Soán Đường

Quyển 7 - Chương 58: Nguyên nhân căm ghét Lý Mật

Sài Hiếu Hòa lúc này giống như con rối, tùy ý để Ngôn Khánh sắp đặt. Lý Ngôn Khánh lại đứng dậy rút ra một tờ công văn đưa cho Thẩm Quang:

- Lão Thẩm đây chính là ủy dụ của ngươi và Tô Liệt, từ giờ trở đi các ngươi là pháp tào và binh tào của Củng huyện.

Đây là công văn xử lý bốn người Vương Chỉnh, ngươi lập tức giao cho Tô Liệt để hắn lập tức hành động, còn một công văn giao cho Vương tiên sinh nói là Huỳnh Dương sắp xảy ra đại chiến, vì đảm bảo an toàn cho Sài huyện lệnh cho nên người trong huyện nha phải đổi hoàn toàn. Hoàng Văn Thanh từ hôm nay vào huyện nha ở, trợ giúp Sài huyện lệnh làm công vụ.

Sài Hiếu Hòa ngồi ở án thư nhìn Lý Ngôn Khánh hành động mà không có nửa điểm oán trách.

- Lý phủ quân, ngươi cho dù khống chế ta cũng không có tác dụng.

- Ngươi cho rằng Mật công ở Huỳnh Dương quận chỉ có một mình ta là nội ứng hay sao, Mật công ở Lang Sơn công doanh không phải là lớn, nhưng thực sự không phải do một mình ta giúp đỡ.

Lý Ngôn Khánh xoay người nhìn Sài Hiếu Hòa hồi lâu rồi đột nhiên nói:

- Không biết Sài huyện lệnh có thể chỉ điểm một hai?

Sài Hiếu Hòa nở ra một nụ cười:

- Lý phủ quân, ngươi có thể chế trụ ta là do vận khí của ta không tốt....Nhưng ta không thể bán đứng ân công, ta cũng muốn nhìn xem ngươi có thể đem mười một huyện ở Huỳnh Dương toàn bộ kiểm tra không?

Lý Ngôn Khánh lộ ra một vẻ buồn rầu:

- Đúng thế ta không thể thanh tra toàn bộ.

- Sài huyện lệnh trọng nghĩa nếu như ta dùng thủ đoán thì không phải là người không có nhân nghĩa sao. Thật là phiền toái, Sài huyện lệnh, ngươi lại khiến cho ta phải đau đầu.

Trên lý thuyết Sài huyện lệnh nghe những lời nói này phải cao hứng một đúng nhưng không hiểu sao hắn lại hãi hùng khiếp vía.

- Chuyện này ta sẽ cân nhắc một thoáng.

Lý Ngôn Khánh lúc bước ra ngoài phòng khách hắn đột nhiên dừng bước sau đó quay đầu lại hỏi:

- Nghe nói, Tán Triệu đại phu Thì Đức Duệ Thì Đai phu hiện tại đang ở Úy thị? Không bằng như vậy đi, ta phái người mời Thì đại phu tới nói đại phu giúp ta giải sầu lo, không biết thế nào?

Tán Triêu đại phu chính là một trong chín đại phu của Tùy thất, xếp hàng thứ năm, là một chức tán quan.

Sài Hiếu Hòa vừa nghe đến ba chữ Thì Đức Duệ thì khuôn mặt tiều như trở nên tiều tụy, hắn ngơ ngác ngồi lại chỗ cũ, một câu cũng không nói nên lời.

Đầu mùa đông tuyết cuối cùng cũng đã rơi.

Thế tuyết rất lớn bay lả tả nhuộm trắng toàn bộ. Cảnh tuyết rất đẹp hấp dẫn văn nhân thi sĩ ngâm phú làm thơ. Tuy nhiên tai ương do tuyết gây ra cũng rất nghiêm trọng, tuyết rơi khắp nơi khiến cho rét căm căm, có nhiều dê bò thậm chí chết cóng ở bên ngoài.

Tình hình tai nạn ở Huỳnh Dương vô cùng nghiêm trọng, mùa hè nóng bức rét căm căm, khiến cho nhiều người không cách nào thừa nhận.

Lý Ngôn Khánh ngồi trên lưng ngựa, nhìn cánh đồng tuyết trắng xóa mà im lặng.

Tuyết rơi năm nay không biết năm sau có bao nhiêu nhà có thể thu hoạch được mùa?

Trưởng Tôn Vô Kỵ thúc ngựa tới gần hắn:

- Ngôn Khánh chúng ta mau lên đường nếu không hôm nay khó về tới Huỳnh Dương.

Lý Ngôn Khánh gật đầu âm thầm cảm thán rồi thúc ngựa đi tiếp.

***

Sài Hiếu Hòa cuối cùng cũng không nói rằng trong Huỳnh Dương quận có những người nào cấu kết với Lý Mật.

