Người Đột Quyết vốn là người kiêu ngạo, nhìn người bằng nửa con mắt.
Bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, không khác gì với người Hung Nô năm
nào. Từ Khai Hoàng đến nay, quốc lực Tùy Thất cường thịnh, danh tướng
xuất hiện lớp lớp, đánh cho người Đột Quyết phải cúi đầu quy phục. Nhưng sau rung chuyển bắt đầu giữa năm Đại Nghiệp, người Đột Quyết lại bắt
đầu rục rịch, không ngừng gây xích mích thị phi.
Lưu Vũ Chu, Lý Quỹ, Tiết Cử, Lương Sư Đô, Quách Tử Hòa. . . . . .
Rất nhiều phản vương, đều có cấu kết trong sáng hoặc trong tối với Đột
Quyết, thậm chí kể cả Lý Uyên, khi mới đầu khởi binh cũng cúi đầu xưng
thần với người Đột Quyết.
Nhưng người Đột Quyết cảm thấy Trung Nguyên còn chưa đủ loạn.
Bọn chúng kỳ vọng nhìn thấy, Trung Nguyên có thể chiến loạn trăm năm
như Tam quốc năm đó, hoặc là rung chuyển không ngớt giống như hỗn loạn ở Tây Tấn Bát vương, quốc lực không ngừng suy yếu, sau đó bọn chúng có
thể thừa dịp xông vào, khi thời cuộc rối ren, lại một lần nữa sát nhập
Trung Nguyên, cướp đoạt tài phú vô tận.
Cho nên, A Sử
Na Kỳ Lợi Phất đã nhìn trúng Vương Thế Sung của Lạc Dương. Ngay từ đầu,
Vương Thế Sung thật sự muốn thông qua phương thức kết thân với Lý Ngôn
Khánh, lôi kéo Ngôn Khánh trở thành tay chân của hắn, nếu không được
cũng có thể trở thành minh hữu, ủng hộ lẫn nhau. Hắn cũng biết, dã tâm
của mình không thể gạt được người trong thiên hạ, không cách nào giấu
diếm được Lý Ngôn Khánh của Huỳnh Dương.
Hắn không hi
vọng xa vời Lý Ngôn Khánh sẽ đứng về phía mình, nhưng hy vọng có thể
thông qua hôn sự này, khiến cho Lý Ngôn Khánh khoanh tay đứng nhìn.
Không ngờ, hai lần phái người tiến về Huỳnh Dương, đều không thể bắt
được liên lạc với Ngôn Khánh. Lần thứ nhất, Vương Thế Sung phái Lô Dận
đi sứ, kết quả Lý Ngôn Khánh vượt sông đánh Hà Nội, Lô Dận không thể gặp Lý Ngôn Khánh. Lần thứ hai, hắn lại phái tộc chất nhà mình tiến về Ôn
huyện, lại không ngờ Lý Ngôn Khánh đã rời khỏi Ôn huyện, dùng thế lôi
đình vạn quân, quét ngang tất cả các huyện ở Hà Nội. Cường thế không gì
sánh kịp của Ngôn Khánh, chẳng những làm cho Lý Uyên vạn bất đắc dĩ, mà
còn khiến Vương Thế Sung hãi hùng khiếp vía. Hắn bắt đầu do dự
chuyện kết minh với Lý Ngôn Khánh, rút cuộc đó có phải một ý kiến hay
hay không?
Cũng đúng vào lúc này, A Sử Na Kỳ Lợi Phát phái sứ giả đến Lạc Dương.
Người Đột Quyết đưa tặng Vương Thế Sung mười con ngựa tốt, đồng thời hy vọng kết thành minh hữu với Vương Thế Sung.
Sứ giả A Sử Na Yết Đa là vương tộc Đột Quyết.
Trong một lần ngẫu nhiên, y nhìn thấy cháu gái của Vương Thế Sung, cũng chính là nữ nhân Vương Thế Sung chuẩn bị dâng cho Lý Ngôn Khánh sau
này, lập tức giật nảy mình.
Lúc ấy liền đưa ra thỉnh cầu với Vương Thế Sung, muốn thành thân với cháu gái của hắn.
Từ xưa đến nay, dựa vào nữ nhân đổi lấy thực lực thậm chí thu hoạch thái bình là chuyện hết sức bình thường.
Từ sau khi Hán cao tổ Lưu Bang khai sáng ra chuyện thành thân kết giao, nó đã biến thành đường đi duy nhất để người Trung Nguyên chung sống hoà bình với các dị tộc khác.
Vương Thế Sung cũng không ngoại lệ, thậm chí rất vui vẻ.
Theo hắn thấy, nếu có thể xây dựng quan hệ với người Đột Quyết, còn mạnh hơn hợp tác với Lý Ngôn Khánh gấp trăm lần.
Tháng sáu, khi Ngôn Khánh tấn công Lâm Thanh quan, Vương Thế Sung gả
cháu gái cho A Sử Na Yết Đa, rời khỏi thành Lạc Dương Đông Đô.
Sau mùa thu, thế cục tương đối bình ổn, đột nhiên xuất hiện biến hóa.
