Mặt trời đã xuất hiện rõ ràng ở đuờng chân trời, ánh sáng vàng nhạt xua đi hơi lạnh lẽo cùng âm trầm của màn đêm, tia nắng rọi xuống mặt đất. Trong thành phố, người dân bắt đầu thức dậy sau một đêm mưa gió ẩm ướt, bắt đầu một ngày làm việc hay học tập mới mẻ trong bầu không khí mát mẻ sau một đêm mưa.

Khung cảnh ở bên ngoài thì không được bình yên như vậy. Ba thân ảnh đang nằm bất tỉnh chính giữa một bãi đất trống trong khu rừng cách xa thành phố, xung quanh họ là bốn con người với ngoại hình hoàn toàn khác nhau, đặc biệt hơn khi một trong bốn người có một đôi cánh dơi gắn từ cánh tay nối thẳng đến hai bên hông.

"Ha, cuối cùng cũng hoàn toàn biến mất, đúng là dai như đĩa mà" X9, người đàn ông có khuôn mặt chuột cùng đôi cánh dơi hé miệng cười thoải mái

Đằng trước mặt, làm khói màu xám của Tống Vỹ do không được chủ nhân điều khiển và tiếp thêm sức mạnh đã hoàn toàn tan biến vào không khí, để lộ ra ba thân ảnh đã bất tỉnh từ lâu bên trong.

"Thế hệ đầu tiên xem ra cũng không mạnh như quảng cáo nhỉ" X10, người phụ nữ cười cười tiến lên

"Coi chừng bị trúng kế, X8, giết hai kẻ kia đi, chúng ta chỉ cần bắt sống tên nhóc EXP 4 là được rồi" X7 đưa tay cản lại X10 muốn tiến đến gần ba kẻ chính giữa, ra lệnh cho X7.

X10 thấy vậy cũng dừng lại tư thế tiến lên của mình là lui trở lại đứng cạnh X7, cô đưa hai tay lên khoanh trước ngực mình ra vẻ xem cuộc vui.

"Được" X8 giơ lên cánh tay của mình, ngắm chuẩn về phía Zec

Hắn nheo lại mắt trái, nghiêng đầu đưa mắt phải song song cùng cánh tay đang chỉa ra, tựa như ống nhắm cùng nòng súng.

XẸT....ẦM...

Ngay khi chuẩn bị phóng ra gai nhọn, một tia sáng màu đỏ từ trên cao ngay lập tức xuyên thủng cánh tay đang giơ ra của X8, tia sáng xuyên qua cánh tay va vào mạnh đất phát ra âm thanh lớn cùng khói bụi ngay dưới chân người này.

-----------------------------------------

[ROBOT OMEGA - ĐỊNH VỊ QUẢNG ĐƯỜNG: 10 KM

THỜI GIAN HOÀN THÀNH VẬN CHUYỂN: 40 GIÂY – TIẾN HÀNH ĐẾM NGƯỢC: 10...9...8...7...6...]

Chiếc hộp to lớn hình chữ nhật tựa chiếc rương dùng tốc độ của máy bay phản lực đâm xuyên qua bầu trời của thành phố, hướng thẳng về vùng ngoại ô ở đằng xa.

Người ở dưới chỉ có thể nhìn thấy một vệt sáng vàng xẹt qua mà chẳng mẩy may thắc mắc thứ trên cao kia là gì.

Cách đó không xa, một chiếc phi cơ loại nhỏ đang bám sát theo phía sau, trên nó không ai khác ngoài EXP 2 Vũ Thần cùng EXP 3 Thành Tân.

Bên trong máy bay, Vũ Thần một tay đang điều khiển phi cơ, tay còn lại đang liên tục ấn vào dãy phím ảo trên màn hình gần đó.

"Ra rồi, vị trí nó đang hướng đến là khu vực đốn gỗ cũ ở ngoại ô thành phố" Vũ Thần đọc ra phân tích mà máy tính vừa hiển thị ra cho người bên cạnh

"Còn bao xa?" Thành Tân mắt vẫn hướng về khung cánh phía trước, hầu như chỉ thấy được mây cùng khung cảnh nhỏ xíu ở đằng xa

"Tầm 1p nữa chúng ta sẻ đuổi đến nơi, hy vọng là nhóc ấy không sao, nếu có chuyện sao nó lại không liên lạc với chúng ta chứ?" Vũ Thần nói, trong tâm trí là tràn đầy những thắc mắc, với năng lực của Trường Vũ thì gửi đi một tin nhắn nhờ giúp đỡ hay cứu viện là điều không thể dễ dàng hơn.

"Có thể là không thể gửi đi được" Thành Tân không nghĩ nhiều mà theo cảm giác nói ra

--------------------------------------

[CẢNH BÁO NGUY HIỂM TRONG 4...3...]

[ĐẾM NGƯỢC THỜI GIAN VẬN CHUYỂN TRONG...6...5...]

