Triều đình phát tướng công, hai mươi văn tiền một người.
Các cô nương trong thôn đều đi cướp nam nhân.
Ta không đi.
Bởi vì ta đã được tái sinh.
Ta biết tiểu tử què nghèo túng đến không ai mua kia, tương lai sẽ trở thành nhiếp chính vương uy quyền khuynh đảo triều chính.
Sẽ phụ tấm chân tình của ta, thê thiếp thành đàn, sẽ đem ta nhốt mười năm, hàng đêm làm nhục.
Ta không dám mua hắn, chỉ muốn sống yên ổn.
Nhưng ta không nghĩ tới, đêm hôm đó, trưởng thôn cười gõ cửa phòng ta:
"Oản Oản, ngươi không cần tướng công sao?"