“Quả nhiên.” Lâm Lam vừa ăn vừa nhìn điện thoại, quả nhiên cô nắm tay Diêm Quân Lệnh bước và công ty đã bị phóng viên ghi lại, lại còn trở thành tin hot.

“Không cho nhìn nữa, tập trung ăn.” Diêm Quân Lệnh duỗi tay tịch thu điện thoại Lâm Lam.

Lâm Lam bĩu môi “Lần sau anh đừng có đi cùng với em nữa.”

“Ừm?” Diêm Quân Lệnh dùng mũi ừm một tiếng.

“Em hiện tại là người tiếng xấu đồn xa, anh ở cùng em sợ sẽ ảnh hưởng không tốt cho anh.” Lâm Lam nhét đồ ăn vào miệng, buồn rầu nói.

Con người Diêm Quân Lệnh liếc Lâm Lam “Em nói lại lần nữa?”

“Em nói là sự thật mà, ưm...” Lâm Lam thì thầm một câu, kết quả dạ dày xốc lên một trận buồn nôn, đứng phắt dậy chạy vào phòng về sinh.

“Em có thai rồi?” Diêm Quân Lệnh nhìn bộ dạng người con gái nhỏ, ánh mắt sáng lên.

Lâm Lam ói xong, rửa mặt rồi nhìn người đàn ông lắc đầu “Chắc không phải, mấy ngày trước bị đau dạ dày, không ăn khó chịu, mà ăn vào càng khó chịu hơn.”

“Chờ cuộc thi kết thúc, chuyển về biệt thự, anh nói thím Vương bồi bổ cho em.” Nghe tới lời Lâm Lam, lông mày Diêm Quân Lênh cau chặt lại, vừa đau lòng vừa trách cái nha đầu này sao không biết chăm sóc bản thân.

“Vâng, mọi chuyện chờ cuộc thi kết thúc, bây giờ cũng không có thời gian.” Lâm Lam trả lời.

Diêm Quân Lệnh vẫn không yên tâm “Hay là đi kiểm tra một lượt, nói không chừng có rồi.”

“Anh đừng nghĩ nhiều, khẳng định không có thai, lần trước mang bầu tiểu sư tử em không phải cũng rất tốt sao?” Lâm Lam không đặc biệt quan tâm, cô đã từng sinh em bé, phản ứng lần này không giống lần trước.

“Anh còn muốn một bé gái.” Diêm Quân Lệnh thì thầm.

Lâm Lam lắc đầu “Muốn sinh anh tự đi mà sinh, lần trước suýt nữa cướp mạng em rồi, hừm.”

“Được được được, nghe lời em.” Lâm Lam không nhắc còn được, vừa nhắc lại Diêm Quân lệnh cũng nhớ lại chuyện ngày đó, gật đầu không đề cập đến vấn đề này nữa, còn muốn phân phó cho Linda chuẩn bị món ăn khác cho Lâm Lam.

Không ngờ Linda báo cáo tin khẩn cấp.

Lâm Lam nhìn thấy vậy cũng không muốn gây thêm phiền toái cho người đàn ông, nói để Lộc Tam đem cô về nhà.

Chỉ là bọn họ không nghĩ tới, một tấn ảnh hai người cùng bước vào Đỉnh Thành, không chỉ lên từ khóa tìm kiếm hot, mà còn ngày càng hot lên.

“Ông chủ muốn hạ nhiệt tin này không?” Linda báo cáo xong các loại công việc, hỏi anh.

“Không cần thiết.” Diêm Quân Lệnh vứt lại một câu rồi tiếp tục làm việc.

Linda lúc này mới lặng lẽ lui ra ngoài.

Lúc này điện thoại Lý Húc gọi tới “Không tìm được Cố Nguyệt.”

“Không tìm được là ý gì?” Diêm Quân Lệnh cau chặt mày.

“Tất cả giấy tờ của cô ta đều ở trong phòng, không có dấu vết rời đi, nhưng lại không liên hệ được, chủ nhà lần cuối cùng nhìn thấy cô ta là vào tối qua.” Lý Húc nhanh chóng giải thích.

“Cậu đang nghi ngờ cô ta bị khống chế?”

“Vâng, tôi cũng phát hiện ra cô ta có quan hệ với mẹ Trần Lâm Kiệt, chắc là cũng họ hàng ruột thịt gì đó tại Tân Thị, bà Trần còn từng có ý định muốn Cố Nguyệt gả cho Trần gia.” Lý Húc lập tức báo cáo tình hình.

Diêm Quân Lệnh gật đầu, nếu là như vậy thì những việc Cố Nguyệt đã gây ra cho Lâm Lam ắt hẳn có động cơ trong đó, mọi việc cũng trở nên hợp tình hợp lý hơn.

“Tìm không được Cố Nguyệt, vậy bắt đầu từ bên Đỗ Tịch.” Diêm Quân Lệnh nói xong, lại gửi mấy bức ảnh Lâm Lam nhận được hôm nay cho Lý Húc.

Lý Húc nhìn thấy mấy tấm ảnh này, sắc mặt mờ mịt “Đây là?”