[ROBOT OMEGA – KÍCH HOẠT PHÓNG XUẤT HÀNG]

[ROBOT ANPHA – SẴN SÀNG]

[ROBOT BETA – SẴN SÀNG]

[ROBOT OMEGA – MỞ KHOANG CHỨA – PHÓNG XUẤT]

PHỰT...

BÙM...BÙM...

Phần nấp trên của Omega bật mở ra ngay trên bầu trời, hai vật thể bên trong ngay lập tức phóng mạnh ra bay thẳng về phía trước.

[ROBOT ANPHA – XÁC NHẬN KẺ THÙ – KÍCH HOẠT TẤN CÔNG CẤP 1 – LASER]

Ngay khi vừa phóng ra, từ khối sắt hình kim tự tháp lập tức từ trong thân phóng ra một tia sáng đỏ rực, chiếu thẳng xuống mặt đất phía dưới

ẦM...

Tia sáng đâm xuyên qua tay của kẻ đang chuẩn bị tấn công ở bên dưới, đánh mạnh xuống mặt đất tạo thành tiếng nổ lớn. Nhưng ở khoảng khắc bị xuyên qua kia, một mũi gai nhọn đã kịp từ trong cánh tay của người bên dưới bay ra, nhắm thẳng về ba người đang bất tỉnh ở phía trước.

[ROBOT BETA – KÍCH HOẠT PHÒNG NGỰ CẤP 1 – MÀN CHẮN CHÍNH DIỆN]

Con Robot có hình dẹp như chiếc dĩa bay lao nhanh xuống, một màn chắn hình lưới màu vàng xuất hiện ngay trước ba thân ảnh.

KENG

Mũi gai đâm vào màn chắn phát ra âm thanh rồi rơi xuống bên dưới, chẳng tạo ra được một chút sây sát nào cho màn chắn vừa xuất hiện lúc này.

Cả bốn người đều bất ngờ trước sự xuất hiện của hai vật thể này đến thoáng ngơ ngác không biết phải làm sao.

« Cái quái gì đây ? » X8 thu lại cánh tay đầm đìa máu của mình, khuôn mặt nhăn nhó ngó thứ trên trời đang bay đến cạnh khối tròn dẹp kia, cả hai thứ đó đồng thời lơ lững phía trên ba kẻ bất tỉnh.

« Là Robot » X9 đứng bên cạnh nghi hoặc đáp

« Tao thừa biết là robot, tao cũng không bị đui, nhưng thứ quỷ quái này sao lại xuất hiện ở đây hả ? » X8 gầm gừ nạt người bên cạnh, có lẽ do đau quá mà khuôn mặt hắn có phần tái nhợt

« Là hai con Robot của EXP 4, trong thông tin ghi nhận hắn từng sở hữu hai vũ khí siêu cấp của tổ chức chúng ta, nhưng đáng lý hai con robot này đã bị thu hồi về Chi nhánh Thái Bình Dương rồi mới đúng » X7 nói, cân nhắc hình thù hai vật thể trước mặt với thông tin hắn từng đọc qua về EXP 4 mà tổ chức cung cấp cho

« Chi nhánh Thái Bình Dương ? Chẳng phải là chi nhánh bị EXP 1 và EXP 2 hủy đi sao ? » Người phụ nữ X10 nghi vấn hỏi

Lúc này Tên mập X7 mới nhớ ra, đúng là chi nhánh Thái Bình Dương đã bị hủy diệt hoàn toàn sau cuộc đào thoát của EXP 1 và EXP 2, chắc hẳn chúng đã thừa dịp lấy luôn hai con robot này trả về cho tên nhóc EXP 4.

« Mẹ nó, giờ sao đây ? » X8 chửi thề hỏi lớn

« Đánh, bốn người chúng ta lại sợ hai con robot vô tri sao. Tất cả dùng toàn lực cho tôi » X7 ra lệnh, tình huống lúc này đã hoàn toàn vượt ra ngoài tầm khống chế của hắn rồi. Hắn biết rõ năng lực cực mạnh của cập robot công – thủ này, nhưng nếu bọn chúng mà tay không thất bại trở về thì chờ đợi cả bốn người sẻ là hình phạt còn khủng khiếp hơn cái chết.

X7 nói xong thì xung phong lao đến, những xúc tua lớn từ sau lưng hắn chỉa ra xung quanh, đồng loạt chỉa lên cao rồi đập mạnh về phía trước.

[ROBOT BETA – PHÒNG NGỰ CẤP 1 – MÀN CHẮN CHÍNH DIỆN]

Ba bốn xúc tu to lớn bị một màn chắn vàng xuất hiện chặn lấy ngay lập tức, lực đánh khiến màn chắn thoáng giao động tựa như mặt nước nhưng sau đó lại nhanh chóng trở về vị trí cũ, không một chút suy suyển nào.

