Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm Dịch: Vạn Yên Chi Sào

Những loại người như Nhiễm Bỉnh Loan cùng Mạc Thiếu Khai tuy đã từng khiêu khích qua Vân Phi Dương nhưng hắn cũng không để trong lòng.

Dù sao, những người này có cố gắn cách mấy cũng chỉ là một tên hề, thậm chí cho dù lúc bọn hắn gây sự, tu vi mình không cao nhưng muốn trừng trị bọn họ cũng chỉ cần một chút thời gian.

Trương Hằng thì khác biệt.

Người này được Đông Lăng thành xưng Trí Vũ Tinh lại còn là thiên tài Thiên bảng.

Cho nên, Vân Phi Dương ghi trong lòng, bởi vì hắn thấy hành hạ một tên có vầng sáng thiên tài càng có ý tứ hơn hành hạ một tên cặn bả như Nhiễm Bỉnh Loan!

Huống chi.

Tên này ngay trước mặt nhiều người nói Lâm Chỉ Khê là nữ nhân của hắn, việc này không thể nhẫn!

Cho nên.

Nửa năm qua, hắn tu luyện nghiêm túc chưa từng có!

Trương Hằng bị hành hạ không những không lỗ, ngược lại còn phải cảm thấy vinh hạnh, bởi vì hắn đã chọc giận được Chiến Thần.

Xoát!

Vân Phi Dương vọt tới, thuần linh lực bàng bạc lần nữa bạo phát.

Lại là thập trọng!

Bành!

Lần nữa Trương Hằng bị tạc bay ra ngoài, khi hắn ổn định thân hình nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi.

Hắn mới đột phá không bao lâu cảnh giới còn chưa vững chắc, bạo phát mạnh nhất chỉ là Thập Nhị Trọng, lúc này hắn liên tục tiếp nhận nhiều lần thập trọng công kích như vậy, khẳng định chịu không được!

May mà hắn đã đột phá Vũ Tông nếu không phải vậy, hắn sẽ càng thảm hại hơn.

Thiên tài đệ nhất Thiên bảng lúc này trông thật thảm hại, phần phong khinh vân đạm kia, phần ôn tồn lễ độ kia, loại khí chất bày mưu tính kế kia, sớm đã không còn sót lại chút gì.

Xoát.

Vân Phi Dương lại một lần xuất hiện trước mặt hắn, lạnh lùng quát.

- Rác rưởi!

Bành!

Một chưởng vỗ xuống, Trương Hằng ngã xuống đất.

Hắn nắm quyền, phẫn nộ nói:

- Đáng giận!

Nửa năm trước.

Hắn xem Vân Phi Dương như quân cờ, định ra chiến ước, vì cũng làm cho Lâm Nhược Hiên coi trọng.

Hết thảy như hắn suy nghĩ. Vào hôm nay, chính mình dùng tu vi Vũ Tông đăng tràng, đạt được gia chủ Lâm tán thành!

Nhưng.

Vạn vạn không nghĩ tới.

Con kiến hôi mặc sức hắn chà đạp trong suy nghĩ của hắn, lại có thực lực mạnh mẽ như vậy, để hắn không cách nào phản kháng, thực sự không cam tâm!

Vù vù!

Đột nhiên, con ngươi Trương Hằng đỏ bừng, quanh thân bộc phát ra khí tức cuồng bạo.

- Hả?

Vân Phi Dương nao nao, lui lại mấy bước, rất hứng thú nhìn hắn, nghĩ thầm, người này chỉ sợ muốn lộ ra bài.

- Đây là

Vô số cường giả nhìn thấy khí thế Trương Hằng không ngừng đề cao, nhao nhao đứng lên, cả kinh nói:

- Cấm Linh Giải!

Cấm Linh Giải!

Cấm thuật Vạn Thế Đại Lục, thuộc về phạm trù vũ kỹ.

Nghe đồn, khởi nguyên của loại vũ kỹ này là từ vũ kỹ Thượng Cổ Thần Giới đơn giản hóa mà có, uy lực khó lường, không phân chia đẳng cấp.