Nhưng Lý Ngôn Khánh hiện tại đã biết một người nữa là Úy thị Thì Đức Duệ, hiển nhiên hắn không muốn đi vạch trần Thì Đức Duệ, dù sao Huỳnh Dương nếu như nước không đủ đục thì làm sao hắn có thể bắt cá?

Úy thị và Củng huyện không giống nhau.

Úy thị ở phía Đông Nam xa xa Huỳnh Dương, mà Củng huyện lại ở ngay bên cạnh của hắn.

Có đạo là bên cạnh giường ngủ tuyệt đối không thể cho mãnh hổ ngủ yên, nếu không giải quyết xong Sài Hiếu Hòa thì thủy chung Lý Ngôn Khánh không thể giải quyết được tâm bệnh.

Một Sài Hiếu Hòa đã là đả kích rất lớn đối với Lý Mật.

Trong lòng Lý Ngôn Khánh không thích Lý Mật này, không chỉ ở kiếp này mà còn ở cả tiền thế, nguyên nhân nói đến cũng rất buồn cười. Kiếp trước khi còn nhỏ Lý Ngôn Khánh đọc bình thư Tùy Đường diễn nghĩa đối với Ngõa Cương anh hùng kính nể vô cùng, Hỗn Thế Ma vương Trình Giảo Kim, Tần Quỳnh Tần nhị gia, La Thành, Đan Hùng Tín, Từ Mậu Công, mỗi người đều là anh hùng trong suy nghĩ của hắn.

Lúc đầu Ngõa Cương trại hưng thịnh cỡ nào? Đại Ma quốc cường thịnh cỡ nào?

Nếu như không phải có Lý Mật cướp lấy Ngõa Cương thì không chừng Đại Ma quốc kia tiếp tục còn lại, những anh hùng Ngõa Cương sẽ tiếp tục tung hoành, thậm chí triều đình Lý Đường có khi cũng không có khả năng xuất hiện.

Về sau khi lớn lên, Lý Ngôn Khánh mới biết được Tùy Đường diễn nghĩa này cùng với chính sử không có bất kỳ quan hệ nào.

Cho dù là vậy từ đáy lòng Lý Ngôn Khánh vẫn cảm thấy chán ghét Lý Mật này, thấy hắn là tên bại hoại làm hỏng mất anh hùng Ngõa Cương.

Ha ha oán niệm.

Đáng sợ cho oán niệm.

Đại Nghiệp mùa đông năm thứ mười hai, Lý Ngôn Khánh cuối cùng thần không biết quỷ không hay đem Củng huyện khống chế toàn bộ trong tay mình.

Từ binh tốt giữ thành cho tới nha môn tạp dịch cơ hồ đều là người của Lý Ngôn Khánh, mà Củng huyện quan viên lớn nhỏ đều bị Lý Ngôn Khánh thanh trừ không còn ai, vốn tai mắt của Ngõa Cương mà Sài Hiếu Hòa xếp vào đã bị Lý Ngôn Khánh nhổ tận gốc, Hoàng Văn Thanh, Thẩm Quang, Tô Liệt, Mã Tam Bảo chiếm cứ chức vụ huyện chính cùng với binh pháp, thương kim tứ tào. Còn lại chức công hộ nhị tào thì do quan lại bản địa chiếm lấy.

Kết quả khiến cho Củng huyện cao thấp đều vui vẻ.

Tô Liệt, Mã Tam Bảo Vương Phục Bảo những người này đi theo Lý Ngôn Khánh đều có thu hoạch chức vị.

Tuy nói là quan viên nho nhỏ nhưng ở trong huyện thành địa vị của bọn họ không chỉ là tùy tùng của Lý Ngôn Khánh mà còn là quan viên Củng huyện.

Hoàng Văn Thanh đối với quan lộ cũng không có gì truy cầu nhưng đối với bốn người Thẩm Quang thì là một bước tiến dài.

Trụ sở của Kỳ Lân đài đã chuyển từ Bách Hoa cốc đến huyện nha của Củng huyện, Thẩm Quang cũng có thể danh chính ngôn thuận mà giám sát, Tô Liệt cũng quang minh chính đại chiêu binh mãi mã, quan trọng nhất là Vương Hoàng tuy rằng không cách nào ra mặt nhưng có thể mượn cơ hội này tiến thêm một bước tăng cường khống chế với Huỳnh Dương quận... Dù sao quận nội Huỳnh Dương vẫn có liên hệ với đông đô, tất cả công văn đều phải qua đây.

Vương Hoàng muốn thu thập thêm tin tức càng dễ như trở bàn tay.

Tuy nhiên Lý Ngôn Khánh sau khi đem Củng huyện sắp xếp hoàn tất thì đã gặp thiên tai tuyết lớn nhất từ trước tới nay.