“Là cái hôm chúng ta uống rượu bị chụp trộm, hôm nay có người nào đó đã nhét xấp ảnh này vào túi xách của chị dâu cậu.” Diêm Quân Lệnh nói chuyện rất bình tĩnh, nhưng cách điện thoại Lý Húc đã ngửi thấy mùi xơ xác tiêu điều trong đó.

“Tôi biết rồi, tôi lập tức đi điều tra.” Lý Húc không nói lời vô nghĩa nữa, cúp điện thoại đi điều tra.

Chỉ là anh không nghĩ tới, lúc Lý Húc đang tìm truy tìm nguồn gốc của xếp ảnh đó, đã bị người khác tung lên các trang mạng trực tuyến.

Tin tức chiều nay Diêm Quân Lệnh nắm tay Lâm Lam cùng nhau bước vào Đỉnh Thành trở thành tin hot thu hút sự chú ý của phần lớn cư dân mạng, đang phỏng đoán những video ngày trước có phải là giả không, không ngờ tới lại nổi lên sóng gió này.

Cư dân mạng đoán đây chỉ là chiêu trò của Diêm Quân Lệnh và Lâm Lam, lấy chuyện ly hôn ra để mở rộng sự nghiệp lợi ích của mình.

Lần này Diêm Quân Lệnh không quản không được rồi.

“Ông chủ, ngài xem hiện tại phải làm sao?” Linda nhìn những tấm ảnh này, da đầu cũng tê dại tiến vào báo cáo.

“Gọi luật sư Hàn chuẩn bị ngay, nếu cần thiết thì lập tức khởi kiện.” Không phải thái độ bất cần như lần trước, lần này Diêm Quân Lệnh thực sự rất tức giận.

Linda vội vã đi xử lý, trong lòng cũng có suy đoán, chủ tịch không quan tâm đến scandal này, chỉ đang quan tâm đến ai là người phát tán nó.

Chỉ cần là với phu nhân, ai phát tán cũng không sao cả, thậm chí đẩy mọi chuyện lên cao trào sóng gió cũng không sao, nhưng đổi lại là người khác nhất định không được.

...

Hoắc Quốc Bang đọc tin Lâm Lam nắm tay Diêm Quân Lệnh vào Đỉnh Thành, lông mày nhăn lại “Người đâu?”

“Đã đem đi rồi.” Thư ký Hoàng lập tức trả lời.

“Đem vào đây.” Hoắc Quốc Bang khoan thai ngồi xuống.

Cốc cốc.

Thư ký Hoàng gõ cửa, kéo Cố Nguyệt tiến vào.

“Mấy người rốt cục là ai? Nhanh thả tôi ra, nếu không mẹ nuôi không tìm được được tôi nhất định sẽ báo cảnh sát.” Cố Nguyệt bị bịt mặt, vừa điên cuồng giãy dụa vừa hét lớn.

“Để cho cô ta báo cảnh sát.” Hoắc Quốc Bang nhìn người trên mặt đất, âm thanh còn sắc lạnh hơn trước.

“Ông... ông là ai?” Cố Nguyệt bị ngữ khí này làm cho khiếp sợ, lo sợ hỏi.

“Cô không xứng được biết.” Vệ sỹ bên cạnh đè cô xuống cảnh báo.

Hoắc Quốc Bang hất hất tay, biểu thị thư ký Hoàng có thể hỏi rồi.

Bí thư Hoàng tra hỏi “Video nói chuyện giữa Lâm Lam và Diêm Quân Lệnh có phải do cô ghi lén và đăng tải lên không?”

“Mấy người là người của Diêm Quân Lệnh.” Cố Nguyệt không trả lời, đổi lại cảnh giác hỏi lại, cơ thể vô thức lùi về phát.

“Cô có quan hệ gì với Diêm Quân Lệnh?” Phớt lờ vấn đề lúc nãy, còn trả lời đối phương, lần này là Hoắc Quốc Bang đích thân hỏi.

Cố Nguyệt vừa nghe, lập tức phản ứng lại được bọn họ không phải người của Diêm Quân Lệnh, bình tĩnh lại “Tôi là người phụ nữ của Diêm Quân Lệnh, mấy người không được động vào tôi.”

“Người phụ nữ của Diêm Quân Lệnh?” Giọng nói Hoắc Quốc Bang lạnh lùng, khuôn mặt có vẻ nho nhã lúc này hiện lên tia khát máu.

Quả nhiên, Diêm Quân Lệnh này không phải loại gì tốt lành.

“Đúng, Diêm tổng rất cưng chiều tôi, mấy người là ai? Tôi nói cho mấy người biết, nếu mấy người dám động vào tôi, Diêm tổng nhất định không buông tha cho mấy người.” Cố Nguyệt nhìn đối phương vẻ mặt bất ngờ, cố làm ra vẻ uy hiếp.

Nét mặt Hoắc Quốc Bang càng ảm đạm hơn “Cô là người của Diêm Quân Lệnh?”

