1,

Ngày 01 tháng 12 năm 2005

Hai người về quê Mộc Mộc ở chưa được một tháng, cảm nhận sâu sắc nhất đó chính là sự khác nhau giữa ẩm thực hai miền Nam Bắc. Cho đến bây giờ, đối với các ẩm thực tôi mới thử mấy ngày gần đây thì tôi có đánh giá như sau.

Món ăn được đề cao nhất: Thịt heo quay. Nghe nói thịt heo quay ở Bát Sở là chính cống nhất ở Hải Nam. Quả thật, da của heo quay rất giòn, bỏ vào miệng là thơm nức (lại chảy nước miếng nữa).

Mặc dù mỗi lần đến mua, tôi khó tránh khỏi không nỡ nhìn những chú heo con trong lồng sắt kêu rầm trời, nhưng…….Ờ, hình như ai cũng thế này nhỉ? Lúc còn nhỏ, ai nấy đều rưng rưng khi nghe câu chuyện về con sói xám ăn thịt heo con, nhưng khi quay mặt nhìn miếng thịt heo trên bàn thì lại chảy đầy nước miếng (lại tự khinh mình).

Cách ăn trái cây lạ đời nhất: Xoài xanh. Gọt xoài xanh và cắt thành sợi, chấm vào nước tương (nước tương nhạt) và mắm tôm. (Mặc dù nghe có vẻ ghê ghê… Ờm … Nhưng Tiểu Lại phải công nhận là độ chua mặn ngọt của nó ăn rất ngon.)

Món ăn phổ biến nhất: Gà luộc. Cả con gà được luộc trong nước trắng cho đến khi chín bảy phần, sau đó chặt nhỏ và ăn cùng nước chấn. Nguyên liệu nước chấm gồm gừng, tỏi, muối, dầu phộng nóng, nước tương (nước tương nhạt), nước cam vắt đặc sản của Hải Nam, v.v. Hầu như nhà ai có khách đến chơi cũng phải có phải món này, mùi vị sao? Rất ngon, rất ngon. Chỉ là … Ờm, vui lòng xem văn bản sau để đánh giá toàn diện cụ thể.

Cách nấu ăn khó hiểu nhất: Tất cả các loại thịt đều được luộc trong nước trắng (không thêm gia vị), sau khi luộc xong thì xem nước luộc như một món canh bổ dưỡng, còn thịt thì được vớt ra chấm với gia vị. Thịt gà, thịt dê, thịt cá ….đều được ăn như thế này. Không kho tàu, hấp, xào hay chua ngọt gì cả…..

Cách chọn rau củ khó hiểu nhất: Dưa chuột, hành lá, xà lách. Rau cũng không xào, chủ yếu là luộc rồi thêm muối vào. Và hiển nhiên ở chợ rau có rất nhiều loại nhưng hầu như gia đình nào cũng chỉ ăn ba loại rau củ này, còn không thì là thịt.

***

Tôi thề là tôi giới thiệu nhiều món ăn đặc sắc của Hải Nam như vậy không phải là muốn làm đầu bếp hay để quảng bá ẩm thực Hải Nam đâu, cũng không phải tôi nói rằng những món này không ngon……Nhưng Tiểu Lại ở nhà Mộc Mộc mấy ngày mà đã sút cả 10kg.

Mộc Mộc (nài nỉ): Tiểu Lại à, tại sao gần đây đến chỗ nào em cũng không ăn uống được vậy, gần như không đụng đũa vào món nào hết. Đồ ăn ngon lắm mà, lần nào anh nhìn thấy món ăn quê nhà là chảy hết cả nước miếng.

Tiểu Lại:……Em ăn rất nhiều trái cây mà.

Mộc Mộc: Vậy rốt cuộc tại sao em không ăn cơm và đồ ăn?

