nhập rất cao, dễ dàng đông cứng cơ thể đối thủ. Ốc Tích Băng Thú đánh ra một trảo này có lực lượng mạnh hơn Tà Diễm Trảo vài phần.

"Vụt!"

Tốc độ, lực lượng, băng hàn, hiệu quả ba lần chồng chất khiến cho uy lực Băng Trảo bạo tăng. Mặc dù Mạc Tà đã đạt tới trình độ né tránh tinh diệu vẫn không kịp ứng phó, thân thể lập tức bị cào rách một đường thật dài.

Tuy vết cào không sâu nhưng lực lượng hàn độc lại cực kỳ mãnh liệt, vừa chạm vào lập tức ăn mòn làn da trên người Mạc Tà.

"Ngao …"

Mạc Tà tru lên một tiếng, vị trí vết thương đột nhiên bốc cháy hỏa diễm cường thế giải tán hàn độc trên người.

"Lục Vĩ Tỏa."

Mạc Tà nhảy sang bên cạnh rồi bốn chân tụ lực, tốc độ bỗng nhiên tăng nhanh xẹt qua người Ốc Tích Băng Thú, sáu cái đuôi dài giống như xiềng xích đánh về phía Ốc Tích Băng Thú.

"Rống rống!"

Ốc Tích Băng Thú tức giận gầm thét, chân trước giơ cao lên đạp mạnh xuống đất trước khi Lục Vĩ Tỏa tới nơi.

"Ầm!"

Mặt đất bỗng nhiên trầm xuống, lực lượng chấn động tạo năng lượng xung kích lan ra bốn phía, thân thể Mạc Tà đang ở trên cao không chỗ vận lực liền bị đánh văng ra ngoài. Kỹ năng Lục Vĩ Tỏa công kích cũng mất đi hiệu quả.

Mạc Tà đã nắm chắc thời cơ chiến đấu nhưng lại bị Ốc Tích Băng Thú đánh bay ra ngoài. Ngay khi thành công đẩy lùi đối thủ, Ốc Tích Băng Thú liền thi triển Vong Tập gia tăng tốc độ hóa thành một đạo hàn quang lao tới Mạc Tà.

Mạc Tà đang ở giữa không trung nhanh chóng lộn một vòng, trong quá trình rơi xuống bỗng nhiên bốn chân đạp không lách sang một bên né tránh đợt công kích cực hiểm.

Nếu như đã bị đánh bay lên không trung, rất nhiều Hồn sủng Thú hệ rất khó né tránh địch nhân công kích, vì thế Mạc Tà thi triển Diễm Đạp lúc mất đi thăng bằng, mạo hiểm né tránh một kích kia quả thật là đẹp mắt. Làm cho người ta phải cảm thán không dứt, chênh lệch giữa cao thủ đứng đầu và cao thủ bình thường đúng là quá xa rồi. Không những đẳng cấp và giai đoạn Hồn sủng ưu việt, mà còn nắm giữ kỹ xảo chiến đấu quá tốt.

Hai cỗ lực lượng Yêu Hỏa Tà Diễm và Băng Hàn không ngừng va chạm trên Hà Vực chiến trường.

Mặt đất thỉnh thoảng đông cứng tầng băng thật dày, thỉnh thoảng lại bị Liệt Hỏa hừng hực đốt cháy, hoàn mỹ cấp chiến tướng và hoàn mỹ cấp thống lĩnh chiến đấu nhanh đến mức hoa cả mắt. Từng đạo kỹ năng Hỏa hệ và Băng hệ liên tục nổ tung tạo ra vầng sáng mỹ lệ.

Thấy sơ hở là công phá, chuẩn bị tùy thời công kích, né tránh tinh diệu, công kích yếu hại, kỹ năng tổ hợp, khống chế thuộc tính...v…v, hai con Hồn sủng hoàn mỹ này chiến đấu mỗi lúc một hăng, những người đang xem cuộc chiến cũng thổn thức, than thở theo từng lượt kỹ năng va chạm.

