GIỚI THIỆU NHÂN VẬT:

_Tên : Triệu Lý Băng Băng (Lee Windy)

_Tuổi: 19t (tuổi lúc Windy mất)

_Ngoại hình: xinh đẹp, thánh thiện như thiên thần. Tóc vàng, mắt xanh, da trắng hồng, môi đỏ. Cao 1m70

_Tính cách: hiền lành, dịu dàng thục nữ y như con gái ngày xưa. Nhưng đấy là bề ngoài nhìn vào thôi chứ thực chất Windy là cô gái hồn nhiên, ngây thơ,tâm hồn của đứa trẻ vậy; là người lúc nào cũng mỉm cười_nụ cười thiên sứ

_Gia thế: Là trưởng nữ nhà họ Triệu, chị gái của Kevin (Thiên Long), và là con dâu nhà họ TRương, vợ chưa cưới của Ryan. Tuy cả 2 người chưa có 1 đám cười chính thức nhưng cả 2 đã đi đăng kí kết hôn rồi ạ nên chủ yếu thời gian Windy cùng đều ở bên nhà họ Trương nhiều hơn. Windy là người con gái duy nhất mà khiến Ryan yêu nhiều đến vậy,hơn cả cô em gái nhỏ Lee Sandy; và cũng là người duy nhất hiểu thấu được trái tim người con trai này nghĩ gì nên nhờ vậy mới hạ gục được anh.

_Độ quậy: chẳng biết tý võ thuật nào, chỉ được cái là có 1 bộ óc cực kì thông minh

----------

Tôi yêu thần tượng của tôi

1 ngày mới bắt đầu, quá khứ của 4 năm mà Lee Sandy đã trôn sau đã được mở ra cho mọi người cùng hiểu và cùng giúp nó vượt qua….Mọi người h ai cũng được chứng kiến thấy 1 bộ mặt mới, 1 lớp vở vững chắc mà Sandy tạo ra….tuy có ngỡ ngàng 1 chút nhưng ai cũng hiểu rằng họ phải cố gắng giúp cô bé Lee Sandy này rửa trôi tất cả những kí ức buồn đau của quá khứ đẫm máu đấy đi bằng những kỉ niệm tươi đẹp khác

MẤY NGÀY SAU TẠI K.W:

_Um……hôm nay trời đẹp ghê_Sandy vươn vai, hít thở k khí trong lành của 1 ngày đẹp trời.

Bầu trời trong xanh cao vời vợi k 1 gợn mây,những tia nắng nhẹ k chói gắt tí tách nô đùa khắp sân trường như những đứa trẻ hiếu động; những cơn gió nhẹ nhàng thoảng qua cuốn đi mọi ưu phiền mệt mỏi của con người; hàng cây xanh đâm trồi nảy lộc khoe sắc xanh non mơn mởn để đón 1 mùa hè rộn rã tiếng cười, niềm vui………

_Um, nhanh thật đấy, mới đấy mà đã bao nhiêu truyện trôi qua rồi _Mika trầm ngâm

_Ừ, phải rồi. 1 mình là người của cả 1 tổ chức thế giới rồi đấy_Kyu Min mỉm cười nhìn lên bầu trời xanh

_Um, sau này còn nhiều truyện có thể sẽ sảy ra nhưng mà mấy đứa phải thật kiên cường lên nhé_Ryan cười, ánh mắt nhìn cô em gái đang hòa mình vào với thiên nhiền đầy trừu mến, yêu thương

_Anh yên tâm đi, nhất định là sẽ như vậy rồi_Koon Ham khẽ gật đầu

_Mà phải nói à nha…….Hôm đấy tui nhìn Sandy k chớp mắt luôn à, nhìn Sandy đẹp quá trời luôn à. Sao Sandy k mặc váy như Kyu Min với Mika ý, toàn thấy mặc quần k à, tiếc quá…._Ren te tởn bon chen

_K _Sandy nhíu mày

_Haha, chắc người cô có khiếm khuyết gì nên k giám mặc váy chứ gì? Ví dụ như teo chân , à hay là cô cụt chân nên phải đeo chân giả vậy……haha……._Kevin vừa nói vừa cười ha hả

_Yaa…aa…mi muốn chết sớm à mà giám nói ta thế hả?ta đạp chết mi _Sandy xông vào đập cho Kevin 1 trận túi bụi, còn Kevin thù vừa cười vừa né làm nó tức xì khói

_Haha, được rồi Sandy đừng rượt Kevin nữa, ngã bây h. Kevin nó nói thế thôi chứ lúc em xuất hiện nó nhìn em k chớp mắt luôn à _Ryan cản Sandy lại, nhìn Kevin cười rõ là tươi

