Sổ Ước Luân Hồi

Chương 139: Nhóm Người Thần Bí.

--- Lời Tác Thật ---

---[0]---

Kế hoạch ban đầu vốn là như hiện tại. Hai cô gái sẽ mạo hiểm để bị bắt rồi âm thầm ra tay khống chế John. Thế nhưng sau khi Lục Hồng Huấn biết Nhiễm Nam còn sống và tên này cũng cho biết hắn có thể quan sát tên John ở bất cứ đâu miễn là không vượt qua bán kinh 20 kilomet thì Lục Hồng Huấn đã định thay đổi kế hoạch.

Nhưng sau đó Nhiễm Nam quan sát được bên cạnh John còn có hai kẻ khá mạnh, là hai Võ Vương Ngân Giác và Hydro, có vẻ ngang địa vị với hắn trong Đinh Tông hoặc sẽ không cần nghe lệnh của hắn thì Lục Hồng Huấn đành trở lại kế hoạch như ban đầu.

Nhiễm Nam từng hỏi tại sao không cùng mọi người tấn công tổng lực vào, lúc đó chỉ cần đợi tên John bỏ chạy thì Huỳnh Ni hoặc chia quân ra đuổi theo bắt lại, khống chế hắn là được, sau đó lợi dụng để dụ các phần tử Đinh Tông còn lại tập hợp giết dàn là được.

Lục Hồng Huấn lúc đó đã từ chối. Thứ nhất John là tên cáo già, trừ khi nắm chắc nếu không hắn sẽ là tên bỏ trốn đầu tiên khi thấy có dấu hiệu muốn thua. Mà như vậy thì nếu hắn bỏ đi quá sớm trong khi hai bên đang đánh nhau. Để Huỳnh Ni người mạnh nhất đuổi theo thì trận chiến có thể bên mình sẽ bại vì hai tên Võ Vương rất mạnh kia. Hoặc nếu để anh em chia bớt lực lượng ra đuổi theo thì lại chưa chắc bắt nổi John. Còn để sau khi kết thúc trận chiến mới đuổi theo chỉ sợ đã muộn, tên John đã cao chạy xa bay khỏi tầm quan sát của Nhiễm Nam rồi.

Quan trọng nhất chính là nếu tấn công tổng lực ngay từ đầu như vậy bên ta chắc chắn sẽ có thương vong thảm trọng. Còn không bằng để Huỳnh Ni và Meow Meow mạo hiểm vào trong, âm thầm phá hoại từ trong ra, mọi người lại gây áp lực từ bên ngoài, từ từ diệt bớt sinh lực địch để cuối cùng có thể nhẹ nhàng giải quyết tất cả.

Nhiễm Nam nghe cũng bùi tai mới đồng ý để hai cô gái đi mạo hiểm, bản thân mình cũng đu theo Huỳnh Ni để có gì có thể kịp bảo vệ hai người. Không ngờ được sau khi hai cô nàng bị bắt, hai tên khốn kiếp Võ Vương bất ngờ ra tay giết hai người như vậy làm tên mập tức nổ phổi.

Nhìn hai cái đầu người bay lên cao rồi rơi xuống đất, hai cái xác không đầu máu tuôn ào ào đầy ra nền gạch trong khu nhà ở mà Nhiễm Nam cùng John nghiến răng ken két.

“Giết hắn, phanh thây hắn, moi ruột hắn ra...” Trong đầu Nhiễm Nam như có tiếng hét phẫn nộ khiến hắn bạo động. Hùng Nam nhảy khỏi người Huỳnh Ni, định nhảy ra đánh tên Ngân Giác cho hả giận thì đã thấy John nhảy tới chặn đường hai kẻ não tàn này. Bản thân cậu nhóc cũng bị kéo lùi lại phía sau không tiến lên được.

