Sau khi ra khỏi Hỗn Độn Lô, bởi vì đã không còn sự tra tấn khiến cho kẻ khác phải điên khùng thống khổ. Tam Túc Ô rất nhanh cũng khôi phục thanh tỉnh. Nó vỗ cánh bay đến thư phòng, xoay quanh trên không trung, một bên há chiếc mỏ thở ra từng ngụm từng ngụm khí màu hồng sắc.
Ước chừng thở dốc đúng chín chín tám mươi mốt ngụm khẩu khí xong. Thân thể của Tam Túc Ô cũng giống như Trương Văn Trọng, thân chim tản mát ra từng đoàn quang hoa màu xích hồng. Từ xa nhìn lại, Tam Túc Ô giống như một khối tiểu mặt trời, đang không ngừng phóng xuất ra hào quang chói mắt.
Xích hồng quang mang càng lúc càng thịnh, thậm chí còn xuyên thấu qua thư phòng và biệt thự. Thích thú chạy sang căn nhà ngoài.
Mặc dù biệt thự ở trong khu Hải Vận xây dựng cách nhau tương đối xa. Nhưng quang mang màu xích hồng này thật sự là rất chói mắt. Cho dù lúc này còn đang là ba rưỡi chiều, bầu trời còn sáng nhưng cũng hấp dẫn không ít người. Bọn hắn còn tưởng rằng đã xảy ra hỏa hoạn, nên vội vàng bấm số điện thoại khẩn cấp của đội phòng cháy chữa cháy...
Đối với chuyện phát sinh bên ngoài. Giờ phút này Trương Văn Trọng và Tam Túc Ô đều không hề hay biết.
Ngay khi Tam Túc Ô phóng xuất ra xích hồng quang mang chói lòa, biến thành một khối tiểu mặt trời gay gắt. Thì Trương Văn Trọng cũng nhanh trí thối lui đến một ngóc ngách sâu trong thư phòng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
Trương Văn Trọng phi thường rõ ràng. Hiện tượng biến hóa xuất hiện ở trên người Tam Túc Ô, chính là đại biểu cho việc nó đang tiến hành một loại quá trình lột xác. Sau khi quá trình này chấm dứt, thực lực của nó cũng nhảy vọt lên cao, vì không muốn quấy rầy nó, nên Trương Văn Trọng mới thối lui đến một góc sáng sủa. Sau khi híp mắt nhìn nhìn, Trương Văn Trọng liền bắt đầu dùng thần thức xem xét biến hóa xuất hiện trên thân thể Tam Túc Ô.
Trải qua Luyện Nhân Ngũ Thuật giai đoạn thứ nhất, sẽ luyện được Kim Cương Thân Hậu. Mặc dù nói ở trên phương diện Y Giám Tâm Kinh cũng không có tiến triển gì đột phá, nhưng tu vi của hắn cũng là từ Hóa Thần Kỳ thăng lên Luyện Hư Kỳ rồi. Xem trên phương diện này, thì Luyên Nhân Ngũ Thuật hiệu quả đúng là rất không tồi. Nhất là càng tiến sâu đến giai đoạn tiếp theo, tu vi cũng càng gia thăng mạnh lên. Thậm chí so với hiện tại còn cao hơn vài lần, cũng không phải là không có khả năng xảy ra.
Bất quá Luyện Nhân Ngũ Thuật cần hao phí rất nhiều linh tài liệu. Con số này cũng là tương đối kinh người. Gần như chỉ luyện được Kim Cương Thân Hậu mà linh tài tiêu phí liền có một kiện Thiên Cấp nhất phẩm, ba mươi sáu kiện Địa phẩm cùng bảy mươi hai kiện bát phẩm linh tài.
Nhiều linh tài cao phẩm như vậy cũng chỉ riêng Trương Văn Trọng mới có, và định lực quyết đoán đem dùng chúng nó để tiến hành quá trình Luyện Nhân Ngũ Thuật. Đổi lại tông phái khác, đừng nó những tông phái xếp trong Địa Từ Hào, mà cho dù là Nhất Nguyên Đạo Tông cũng không có khả năng tiêu phí xa xỉn như thế.
Ngoại trừ tu vi tấn thăng ra, khiến cho Trương Văn Trọng kinh hỉ cùng thỏa mãn nhất vẫn chính là luyện được Kim Cương Thân. Có Kim Cương Thân, năng lực phòng ngự của hắn tự nhiên cũng gia tăng lên gấp bội. Hơn nữa khối Kim Cương Thân này đối với tà mị còn có một loại chấn nhiếp lực trời sinh. Ngay cả khi gặp phải yêu ma có tu vi trên mình, Kim Cương Thân vẫn có thể sản sinh ra một ít lực chấn nhiếp đối với bọn chúng. Loại chấn nhiếp lực này nhìn thì bình thường, nhưng trong chiến đấu liều mạng, nói không chừng sẽ là tấm bùa hộ mệnh hoặc kỳ binh chế thắng bất ngờ!
