Liếc nhìn màn hình, quang giáp che kín trời đất đang bay về phía bên này. Mấy chục ngàn cái quang giáp bay ở trên không cực kỳ hoành tráng, đồng hành với bọn họ còn có hơn một trăm chiến hạm. Do năm thiên hà lớn vẫn luôn cấm phát triển kỹ thuật chiến hạm, quy định này vẫn mãi tới sau khi họa Xích vĩ thú bạo phát mới bị đập vỡ.
Trên thân mấy chiến hạm này có thể phát hiện dấu vết phong cách của chiến hạm ba đại thế gia ở Hà Việt một cách rõ ràng, nhưng mấy phong cách này trộn lẫn lại với nhau, lại có chút ngô chẳng ra ngô, khoai chẳng ra khoai, tinh túy kỹ thuật của ba đại thế gia hoàn toàn không học được. Chiến hạm thế này trong mắt Diệp Trùng, quả thật là một đống đồng nát, sắt vụn. Diệp Trùng suy đoán mấy chiến hạm này chắc là “kiệt tác” nhân viên vòng ngoài của ba đại thế gia Hà Việt ở năm thiên hà lớn hợp sức làm ra. Ngoài ra, chúng đều là sử dụng một số tàu vũ trụ cỡ lớn, cải tạo mà thành, kết cấu bản thân và chiến hạm có khác biệt kha khá.
Không do dự, Diệp Trùng liền ra lệnh An Bỉ Lạc Kỳ khai hỏa.
Khai hỏa đầu tiên là pháo hạm của tàu Darkness. Uy lực của pháo hạm vẫn luôn là thứ Diệp Trùng vô cùng coi trọng, đặc biệt là trong chiến đấu giữa chiến hạm với chiến hạm, nó sẽ quan hệ tới năng lực sinh tồn của chiến hạm. Mấy lần chiến đấu giữa chiến hạm đã để lại cho Diệp Trùng ấn tượng cực sâu, chiến đấu giữa chiến hạm, năng lực một cá nhân, không còn nghi ngờ gì, là quá nhỏ bé rồi.
Thứ mà pháo hạm tàu Darkness đều dùng là hợp kim Bối Phương cực kỳ quý giá, cực kỳ hiếm có. Hợp kim Bối Phương bình thường chỉ dùng ở một số bộ phận then chốt nào đó của máy móc chính xác, mà dùng để làm pháo hạm giống thế này, không cần nói năm thiên hà lớn, chính thiên hà Hà Việt, đây cũng vẫn chỉ là trường hợp đầu tiên. Năm chùm sáng to lớn, từ họng pháo gầm thét phụt ra. Mọi ngươi chỉ cảm thấy trước mắt sáng lên, ánh sáng trắng chói mắt làm mọi người mù tạm thời cực ngắn.
Năm chiến hạm lập tức bị bắn trúng. Thân tàu dày nặng không tạo nên bất cứ tác dụng bảo hộ nào, chúng giống như mảnh giấy bị chùm sáng to lớn xé thành phấn vụn.
Oành! Năm chiến hạm đồng loạt nổ tung. Trên không bỗng xuất hiện năm đám lửa rực rỡ, đám lửa nóng rực cuồn cuộn tầng tầng, nuốt chửng cả thân tàu. Lực xung kích khổng lồ do vụ nổ hình thành kẹp lấy linh kiện hư hại hung hăng đập lên quang giáp trôi nổi xung quanh chúng, lập tức lại có quang giáp thành từng mảng nhao nhao rơi xuống từ trên không, có mấy cái quang giáp lại vọt lên không nổ tung. Diệp Trùng biết sát thương thế nào mới càng trí mạng hơn với chiến hạm, pháo hạm truyền thống lúc trước phần lớn là tổn thương xuyên thấu, hỏa pháo thế này trừ phi trực tiếp đánh trúng động cơ hoặc là khoang trữ tấm năng lượng, nếu không, sát thương đối với chiến hạm của kẻ địch không hề lớn.
