Nếu đổi lại là Liễu Thanh hay những người khác thậm chí là Lý Ngôn Khánh đi cũng khó tránh khỏi để lộ sơ hở.
Lý Ngôn Khánh lần này tới Lĩnh Nam không mang theo nhiều người Vạn Thắng
quân cũng ở lại trong Tương Châu phần lớn đi theo là những người giang
hồ của Kỳ Lân đài thậm chí Hùng Khoát Hải đã từng ở Thông Xa phố một
thời gian cũng yểm hộ hắn khiến cho Lý Ngôn Khánh mới thuận lợi tới Lĩnh Nam.
Thẩm Quang gật đầu đáp ứng liền chuẩn bị hành động.
Sau khi rời khỏi Lý Ngôn Khánh đột nhiên nói:
- Lão Thẩm ngươi cẩn thận một chút, Lĩnh Nam và Trung Nguyên tình hình không giống nhau, không cần thiết chớ để lộ ra sơ hở.
- Công tử yên tâm, Thẩm Quang sẽ để ý.
Dứt lời Thẩm Quang liền cáo từ rời đi.
Lý Ngôn Khánh ngồi ở trong thư phòng một lát một lần nữa rơi vào trầm tư.
Cuộc chiến Bình Nam Lý Ngôn Khánh ít nhất sẽ được chia một chén canh, nhưng
công lao ở Lĩnh Nam này hắn không thể phân cho Lý Thế Dân. Lần này đi
Lĩnh Nam Lý Tịnh muốn thí luyện ta sao?
Câu cửa miệng của cổ nhân là quân chọn thần nhưng thần cũng chọn quân.
Đây là lý do mà Lý Ngôn Khánh hi vọng thu phục Lý Tịnh, nhưng nếu như hắn
không có biểu hiện thuyết phục thì nhất định Lý Tịnh sẽ không theo hắn.
Hắn đẩy cửa sổ ra.
Lý Ngôn Khánh thở dài một hơi cảm thấy bầu trời âm u rất áp lực.
Trước mắt một ngày trôi qua giống như là một năm vậy.
Bên của Mã Đấu vẫn chưa có tin tức, Lý Ngôn Khánh cũng không thúc giục, mỗi ngày vào buổi sáng sớm hắn đều ở trong lều ăn một chút đồ ăn sáng,
ngoài ra cũng không trao đổi bất gì với Mã Đầu, hắn tinh tường rằng vào
lúc này loại chuyện này không thể nhanh chóng xong được.
Ngược lại Thẩm Quang nhanh chóng mở ra cục diện ở Đô Lăng.
Hắn đã dùng một tay hảo kiếm mà khuất phục được một đoàn đầu ở Đô Lăng trấn là Ngu Bài Quân, hai người trở thành huynh đệ không có gì giấu nhau.
Ngu Bài Quân cũng là người biết nói chuyện.
Theo Thẩm Quang nói Ngu Bài Quân nói chuyện rất lưu loát tiếng Lạc Dương vừa gặp đã quen thân với Thẩm Quang.
- Công tử thuộc hạ lưu ý một chút thì phát hiện ra Ngu Bài Quân mặc dù
chỉ là đoàn đầu nhưng lại là người đọc đủ thi thư người này hẳn là xuất
thân từ binh nguyện hơn nữa lăn lộn cũng không ít.
Tuy nhiên
thuộc hạ không rõ lắm hắn tai sao lại đến Đô Lăng trấn, thuộc hạ đã thăm dò hắn nhiều lần mà mỗi lần như vậy hắn đều chuyển hướng chủ đề, hơn
nữa bên cạnh của hắn còn có mấy thân tín...
Thẩm Quang do dự một chút:
- Thuộc hạ cảm thấy được bọn họ hình như là những binh sĩ tinh nhuệ đã trải qua đánh nhau nhiều lần.
Ở một nơi vắng vẻ như Lĩnh Nam cũng có binh sĩ tinh nhuệ sao?
Lý Ngôn Khánh nghĩ nghĩ:
- Hắn có biết thân phận của ngươi?
- Thuộc hạ chỉ nói cho hắn là cùng công tử tới đây mua bán.
- Về phần than phận của công tử thuộc hạ vẫn nói là người của Trương gia, tuy nhiên thuộc hạ cảm thấy Ngu Bài Quân cùng với Trương gia có chút
không thích, nhưng không phải hoàn toàn bài xích, hắn và thuộc hạ tỏ ra
rất thân mật nhưng lại có phần ngăn cách.
- Hắn đối với Tuyên Hóa vô cùng hiểu rõ.
