Sủng Mị

Chương 1849: Bay về phía mặt trời

Cho đến bây giờ Sở Mộ không thèm để ý một câu của hắn, nhưng Thiên Yêu ma tổ rất là hưởng thụ cảm giác của người chiến thắng.

Chỉ có điều cái tên điên khùng này quả thật cường đại, Sở Mộ mới vừa khống chế Cự kiếm xuyên thấu thực quản nhưng lúc này đã khép lại hoàn hảo rồi.

Tốc độ khôi phục còn nhanh hơn Chiến Dã thi triển Đoạn Chi Trọng Sinh, có lẽ Sở Mộ trực tiếp phanh thây cũng không làm gì được hắn.

Nếu đúng như vậy, Sở Mộ làm sao mới giết nổi hắn?

Tất cả Thiên Yêu Ma là do Thiên Yêu ma tổ diễn sinh, chỉ cần giết chết chủ thể thì một tỷ Thiên Yêu Ma sẽ tự động tan biến.

Chẳng qua là Sở Mộ còn chưa biết phải làm gì để giết chết Thiên Yêu ma tổ.

Dĩ nhiên, Thiên Yêu ma tổ muốn giết Sở Mộ cũng có độ khó như nhau, cảnh giới Bất Tử không phải là nói chơi. Huống chi Sở Mộ đã hấp thu năng lượng Xích Hỏa Diệu Nhật, thực lực chân chính không thua kém hắn bao nhiêu.

Thiên Yêu ma tổ chính là biết điểm này mới thu hồi tâm tư chiến đấu, vô cùng vui vẻ "tâm sự" với Sở Mộ. Còn phương hướng tiến công chân chính đã chuyển đến lãnh thổ phương bắc.

Ở nơi đó có người thân và bằng hữu Sở Mộ cần phải thủ hộ, hắn giết không chết Sở Mộ đại khái cũng có thể khiến cho đối phương đau đớn tận tâm can.

Thời gian đã không còn nhiều lắm, Thiên Giới Bi vẫn đang nứt vỡ. Sở Mộ không biết Thiên Giới Bi rốt cuộc có thể tiếp tục chống đỡ bao lâu.

Một tỷ Thiên Yêu Ma giờ phút này đã bay tới lãnh thổ phương bắc, nếu không kịp thời giết chết Thiên Yêu ma tổ thì hết thảy những cố gắng trước đó đều hóa thành công cốc.

Sở Mộ không biết một khi thế giới sụp đổ mình có thể cứu sống bao nhiêu người. Nhưng hắn biết mình sẽ không thể chịu nổi nếu bất kỳ người thân, bằng hữu hay Hồn sủng nào tử vong.

Sở Mộ ngẩng đầu nhìn lên vầng mặt trời Xích Hỏa Diệu Nhật chỉ còn lại đường viền mờ nhạt.

Hắn đột nhiên gia tốc, lấy tốc độ cực nhanh rời khỏi nhân gian.

Một luồng hỏa diễm đỏ chói xuyên qua bầu trời, nhanh chóng bay về phía Ngân hà.

Thiên Yêu ma tổ thấy Sở Mộ không để ý nhân gian an nguy, hắn lập tức mỉm cười đắc ý.

Sau đó hắn vỗ cánh, nhấc lên một trận cuồng phong đen tối đuổi theo Sở Mộ.

"Xẹt xẹt xẹt!"

Hàng loạt đạo trảo nhận từ phía sau đánh tới Sở Mộ, hắn vừa né tránh vừa sử dụng lực lượng không gian dẫn động thiên ngoại vẫn thạch.

Thiên ngoại vẫn thạch dày đặc từ trên trời giáng xuống, sau đó lần lượt nổ tung trước mặt Thiên Yêu ma tổ, biển lửa cuồn cuộn chiếu sáng một góc nhân gian.

Xuyên thấu qua biển lửa hừng hực, Sở Mộ nhìn thấy rất nhiều điểm đen đang hội tụ về một hướng, số lượng càng lúc càng nhiều.