_Hả……này Ryan đừng có nói linh tinh nhé, tui nhìn cô ta đắm đuối bao h hả??......._Trong lúc Sandy còn hơi sock 1 tý thì Kevin đang hét toáng lên để biện minh cho lời nói của mình trong khi mặt thì đỏ

_A! Tui chỉ bảo là nhìn em gái tui k chớp mắt thui mà, thế hóa ra còn nhìn đắm đuối luôn cơ à?_Ryan cười cười, ánh mắt nhìn Kevin đầy tinh quái thách thức

_Mi…….mi………_Kevin k biết là do uất ức hay do ngại mà mặt mũi đỏ bừng nhìn Ryan đầy uất ức

_haha, té ra mi mê mẩn sắc đẹp của ta à?......Đúng là đồ 35, hám gái, dê cụ _Sandy đã giã đông quay lại nhìn Kevin nói đểu đồng thời tự sướng về bản thân mình chút síu

_Haizzzz….cái đồ “người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân” như cô thì ai thèm mà mê mẩn chứ, cô tưởng bở quá đấy_Kevin nhìn Sandy thở dài đánh thượt chán nản nói

_Mi….mi giám nói ta vậy hả?_Sandy giân run người, nhìn Kevin bằng ánh mắt chết chóc, kéo tay áo,sắn quần, tút giầy rượt cái tên đang phô cái bản mặt đáng ghét đầy thách thức đó chạy khắp sân trường….còn bọn kia đừng ngoài thì được 1 trận cười no bụng khỏi phải ăn cơm luôn …. (=.=)

Nói thì nói vậy thôi chứ, Sandy mới chỉ tút được cái dép, còn Kevin mới thủ thế chuẩn bị chạy thì nhạc chuông của Sandy bang lên :

ok bureumyeo kotnorae

machi bướm cao beongaecheoreom nomge ddwieoulla như ninja

seoro igyeoneun một gyeolguk matjiman ddeuteun GATA

bukjange michyeo da ta haneullo jayunakha

modeungeol haetalhan deut eojjeomyeon jeulgineun jeosaramdeul geunyang byeolddeuteobseo

geujeo naeseongeobseo Daman sunsuhalbbun

tội nào jamgo nolabwayo shirdamyeon dumanggayo

i Doshi wi jungshimi naneun motji nugunji

high high Im so high

high high up in the sky

high high Im so high

fly fly touch the sky

ha ha ha ha ha

say la la la la la

ha ha ha ha ha (ah~)

baby jamkkan stop now shigani eobjanha

insaengiran han bang iyu eobneun bang hwang

baby jamkkan stop now shigani eobjanha

insaengiran han bang iyu itneun bang hwang

G.H.E.T.T.O E.L.E.C.T.R.O michil ji moreujyo mallijima here we go

G.H.E.T.T.O E.L.E.C.T.R.O jicjhil jul moreujyo meomchujima here we go

go go go go go go)

(ah~)

high high Im so high

high high up in the sky

high high Im so high

fly fly touch the sky

ha ha ha ha ha

say la la la la la

ha ha ha ha ha (ah~)

……………..

Bài “High high” của Big Bang vang lên đầy sôi động cắt đứt nguồn cảm hứng của Sandy ……

(Cuộc đối thoại của Sandy với người gọi bằng Tiếng Việt nha)

_Alo…. _Giọng Sandy vang lên đầy khó chịu khi có tên làm phiền mình lúc này

_MỸ HƯƠNG….._1 giọng ca thánh thót trong điện thoại vang lên xuyên từ tai phải qua tai trái của Sandy và có nguy cơ Sandy phải vô viện khám tai rất là cao

_Ớ, ai đây nhỉ? _Sandy đơ 1 lúc rồi buông 1 câu hỏi mà người bên đầu dây kia bóp cái điện thoại muốn nát bét luôn

_Con bé kia, mày muốn chị mày uất mà chết hả? Nhìn màn hình điện thoại xem ai kia_Giọng người bên đầu dây kia k có chiều hướng giảm volum xuống chút nào

_A….à…á……Ầy chết, chị Linh, hehe sorry chi em hay quên quá à. Sao hum nay rồng lại gọi điện đến nhà tôm thế này? Húy hóa quá cơ_Sandy nhìn màn hình điện thoại 1 chút mới nhớ ra cái tên hiện trên màn hình điện thoại là ai và mồ hôi cũng đồng thời xuất hiện trên chán , nhỏ từng giọt từng giọt; nó e dè nói bằng cái giọng hết sức nai tơ của mình với người ở đầu dây bên kia

_Hừ, đang ở đâu vậy? _Người ở đầu dây bên kia đang cố nén giận

_Dạ, Nhật ạ, keke. Em đang tận hưởng k khí cực kì trong lành ở Nhật Bản nè, thích lắm_Sandy hào hứng nói

_K khí cái gì mà k khí chứ, k khí cái con khỉ. Biết hôm nay là ngày bao nhiêu rồi k mà con k với trả khí, chị giết chết mày bây h? CHị cho mày 15’ phải có mặt ngay tạo quảng trường Sakura k thì quấn gói về Việt Nam luôn đi _Người ở đầu dây bên kia nói bằng chất giọng lạnh lùng như đầy uy lực rồi cúp máy cái “rụp” chẳng để nó ú ớ được thêm câu nào

Sandy đứng im 1 lúc, ngoáy ngoáy cái lỗ tai có triệu chứng bị tổn thương của mình rồi quay lại đần mặt hỏi Leo:

_Leo, hôm nay là bao nhiêu rồi?