“Ngân Giác, ngươi muốn làm gì? tên ngu ngốc” Tay hắn hóa thành màu đen, cả ống tay áo cũng hắc hóa theo. Sẵn sàng ra tay với hai tên Võ Vương nếu cả hai còn muốn tiếp tục ra tay giết luôn đứa trẻ đi cùng hai cô gái.

Trước đó khi hai người Huỳnh Ni mới bị bắt, còn chưa bị còng năng lượng gong tay, chân và cổ thì Nhiễm Nam đã liên tục hò hét đe dọa trong đầu tên John. Một khi để hai nàng có tổn thương gì, mập hắn sẽ liều mạng dẫn dụ Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên, thậm chí là cao tầng Quách Gia đến truy sát John đến cùng trời cuối đất khiến tên này nghĩ thôi đã thấy khiếp đảm. Bao năm qua có thể trốn tránh tay mắt của Cục Phòng Vệ cũng đủ mệt rồi, nếu giờ có thêm tên âm hồn này chỉ dẫn nữa hắn sống sao yên đây.

Vì vậy John vốn định sẽ nhốt hai cô phòng mình để trao đổi tình cảm moi thông tin xem cái Ngũ Đại Quốc Vệ đang gây chiến là cái thế lực quỷ quái nào. Còn chưa kịp nói gì thì hai tên Võ Vương đã chém đầu hai cô nàng rồi.

John đứng chắn đường hai tên Võ Vương, âm thầm thở phào, trước khi có thể tiêu diệt tên âm hồn ồn ào trong đầu mình thì hai cô gái này không thể chết được, may mà hắn nhanh tay đẩy hai tên hai tên đàn em người thường ở bên cạnh ra đỡ cú chém, không thì mệt lớn rồi.

Hai tên đàn em xấu số bị John đẩy cực nhanh bay tới trước, trong tích tắc Ngân Giác chém tới cổ hai cô gái, thân thể hai tên này đã bay tới đẩy Huỳnh Ni và Meow Meow lùi ra rồi cứ vậy thay hai người bị tên Võ Tướng hệ kim loại chém chết.

Năng lực màu hóa dạng màu tím có tác dụng làm chậm cơ thể kẻ địch của John cũng đồng thời cùng lúc với hai kẻ xấu số cách không tác động lên Ngân Giác nên mới đủ thời gian trước cú chém cực nhanh của tên này mà cứu kịp hai nàng.

Huỳnh Ni đang ôm chặt Hùng Nam vùng vẫy trong lòng mình, Meow Meow cảnh giác nhìn hai tên võ vương. Linh lực hệ mộc của cô lượn lờ quanh hai bàn tay, hai cái Giới Tinh màu xanh lục bay vòng quanh.

“Cút ra” Ngân Giác phẫn nộ hét. “Ả ta cùng bọn với những kẻ đã giết Black Donkey, người muốn bao che phải không? Ngươi là tên phản bội nằm vùng? Từ vụ để mất thiết bị Pandora là ta đã nghi ngờ rồi”

Hydro cũng bước lên một bước sóng vai với Ngân Giác, tạo áp lực lên John. Mấy ngày qua tên Đường Chủ thất sủng này không nghe lời Võ Vương bọn chúng vốn đã khiến cả hai khó chịu rồi. Tốt nhất nhân dịp này xử lý hắn luôn cho tiện. Sau đó thì đến gặp tân Đường Chủ để nhận phần tiền còn lại là vừa đẹp. Trước khi đến, cả bốn tên Võ Vương vốn đã được tân Đường Chủ tâm sự “mỏng” nhờ vả “chiếu cố” Phó Đường Chủ thật tốt rồi.

“Nói lại xem” John lạnh lùng nhìn thẳng vào mặt hai kẻ này. Toàn thân bắt đầu hắc hóa. Hai tên Võ Vương thấy thế cũng cảnh giác lên. Ngân Giác bắt đầu biến thân thành người thủy ngân, tên Hydro hóa thành người khói.

