Sau khi hai người quay về nhà với sự chào đón niềm nở của ông Lâm ánh mắt của ông đầy sự mong chờ, Chí Thượng hiểu được tâm nguyện của ba mình, hắn đưa khoác lên vai Tiểu Khuê cố tỏ ra thân mật giống như những đôi vợ chồng mới kết hôn.

" Các con đi chơi có vui không? "

Tiểu Khuê mỉm cười nhẹ nhàng nói.

" Dạ rất vui cảm ơn ba đã chuẩn bị cho bọn con kì nghỉ vui như thế."

Ông Lâm gật đầu hài lòng rồi bảo hai người đi lên phòng nghỉ ngơi, tối đến tất cả mọi người cùng nhau dùng bữa tối, ông Lâm đã lên tiếng đề nghị cho Tiểu Khuê đến công ty để làm, Tiểu Khuê sau khi nghe ông Lâm nói thì liền vui mừng, nhưng liền bị bà Thu nguyệt phản bác.

" Không được bổn phận của một người con dâu chỉ ở nhà chăm sóc cho chồng con không cần phải ra ngoài để làm việc, nhà chúng ta không phải không có tiền mà ai cũng tranh nhau đi làm."

Tâm trạng Tiểu Khuê liền trùng xuống vì lời nói của mẹ chồng, ông Lâm biết cô rất thích được đến công ty để làm việc lúc trước làm việc cho ông một thời gian ông thấy cô là một người có năng lực, nên đã lên tiếng bênh vực Tiểu Khuê.

" Tôi đã quyết định rồi, cứ để con bé đến công ty làm việc ở nhà đã có chị giúp việc làm rồi bà đừng càm ràm nữa."

Bà Thu Nguyệt liền nhìn sang Chí Thượng ý muốn con trai đồng ý với ý kiến của mình.

" Chí Thượng con nghĩ sao như vậy có ổn không."

Chí Thượng vẫn thờ ơ nói.

" Sao cũng được tùy ba quyết định vậy."

Bà Thu Nguyệt vô cùng tức tối nhưng lại không thể làm gì được vì đã có hai người đứng về phe của Tiểu Khuê.

Sáng sớm Tiểu Khuê đã thức giấc vì cô đang rất háo hức khi được đi làm, khi tiếp cận được với công việc của tập đoàn và có được sự tin tưởng của ông Lâm Tiểu Khuê sẽ dễ dàng lấy lại tất cả những gì ba mình đã hy sinh vì ông ta.

Chí Thượng vừa thức giấc nhìn thấy Tiểu Khuê đã tươm tất trong bộ đồ công sở, hắn liền cười.

" Mẫu mực đến thế sao, đã chuẩn bị xong hết rồi à."

Tiểu Khuê đang ngồi trước gương chải chuốt vừa nhìn Chí Thượng qua gương nói.

" Đúng tôi là một công dân tốt, đi làm đúng giờ ai như anh bây giờ còn nằm ườn ra đó có đi đánh răng thay đồ nhanh không thì bảo.

Chí Thượng hất chăn ra rồi nói.

" Cô nên nhớ tôi là giám đốc mà giám đốc thì không cần phải đến công ty sớm."

Nói rồi hắn đi vào nhà vệ sinh nhưng đang đi nữa đường hắn đột nhiên r3n rỉ.

" Chết cái lưng tôi mất ngày nào cũng phải nằm ghế sofa làm sao có sức để đi làm đây."

Tiểu khuê nhìn hắn bằng ánh mắt chán ghét.

" Bảo anh lên giường ngủ thì lại không chịu, nằm ghế sofa thì r3n rỉ bây giờ anh muốn gì đây."

Chí Thượng liền cười gian xảo nói.

" Để cô ngủ trên ghế thì tôi lại không nỡ hay là ngủ cùng đi tôi hứa sẽ không làm gì cô đâu."

Chí Thượng đưa mắt di chuyển xuống ngực của Tiểu Khuê.

" Với lại chẳng có gì để hấp dẫn tôi.

Tiểu Khuê nghe Chí Thượng nói khóe miệng liền giật giật.

" Đúng là bản tính biến thái đã ăn sâu vào trong máu của anh rồi, sáng sớm lại muốn ăn đòn."

Nói rồi Tiểu Khuê đưa tay lên thành nắm đấm, Chí Thượng vội vàng chạy vào nhà vệ sinh, hắn thay đồ xong rồi lấy chiếc cà vạt để đeo vào nhưng hôm nay hắn thắt cà vạt hết lần này đến lần khác điều không vừa ý, Tiểu Khuê thấy thế thì đi đến giúp.

" Để tôi làm giúp cho."

Tiểu Khuê vô cùng khéo léo cô thắt chiếc cà vạt vô cùng chỉn chu, Chí Thượng nhìn Tiểu Khuê với vẻ mặt đầy sự ngạc nhiên.

" Sao cô lại biết thắt cà vạt chẳng phải cô chỉ sống cùng mẹ thôi sao."

Tiểu khuê lên giọng nói.

" Là ba tôi đã chỉ dạy cho tôi, lúc trước tôi hay thắt cà vạt cho ba mình đi làm nên vẫn còn nhớ cách làm thôi."

Hai người dùng bữa xong cùng nhau đến công ty, Chí Thượng lái chiếc siêu xe thể thao với giá trị đắt đỏ của mình chạy đến trước mặt Tiểu Khuê, cô như bị hoa mắt đứng đơ người một lúc, Chí Thượng lên tiếng gọi Tiểu Khuê mới quay lại thực tại.

" Này lên xe đi cô còn đứng đó làm gì."

Tiểu Khuê lúng túng mở cửa xe ngồi vào ghế phụ chiếc xe chỉ có hai chỗ ngồi nhưng bên trong vô cùng hoành tráng cô cứ nhìn ngó xung quanh mà quên cả việc thắt dây an toàn, Chí Thượng nhìn sang nói.

" Thắt dây an toàn vào."

Tiểu Khuê liền loay hoay tìm dây an toàn nhưng cô vẫn không biết cách nào để cài vào, Chí Thượng vô cùng bất lực với cô vợ quê mùa này, hắn vươn người qua cài vào cho cô, vì quá gần nên Tiểu Khuê cảm thấy hơi ngại liền đỏ mặt né tránh, Chí Thượng cài xong thì ngồi vào lại vị trí rồi lái xe đến công ty..