Trong chùm sáng pháo hạm tàu Darkness bắn ra đã trộn lẫn đạn nổ hình trứng, loại này cực không ổn định. Trò chơi hễ đụng thì sẽ nổ tung, có thể tạo thành tổn thương cực kỳ nghiêm trọng đối với tàu địch.
Hỏa lực cường đại của pháo hạm tàu Darkness lập tức dọa chết khiếp mọi người.
Vô luận là trên chiến trường, hay là mọi người đang quan sát, trái tim trong giờ phút này gần như đều hoàn toàn ngừng đập. Bọn họ từng nghĩ hai bên có khả năng xảy ra xung đột, nhưng lại không ngờ đối phương lại không chút kiêng kỵ, dứt khoát mà lại không chút lưu tình ra tay tàn độc như vậy.
Hành động của mấy người Diệp Trùng ra ngoài ý liệu của mọi người, vì vậy trong một khoảng thời gian, rất nhiều người đều không có phản ứng lại.
Giới lãnh đạo Thiết Bối Tây Ni vẫn luôn đang chú ý sự phát triển của cả sự kiện cũng bị dọa nhảy nhổm lên. Bọn họ nhìn nhau, không ngờ đối phương lại mạnh bạo thế này, không hề nhượng bộ, điều này chưa từng có từ sau họa Xích vĩ thú bạo phát.
Nếu như không phải đối phương trang bị hoàn hảo, bọn họ nhất đinh sẽ cho rằng đối phương là hải tặc.
Đột nhiên, máy liên lạc trước bàn bọn họ vang lên.
Mọi người vẻ mặt sửng sốt lúc này mới như vừa tỉnh mộng, bọn họ vô ý thức kết nối cuộc gọi.
- Đám phế vật các ngươi! Con bà nó ai ra lệnh tấn công? Các người không có mắt à? Nhìn không ra thực lực đối phương có bao mạnh? Con bà nó, chẳng lẽ muốn lão đây cùng chôn chung với các người?...
Tiếng gầm thét trút xuống đầu trong máy liên lạc giống như chấn động tới mức cả tòa nhà cũng sắp nhảy lên.
- Nguyên soái… nguyên soái… Có người muốn giải thích. Lão già đang kêu gào này không phải là người bọn họ có thể đắc tội, lão là trưởng quan quân sự tối cao của thiên hà Thiết Bối Tây Ni, nguyên soái Tây Đinh. Phòng tuyến Tây Đinh chính là tác phẩm của lão, chính là vì sự tồn tại của lão, mới làm cho thiên hà Thiết Bối Tây Ni trở thành vùng đất an lành cuối cùng của cả năm thiên hà lớn. Danh vọng của lão ở thiên hà Thiết Bối Tây Ni không ai sánh kịp.
- Con bà nó, đã tới lúc giờ phút này còn có cái lỗ đít. Lão nói cho các người biết, bình thường các người muốn chấm mút tí, lão cũng mở một mắt, nhắm một mắt, con bà nó, lại gây chuyện lớn thế này cho lão ta đây. Tên nào không muốn sống? Nguyên soái Tây Đinh không có bất cứ ý ngừng lại nào, không nể mặt mấy người này tí nào.
Trong phòng hội nghị im lặng như tờ, không ai dám mở miệng, nguyên soái Tây Đinh tính khí nóng nảy, dưới cơn thịnh nộ, nếu có ai dám cãi lại lão, vậy tuyệt đối không có chút khác biệt nào với tìm chết.
Nguyên soái Tây Đinh nổi giận đùng đùng tắt máy liên lạc. Vừa đóng máy liên lạc lại, lão giống như đột nhiên biến thành người khác. Sắc giận trên mặt vừa rồi bỗng biến mất tăm, vẻ mặt lạnh lùng, nếp nhăn sâu hoắm trên mặt giống như nham thạch điêu khắc, toát ra một luồng hơi lạnh. Đầu tóc lão trắng toát, sắc mặt lại khá hồng nhuận.
Lão nghiêng đầu qua, bình tĩnh hỏi: “Mệnh lệnh ngừng tấn công đã phát ra chưa?”