Tiểu Lại (nghiến răng và giậm chân một cái): Em nói thật theo cách nói của anh nhé. Lấy ví dụ này, ngày đầu tiên em ăn gà luộc thì cảm thấy rất ngon, đến ngày hôm sau thì vẫn cảm thấy hương vị cũng được; ngày thứ ba cũng còn tàm tạm; ngày thứ tư cũng cảm thấy như thế; đến ngày thứ năm thì liền cảm thấy khó nuốt rồi; còn đến ngày thứ sáu nhìn thấy gà luộc thì lập tức buồn nôn……

Mộc Mộc (khó hiểu): Tại sao lại có sự thay đổi lớn như vậy?

Tiểu Lại: Anh vẫn chưa hiểu sao?

Mộc Mộc: Rốt cuộc là sai ở chỗ nào? Em kén ăn quá, khó hầu hạ ghê.

Tiểu Lại: Đâu thể trách em được. Từ ngày đầu em đến đây tới giờ, ngoại trừ bữa sáng là bánh cuốn ra thì bất kể đến chơi nhà ai, bữa trưa hay tối, nhà nào cũng đều nấu mấy món giống hệt nhau. Thịt thì đều là gà thuộc, heo quay, cá luộc chấm gia vị, sườn dê chấm gia vị; Đồ ăn toàn là canh rau xà lách, dưa chuột luộc cắt miếng, không có ngày nào là không giống nhau, không nhà nào khác nhau cả. Cho dù có là ăn sơn hào hải vị mãi thì cũng sẽ ngán chú, gần như ngày nào mọi người cũng đều ăn hai bữa y hệt như vậy, mọi người không thấy ngán sao?

Mộc Mộc: Người Hải Nam bọn anh khá chung thuỷ mà. Hơn nữa, đây là những món ăn nhất định phải có, nếu không đãi khách những món này thì sẽ bị nói là không tiếp khách chu đáo đấy. Nhiều năm cũng thành thói quen rồi, chỉ có mình em nói là không thể ăn thôi!

Tiểu Lại:…..

Mộc Mộc: Em đang sống trong phúc mà không hưởng, em nói xem, tụi mình ở Bắc Kinh sao ăn được những món này chứ.

Tiểu Lại: Nhưng mà…..Ấy, hu hu hu, nếu bây giờ ai mời em đi ăn một bữa cải trắng xào giấm thì chính là ân nhân của em đó…..

Mộc Mộc:……Cô gái em đúng là khó nuôi quá.

Tiểu Lại: orz….

**

2,

Ngày 15 tháng 12 năm 2005

Mộc Mộc và Tiểu Lại buồn chán nằm ở nhà nói chuyện đời.

Tiểu Lại: Anh yêu em hơn hay yêu mẹ anh hơn?

Mộc Mộc: Ấy, vậy em yêu anh hơn hay yêu bố em hơn?

Tiểu Lại: Còn phải nói, đương nhiên là bố em rồi!

Mộc Mộc: Còn phải nói, đương nhiên là me anh rồi!

Tiểu Lại (suy nghĩ): Thật ra em biết anh yêu em, tụi mình đã ở bên nhau lâu vậy mà tình cảm vẫn rất sâu đậm.

Mộc Mộc (suy nghĩ): Nhưng mà mẹ anh đã ở bên anh hơn hai mươi năm, còn em mới ba năm thôi…..

Tiểu Lại: Đúng nhỉ, nhưng mẹ anh và anh cũng đâu thân mật khăng khít được như hai tụi mình đâu (đã xoá bớt hai trăm chữ ở đây)?

Mộc Mộc: Nhưng mà lúc anh ở trong bụng mẹ thì còn thân mật hơn em nhiều (đã xoá bớt hai trăm chữ ở đây).

Tiểu Lại trầm tư – ing.

Mộc Mộc trầm tư – ing.

Năm phút sau.

Mộc Mộc (khóc lóc thảm thiết): Tiểu Lại ơi, anh sai rồi, bây giờ anh có thể leo lên giường được chưa?