Cấm thuật tại Vạn Thế Đại Lục cực trân quý, nắm giữ vũ kỹ như cấm thuật này, tương đương với trấn tộc chí bảo!

Trương gia dựa vào loại cấm thuật này, lực áp quần hùng, ổn thỏa đứng thứ hai Đông Lăng thành.

- Muốn sử xuất đòn sát thủ?

Lâm Chỉ Khê nhíu mày.

Cấm thuật Trương gia, nàng sớm có nghe nói qua nhưng ngày hôm nay cũng lần đầu tiên nhìn thấy.

Đương nhiên.

Lâm gia cũng có cấm thuật.

Bàn về uy lực, cấm thuật Lâm gia còn mạnh hơn Trương gia, nếu không sẽ không chiếm được địa vị bá chủ lâu như vậy.

Cấm Linh Giải.

Một loại vũ kỹ áp đảo phổ thông vũ kỹ, triệt để bạo phát thuần linh lực bên trong Linh Hạch, nâng cao lực chiến đấu đến cực hạn.

Điều kiện thi triển vô cùng hà khắc, tu vi nhất định phải đạt tới Vũ Tông.

Điều kiện Trương Hằng vừa phù hợp để thi triển!

Cho nên giờ phút này, quanh thân hắn tràn ngập khí lưu táo bạo, hắn chầm chậm đứng lên, trong mắt lấp lóe hồng quang âm u.

- Thật đáng sợ!

- Trương công tử thế nào?

Mọi người nhao nhao chấn kinh.

Bọn họ cũng không biết đây là cấm thuật, nhưng quanh thân Trương Hằng bạo phát khí tức, để trái tim bọn hắn run rẩy.

- Đây là

Vân Phi Dương nhíu mày lại, thầm nghĩ:

- Thần Giới vũ kỹ?

- Không đúng!

Hắn phủ nhận nói:

- Thần Giới vũ kỹ, phải dựa vào Thần lực mới có thể thôi phát, tại Phàm Giới không ai có thể thi triển!

Thần Giới là vị diện tối cao nhất Vạn Thiên Vị Diện, ẩn chứa Thần lực bàng bạc, Thần sáng tạo vũ kỹ, phải dựa vào điều này mới có thể thi triển.

Trong thức hải Vân Phi Dương nhớ rất nhiều vũ kỹ Thần Giới đỉnh phong.

Nhưng trong thân thể hắn lúc này không có Thần lực, đẳng cấp Linh lực Phàm Giới lại quá thấp, không có cách tu luyện. Nếu không, hắn tùy tiện tu luyện ra vũ kỹ cấp thấp nhất Thần Giới, cũng có thể miểu sát toàn bộ đại lục.

Một phàm nhân, tại sao lại thi triển ra Thần Giới vũ kỹ, còn ẩn chứa một tia Thần lực yếu ớt?

Chẳng lẽ

Đột nhiên, Vân Phi Dương hành động, thầm nghĩ:

- Người này mang theo thần hồn đang thức tỉnh?

Bị trấn áp một vạn năm, hắn cũng không biết trong thời gian này phàm nhân dựa vào trí tuệ, tìm hiểu giản lược một ít vũ kỹ Thần Giới lưu truyền, đặt tên cấm thuật.

Vân Phi Dương hiểu nhầm Trương Hằng bạo phát khí tức này thành thần hồn giác tỉnh.

- Rất tốt!

- Lại phát hiện một tên thần hồn giác tỉnh!

Con ngươi Vân Phi Dương lấp lóe vẻ hưng phấn.

Bên trong thân thể La Mục cất chứa Kim Cương Thần thần hồn, hắn không tính toán cướp đoạt, còn trợ giúp La Mục giác tỉnh.

Nhưng, tên này thì hắn không thể bỏ qua, mặc kệ mang theo thần hồn gì, đều phải luyện hóa hấp thu thần thông của hắn mới được!

- Phiên Vân Thủ!