Những bóng đen kia chính là Thiên Yêu Ma hoành hành nhân gian, từ độ cao này Sở Mộ có thể nhìn thấy rõ ràng toàn bộ chúng nó đang bay tới lãnh thổ phương bắc.

Lãnh thổ phương bắc chắc chắn không thể phòng ngự quá lâu, Sở Mộ biết rằng lúc này chỉ có một cách duy nhất, đó là giết chết Thiên Yêu ma tổ. Nếu không, nhân gian sẽ chuẩn bị nghênh đón một tràng hạo kiếp kinh khủng nhất từ xưa đến nay.

"Xẹt!"

Móng vuốt nhọn hoắt xé rách không gian, sau đó cắt ngang thân thể Sở Mộ nhanh như chớp.

Thực lực Thiên Yêu ma tổ vẫn mạnh hơn Sở Mộ vài phần, lúc nãy phản công chỉ làm hắn chậm lại chút ít. Trong lúc nhất thời cũng không thể làm gì được hắn.

Sở Mộ cắn răng, tiếp tục bay lên cao hơn.

Thiên Yêu ma tổ quả nhiên truy cùng đuổi tận không tha, bởi vì trên đời này chỉ có một mình Sở Mộ hấp thu lực lượng Xích Hỏa Diệu Nhật mới uy hiếp được hắn.

Thiên Yêu ma tổ rất khó giết chết Sở Mộ, nhưng địch nhân càng khó dây dưa, hắn lại càng muốn diệt trừ. Nguồn tại http://Truyện FULL

Một ma, một yêu dần dần rời khỏi nhân gian, tiến sâu vào trong dải Ngân hà bao la bát ngát.

Thiên Yêu ma tổ thấy Sở Mộ còn không chịu dừng lại, tựa hồ ý thức được cái gì đó đột nhiên ngẩng đầu nhìn tới Xích Hỏa Diệu Nhật ở trên cao.

"Tên này muốn tiếp cận Xích Hỏa Diệu Nhật hấp thu thêm năng lượng?"

Thiên Yêu ma tổ lập tức hiểu ra Sở Mộ muốn làm gì.

Một sinh vật có khả năng hấp thu lực lượng bổn nguyên đúng là nguy hiểm. Từ phương hướng di chuyển đã cho thấy đối phương muốn lợi dụng Xích Hỏa Diệu Nhật tăng cường thực lực.

Năng lượng Xích Hỏa Diệu Nhật trên cơ bản là vô cùng vô tận, nó duy trì thế giới, sáng tạo vạn vật, có trời mới biết một khi cái tên Ma nhân này xông vào Xích Hỏa Diệu Nhật tiếp nhận tẩy lễ sẽ lột xác trở nên cường đại tới mức nào.

"Không thể để cho hắn bay vào Xích Hỏa Diệu Nhật."

Thiên Yêu ma tổ tức giận dùng móng vuốt bắt lấy một khối Thiên Ngoại vẫn thạch còn to hơn một mảnh đại lục, sau đó hung hăng ném tới Sở Mộ.

"Vù vù vù!"

Thiên Ngoại vẫn thạch đè xuống áp lực trầm trọng, nhưng vẫn bị Sở Mộ dùng một quyền đánh nát.

Sở Mộ không muốn dây dưa với Thiên Yêu ma tổ, tiếp tục tăng tốc bay về phía Xích Hỏa Diệu Nhật.

Xích Hỏa Diệu Nhật cách nhân gian rất xa, Sở Mộ cũng không thể xác định cần phải bay bao lâu mới tới nơi.

Lấy tốc độ hiện tại hẳn là còn cách Xích Hỏa Diệu Nhật quãng đường xa xôi vời vợi, nhưng Sở Mộ đã cảm thấy nhiệt độ đang tăng lên rất nhanh.

Thiên Yêu ma tổ cũng bị khí lãng nóng bức tạt vào người, giờ phút này hắn cực kỳ phiền não và tức giận. Trong lòng hắn đã hạ quyết tâm ngăn cản không cho Sở Mộ tiếp tục hấp thu năng lượng Xích Hỏa Diệu Nhật.