Ngay khi Trương Văn Trọng chuẩn bị khởi động thân thể, lập ra trận pháp mang tính phòng ngự để ứng phó với kiếp số có khả năng sẽ xuất hiện. Thì bỗng nhiên hắn phát hiện, từng luồng linh khí âm tà thô bạo, đang dùng tốc độ cực nhanh hội tụ ở trên bầu trời. Thông thường mỗi lần tấn thăng cấp bậc, ít nhất cũng cần khoảng hơn mười phút mới hình thành kiếp vân, thật không ngờ lần này chỉ ngắn ngủi trong giây lát, mà đã sinh ra một cái nguyên mẫu kiếp vân rồi.
"Thế là sao nhỉ..." Trương Văn Trong nhíu mày, trong lòng tràn đầy kinh ngạc.
Bất quá, rất nhanh Trương Văn Trọng đã nhìn ra manh mối. Nguyên lai đây cũng không phải linh khí bình thường, mà trong khối hỗn loạn kia có ẩn chứa yêu khí rất nồng đậm. Cũng bởi yêu khí trộn lẫn trong đó, mà tốc độ hình thành của kiếp vân, so với tình huống bình thường mới xuất hiện nhanh như vậy.
Trong đầu Trương Văn Trọng, tức thì phóng xuất ra một cái nghi vấn: "Tại sao có nhiều yêu khí như thế? Chẳng lẽ đám yêu ma đến đây quấy phá ư?"
Nhưng rất nhanh Trương Văn Trọng đã loại bỏ suy nghĩ này: "Yêu khí mênh mông nồng đậm như thế, tuyệt đối không phải đám yêu ma có khả năng phóng xuất ra...A, ta hiểu rồi, nguyên nhân là bởi khe nứt không gian! Đúng thế, nhất định là như thế."
Kiếp số chính là do linh khí trong thiên địa hình thành nên. Mà yêu khí tuy âm tà thô bạo, nhưng theo lí mà nói thì cũng là một loại linh khí. Cho nên kiếp số lần này hình thành, cũng ẩn chứa yêu khí hỗn loạn ở trong đó, cũng không phải là cái chuyện tình gì kỳ quá. Chẳng qua yêu khí quá nhiều, uy lực của kiếp số không chỉ mạnh mẽ hơn, đồng thời còn gia tăng thêm rất nhiều phần trăm nguy hiểm khó lường.
Sau khi phân tích rõ ràng tình huống xong, Trương Văn Trọng thầm nghĩ: "Nếu kiếp vân đang hình thành, như vậy chẳng bao lâu sau, kiếp số liền phủ xuống. Ta phải nắm chắc thời gian, chuẩn bị thật tốt để ứng phó với nó..."
Ngay lúc này, một mảnh tiếng động ồn ào từ bên ngoài căn biệt thự truyền vào, cắt đứt dòng suy nghĩ của Trương Văn Trọng.
"Sao thế nhỉ?" Trương Văn Trọng lần thứ hai nhíu mày, hắn nhanh chân bước đến cửa sổ, vén rèm che, nhìn ra bên ngoài xem xét.
Khiến cho Trương Văn Trọng thật không ngờ chính là, ở bên ngoài biệt thự xuất hiện cả một đại đội người vây quanh. Những người này, có ông chủ tiểu khu biệt thự Hải Vận, cũng có bảo an cùng người dân của những căn nhà xung quanh. Bất quá nhiều nhất vẫn chính là nhân viên đội phòng cháy chữa cháy cùng nhân viên y tế. Ngoài ra, bên cạnh căn biệt thự còn đỗ thêm hai chiếc xe cấp cứu.
Chỉ ngây người trong chốc lát, dư quang nơi khóe mắt Trương Văn Trọng hướng về phía Tam Túc Ô vẫn đang bay xung quanh ở giữa thư phòng. Giờ phút này, xích hồng quang mang phóng xuất ra từ trên người nó, đã muốn giảm bớt đi không ít, hơn nữa dấu hiệu giảm bớt còn đang gia tăng không ngừng. Theo xích hồng quang mang thuyên giảm, nhiều đốm lông chim màu đỏ tươi cũng xuất hiện ở trên người của nó.
Trương Văn Trọng chỉ liếc mắt nhìn một cái, liền thông suốt nguyên nhân, hắn không khỏi lắc đầu cười khổ: "Hóa ra đều là ngươi rước lấy phiền phức."
Vốn dĩ, Trương Văn Trọng cũng không hề tính toán ở nơi này nghênh đón kiếp số. Bởi vì kiếp số thường tự động hấp thu linh khí chung quanh, hay nói cách khác, nơi nào dồi dào linh khí, rất có khả năng sẽ bị kiếp số lợi dụng. Nếu như hắn độ kiếp ở đây, hệ số nguy hiểm sẽ cao hơn bình thường. Huống chi, nơi này là khu dân cư, một khi độ kiếp cũng khó tránh khỏi ảnh hưởng đến người vô tội. Mà chuyện như vậy, đúng là bản thân Trương Văn Trọng không muốn nhìn thấy nhất.
Tự biết không nên lãng phí thời gian, Trương Văn Trọng liền nhanh chóng đẩy cửa thư phòng ra, đi đến phòng khách.
