Dịnh Tân nhìn cô gái trên sân khấu mà không khỏi giật mình. Đó không phải là cô gái tự ý chui vào xe anh lúc sáng hay sao? Lúc sáng hỏi được vài ba câu, anh chỉ đoán già đoán non người con gái đó là một ca sĩ hay đại loại là diễn viên thần tượng nào đó mới nổi bị bọn chó săn đeo bám cũng không ngờ rằng cô lại là người mẫu của Chis này. Anh làm trong kinh doanh xây dựng đối với ngành thời trang hiểu biết cũng chỉ là đạt tới mức tạm để hợp tác làm ăn nhưng anh cũng không thể không nghe tới cái tên nhà thiết kế nắm tầm ảnh hưởng ghê gớm trong giới này. Anh ta chỉ cần ra mắt bộ sưu tập nào là cháy hàng bộ sưu tập đó, dù giá cao gấp mấy lần các thương hiệu nổi tiếng trong giới nhưng mà số tín đồ thời trang theo anh ta càng ngày càng tăng tới chóng mặt. Anh cũng từng nghe Thi Thi vô số lần kêu trời vì dù đặt trước cả mấy tháng cũng không thể mua được thiết kế của anh ta. Đối với ngành thời trang anh ta quả là hổ dữ một rừng không ai tranh nổi. Nhà thiết kế lớn như vậy về nước đúng là không tránh khỏi các người mẫu theo anh ta cũng bị đám chó săn thay nhau truy lùng.

Trên sân khấu từ khi ánh đèn bật sáng soi rọi gương mặt thiên thần của Anna thì phía dưới đã không ít tiếng hô hoán ngạc nhiên, bàn tán của các tín đồ thời trang:

- Đó không phải là Anna hay sao?

- Đúng rồi không thể nhìn lầm chính là Anna đấy. Oa! Làm sao có thể tuyêt như vậy vừa coi được bộ sưu tập của Chis vừa có thể tận mắt nhìn thấy nữ thần sàn diễn trong truyền thuyết!

- Trời ạ! tôi lần trước nghe nói có show diễn của cô ấy bên Thụy Sĩ lập tức đặt vé nhưng không được lần đó tôi đau khổ muốn phát điên không ngờ lần này cả công cũng không tốn đã có thể nhìn thấy được đại mĩ nhân khuynh thành này rồi!

- Còn phải nói người ta được mệnh danh là nữ thần sàn diễn đấy. Mà sao lúc nhìn vé mời tôi không thấy tên cô ấy trong danh sách người mẫu?

- Chắc là Chis muốn tạo bất ngờ đây mà. Mà cô nghĩ xem nếu tên cô ấy trên vé thì vé show diễn lần này có đến lược chúng ta hay không?

- Phải đó đúng là không thể mà!

Cả hội trường trở nên ầm ĩ bởi vì cô nhưng cô một chút cũng không mảy may, ung dung sải bước trên sàn diễn pha lê. Tưngd nụ cười ánh mắt đều kiến cả trăm ngàn người bị hớp hồn. Cô kẽ đưa ánh mắt tới hàng ghế của người đàn ông lịch lãm ngồi chéo chân dưới sân khấu mà trao nụ cười như hoa trong nắng. Nụ cười nhẹ nhàng của cô được anh bắt lấy trong tầm mắt, anh biết không chỉ có mình anh nhận ra cô mà hình như cô cũng thấy anh rồi, sau đó như có như không gật đầu như ám hiệu ngầm lịch sự xã giao chào hỏi về phía cô rồi ánh nhìn của cô mới dời đi khỏi anh. Một màn chào hỏi tưởng chừng không ai biết được này lại lọt vào con mắt Cố Thy Thy:

- Dịch Tân anh quen cô ta hay sao?

- Tính là không quen biết chỉ tình cờ gặp mặt một lần. Chào hỏi là thói quen trong kinh doanh thôi!- Anh nhàn nhã trả lời không mảy may cảm xúc đối với madn chào hỏi vừa rồi không liên quan đến anh.

Nghe anh nói lại nhìn tới thái độ anh không màn tới Cố Thy Thy cũng không hơi sức hỏi thêm chuyện. Nếu anh nói vậy thì là vậy dù sao cô cũng không sợ mình mọc thêm một kẻ địch. Cô đủ thông minh để tìm cách tống khứ tất cả phụ nữ đeo bám lấy Dịnh Tân kia mà.