Hai bên chuẩn bị đánh nhau bỗng Ngân Giác và Hydro đồng thời đại biến sắc mặt. Muốn lùi lại một bước cách xa tên John cũng không được bởi vì không biết từ khi nào từ bàn chân của cả hai người một luồng vật chất màu đen đã bám lấy, đang leo dần lên trên. Mọi tri giác nơi luồng vật chất hắc hóa đi qua điều mất hết, không thể điều khiển như nó không còn là bộ phận cơ thể của mình nữa vậy.

Kể từ sau khi thoát khỏi tay Quách Tuân và Quách Thị Hoa thì cũng đã một thời gian. Dị năng của John cũng đã có bước phát triển mới. Khi xưa vốn chỉ hắc hóa được người khác khi hắn chạm vào nhưng bây giờ thì chỉ cần trong khoảng cách gần là hắn đã có thể hắc hóa kẻ khác được rồi.

“Ngươi...” Võ Vương Hydro ngạc nhiên nhìn xuống chân mình. Ngay cả khi hắn đã hóa thân thành khói cũng không thể thoát tác dụng của hắc hóa, hai chân vẫn bị luồng vật chất màu đen kỳ lạ cuống lấy khiến cho đơ ra tại chỗ.

“Haiz, hơi yếu, đúng là chạm tay vào vẫn nhanh hơn là cách không thi triển a” John thở dài thất vọng. Dù rằng năng lực có nâng cao, có thể âm thầm đánh lén từ xa nhưng tốc độ hắc hóa lại khá chậm.

“Thế nào, hai người các ngươi muốn đối đầu với ta? Muốn giá họa cho ta sao? Tên ngu ngốc tân Đường Chủ đó đã cho Võ Vương các ngươi chỗ tốt gì sao? Sớm muộn gì ta cũng sẽ tiễn tên đó lên đường, lấy lại địa vị vốn có của mình thôi”

John lạnh lùng nói. Cả người hắn đã hắc hóa hoàn toàn. Chỉ cần hai tên Võ Vương này không biết điều hắn sẽ không ngại phế hai tên này cùng đám đàn em chúng dẫn theo rồi đổ hết tội lên cái đám Ngũ Đại Quốc Vệ.

Sỡ dĩ vẫn chưa ra tay chính là vì e ngại tên âm hồn trong đầu mình và đám Ngũ Đại Quốc Vệ sắp đánh đến, là lúc cần dùng người, không nên nội đấu nên hắn mới tạm nhẫn nhịn mấy ngày qua mà thôi. Nếu không với sự cáo già của mình thì mấy tên Võ Vương ngu ngốc chỉ biết đánh đấm này nên sớm bị hắn chơi cho chết rồi.

Giằng co khá lâu cuối cùng hai tên Võ Vương cũng đành xuống nước. Dù sao đây cũng là địa bàn của John, người của hắn đông hơn, năng lực hắc hóa kỳ dị của tên này lại khó chơi. Nếu liều mạng thì dẫu hai người vẫn có thể tạm thời ngăn chặn hắc hóa để chiến đấu với John nhưng cũng sẽ không có quả tốt gì sau trận chiến, chưa kể còn đám “Ngũ Đại Quốc Vệ” đang rình mò ngoài kia nữa.

“Hừ” Ngân Giác và Hydro buồn bực hừ lạnh, dị năng khởi động phá vỡ mảng màu hắc hóa dưới chân, quay người bỏ đi, trở lại căn nhà hành chính.

John âm trầm nhìn hai tên Võ Vương đã đi xa. Sau đó hắn quay người lại nhìn Huỳnh Ni và Meow Meow đã đứng dậy từ lâu nói “Hoan nghênh quý khách ghé thăm Đinh Tông, ha ha”

Vung tay ra lệnh dọn dẹp hai cái xác của đàn em xấu số. Hắn chạm tay vào vai hai cô gái. Cả hai nhanh chóng bị hắc hóa toàn thân chỉ chừa lại mỗi cái đầu để có thể nói chuyện.