Một gã trung niên bên cạnh lão kính sợ trả lời: “Đã phát đi rồi, bọn họ chắc đã nhận được.” Lão già trước mặt này mới là người thống trị chân chính của thiên hà này.
- Ừ, lai lịch chiến hạm này đã tra được chưa? Nguyên soái Tây Đinh nhìn chằm chằm tàu Darkness trên màn hình.
Trợ thủ của lão lắc đầu: “ Vẫn chưa. Hạm đội này là họ Cố ở Thiên La, nhưng chúng tôi đã tra qua tất cả ghi chép, chiến hạm này chưa từng xuất hiện trong họ Cố, chúng tôi thậm chí không có chút tin tức nào liên quan tới chiến hạm này.”
- Họ Cố ở Thiên La? Nguyên soái Tây Đinh cười lạnh hai tiếng: “Dựa vào bọn họ vẫn không có năng lực tạo ra một chiến hạm thế này. Bọn họ chẳng qua chỉ là lạc đà ốm chết, nay không bằng xưa. Ngươi kêu mấy người A Hoa lại đây.”
Gã trung niên mau chóng mở máy liên lạc, dặn dò vài câu. Một lúc sau, mấy người tiến vào phòng làm việc của nguyên soái Tây Đinh. Đoàn người này đại khái có mười mấy người, có cao có lùn, có mập, có ốm.
- Chiến hạm này các ngươi có biết hay không? Nguyên soái Tây Đinh không phí lời, trực tiếp chỉ tàu Darkness trên màn hình hỏi bọn họ.
Ánh mắt đám người lập tức tập trung lên trên màn hình.
Một lát sau, có một người trẻ tuổi sắc mặt trắng bệch đứng ra: “Nguyên soái, chiến hạm này chắc không phải sản vật của năm thiên hà lớn. Tuy một số thứ nào đó có chút tương tự với Tuyết Lai tộc của tôi, nhưng phong cách chỉnh thể lại hoàn toàn không giống.”
Lại có một gã rất gầy gò đứng ra: “Cách nhìn của tôi và A Hoa hoàn toàn giống nhau, chiến hạm này chắc chắn không thuộc về năm thiên hà lớn, nhưng một số chỗ trên mặt, dường như cũng tồn tại phong cách chiến hạm của nhà họ Diệp bổn tộc.”
Ánh mắt nguyên soái Tây Đinh chuyển tới trên người một cô gái, cô gái đó lập tức cung kính nói: “Ý kiến của tôi cũng nhất trí với hai vị, nhưng điều đáng tiếc là, trên chiến hạm này, tôi không hề nhìn thấy phong cách của bộ lạc tôi.”
Mấy người này đều là cao thủ cốt cán thiên hà Hà Việt phái tới năm thiên hà lớn phát triển. Họa Xích vĩ thú, vô luận là Hắc giác hay là Quỹ hình quyển, đều không có may mắn tránh thoát. Tai họa mà ngay cả bổn tộc của bọn họ cũng không sao chống đỡ, làm sao là thứ mấy lực lượng vòng ngoài như bọn họ đây có thể chống được chứ? Dưới tình huống không còn cách nào, bọn họ chỉ có chạy khỏi căn cứ, cuối cùng tiến vào thiên hà Thiết Bối Tây Ni. Mà cuối cùng bị nguyên soái Tây Đinh đã sớm chú ý bọn họ trong bóng tối bắt được, bọn họ rất lý trí lựa chọn hợp tác.
Nguyên soái Tây Đinh thu hồi ánh mắt của mình, trầm ngâm một hồi: “Xem ra chiến hạm này quả nhiên không thuộc về năm thiên hà lớn, giả dụ nó là đến từ cố hương của các ngươi, vậy nó từ chỗ nào tới? Các ngươi không phải nói thông đạo đã bị Xích vĩ thú chiếm lĩnh rồi sao?”
Mọi người nhìn nhau, cuối cùng vẫn là A Hoa mở miệng nói: “Chúng tôi cũng không biết bọn họ từ chỗ nào tới, nhưng thông đạo bị chiếm lại là sự thật, chẳng lẽ bọn họ đã đánh thông thông đạo?”