Thẩm Quang nghiêm mặt nói:
- Thuộc hạ nghe người ta nói Ngu Bài Quân ở Tuyên Hóa còn có một huynh đệ kết nghĩa hơn nữa không chỉ là đoàn đầu mà còn đang làm việc trong nha
môn, có vài phần thực lực, tuy nhiên thuộc hạ không dám hỏi quá sâu
tránh cho hắn nghi ngờ.
Lý Ngôn Khánh trầm ngâm hồi lâu rồi đột nhiên nói:
- Liệu có biện pháp để ta gặp mặt hắn hay không?
- Gặp mặt?
Lý Ngôn Khánh gật đầu nói:
- Ta cảm thấy Ngu Bài Quân này chưa hẳn bài xích Trương gia mà là bài xích việc Trương gia phụ tá Tiêu Tùy.
Như vậy ngươi cùng với hắn cấu kết tìm kiếm lời nói của hắn.
- Trước hết đừng nhắc chuyện của ta với hắn mà mời hắn uống rượu sau đó ta sẽ vô tình gặp hắn sẽ không hoài nghi.
Thẩm Quang không rõ Lý Ngôn Khánh tại sao lại có hứng thú với Ngu Bài Quân như vậy.
Tuy nhiên đã là Lý Ngôn Khánh phân phó thì hắn dĩ nhiên không từ chối.
Cứ như vậy Thẩm Quang cùng với Ngu Bài Quân liên lạc với nhau tìm kiêm cơ
hội mà Lý Ngôn Khánh thì vẫn kiên nhẫn chờ tin tức của Mã Đấu như trước.
Mắt thấy giao thừa sắp tới.
Một hôm Lý Ngôn Khánh định ra ngoài thì Liễu Thanh vội chạy tới.
Hắn không kịp thở nói:
- Công tử vừa rồi Thẩm đại ca cho người nói với công tử, giữa trưa đại ca sẽ uống rượu với Ngu Bài Quân, để cho tiểu nhân báo với công tử.
Lời này vừa thốt ra Lý Ngôn Khánh đã hiểu được.
Đây là Thẩm Quang cho thấy cơ hội đã tới, mình cần phải nhanh chóng quyết định gặp mặt Ngu Bài Quân.
Tuy Thẩm Quang không nói là ở quán rượu nào nhưng Đô Lăng trấn lớn như vậy nhưng có thể gọi là tửu lâu thì chỉ có một quán.
- Đã như vậy chúng ta đi một chuyến. Liễu Thanh ngươi đi gọi Mã chưởng quỹ nói là ta mời hắn đi uống rượu.
Trong tửu lâu Mã Đấu đang uống rượu với Lý Ngôn Khánh.
Rượu sau khi qua ba tuần hắn áy náy nói:
- Công tử cũng không phải là Mã mỗ không dụng tâm nhưng thật sự tình huống hơi phức tạp.
Mười ngày trước Khâm Ấp các nơi hạ lệnh phong bế núi lại, tin tức trong núi
không truyền ra, nếu như công tử không vội vàng thì có thể kiên nhẫn chờ đợi một phen, mặc dù Đô Lăng trấn này không phồn hoa bằng Trung Nguyên
nhưng cũng có không ít chốn chơi đùa, không chênh lệch so với Trung
Nguyên bao nhiêu.
Có lẽ trong mắt của Mã Đấu Lý Ngôn Khánh là một thiếu gia ăn chơi.
Hắn vừa cười vừa an ủi.
Ngôn Khánh nhíu mày cũng không tỏ vẻ phản đối.
Vào giữa trưa tửu lâu trở nên náo nhiệt.
Mã Đấu còn quan tâm tới cửa hàng cho nên cáo từ rời đi, vậy là tạm thời không có cách nào liên hệ với Lý nhân.
Lý Ngôn Khánh không giữ Mã Đấu lại mà sau khi hắn rời đi liền suy nghĩ tới những tin tức hắn mang lại.
Hiện tại lại xảy ra chuyện niêm phong núi việc này cho thấy Mạch Tử Trọng
cùng với Ninh Trường Chân sẽ có động tác tuy nhiên mục tiêu của bọn họ
rốt cuộc là gì đây?
- Công tử Thẩm đại ca đã đến.
Liễu Thanh đi tới bên tai của Lý Ngôn Khánh thấp giọng nói một c âu.
Ngôn Khánh đột nhiên ngẩng đầu sửa sang quần áo lại.
- Đi chúng ta đi ra ngoài.
Hắn lúc đến là ở một trong gian phòng trang nhã cho nên tình huống bên
ngoài đều do Liễu Thanh để ý tới, hiện tại Thẩm Quang đã tới cho thấy
Ngu Bài Quân cũng tới, lần này hắn mời Mã Đấu tới uống rượu chỉ là cái
cớ mục đích chân thật của hắn chính là gặp Ngu Bài Quân.