Huỳnh Ni và Meow Meow được đem vào phòng của John ở. Hắn muốn tra hỏi ngay lập tức. Hắn muốn biết một chút về kẻ thù “Ngũ Đại Quốc Vệ” này, nếu không thì đấu kiểu gì bây giờ.

---[1]---

“Giám đốc...” Phong Nha đến bên cạnh Lục Hồng Huấn báo cáo.

“Gọi tôi là Tổng Trưởng khi ra trận được rồi” Lục Hồng Huấn bỏ Linh Lực Thần Xạ xuống, Huỳnh Ni và Meow Meow bị đem vào phòng rồi, hắn cũng không quan sát được gì nữa.

“Vòng ngoài phát hiện một nhóm dị nhân không rõ thân phận đang tiếp cận về phía xưởng gỗ của bọn Đinh Tông” Phong Nha nói.

“Có phát hiện được bóng dáng của tên dị nhân thả khói xanh trốn khỏi chỗ nhóm Nguyễn Văn Chiến tối qua không?” Lục Hồng Huấn vẫn rất lo lắng về tên Black Monkey đã thoát đi hôm qua, anh ta đã dặn kỹ càng mọi người. Chỉ cần tên này xuất hiện, mọi người sẽ tập trung dùng Linh Lực Thần Xạ để hạ hắn từ xa, không để hắn ta tụ lại với bọn John. Các cây súng linh khi Linh Lực Thần Xạ cũng đã được Lục Hồng Huấn chia điều ra cho các nhóm vệ sĩ ở tám hướng khác nhau.

“Vẫn chưa phát hiện. Làm gì với nhóm dị nhân lạ mặt này đây, Tổng Trưởng?” Phong Nha tiếp tục hỏi.

“Tiếp tục quan sát, đừng để bị phát hiện. Tạm thời theo dõi xem nhóm người này định làm gì. Bên Nguyễn Văn Chiến chiến thế nào rồi, nhóm cứu người chuẩn bị xong chưa. Tối nay sẽ hành động cứu người.”

“Xong rồi.” Phong Nha hồi đáp.

“Tốt, bảo anh em lên mười phần tinh thần, cẩn thận ẩn núp cho tốt. Chắc tầm ngày mai đến ngày mốt là sẽ tới thời cơ tấn công thôi.” Lục Hồng Huấn nhảy khỏi ngọn cây, sau đó anh ta cũng khuất dạng trong rừng rậm cùng Phong Nha.

Thật ra bọn họ chỉ cần quan sát phía ngoài vòng vây mà thôi, chuyện bên trong Nhiễm Nam điều có thể thông qua nhìn trộm xuyên không gian tên John rồi kéo cao tầm nhìn để quan sát toàn cảnh là được. Nếu có biến cố gì Nhiễm Nam sẽ thông qua linh hồn truyền âm báo cho Lục Hồng Huấn, không cần mọi người lúc nào cũng căng thẳng quan sát làm gì.

Lấy xưởng gỗ gần rừng làm trung tâm. Quay quanh khu xưởng một khu vực bán kính gần 10 cây số thì bên trái là rừng rậm, bên phải là các làng xã ít dân. Về phía đông lại có nhiều con sông nhỏ chằng chịch đan xen cùng các khu dân cư. Trong khu vực này, lực lượng Lục Hồng Huấn mang theo từ Công Ty Vệ Sĩ Đầu Gấu chia ra thành tám nhóm nhỏ và nhóm của Nguyễn Văn Chiến riêng biệt. Tám nhóm nhỏ phân tán ra tám hướng quay quanh khu xưởng gỗ với khoảng cách hơn một cây số, ẩn vào các đồi cao hoặc nơi cây rừng cao nhất để lấy tầm nhìn, có khi họ còn dùng linh lực tạo ra bệ đỡ để bay lên cao nhằm quan sát ra hướng ra phía ngoài. Tập trung chủ yếu vào các con đường dẫn đến khu xưởng. Liên tục báo cáo cho Lục Hồng Huấn qua Xuyên Giới Liên các nhóm Đinh Tông đang tập trung đến chỗ John.