Bởi vì Kim Thành quận gặp phải nạn châu chấu, khiến cho rất nhiều khu vực xuất hiện tình huống mất mùa.
Tháng bảy, Tiết Cử tự mình dẫn binh mã, tiến công Cao Thứ (nay là Cam
Túc Ninh huyện), còn phái ra một đội du binh tập kích phụ cận Kỳ Châu.
Lý Thế Dân đóng quân ở Phù Phong, vì vậy lệnh cho Bát tổng quản xuất
binh chống đỡ, dựa theo an bài của Lý Uyên, Đường quân phòng bị nghiêm
ngặt ở Cao Thứ, chống cự Tiết Cử.
Lý Uyên biết rõ, lương thảo của Tiết Cử không nhiều, khó có thể chiến đấu lâu dài.
Dưới trướng hắn có nhiều kỵ quân, Tây Lương từ xưa đã là nơi quân tinh
nhuệ xuất hiện lớp lớp, thực sự không tiện giao phong chính diện với
Tiết Cử, áp chế nhuệ khí, hao tổn lương thảo của hắn, đợi lúc binh mã,
lương thảo của Tiết Cử không còn, quân tâm tự nhiên sẽ rối loạn, đến lúc đó lại xuất binh tấn công mạnh mẽ, có thể một lần hành động đánh tan
bọn chúng.
Nhưng cũng không biết là duyên cớ gì.
Sau khi Bát tổng quản đến Cao Thứ, lại đột nhiên thay đổi kế hoạch, tập trung hỏa lực ở Tân Nam Cao Thứ, giao đấu với Tiết Cử. Hai bên giao đấu ở Thiển Thủy Nguyên, Bát tổng quản thất bại, binh mã Đường quân tử
thương hơn phân nửa, khiến cho Tiết Cử một lần hành động phá được Cao
Thứ, mở được đại môn của Quan Trung.
Lý Uyên giận dữ, lập tức phái giám quân đến đó điều tra.
Tin tức phản hồi về Trường An lại là Lý Thế Dân trước khi chiến đấu
đột nhiên mắc bệnh sốt rét, chưa hề xuất chinh. Người thay đổi chủ ý là
đám người Lưu Văn Tĩnh, Ân Khai Nhượng, không có liên quan đến Lý Thế
Dân. Hai ngày sau Lý Uyên không lâm triều, sau đó truyền ra ý chỉ, Lý
Thế Dân tiếp tục đốc chiến, còn đám người Lưu Văn Tĩnh đều bị xoá tên.
Tháng tám, Tiết Cử nghe theo kế của mưu sĩ Hác Viên, thừa dịp Đường
quân thất bại ở Thiển Thủy Nguyên, khi Quan Trung chấn động, đánh chiếm
Quan Trung.
Nhưng không ai ngờ rằng, đúng lúc này Tiết
Cử lại đột nhiên ngã bệnh, bệnh tình xuất hiện rất đột nhiên mà lại vô
cùng nghiêm trọng. Mấy ngày sau, Tiết Cử bệnh chế. Con trai trưởng của
Tiết Cử là Tiết Nhân Cảo tiếp tục kế vị, đóng quân ở Chiết Thứ thành.
Cùng tháng, Vĩnh Lạc vương Quách Tử Hòa từ Du Lâm quận sai sứ giả đến Trường An, thỉnh cầu quy Đường.
Từ khi Quách Tử Hòa khởi binh đến nay, phát triển cũng rất nhanh chóng. Hiện giờ, dưới trướng hắn có 3000 kỵ quân, mấy vạn bộ binh, độc bá một
phương. Vừa trải qua thất bại ở Thiển Thủy Nguyên, Lý Đường đột nhiên
được Quách Tử Hòa quy hàng, không khác gì một liều thuốc trợ tim, khiến
cho Quan Trung dần dần ổn định lại.
Tựa hồ đồng thời
với Quách Tử Hòa quy hàng, Hà Bắc Thái Kiến Đức lại chiêu hàng Hà Gian
quận Thừa Vương Tông, thực lực tăng lên rất nhiều.
Vương Tông lại là một người rất khó lường.
Khi hơn phân nửa Hà Gian quận thất thủ, Vương Tông trấn thủ ở thành,
nhiều lần đánh tan Thái Kiến Đức. Nhưng sau khi tin tức Tùy diễm đế bỏ
mạng truyền đến Hà Gian, Vương Tông suất lĩnh dân chúng để tang. Thái
Kiến Đức thừa cơ phái người vào thành phúng viếng, khuyên bảo Vương
Tông quy hàng, cũng ủy nhiệm cho Vương Tông làm thứ sử Doanh Châu. Uy
vọng của Vương Tông ở Hà Bắc rất cao, nếu biết được Vương Tông quy
thuận, các quận huyện Hà Bắc sẽ nhao nhao xin quy thuận Thái Kiến Đức,
một ngày nào đó, Thái Kiến Đức sẽ có được hơn sáu mươi dư thành Hà
Bắc….vì vậy Thái Kiến Đức kéo tay Vương Tông tán dương:
- Ta được vương công như sớm gặp được sương ngọt, Hà Bắc nhất định sẽ ổn định.