Tiểu Khuê nghe Lâm Chí Thượng nói cô cảm thấy như mình bị sỉ nhục, hắn xem cô chẳng khác nào hạn phụ nữ bán thân đi bằng cửa sau, Tiểu Khuê tức giận đẩy Chí Thượng ra nói.

" Này anh đang nói nhảm gì vậy đừng thiếu tôn trọng với phụ nữ như thế."

Lâm Chí Thượng vẫn bỡn cợt nhìn Tiểu Khuê bằng ánh mắt nguy hiểm nói.

" Mạnh miệng thế sao, được rồi đã leo lên giường với ba tôi bao nhiêu lần tôi sẽ trả cô gấp đôi tối nay ở cùng tôi để xem cô có gì thú vị."

Tiểu Khuê không ngờ lại có loại người dơ bẩn như hắn nói chuyện vô cùng ngông cuồng cô tức giận tát thẳng vào mặt của Lâm Chí Thượng.

" Đồ điên có túng quẩn hay thèm khát thì đi ra bên ngoài mà tìm, đang trong giờ làm việc mà cứ nói chuyện như một tên khát tình.

Lâm Chí Thượng bị tát đến đơ người, từ trước đến nay chưa có người phụ nữ nào có thể cưỡng lại sức cuốn hút vẻ ngoài điển trai của hắn, đây là lần đầu tiên có người nói chuyện với hắn như thế còn bảo hắn là kẻ khát tình Lâm Chí Thượng bất giác cười nhẹ, Tiểu Khuê quay người rời đi cô cảm thấy người đàn ông này như một tên thần kinh biến thái, mặc dù hắn đường đường là một giám đốc của một tập đoàn lớn lại bị tát và chửi mắng đến thảm thương.

Sự việc về tin đồn đã đến tai của phu nhân nhà họ Lâm bà Thu Nguyệt, năm xưa chính bà ta là người đã đến và đe dọa mẹ của Tiểu Khuê buộc bà phải rời khỏi nơi này, để cho gia đình bà được sống yên ổn và hạnh phúc.

Năm xưa ông Lâm và ông Mặc cùng yêu mẹ của Tiểu Khuê nhưng mẹ cô lại chọn ba cô mà không chọn ông Lâm cho đến bây giờ ông Lâm vẫn còn rất nặng tình với bà Tuyết Hạnh vì ông đã bỏ lỡ bà để chọn danh vọng, năm đó kết hôn với mẹ của Lâm Chí Thượng cũng là do gia đình bắt ép chứ ông Lâm thật sự không yêu bà ta.Vì bản tính ghen tuông điên cuồng sợ rằng sao khi ba của Tiểu Khuê mất ông Lâm vẫn còn tơ tưởng đến tình xưa bà ta đã cho người đến quấy rối làm loạn để mẹ con Tiểu Khuê rời đi, suốt khoảng thời gian qua không phải là ông Lâm tìm không được mẹ con bà Tuyết Hạnh mà là có sự nhúng tay của vợ mình nên việc tìm kiếm trở nên vô vọng.

Vừa nghe tin ông Lâm qua lại với phụ nữ bên ngoài, bà Thu Nguyệt đã nổi cơn thịnh nộ, bà ta cho người đi điều tra thân thế của người phụ nữ đó, thì biết Tiểu Khuê là con gái của bà Tuyết Hạnh càng khiến cho bà ta lo lắng bà ta hét lớn.

" Suốt mấy chục năm qua mình đã cố gắng gìn giữ hạnh phúc gia đình này, tại sao người phụ nữ đó lại xuất hiện ở đây chứ."

Bà Thu Nguyệt tức giận hất tung bàn uống trà đôi mắt vô cùng dữ tợn.

" Tôi sẽ không cho các người được sống yên ổn đâu."

Tin đồn ngày càng lan nhanh trong công ty không ai là không biết chuyện này, mọi người điều nhìn Tiểu Khuê bằng ánh mắt khinh bỉ suốt cả một ngày đi làm không ai thèm đến nói chuyện với cô, Tiểu Khuê cảm thấy vô cùng khó chịu vì không thường xuyên sử dụng mạng xã hội nên cô vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra, về phía ông Lâm đang ra sức dập tắt tin đồn bậy bạ đó ông sợ sẽ ảnh hưởng đến Tiểu Khuê sau này.

Chiếc xe sang trọng đậu trước nhà của mẹ con Tiểu Khuê, bà Tuyết Hạnh đang đứng phơi đồ trong sân nhà nhìn thấy có người đi vào, bà liền bỏ đồ xuống đi ra xem là ai nhìn thấy bà Thu Nguyệt thoáng chốc bà đơ người lại gương mặt đầy sự lo lắng.

" Tại sao cô lại đến đây? "

Bà Thu Nguyệt ngang ngược bước vào bên trong trên gương mặt là sự hống hách.

" Cô cũng gan lắm tôi đã cho người đến quậy phá đến như vậy vẫn còn cam đảm quay về đây hay sao."

Bà Tuyết Hạnh cũng không kiêng nể phản bát lại.

" Hiện tại chúng tôi không làm gì ảnh hưởng đến gia đình cô cả chúng tôi cũng chỉ muốn sống bình thường giống như bao người khác thì tại sao phải trốn tránh chứ."

Bà Thu Nguyệt tức giận nói.

" Cô có chắc là không làm gì ảnh hưởng đến gia đình tôi không, con gái của cô đi vào công ty của gia đình cô gây ra biết bao nhiêu rắc rối cho tập đoàn kia kìa."

Bà Tuyết Hạnh không tin bà không chấp nhận ai nói con gái của mình như thế, dù không có điều kiện nhưng bà luôn giáo dục cô thật tốt không để cho Tiểu Khuê trở thành người xấu như lời của bà Thu Nguyệt.

" Tôi không cho phép bà nói xấu con gái của tôi như vậy."

Bà Thu Nguyệt đưa cho bà xem một bài báo trên điện thoại cho bà Tuyết Hạnh xem, bà ấy vô cùng sốc.

" Không thể nào, không thể nào."

Bà níu lấy cánh tay của bà Thu Nguyệt điên cuồng dằn co với bà ấy.

" Không phải như thế."

Bà Thu Nguyệt tàn nhẫn hất bà Tuyết Hạnh ngã xuống đất vô tình đầu bà va vào một chậu cây lớn máu chảy ra bà Tuyết Hạnh ngất đi..