Xa hơn một cây số so với nhóm người Lục Hồng Huấn nữa chính là một nhóm dị nhân không rõ lai lịch, trên người không có tiêu chí nhận dạng của thành viên Đinh Tông đang cẩn thận tiếp cận khu xưởng. Tên cầm đầu mang áo khoác trùm đầu không thấy được mặt mũi. Hắn dẫn theo gần 30 tên khác theo sau. Tất cả điều lặng lẽ đến gần xưởng gỗ.

Nhóm Nguyễn Văn Chiến là nhóm đặc biệt nhất. Toàn bộ điều là người Lực Hùng Thú ban, tu luyện thể tu, cường tráng mạnh mẽ. Nhiệm vụ của họ vào đêm nay chính là đột nhập vào gần khu xưởng để cứu người. Các anh em linh tu sẽ hỗ trợ từ xa bằng Linh Lực Thần Xạ.

Trăng lên cao, đêm vào khuya. Đa số thành viên người thường của Đinh Tông không có nhiệm vụ điều đã đi ngủ. Các thành viên dị nhân cũng vậy. Tên John lúc này ngồi trầm ngâm suy nghĩ trước mặt hai người Huỳnh Ni và Meow Meow, chuẩn bị hỏi cung. Ánh mắt hắn lập lòe nhìn thằng bé Hùng Nam đang nằm dưới đất. Thằng nhóc này cũng tà môn quá đi chứ. Trong khi hai cô gái bị hắn dễ dàng hắc hóa thì thằng nhóc này lại kháng cự được hắc hóa của mình. Hơn nữa lúc trước thằng nhóc con này còn...

Huỳnh Ni và Meow Meow bị hắc hóa chỉ chừa mỗi cái đầu không thèm nhìn hắn mà nhắm mắt như tăng nhập định vậy. Thật ra hai người đang truyền âm linh hồn nói chuyện với nhau.

“Em xác nhận chứ? Chứ chị nghi lắm à nha” Meow Meow thái độ nghi ngờ nói với Ni.

“Nghi cái đầu chị í, mà dù có như thế nào nó cũng là con em với Nhiễm Nam, chị đừng có mà xem thường nó. Hi hi hi, chỉ mới mấy tháng tuổi mà biết bảo vệ mẹ rồi. Con ngoan a”

“Ngoan con khỉ. Ngoan mà bám mẹ như vậy hả, đi chiến đấu cũng không yên với nó. CHị thấy nó chắc chắn là quỷ đầu thai vào nhà em rồi. Nếu không làm sao giải thích việc nó đủ sức bẻ gãy cái sừng bạc lúc đó của tên dị nhân kia, đã vậy vừa sinh ra đã có mệnh lực, còn điều khiển được mấy món đồ đã nhận chủ của Nhiễm Nam nữa. Quá kỳ quái rồi”

“Thôi đi, con của em càng mạnh thì càng tốt chứ sao. Bỏ qua đi, giờ chúng ta ra tay chứ? Sử dụng cái thứ ba trợn Nhiễm Nam để lại trong kho.”

“Ừ. Hành động thôi, trước khi nhóm Nguyễn Văn Chiến ra tay cứu người, bọn họ đã truyền tin qua linh hồn là sắp tới rồi.”

“Ok chị”

“...”

