Cái lớp này tuy nhiều chuyện nhưng được cái rất biết quan tâm bạn bè , đứa nào cũng hỏi thăm tôi , khuyên nhủ tôi đừng làm điều dại dột . .....

Đập bàn , tôi đứng dậy :

- Cảm ơn mọi người bây giờ tớ không sao cả . mọi người nhìn xem .....- nói rồi tôi quay vòng cho cả lũ xem .

1 tên con trai đứng dậy , :

- Thôi An không sao rồi mọi người về chỗ đi , nhanh lên để tôi hỏi thăm An chứ ?

- Tưởng gì . kệ nó đi mọi người ...-- cô nàng Ly đẩy tên kia ra rồi ngồi xuống hỏi thăm tôi tiếp . May mà có chuông báo vào tiết , Cô giáo đi vào lớp , đợi học sinh ổn định thì giới thiệu là có học sinh mới chuyển vào . Tên đó là con trai , nghe giọng thì tôi thấy có vẻ tên này hơi chảnh , nên chẳng thèm ngẩn đầu nhìn xem hắn như thế nào . Nhưng khi cô hỏi hắn ngồi đâu thì hắn đòi :

- Dạ em muốn ngồi cẠNH bạn Bùi Minh Anh thưa cÔ .

Giờ đây tôi mới nhận ra tiếng nói này là của thằng nào , và điều đó lại được khẳng định khi cái mặt tHằng Minh đập vào mắt tôi .

- Hắn cười 1 cái rất đểu ....

Thấm thoát đã nửa năm kể từ ngày ấy . Trong những ngày qua tôi đã thật sự suy nghĩ rất nhiều về mối tình đầu ấy - một mối tình không trọn vẹn ... Có những lúc tưởng mình đã quên nhưng khi nhìn lại những những vật ấy nhớ lại những điều không nên nhớ . Nhưng giờ đây tôi có thể tự nhiên mà nói rằng mình thực sự đã quên , dù có gặp lại thì tôi có thể hiên ngang đi qua anh ta mà cười khẩy 1 cái mà sau đó không cảm thấy buồn nữa.