« Ư... » X7 thu lại xúc tua sau pha tấn công không thành công, hắn nhăn mặt rên rỉ khi phần xúc tu tiếp xúc trực tiếp với màn chắn kia đã thoáng xuất hiện ám đen. Thứ màn chắn màu vàng kia là từ năng lượng tạo thành, gây ra nóng rát cùng điện giật cho xúc tu của hắn.

« X9, dùng sóng âm xuyên qua màn chắn này » X7 nói lớn, hắn biết rõ nhược điểm của loại phòng ngự này, chẳng có gì có thể cản được âm thanh cả.

RÉC...RÉC...

Gã người dơi X9 gật đầu, há to miệng của mình ra, âm thanh phát ra chấn động về phía trước. X7 và X8 đã mau chóng nhảy qua hai bên tránh hướng tấn công của sóng âm mà gã X9 chuẩn bị phát ra.

« Cẩn thận ! » X7 sau khi nhảy sang bên thì nhận ra bất thường vội la lớn

[ROBOT ANPHA – TẤN CÔNG CẤP 3 – VỆ TINH ÁM SÁT]

Nhưng đã muộn, Robot Anpha chẳng biết từ khi nào đã bay lên cao, một quả đạn nổ từ bên trong phóng thẳng ra ngoài. Đến khi gã người dơi X9 nhận ra bất thường thì quả đạn đã xuất hiện ngay trước mặt gã.

ẦM...ẦM...ẦM...

BỊCH

Vô số tiếng nổ liên tiếp vang lên, một giây sau là thân hình của gã người dơi X9 ngã xuống đất, khuôn mặt đã hoàn toàn bị nổ nát, biến dạng đến không thể nhận ra nữa, nếu có ai đủ can đảm đến gần sẽ nhìn ra thêm hai tròng mắt trống rỗng của gã cùng một phần não đang chảy ra ngoài qua khuôn mặt nát bấy.

Robot Anpha sau khi tấn công thì bay trờ về cạnh Robot Beta, an tĩnh như chưa có chuyện gì xảy ra. Nhưng ba kẻ đang đứng ở ba gốc thì đều đã tái mặt vì hoảng sợ trước uy lực khủng khiếp mà họ vừa được trông thấy vừa rồi. Cả ba không hẹn mà cùng có suy nghĩ rằng nếu là mình thì trong pha tấn công vừa rồi liệu có thể tránh thoát an toàn hay không.

« CHÂN THÂN NGUYÊN THỦY » Tên mập X7 hét lớn, ngay sau đó thân hình hắn căng phồng lên, xé rách hoàn toàn quần áo hắn đang mặt. Da thịt cùng chân tay hắn từ từ co vào trong cơ thể, bốn chiếc xúc tu sau lưng cũng bổng chốc biến thành tám. Sau một thoáng, vị trí vốn là chân của X7 đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là nơi hội tụ của tám chiếc xúc tu khổng lồ, mỗi xúc tu đã phìng lớn to như một cái cần cẩu. Sau lưng hắn vốn mọc xúc tu thì thay vào đó là một bọc da lớn tựa như đầu của loài bạch tuộc, thể tích cùng thân hình cũng từ 1m8 trở thành 3m hơn.

« Dùng toàn lực đi, nếu không chúng ta sẻ chết chắc » X7 nói về phía hai người kia, chết vì đánh nhau cùng hai con robot này hay chết vì thất bại nhiệm vụ cũng đều là thứ mà hắn không muốn, giờ bọn hắn chỉ còn cách dùng toàn lực đến giết chết ba kẻ bất tỉnh đang nằm kia.

« CHÂN THÂN NGUYÊN THỦY »

« CHÂN THÂN NGUYÊN THỦY »

X8 cùng X10 cũng nhận ra tính nghiêm trọng của tình hình đồng thanh hét lớn.

Vài chục giây sau, ở vị trí của X8 là một cây xương rồng với chi chít gai, khác với xương rồng bình thường là diện tích của nó bây giờ cao lớn và to như một tòa nhà 5 tầng.

Người phụ nữ da dẻ toàn thân từ từ bong tróc ra, từ sau lớp da là vô số những con ong còn sống túa ra bay xung quanh. Phần xương cốt cùng nội tạng của cô như gom lại về một điểm, tạo thành một khối cầu bằng xương cùng nội tạng quan trọng bên trong, thấp thoáng còn nhìn thấy một con ong đặc biệt với kích thước lớn bằng một con chó con đang nằm trong đó. Chiếc tổ xương được vô số ong nâng đở để bay lơ lững trên cao. Số lượng ong bay xung quanh cực kì nhiều, nhìn từ xa sẻ tưởng chừng như thấy một lớp khói đen nồng đậm.

Ngày hoàn thành : 14/08/2020

----------------------------------------

Ủng hộ BoLinhHong

Tài khoản Ngân Hàng Vietinbank

Người nhận: Hoàng Bảo Linh

Mã số tài khoản: 108006424771