John nhìn vào mặt hai cô gái, càng nhìn hắn càng cảm thấy kì kì. Tại sao mặt hai cô có vẻ gì đó rất trơ trơ ấy nhỉ? Rồi bỗng Meow Meow bật cười vì thằng nhóc Hùng Nam đang làm trò. Nó từ dưới đất đứng lên, đang đưa kiu ra ngoài đái lên đôi giày da bóng loáng của John. Nhiễm Nam sau khi được tái sinh lại tính tình bắt đầu thay đổi, càng lúc càng có vẻ khác lạ, tà môn thế nào đến ngay cả hắn cũng không để ý biết được.

Quan sát ở khoảng cách gần như vậy tên John như có tia sáng lóe qua trong đầu. Làn da. Đúng vậy, da mặt hai cô phải để ý thật kỹ mới có thể phát hiện ra được, nó không ăn khớp với cử động trên khuôn mặt a. Đây là ngụy trang. Hai ả này đang đeo mặt nạ làm y như thật, là do hai người quá xấu xí nên phải cải trang hay là có mục đích khác?

John đứng bật dậy, đi tới trước mặt hai người Ni và Meow Meow lúc này bị hắc hóa phải đứng thẳng đuột trong phòng hắn. Tên này nhanh chóng lột mặt nạ da người của cả hai xuống. Hắn há mồm ngỡ ngàng tại chỗ, dù là đối địch, trong lòng hắn vẫn dâng lên nỗi niềm yêu thích. Qúa xinh xắn, quá đẹp. Không lẽ cải trang là vì để che dấu sắc đẹp này sao. Ý, khoan đã, sao cô gái này… Quen quen.

John nhìn chằm chằm vào Meow Meow, ký ức hắn ùa về. Hai người Huỳnh Ni và Meow Meow cũng nhìn chằm chằm hắn. Bà chị Meow Meow cũng thật là, khi không lại bật cười làm gì không biết. Huỳnh Ni thầm nghĩ trong khi đó thì Meow Meow lại đang đổ thầm lỗi của cô cho thằng nhóc Hùng Nam.

Lúc trước Nhiễm Nam và John bị Cục Phòng Vệ bắt chung. Nhiễm Nam nhặt một thiết bị từ mảnh túi quần rơi ra đất của John. Khi đó tên này còn hung hăng nhìn trừng trừng Nhiễm Nam. Tuy không hiểu đây là thứ gì nhưng thông qua lời nói tâm sự đắc ý lúc đó của John với Mr Fake và Interpol thì có thể hiểu được đây là vật rất quan trọng với Đinh Tông.

John vốn biết mặt Meow Meow là vì cô cũng cùng bị đội 10 của Quách Hàn bắt chung, chỉ là chở đi khác xe mà thôi. Cô vừa xuất hiện liền bảo vệ Nhiễm Nam nên quan hệ của hai người John cũng có thể đoán được một hai. Lần này lại xuất hiện ở đây vậy khả năng cao thế lực đang tấn công Đinh Tông chính là của tên mập lúc đó đang giữ thiết bị Pandora của Hội mình rồi.

Như vậy, đợi hắn đến một công đôi việc, đòi lại thiết bị luôn, con tin đang trong tay mình mà sợ gì? Cứ vậy John nhập vào cái thòng lọng giăng sẵn mà Lục Hồng Huấn đã bày ra.

“Ha ha ha, hóa ra là người quen a, cô tên là gì nhỉ? Cô cũng thoát được khỏi tay Cục Phòng Vệ cùng với tên mập kia à” John cười lạnh hỏi. Đây có lẽ là tin tốt duy nhất mấy ngày qua. Hèn gì lúc chiều tên âm hồn đe dọa mình mà lại dùng từ "liều mạng" khi nói tới việc dẫn dụ Cục Phòng Vệ truy tung mình.

Chắc chắn cái tên làm rối trong đầu mình chính là tên mập này rồi. Hắn cũng như mình không muốn bị Cục Phòng Vệ bắt lại, nhưng bạn gái hắn lại quậy ở đây, bị bắt được, hắn không thể không liều mạng đe dọa mình nhằm bảo vệ cô a ta. Thì ra là vậy. Thì ra là như thế. John gật gù khi nghiệm ra thông tin đắc giá.