Lời này vừa thốt, mọi người lập tức phấn chấn tinh thần. Bọn họ tới cùng là đến từ thiên hà Hà Việt. Không giờ phút nào không nghĩ tới về nhà, cho nên lựa chọn hợp tác với nguyên soái Tây Đinh, chính là nghĩ tới có thể sống trở về cố hương. Nhưng bọn họ vẫn luôn không nhận được bất cứ tin tức nào từ tộc của mình.
- Các ngươi xem, với thực lực của nó, có khả năng đánh thông thông đạo không? Nguyên soái Tây Đinh hỏi. Kế tiếp đó trên màn hình phát lại hình ảnh pháo hạm Darkness bắn ra và chấn nhiếp mấy người Vi Chinh.
- Không thể nào! Mọi người đồng thanh kêu lên kinh ngạc, phản ứng này vượt xa ý liệu của nguyên soái Tây Đinh. Chẳng lẽ thực lực thế này cũng không thể nào đánh thông thông đạo thông tới thiên hà Hà Việt?
Nguyên soái Tây Đinh rất sớm lúc trước thì đã nghe nói qua cách nói gọi là cố hương của sư sĩ, nghe nói ở chỗ đó, ai ai cũng là cao thủ. Chỗ đó có quang giáp đỉnh cao nhất của cả thế giới. Nhưng lão đối với thiên hà Hà Việt ngược lại không có dã tâm gì, tùy tiện một thế lực ở nơi đó, nhổ một sợi lông cũng to hơn chân mình, nào là nơi mình có thể thèm thuồng?
Thực lực mấy người A Hoa này càng kiên định suy nghĩ này của nguyên soái Tây Đinh, thực lực xuất chúng thế này của bọn họ, ở chỗ gọi là thiên hà Hà Việt đó, chẳng qua cũng chỉ là bình thường mà thôi. Còn có khoa học kỹ thuật của bọn họ, đã đi trước rất xa năm thiên hà lớn. Họa Xích vĩ thú lần này, nếu như không phải mấy người A Hoa cung cấp lượng lớn kỹ thuật, thiên hà Thiết Bối Tây Ni hiện giờ tồn tại hay không vẫn là một vấn đề.
Nhưng chính vì sự cường đại của tộc bọn họ mà mấy người A Hoa nói cũng làm nguyên soái Tây Đinh thường có một loại kỳ vọng. Lão kỳ vọng bọn họ có thể tiêu diệt Xích vĩ thú. Trong lòng lão vô cùng rõ ràng, nếu như chỉ dựa vào sức mạnh của Thiết Bối Tây Ni, không thể nào chiến thắng Xích vĩ thú.
Theo thời gian dần trôi, Xích vĩ thú sẽ càng lúc càng cường đại, mà Thiết Bối Tây Ni tuy đang phát triển nhưng thời gian tích lũy kỹ thuật cần vượt xa tốc độ tiến hóa, sinh sôi của Xích vĩ thú.
Thiên hà Thiết Bối Tây Ni có thể chống đỡ tới ngày đó hay không, vẫn rất khó nói. Nguyên soái Tây Đinh đã có tuổi rồi, lão hy vọng có thể trong những năm còn sống của mình, có thể để lại cho đời sau một thiên hà Thiết Bối Tây Ni yên ổn và hòa bình.
Nghe nói mấy người A Hoa đồng thanh nói không thể nào, trong lòng nguyên soái Tây Đinh lập tức lạnh đi một nửa. Thực lực cường đại thế này ngay cả một thông đạo cũng không sao đánh thông được sao? Chẳng lẽ Xích vĩ thú thật sự là không cách nào chiến thắng?
Nhìn thấy vẻ thất vọng lộ ra trên mặt nguyên soái Tây Đinh, A Hoa phản ứng lại, vội vàng giải thích: “Nguyên soái, ngài hiểu lầm rồi. Chúng tôi nói không thể nào là chỉ thực lực chiến hạm này quá cường đại. Ngay cả chiến hạm của bổn tộc cũng tuyệt đối không sao đạt tới uy lực thế này.”
