Ra về , tôi đứng trước cổng trường đợi con Anh đi lấy xe để đèo tôi về vì anh có việc bận nên ko đưa tôi về được, thật sự thì bị cảm rất mệt, hở tí là hắt xì.... mắt thì muốn nhắm tịt lại .... .. ngó tới ngó lui để tìm nó ,lạ nhỉ sao nó đi lấy xe lâu quá ,, '' chắc gặp được anh đẹp trai nào rồi quá, nghĩ đoạn tôi lủi thủi cút bộ về .

Đang đi thì tôi bị 1 tên đi từ phía sau lên chụp thuốc mê, thế là ngất đi, .

Rào .. tôi tỉnh dậy.... nơi đây là 1 căn nhà hoang cũ kĩ , chỉ có 1 bóng đèn được thắp sáng bên trong .... và 1 điều nữa là tôi đang bị trói ..nhìn xung quanh xem có ai ko thì ....

- tỉnh rồi à ??

. 1 con nhỏ tóc đỏ đang đi đến chỗ tôi và nói bằng xấc xượt ..

- chị là ai , sao lại bắt cóc tôi ?

Thực sự tôi đã lục hết các ngăn trí nhớ của mình tôi có làm ai phật lòng đâu chứ, à mà khoan ... ko lẽ....

Như thấy nét mặt đã hiểu chuyện của tôi , nó lên tiếng:

- đúng như mày đang nghĩ. tụi tao bắt mày chỉ để cảnh cáo , mày nên nhớ tráng xa anh Dương ra , còn nếu ko thì mày cứ đợi đấy...

Hóa ra cũng có chuyện này sao , tôi cứ nghĩ mấy chuyện này chỉ có trong các truyện tôi hay đọc thôi chứ, tôi thật sự ko nghĩ nó sẽ xảy ra và xảy ra với chính tôi cơ chứ....mà tôi có làm gì sai đâu, yêu 1 người là sai à....,.. Điên rồi ko chị em gì xức , tôi nói bằng 1 láo cá nhất mà tôi từng biết..:

- tao ko tránh xa anh ấy đấy tụi mày làm gì tao,,,,,

Con tóc đỏ tiến tới chỗ tôi và '' chát ''.... mặt tôi in hằng 5 dấu tay của nó.