Lúc này Naaru ngược lại chạy chậm, đại thúc chuyên quản gia, tập tính tiết kiệm ở trên người hắn lộ ra không bỏ sót, hắn nhưng lại một bên chạy một bên đánh dấu, đuổi theo đội ngũ,

“Naaru !” Tôn Chí Tân gấp đến độ nói linh ta linh tinh:“Ngươi mẹ nó chạy nhanh cho ta! ngươi nếu chạy chậm bị đông chết ta làm sao bây giờ ? ! lão tử không muốn làm quả phu ! đừng quên trên lưng ngươi còn lưng Buku và Tôn Tiểu Lỗ ! kia đều là con ta ! phải chết chính ngươi cút đi tìm chết, đem Buku và Tôn Tiểu Lỗ trước giao cho ta !”

Naaru đột nhiên cả kinh, không dám ở sau để lại dấu hiệu, gia tăng tốc độ chạy vội lên.

Cuối cùng một giờ cấp tốc chạy như điên, đợi mọi người chạy đến gần miệng hang lốc xoáy cũng lập tức đuổi đến. Lúc này uy lực của nó đã hiện ra, chỉ thấy ở nơi mắt xoáy đi qua, đại địa cơ hồ lập tức hiện ra một mảnh bạch lăng, toàn bộ mặt đất đông lại thành băng !

Đòi mạng !

Quả thực là tam đài nhiệt độ siêu thấp công lớn dẫn vượt xa người thường vũ khí, một đường quét ngang hết thảy !

Nhìn thấy này, Tôn Chí Tân gấp đến độ tìm cũng vọt lên cổ họng.

Rất xa Tôn Chí Tân liền thấy được lão đầu nhi và Qigeli ở đó lo lắng canh gác, hai người ánh mắt đều mang theo kinh hãi không thể kiềm chế.

Tôn Chí Tân chạy trốn thở không nổi,  hoàn toàn nói không ra lời, chỉ có thể mồm to thở phì phò, hướng về phía Arek ra hiệu.

Arek nghiêm túc nhìn, cấp tốc hướng Qigeli thuật lại:“Tôn Chí Tân nói không được cho người đi tiếp ứng, nguy hiểm. Đây là…… Ân, Qigeli, đốt lửa ở cửa động, càng nhiều càng tốt ! lập tức, lập tức !”

“Được !” Qigeli lên tiếng, lo lắng liếc nhìn Tôn Chí Tân một cái cuối cùng, xoay người nhanh chóng hướng bên trong hang động chạy tới.

Một ngàn thước, năm trăm thước, ba trăm thước……

Caban này què chân chạy nhanh nhất, đến cửa động trước cũng không chịu vào, gấp đến độ thanh âm cũng thay đổi:“Chạy mau, chạy mau a ! lập tức đi ra !”

Tiếp theo lại có mười mấy người đến, vội vàng chạy vào huyệt động.

Tôn Chí Tân cắn chặt răng, liều mạng nâng  hai chân chạy. Lại thấy trên lưng truyền đến một cỗ đại lực, đúng là Tiger ở sau lưng dùng sức đẩy hắn.

Caban đứng ở cửa động, liều mạng kêu lên:“Cút, cút hết ! chạy vào trong, đừng lề mề ở đây, chừa chút chỗ cho người khác. Tôn Chí Tân, ngươi cmn làm cái gì đấy ? ! mau đưa tay lại đây !”

Lúc này, mắt xoáy đòi mạng kia cách đám người không đến trăm mét.

Mà Naaru và Tiger đã chạy đến gần, Tôn Chí Tân điên cuồng xông lên, một tay giữ chặt Naaru, một tay bắt lấy Tiger , kêu lên:“Đốt lửa, đốt lửa, đốt lửa nhanh lên ! người chạy chậm quá, trốn không kịp, đốt lửa phòng cửa động đông lại !”

“Đến đây, đến đây !” Qigeli ở bên trong lớn tiếng đáp lại,  ở cái cửa động đôi châm lửa đốt.

Vì chiếu cố những người khác, ba người Tôn Chí Tân tiến vào cửa động cuối cùng.

trong nháy mắt vừa vào trong động, băng tuyến đáng sợ liến phóng qua, vô luận trong tai ai đều nghe được tiếng vang răng rắc khiến người ta loạn cốt, một lớp băng đang nhanh chóng hình thành, cũng dọc theo cửa động kéo dài. tốc độ đông lạnh của nó cực nhanh, nhưng so với tốc độ di chuyển của mắt xoáy vẫn chậm gấp trăm lần, có thể tránh né.

Mọi người, rốt cục an toàn !

Tiến cái cửa động, ba người mềm nhũn buông người trên mặt đất, Buku bị lão cha đè nặng, cùng với Tôn Tiểu Lỗ bị ép tới gọi bậy.

Tìm được đường sống trong chỗ chết, Tôn Chí Tân mừng đến cái gì cũng quên, nhảy qua ôm lấy Naaru mồ hôi lâm ly dùng sức cắn, lại đổ ập xuống mãnh liệt hôn lên gương mặt còn đông cứng của Tiger.

Hai người bị hắn loạn hôn, nằm trên mặt đất thở phì phò, chưa xong lại cất tiếng cười to, liều mạng hồi hôn Tôn Chí Tân, kịch liệt ho khan nói:“Rốt cục chạy thoát !”

“Còn chưa !” Qigeli kêu lên:“Mọi người đừng chần chứ ở đây, vào trong đi !”