Ánh mắt nguyên soái Tây Đinh dời tới trên mặt người khác, mọi người nhao nhao gật đầu, vẻ mặt có sự đồng cảm sâu sắc.
- Vậy ý các ngươi, với thực lực của bọn họ, có thể đánh thông thông đạo? Nguyên soái Tây Đinh hỏi thử.
- Hoàn toàn có thể! A Hoa vẻ mặt khẳng định, kế tiếp, hắn đột nhiên ngẩng đầu: “Nguyên soái, tôi hy vọng nói chuyện với hắn.”
Sau khi viện quân chi viện cho mấy người Vi Chinh nhận được chỉ lệnh ngừng tăng viện, ở nguyên chỗ đợi lệnh, trên dưới toàn đội, đồng loạt thở phào một hơi. Cảnh tượng vừa rồi đó không chỉ là nguyên soái Tây Đinh nhìn thấy, bọn họ cũng đã nhìn thấy. Lúc đó bọn họ liền bị dọa không nhẹ, nhưng quân lệnh khó cãi, cũng chỉ có căng da đầu tiến tới trước. Diệp Trùng nhận được yêu cầu hòa đàm của đối phương, loại tình huống này đối với hắn mà nói, là lần đầu tiên. Đối phương vì tỏ rõ thành ý, tất cả đội ngũ đều lùi lại một trăm ba mươi km.
Lần đầu tiên gặp phải loại tình huống này, Diệp Trùng cũng có chút do dự, đánh hay là không đánh?
Hắn nhìn Cố Tình, Cố Tình lại hiểu rõ cười cười: “Xem ra bọn họ đối với thực lực của đại nhân có một phán đoán khá chính xác. Nghĩ chắc là kiêng kỵ thực lực của đại nhân, cho nên mới tới hòa đàm. Người ra mệnh lệnh này rất có khả năng mới là chủ nhân chân chính của Thiết Bối Tây Ni.”
Hòa đàm ở trong mắt Cố Tình là có khả năng nhất, cũng là kết quả nàng hy vọng nhìn thấy nhất, nàng tin tưởng, nếu như Diệp Trùng phát điên, trăm ngàn quân trú đóng này tuyệt đối không thể nào sống sót. Đối với giới lãnh đạo của Thiết Bối Tây Ni mà nói, kết quả này là điều bọn họ không thể nào chấp nhận, cho nên hòa đàm cũng là việc bình thường vô cùng. Điều duy nhất làm nàng kinh ngạc là, đối phương lại chỉ dựa vào mấy pháo này, liền có thể có phán đoán khá chính xác đối với chiến hạm này, một điểm này là cực kỳ khó có được. Thiết Bối Tây Ni trở thành một vùng đất an lành cuối cùng còn lại, quả nhiên là có nhân vật lợi hại.
Do đó mọi người nhìn thấy một màn rất kỳ quái, quân đội vẫn luôn ngang ngược, lần này lại vẫn luôn giữ kiềm chế và cẩn thận. Đây có còn là quân đội Thiết Bối Tây Ni không? Mọi người liều mạng dụi mắt, có chút không dám tin tưởng.
Nhưng mặc kệ thế nào, chiến hạm Darkness này lại từ đây mà ghi nhớ trong lòng mọi người. Nhưng bất kỳ ai cũng không ngờ, khi nó lại một lần nữa xuất hiện trước mặt mọi người, lại là mang theo thắng lợi và hy vọng.
Kết quả đàm phán của hai bên, dân chúng tự nhiên không được biết, nhưng chiến hạm này lại rất mau rời khỏi từ trong tầm nhìn của dân chúng. Nó thần bí tới, rồi lại thần bí biến mất. Hạm đội họ Cố để lại, bởi vì việc này mà nước dâng thuyền cao, nhận được danh vọng cực cao ở thiên hà Thiết Bối Tây Ni, mà bọn họ cũng trở thành gia tộc duy nhất tiến vào thiên hà Thiết Bối Tây Ni nhưng không bị sắp xếp rải rác, làm vô số người ngưỡng mộ.