Ngân hà rộng lớn vô ngần, vẫn thạch trôi nổi hỗn loạn, không gian tối tăm, hai Dị nhân cấp Bất Tử lấy tốc độ cực nhanh xuyên qua thời không đang từ từ rút ngắn khoảng cách với Xích Hỏa Diệu Nhật.

Thiên cung chỉ còn là một mảnh kiến trúc đổ nát, Nhật Thực đại trận Đồ Đằng mất đi hiệu lực, quang mang Xích Hỏa Diệu Nhật chiếu xuống đốt cháy hết thảy mọi thứ. Đại địa, tường thành, cung điện đỏ bừng.

Phía dưới mặt đất đột nhiên bay lên một thân ảnh trắng bạc, bộ lông trên người nó cũng bị đốt cháy tàn tạ không chịu nổi.

Cái đuôi sinh vật này đang cuốn lấy một gã nam tử mặt mày tái nhợt, nhìn qua giống như là linh hồn thương tổn nghiêm trọng.

"Ta… ta bị … bị gì thế này …?"

Ánh mắt Bạch Ngữ mờ mịt nhìn chính mình.

Hắn chỉ nhớ là lúc trước có một Ma ảnh lao tới chỗ mình, sau đó hắn quên hết mọi chuyện.

Đợi đến khi tỉnh lại thì bản thân hắn đã ở một nơi xa lạ, trên đầu là Xích Hỏa Diệu Nhật nóng rực.

"Ngươi bị nhi tử Hắc Hỏa Diệu Nhật chiếm lấy thân thể, suýt chút nữa linh hồn cũng bị hắn hủy diệt."

U Minh hồ thần thở ra một hơi nhẹ nhõm, bình tĩnh nói với Bạch Ngữ.

Bạch Ngữ ngẩng đầu lên nhìn trời, hồi lâu sau mới chỉ tới phương hướng Xích Hỏa Diệu Nhật, mở miệng hỏi:

"Thân ảnh kia là?"

"Sở Mộ, là hắn bảo ta nhất định phải cứu ngươi. Thế nhưng..."

Vừa nói đến đây, vẻ mặt U Minh hồ thần có chút trầm trọng.

Yêu ảnh đuổi theo Sở Mộ rõ ràng là Thiên Yêu ma tổ, từ tình huống cho thấy hắn đang bị đối phương truy sát, vì thế mới cố gắng bay về phía Xích Hỏa Diệu Nhật. Chẳng lẽ hắn không biết Xích Hỏa Diệu Nhật mới là địa ngục đáng sợ nhất?

"Ngươi vẫn có thể đi lại chứ?"

U Minh hồ thần hỏi.

"Có thể, hình như lúc ta bất tỉnh đã xảy ra rất nhiều chuyện?"

Bạch Ngữ nhìn thoáng qua tòa thành máu chảy thành sông, thây chất thành núi, trong lòng nhất thời lo lắng cho người thân của mình.

Lúc này Thiên thành vẫn bộc phát chiến tranh ác liệt, vô số yêu vật đang chém giết với quân đoàn cấm về quân. Phía trên cao còn có một nhóm cường giả đang vây công một đầu Dực hệ Hồn sủng hoàng tộc.

"Ngươi đến trung tâm Thiên thành tìm một nữ nhân rất quen thuộc với ngươi."

U Minh hồ thần nhỏ giọng nói.

Nói xong câu đó, U Minh hồ thần biến thành một đạo Bạch quang bay tới Thiên thành.

Mới vừa bay đi không lâu, dưới mặt đất lại trồi lên một thân thể nửa rồng nửa kỳ lân vô cùng uy vũ.

"Làm gì lâu thế?"

Ngữ khí U Minh hồ thần có vẻ buồn bực hỏi thăm Hoàng Tuyền đại đế.

"Gặp phải một con Thiên Yêu ma vương, giết nó hơi phí thời gian. Đã xảy ra chuyện gì, tại sao Thiên thành hỗn loạn quá vậy?"

Hoàng Tuyền đại đế lập tức hồi đáp.