Nước sông trên Hà Vực chiến trường đã bị băng hàn đông cứng, Ốc Tích Băng Thú đứng ở trên mặt sông dò chừng đối thủ. Trên đám cỏ dại xanh biếc là Mạc Tà cao ngạo bộc phát ý chí chiến đấu hừng hực, cặp mắt trắng bạc yêu dị tập trung vào Ốc Tích Băng Thú. Mặc dù trên người đã có không ít vết thương, nhưng mà khí thế vẫn không thua sút đối phương nửa phần.

Sở Mộ thấy Mạc Tà bắt đầu thở ra mệt nhọc, chân mày cũng âm thầm nhíu lại.

Mạc Tà làm bạn với hắn đã nhiều năm, Sở Mộ biết nó có thiên phú liên tục dị biến. Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ chính là Hồn sủng vượt xa cấp chiến tướng, cộng thêm bản thân Mạc Tà có thiên phú dị thường, cho dù là đối mặt phần lớn Hồn sủng cấp thống lĩnh vẫn có thể thong dong ứng đối.

Bây giờ đối kháng với Ốc Tích Băng Thú cấp thống lĩnh hoàn mỹ, tốc độ vẫn chiếm cứ ưu thế, nhưng tố chất toàn thân rõ ràng ở vào thế hạ phong.

"Tà Diễm Trảo."

Mạc Tà nhanh chóng né tránh Ốc Tích Băng Thú vọt tới công kích, sau đó lập tức vươn Tà Diễm Trảo đánh lại Ốc Tích Băng Thú.

Hiệu quả Tà Diễm hiển nhiên là không thể trực tiếp tác dụng lên đối phương, bởi vì hỏa diễm đã bị Băng Khải hoàn toàn khắc chế. Hồn trảo gia tăng lực công kích chỉ miễn cưỡng đền bù một phần thuộc tính bị áp chế, lần công kích chỉ có thể lưu lại dấu vết mờ mờ trên người Ốc Tích Băng Thú mà thôi.

"Rống!"

Ốc Tích Băng Thú đột nhiên xoay người cắm đầu lao tới Mạc Tà, rõ ràng là muốn cận thân tác chiến.

"Ầm!"

Đạo công kích thứ nhất bị Mạc Tà né tránh, nhưng trên mặt đất đã bị đào ra một cái hố.

"Ầm!"

Đạo công kích thứ hai vẫn bị Mạc Tà né tránh, nhưng lực lượng chấn động đánh Mạc Tà văng ra ngoài.

"Ầm!"

Đạo công kích thứ ba trực tiếp đánh thẳng vào người Mạc Tà đang lơ lửng giữa không trung, Mạc Tà đã thi triển ra kỹ năng Diễm Đạp vẫn không kịp né tránh, phần bụng bị năng lượng hàn băng ăn mòn rất nhanh, lảo đảo rơi xuống mặt sông.

"Uỳnh!"

Tầng băng Hà Vực cũng không dày lắm, Mạc Tà từ trên cao rơi xuống liền chấn động mặt băng, vô số khe nứt theo đó xuất hiện rồi nhanh chóng lan tràn ra phạm vi năm mươi thước.

"Rắc rắc rắc!"

Tiếng nứt vỡ càng lúc càng lớn, mặt sông bị đông cứng liền vỡ vụn thành từng mảnh trôi xuống hạ lưu.

Nhìn thấy Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ bị chìm xuống lòng sông, Cổ Phong nhếch miệng cười khẩy, cấp thống lĩnh cuối cùng vẫn là cấp thống lĩnh. Mặc dù Cổ Phong buộc phải thừa nhận đầu Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ này được Sở Mộ thuần dưỡng quá mức cường hãn. Nhưng mà ở trước mặt Ốc Tích Băng Thú lại bị khắc chế thuộc tính gắt gao, làm cho Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ bị áp chế không thể bộc phát hết thực lực vốn có.