_Dạ? _Leo cũng đần mặt luôn. K hiểu được 1 người chẳng bao h quan tâm tới ngày tháng như Sandy h lại hỏi truyện đấy có hàm ý gì nữa ==.

_Hôm nay là ngày bao nhiêu rồi_Sandy nhăn mặt

_À….hôm nay là 23 ạ. 23/3 ….._Leo nhìn điện thoại nói

_23 à? 23…..23/3 sao?......CÁI GÌ? 23 Á………._Sandy lẩm bẩm 1 hồi rồi hét toáng lên

_Sao vậy Sandy? _Kyu Min nghiêng nghiêng đầu ngó cô bạn mặt mày càng ngày càng biến sắc lạ lùng kia

_K còn thời gian nữa, chết mất. Em đi đây , bb _Sandy vội vã chạy lại láy chài khóa trong áo Ryan rồi chạy biến đi mất

Bóng Sandy càng ngày càng xa, chỉ còn lại tiếng của chiếc xe máy phân phối lớn vang lên đằng xa xa…..Và ở sân trường cũng có 1 số bộ mặt biểu cảm….

_Con nhỏ đó chạy đi đâu vậy? Y như ma đuổi_Kevin nhíu mày bước tới hỏi Ryan

_K biết…..ngày 23 là ngày gì nhỉ?_Ryan đăm chiêu suy nghĩ

_Em thấy ngày này quen quen à _Jey cũng nặn chán nhớ ra cái ngày 23 này là cái ngày gì

_Ờ! Cũng thấy quen quen thật _Leo gật gù đồng tình

_Trả có tý khái niệm nào _Rey nhăn mặt

_Hờ hờ, chịu _Key lắc đầu

_Mỗi người 1 kiểu là sao? _Kevin bực mình nhìn mấy người thân thiết nhất với Sandy

_Mà ai gọi Sandy thế nhỉ? Quát được cả Sandy cơ đó, đã thế còn làm Sandy sợ mới ghê chứ. Kinh thật _Kyu Min thắc mắc

_Sandy nói gì k hiểu _Mika nhăn mặt

_À! Chị Sandy nói với chuyện với người đấy bằng tiếng việt ạ _Jey cười, giải thích

_Người đó chị Sandy bảo tên là Linh nhỉ? _Leo vẫn đang suy tư

_A! Linh hả? Biết rồi_Ryan đập tay cái “đốp” 1 cái

_Biêt gì? _Kevin nhìn Ryan khó hiểu

_Haha, mấy đứa có muốn đi gặp người mà Sandy yêu đến phát điên luôn k? _Ryan nhìn bọn nó nở nụ cười cực hiền

_Yêu điên cuồng ý ạ _Ren mồm há hốc muốn rớt quai hàm luôn khi nghe Ryan phát ngôn ra câu nói ấy hết sức nhẹ nhàng

_Sặc, cái gì đây? _Kevin cũng suýt chút nữa là té nhào khi nghe Ryan phát ngôn ra từ đấy

_Chẳng phải Tứ Quỷ bảo Sandy k biết yêu sao?_Kyu Min nghiêng đầu k hiểu

_Hì, ai bảo là k chứ? Nhưng chẳng qua là yêu như thế nào thôi _Ryan cười thích thú

_Thế là sao ạ? _Kyu Min ngẩn tò te

_Tới đấy thì sẽ rõ ngay thôi _Ryan nói, gập điện thoại lại sau khi bấm tìm 1 cái gì đấy trên mạng

_Nhưng tới đâu mới được ạ? _Mika hỏi, nhỏ này chịu hết nổi tò mò rồi

_Quảng trường Sakura, phố Sagu _Ryan bước đi, mỉm cười

Bọn nó thì chẳng hiểu được hàm ý của Ryan là gì nhưng toàn là những đứa có trí tò mò rất lớn nên vẫn lẽo đẽo theo…mà chủ đề về Sandy luôn là những thứ khá thú vị nên muốn biết lắm chứ; đầu đứa nào đứa nấy cũng in 1 dấu hỏi chấm to đùng…..