“Tôi có ảnh chứng minh.” Cố Nguyệt lập tức trả lời, đột nhiên nghĩ tới cái gì đó “Mấy người biết Đỗ Tịch không? Đỗ Tịch có thể làm chứng cho tôi.”

“Ảnh?” Nghe tới tên Đỗ Tịch, sắc mặt Hoắc Quốc Bang càng khó coi.

“Trong điện thoại của tôi, các người cởi bịt mắt cho tôi, tôi có thể đưa cho mấy người nhìn.” Cố Nguyệt lấy Diêm Quân Lệnh làm cái phao cứu mạng đời mình, chỉ hận không thể sống chết bám chặt lấy.

“Cầm lại đây.” Phớt lờ lời cầu cứu của Cố Nguyệt, Hoắc Quốc Bang dùng ánh mắt ra lệnh cho thư ký Hoàng.

Thư ký Hoàng bước về phía trước giật lấy điện thoại Cố Nguyệt, đè dấu vân tay mở khóa, rồi nhanh chóng đưa điện thoại cho Hoắc Quốc Bang.

Không giống trong dự liệu, bên trong thật sự đều là ảnh của Cố Nguyệt và Diêm Quân Lệnh, lại còn không giống những tấm đã nhìn trước đó, trong điện thoại Cố Nguyệt đều là ảnh tự chụp của Diêm Quân Lệnh.

Càng nhìn sắc mặt Hoắc Quốc Bang càng khó coi “Hai người có quan hệ với nhau bao lâu rồi?”

Cố Nguyệt vừa nghe tới điều này, thầm đắc ý trong lòng, may mà đêm hôm đó Diêm Quân Lệnh bất tỉnh nhân sự, cô nhân cơ hội này chụp thêm vài tấm, vốn dĩ muốn ở sau lưng làm ra mấy chuyện xấu, không ngờ tới lúc này lại thành phao cứu mạng cho cô.

Tuy nhiên trong lòng Cố Nguyệt vẫn tiếc nuối, đêm hôm đó Diêm Quân Lệnh không đột nhiên tỉnh lại đuổi cô đi, nói không chừng bọn họ đã làm rồi, nếu là như vậy có lẽ cô sẽ dễ dàng giành được vị trí cao hơn bây giờ.

“Cũng không lâu, mấy người biết Diêm Quân Lệnh là ông chủ lớn, làm gì có hơi sức quan tâm tới phụ nữ như bọn tôi. Cho dù là như vậy, mấy người cũng đừng động vào tôi, Diêm tổng sẽ không buông tha cho mấy người.” Cố Nguyệt vừa thấp thỏm vừa nhút nhát trả lời, để người khác không thể không phục.

Sắc mặt Hoắc Quốc Bang đã tái xanh.

Thư ký Hoàng bước lên trước thấp giọng “Ông chủ, mấy bức ảnh vừa nhìn là biết đêm hôm đó chụp lại, thần sắc của Diêm Quân Lệnh dường như không thanh tỉnh lắm, nói không chừng là hiểu nhầm.”

“Hiểu lầm? Còn lần trước với Helen thì sao?” Hoắc Quốc Bang bực tức.

“Cái này... chúng ta cũng chỉ dựa vào đoạn video, cũng không chắc là Diêm tổng.” Thư ký Hoàng cảm thấy ông có thành kiến với Diêm Quân Lệnh, vậy nên bây giờ mới kháng cự như vậy.

Tiểu thư xem xong video cũng không có đổ lỗi cho Diêm tổng, nói không chừng còn có ẩn giấu gì đó.

“Vậy hôm nay thì sao?” Hoắc Quốc Bang chỉ vào bức ảnh hỏi thư ký Hoàng.

Thư ký Hoàng yên lặng, mấy bức ảnh không giống đã được chỉnh sửa.

“Cái này...”

“Ngậm miệng, đem mấy bức ảnh này phát tán ra ngoài, tôi muốn xem cái tên đạo đức giả này làm sao mà xử lý.” Hoắc Quốc Bang cảm thấy, đàn ông có thể phong lưu cũng không có gì lớn, nhưng Diêm Quân Lệnh rõ ràng không phải là người một lòng một dạ, một bên thì diễn tình cảm cho con gái mình, một bên thì trộm ăn vụng bên ngoài.

Cái loại đàn ông nhân phẩm có vấn đề, là loại buồn nôn nhất cũng là loại làm tổn thương người khác nhất.

“Cái này không thỏa đáng...”

“Muốn chống lại tôi?” Hoắc Quốc Bang hỏi.

Thư ký Hoàng không dám lắm lời, nhanh chóng đi xử lý.

Mắt nhìn người phụ nữ bị bịt mắt ngay trước mặt, nhạy bén của nhiều năm làm việc thư ký Hoàng cảm thấy người phụ nữ không đáng tin cậy.

Nhưng bây giờ ông chủ đang tức giận, ông cũng không còn cách nào khác.

Nhưng như vậy, ông chủ muốn hòa giải với Lâm Lam, chỉ sợ càng làm mọi chuyện đi vào bế tắc hơn mà thôi.