"Nhận thua đi, ngươi không phải là đối thủ của ta." Cổ Phong từ đầu đến cuối vẫn đứng ở bên kia Hà Vực, lúc này ánh mắt của hắn nhìn vào Sở Mộ tràn đầy khinh miệt.

Khi Ốc Tích Băng Thú đối chiến Mạc Tà, Sở Mộ không có thi triển qua bất kỳ hồn kỹ nào, thậm chí không có gia trì Huyết Đồng Cuồng cho Mạc Tà. Đồng dạng Cổ Phong cũng không có thi triển hồn kỹ, hoàn toàn là hai con Hồn sủng tự do đối chiến.

"Cấp chiến tướng Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ có thể đối kháng Ốc Tích Băng Thú lâu như vậy, hơn nữa còn khiến cho Ốc Tích Băng Thú thương tích không nhẹ. Sở Yểm thiểu đúng là rất mạnh, nếu như có một con Hồn sủng mạnh hơn nhất định sẽ chiếm cứ ưu thế." Thành chủ Cổ thành lập tức nở nụ cười sáng láng, bày ra bộ dạng y như đã đoán được kết quả này vậy.

Thành chủ Cổ thành trấn định như thế là do hắn hiểu rõ Hồn sủng của Cổ Phong. Chiến sủng Ốc Tích Băng Thú là đích thân hắn leo lên đỉnh Băng Sơn sâu trong Cổ Vực chém giết Hồn sủng cấp quân chủ mới bắt về được, thiên phú Thú thuộc tính vượt qua tất cả cấp thống lĩnh, thiên phú Băng hệ có thể sánh ngang Hồn sủng Nguyên Tố giới. Hơn nữa quá trình trưởng thành và lột xác đều sử dụng hồn hạch, hồn tinh, linh vật thuộc tính cường hóa tối ưu, trên người lại có cấp sáu hồn trảo và cấp sáu hồn giáp.

Một con Hồn sủng kinh khủng như thế cho dù đối mặt cấp quân chủ cũng có lực đánh một trận. Huống chi bên kia chỉ là một con Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ cấp chiến tướng."

"Ờ, Ốc Tích Băng Thú quả thật rất mạnh." Cẩn Nhu công chúa gật đầu nhưng cũng không nói thêm gì.

"Công chúa, nếu hắn thua có phải bị trực tiếp đào thải không? Chúng ta đi chuyến này không cho phép có người thất bại." Cẩm Quỳ nhỏ giọng hỏi Cẩn Nhu công chúa.

Cẩn Nhu công chúa mở miệng đáp: "Ngay từ lúc đầu hắn đã nói không thích ước thúc, ở thời điểm chiến đấu hắn còn không có thi triển bất kỳ hồn kỹ và thuộc tính bù đắp nào. Nếu ta đoán không sai, hắn đang có ý rèn luyện Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ của mình, đối chiến với Hồn sủng thực lực mạnh hơn và thuộc tính khắc chế giúp cho Hồn sủng vượt qua giới hạn."

"Rèn luyện? Chẳng lẽ hắn chiến đấu không phải vì chiến thắng?" Cẩm Quỳ cực kỳ kinh ngạc vì điều này.

"Mỗi một đời Tù đảo vương giả đều sống sót từ trong tàn sát đi ra, khái niệm chiến thắng của bọn họ là giết chết, tỷ thí và tử vong lai hai bản chất khác biệt." Cẩn Nhu công chúa chậm rãi phân tích.

"Vậy ý công chúa là hắn ngay từ đầu đã muốn dùng Hồn sủng của Cổ Phong bồi luyện?" Cẩm Quỳ hỏi.

Công chúa không nói gì thêm, ánh mắt nhìn vào Sở Mộ vô cùng trấn định.