Ban đầu Lục Hồng Huấn định không để hai người cải trang, thế nhưng sau khi nghe Nhiễm Nam kể lại chuyện John biết mặt Meow Meow anh ta liền cảm thấy cứ để như vậy thì khá ảnh hưởng đến kế hoạch giả thua trà trộn. Khi hai cô nàng vừa tấn công vào, ai biết được khi thấy mặt Meow Meow thì John chỉ muốn bắt giữ Meow Meow? Hai cô gái là bảo vệ lẫn nhau. Vì bắt Meow Meow có khi tên này sẽ hạ nặng tay trọng thương Huỳnh Ni cũng không chừng.

Nếu vậy Ni sẽ phải toàn lực đối phó, sẽ bại lộ thực lực thật sự. Mà mạnh như vậy lại diễn tuồng bị bắt thì quá là miễn cưỡng, đầy sơ hở, cho nên đành để hai người cải trang.

Nhìn lại thằng nhóc con cỡ hai ba tuổi đang tè lên chân mình, John cảm thấy phẫn nộ. Tên nhóc khốn kiếp này.

Huỳnh Ni lo lắng nhìn thằng nhỏ. Meow Meow cũng khuôn mặt nghiêm túc không cười cợt nữa. John nắm thằng nhỏ Hùng Nam bế lên tay, mắt to trừng mắt nhỏ. Nó và John nhìn nhau không chớp mắt.

Khịt khịt…

Mùi gì thế nhỉ?

Tên John đang bế Hùng Nam trên tay chìm vào suy nghĩ, nhìn nụ cười của thằng nhóc này sao càng ngày càng thấy đáng ghét thế nhỉ? Càng nhìn nó cười hắn càng nhớ tới giọng âm hồn đang la hét trong đầu mình. Mẹ, còn la hét nữa ta bẻ cổ thằng nhóc trong tay bây giờ. Phiền quá. Nụ cười của Hùng Nam càng lúc càng rực rỡ, càng lúc càng khiến hắn đáng ghét.

Sỡ dĩ kéo dài từ lúc bắt được hai cô nàng tới tận bây giờ mới hỏi cung được là vì hắn phải để ý hai tên Võ Vương. Hai tên này sau khi bỏ về phòng thì triệu tập hết mấy tay đàn em của bọn chúng lại. Cử động bất thường như vậy hắn không thể không đề phòng nên cũng không rảnh để mà tra hỏi hai cô nàng.

Bỗng hắn ngửi thấy một mùi hương nhàn nhạt tỏa ra, giống như mùi nhang nhưng lại rất dịu nhẹ chứ không gắt như nhang. Cái mùi này thật ảo diệu, ngửi bằng mũi nhưng miệng hắn lại như cảm giác được sự ngọt ngào của đôi môi người tình. Tinh thần như được thăng hoa lâng lâng bay bổng, những hồi ức ấm áp với mối tình đầu như ùa về trong tâm trí người hít phải.

Thật quái lạ!

John tự hỏi, cái mùi này từ đâu ra nhỉ? Đang khó hiểu lâng lâng, bỗng hắn giật bắn mình tỉnh mộng. Trong thoáng chốc vừa rồi hồn phách hắn như du đãng cõi hư vô, một cơn đau nhói khiến hắn phải tỉnh hồn. Nhưng tất cả đã muộn rồi. Máu đã chảy ra, dòng máu của chính hắn...

--- Lời Tác Giả ---

Quyển 1: Khởi Đầu.

Quyển 2: Quách Gia, Biển Lớn.

Quyển 3: Trái Đất Tân Kỳ.

Sổ ước Chương 1xx: 10508vinguoiyeu.