Trông thấy Trương Văn Trọng, mọi người trong phòng khách cũng lập tức nghênh đón. Vương Hân Di thì không kiềm chế nổi cơn tò mò trong lòng, dẫn đầu hỏi: "Tiểu đệ, bên ngoài làm sao có nhiều người tập trung như thế nhỉ? Chị thấy cả xe cứu hỏa và xe cứu thương nữa, đây là có chuyện gì?"
Trương Văn Trọng đơn giản nói qua sự tình một lần, rồi khoát tay: "Những người bên ngoài, liền phiền mấy người xuống dưới ứng phó. Tam Túc Ô bên kia, nếu chưa hoàn tất quá trình tiến hóa, ngàn vạn lần đừng xông vào quấy rầy nó."
Trương Trạch Thụy gật đầu, phun ra ba chữ: "Yên tâm đi."
Trương Văn Trọng vô cùng tin tưởng kĩ năng của cha mình, nên cũng không dám lãng phí thêm thời gian. Hắn lập tức xuất ra một chiếc Độn Thổ Phù, trong miệng lẩm bẩm tụng niệm thần chú. Dưới vầng hào quang màu đất chớp lóe, thân ảnh của Trương Văn Trọng liền biến mất ở trước mắt mọi người.
Liên tục sử dụng ba tấm Độn Thổ Phù, Trương Văn Trọng mới thoát khỏi phạm vi nội thành. Đi tới phía sau núi Trúc Khê, một nơi hẻo lánh ít người biết.
Lúc này bầu trời bỗng nhiên hôn ám xuống giống như đêm tối bình thường. Một đám mây đen như mực nước, hội tụ ở giữa không trung trên bầu trời Ung Thành. Khiến cho cả thành phố đều bị mây đen bao phủ.
Đám mây đen này chính là kiếp vân đang hội tụ. Bất quá ở trong mắt dân chúng bình thường, tuy rằng nhìn đám mây lớn khiến cho người ta sợ hãi nhưng chắc hẳn cũng chỉ là cơn mưa bão trái mùa mà thôi, tựa hồ cũng không khác nhau nhiều lắm. Chỉ riêng tu chân giả mới biết và cảm nhận được lực lượng khủng bố ẩn chứa trong đám mây đen.
"Kiếp số? Ngồi trong một trà lầu ở Ung Thành. Chỉ huy chúng môn hạ đệ tử tìm kiếm vị trí khe nứt không gian. Từ Pháp Chân Nhân theo sau buông chén trà trong tay xuống, ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, hướng về phía đám mây đen kịt trên không trung.
Ngồi đối diện nàng là một lão nhân râu tóc bạc phơ, khoan thai thở dài lắc đầu nói: "Không nghĩ ra, Trương Văn Trọng có bản lĩnh này. Chưa được bao lâu thời gian hắn lại bước sang cảnh giới Luyện Hư kỳ. Nếu so sánh cùng hắn, tốc độ gia tăng tu vi của chúng ta chính là vô cùng thê thảm."
Khóe miệng Từ Pháp Chân Nhân dâng lên một tia mỉm cười thản nhiên: "Xem ra, mặc kệ sau lưng người này có tiên nhân làm chỗ dựa hay không. Việc chúng ta kết minh hữu cùng hắn, đều là bước đi không hề sai lầm..."
Lão nhân mỉm cười: "Có thể khiến cho nha đầu tinh quái ngươi xem trọng, thật đúng là chẳng có mấy người đâu. Đối với Trương Văn Trọng, bản thân ta cũng phi thường hứng thú..."
Trương Văn Trọng cũng không biết Từ Pháp Chân Nhân cùng lão nhân đang đánh giá mình. Vốn hắn muốn tạo ra một cái trận pháp phòng ngự để nhờ nó hiệp trợ chính mình độ kiếp. Nhưng kiếp vân hình thành quá nhanh, hắn còn chưa kịp đem Hỗn Độn Lô cùng linh tài ra, thì một đạo quang mang màu đỏ sậm, cũng từ trong đám mây đen giáng thẳng xuống đỉnh đầu của hắn.
Trương Văn Trọng liếc mắt quan sát, liền nhận ra trận kiếp số này: "Ác Sát Ngũ Kiếp? Loại kiếp số này chỉ xuất hiện ở trên người yêu ma thôi cơ mà. Phải chăng nó xuất hiện, là có quan hệ đến lần đi thông qua không gian liệt kính vào Hỗn Độn Tu La Giới?"
Lúc này cũng không có nhiều thời gian để suy nghĩ nguyên nhân Ác Sát Ngũ Kiếp buông xuống. Trương Văn Trọng hít mạnh một hơi, nhìn đạo hồng sắc quang mang giáng thẳng xuống đỉnh đầu, nét mặt hắn thoáng kiên định, hung hăng quát lớn một tiếng: "Ác Sát Ngũ Kiếp thì sao? Cho dù là không có trận pháp phòng ngự, ta vẫn có đủ khả năng để chống cự lại ngươi."