Vù vù

Đại chưởng ấn bỗng nhiên từ trên cao áp xuống, mang theo thập trọng thuần linh lực!

Hô!

Đột nhiên, Trương Hằng nổi giận gầm lên một tiếng, hai tay đánh về phía, thế mà trực tiếp phát nát Phiên Vân Thủ của Vân Phi Dương!

- Con mẹ nó!

Vân Phi Dương trừng mắt quát:

- 20 trọng thuần linh lực!

Không sai.

Sau khi thi triển cấm thuật.

Lực lượng Trương Hằng đã đạt tới hai mươi trọng, cao gấp đôi lúc trước!

Mà.

Hắn gần đây mới lĩnh ngộ, lần đầu thi triển!

Đây chính là cấm thuật.

Vũ kỹ phàm nhân tìm hiểu từ trong Thần Kỹ, dù chỉ lĩnh ngộ một góc băng sơn cũng cường đại dị thường!

- Vân Phi Dương!

Trương Hằng bỗng nhiên giơ tay, thuần linh lực bàng bạc hình thành quả đấm, ngang nhiên áp xuống.

- Chết đi!

Vù vù!

Một quyền ẩn chứa thuần linh lực ầm vang áp xuống.

Tạch tạch tạch!

Toàn bộ Sinh Tử Đài vỡ nát, nhiều chỗ sụp đổ!

Rất nhiều thiếu niên hoảng sợ, sắc mặt tái nhợt, nhao nhao lui nhanh về sau. Trong khoảnh khắc, trong vòng mười trượng dưới đài không còn ai.

Rất nhiều gia chủ nhao nhao chấn kinh.

Một kích này quá mạnh, dù bọn hắn cũng không dám đón đỡ. Bời vì, một kích này ẩn chứa lực đạo đã ngang với Vũ Tông trung kỳ đỉnh phong!

Phải biết.

Thực lực rất nhiều gia chủ, cũng mới đến Vũ Tông trung kỳ mà thôi.

- Hằng nhi!

Trong lòng Trương gia trưởng lão cười nói:

- Làm cho tất cả mọi người nhìn kỹ uy lực cấm thuật Trương gia chúng ta đi!

- Không tốt!

Vân Phi Dương biến sắc.

Tại thời điểm cự quyền đánh xuống hắn không chạy, lực lượng hai mươi trọng sinh ra lực kiềm chế khủng bố, trốn cũng không thoát.

Chỉ có thể ngạnh kháng!

- Hỗn Nguyên cương khí!

Vân Phi Dương hét dài một tiếng, quanh thân cấp tốc hình thành kết giới thực chất hóa.

Nhiễm gia gia chủ giật mình kinh ngạc.

Hỗn Nguyên cương khí hình thành kết giới phòng ngự, trạng thái mạnh nhất cũng chỉ linh hóa thực. Không nghĩ tới, tiểu tử này vậy mà đã lĩnh ngộ được cảnh giới cao như thế!

Bành!

Cự quyền ngang nhiên đánh vào trên kết giới.

Kỳ quái là, chỉ vang lên một âm thanh, cũng không có bạo phát khí kình cường thế.

Dưới Sinh Tử Đài tĩnh mịch.

Tất cả mọi người trừng to mắt. Trên đài, thuần linh lực của Trương Hằng hình thành quả đấm đánh vào trên kết giới lại không thể phá vỡ nó!

- Hai mươi trọng lực lượng, không vỡ nát kết giới?

Rất nhiều cao thủ khó tin bật thốt!

Phía trên lầu các, mặt Lâm Nhược Hiên ngưng trọng, nói:

- Ánh mắt Khê nhi không tệ, Vân Phi Dương này rất không tồi!

Ba!

Đột nhiên, một tiếng vỡ vụn truyền đến.

Hỗn Nguyên cương khí hình thành quanh thân Vân Phi Dương, bỗng nhiên vỡ nát.

Xoát!

Trong nháy mắt vỡ vụn kia, hắn thi triển thân pháp, nhảy vọt đến mép sinh tử đài rồi chợt phun ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt!