Bốn người Lục Hòe đoán không sai, tu vi của Trương Văn Trọng và Trần Nhàn, đích thật là dưới sự trợ giúp của cỗ năng lượng cảm kích, có đề thăng rất lớn.
Khi niệm lực cảm kích vừa xuất hiện, bởi vì còn có rất nhiều bệnh nhân bị nhiễm bệnh chưa khỏe hẳn để xuất viện, cho nên Trương Văn Trọng và Trần Nhàn cũng không buông công tác trong tay xuống, để toàn lực hấp thu, luyện hóa cỗ năng lượng, chỉ âm thầm vận chuyển tâm pháp tu luyện, ở tình huống không làm lỡ việc trị liệu cho người bệnh, luyện hóa một ít niệm lực cảm kích mà thôi.
Nhưng trong hai ngày thời gian kế tiếp, càng ngày càng nhiều bệnh nhân dần khỏe lại, thậm chí khỏi bệnh xuất viện, trọng trách đặt trên vai nhân viên y tế, cũng nhẹ hơn không ít. Nhất là dưới tình hình bệnh dịch đã được hoàn toàn khống chế, các bệnh viện trong Vân Thai thị cũng bắt đầu thực hành thay ca, để những nhân viên y tế phải cật lực phấn đấu nhiều ngày có thể có được thời gian nghỉ ngơi, có cơ hội thả lỏng. Nếu như vẫn bảo trì công tác khẩn trương với cường độ cao như thế, người nào cho dù có tố chất thân thể tốt, chỉ sợ cũng sẽ mệt đến sinh bệnh.
Trương Văn Trọng và Trần Nhàn cũng thu được cơ hội nghỉ ngơi như thế.
Khác với những người khác, họ chỉ ngã trên giường mà ngủ, Trương Văn Trọng và Trần Nhàn cũng không ngủ. Mặc dù trong suốt mấy ngày nay, bọn họ hầu như không hề chợp mắt, nhưng dù sao họ cũng là người tu chân, tố chất thân thể không phải người thường có thể so sánh. Đối với họ mà nói, dù mười ngày nửa tháng không ngủ, tinh thần và thân thể cũng không có cảm giác uể oải.
Cho nên hai người phân ra đi vào phòng riêng được an bài để nghỉ ngơi, trước tiên hạ cấm chế trong phòng, tránh cho việc có người xông vào quấy rối sự tu luyện, nhìn thấy thứ không nên thấy.
Sau khi làm xong hết thảy công tác chuẩn bị, lúc này hai người mới phân biệt khoanh chân ngồi, bắt đầu toàn lực hấp thu luyện hóa cỗ năng lượng tràn ngập khắp Vân Thai thị.
Theo thời gian trôi qua từng giây, cỗ năng lượng tràn ngập khắp Vân Thai thị bắt đầu từ từ yếu bớt. Mà linh lực trong cơ thể hai người cũng từ từ tăng cường.
Tuy rằng người thường không phát hiện được niệm lực cảm kích tồn tại, nhưng người tu chân vẫn nhận ra sự biến hóa của nó.
Mắt nhìn cỗ năng lượng bắt đầu từ từ yếu bớt, toàn bộ người tu chân đều biết, đây là có người đang hấp thu luyện hóa. Đối với việc này, toàn bộ người tu chân đều ước ao đỏ mắt không ngớt. Đồng thời cũng có không ít người tu chân, bắt đầu suy nghĩ chuyện tu hành có nên kiên trì theo phương thức lánh đời tu đạo, hay nên thay đổi, nếm thử vào đời tu hành làm việc thiện?
Những chuyện này Trương Văn Trọng cũng không hay biết, lúc này hắn còn đang vội vàng vận chuyển Y Giám Tâm Kinh hấp thu niệm lực cảm kích.
Cỗ niệm lực do trăm ngàn vạn người hội tụ mà thành, quả nhiên thật phong phú. Tuy rằng không làm cho hắn từ tầng thứ ba Khí Quán Trường Hồng của Dưỡng Khí Cảnh đột phá tới tầng thứ tư Chính Khí Trường Tồn, thế nhưng cũng làm tu vi của hắn đột phá đến Hóa Thần trung kỳ, tiến vào Hóa Thần hậu kỳ.
Sau khi từ từ hộc ra một hơi, hắn mở mắt, không tiếp tục hấp thu. Bởi vì hắn biết, muốn từ Hóa Thần hậu kỳ đột phá Hóa Thần đỉnh kỳ chỉ dựa vào những niệm lực còn sót lại tuyệt đối không đủ. Cùng với việc luyện hóa toàn bộ để hóa thành linh lực, còn không bằng dùng tác dụng của Chuyển Linh trận, để chúng nó trở thành linh hỏa để luyện khí, dưới sự trợ giúp của linh tài liệu cao phẩm thu được từ hội đấu giá tu chân, đem vài món pháp bảo trên người mình cường hóa hơn một chút. Kể từ đó, chẳng phải càng có thể đề thăng thực lực của chính mình sao?
Trương Văn Trọng không muốn lãng phí thời gian, lập tức đem tài liệu cấu trúc Chuyển Linh trận cần thiết, lấy ra khỏi Càn Khôn Hồ. Chỉ bất quá Chuyển Linh trận lần này, hắn cấu trúc ngay trên người mình. Bởi vì niệm lực cảm kích chỉ có hữu hiệu ngay trên thân thể những người được thừa nhận, nếu như cấu trúc trận pháp ở địa phương khác, đừng nói là chuyển hóa năng lượng thành linh lực, dù muốn hút vào trong trận cũng không có khả năng.
Rất nhanh, Trương Văn Trọng đã đem Chuyển Linh trận cấu trúc ngay trên người của mình. Vừa nhìn qua, trên người hắn hiện ra hoa văn tịnh lệ mà cổ quái, giống như là những hình xăm.
Hít sâu một hơi, hắn khoanh chân ngồi ngay giữa phòng, bắt đầu hấp thu năng lượng khởi động Chuyển Linh trận trên người, trước tiên chuyển hóa thành linh khí.
Biển linh khí tinh thuần, nhất thời tràn ngập gian phòng nhỏ hẹp, lại có dấu hiệu muốn tràn ra.
Trương Văn Trọng đúng lúc kháp pháp ấn ở tay phải, trong miệng nhanh chóng niệm tụng chú ngữ, một đoàn tử sắc hỏa diễm yêu dị lập tức xuất hiện ngay trước mặt Trương Văn Trọng, huyền phù trong phòng, phóng xuất ra nhiệt năng thật nóng. Cùng lúc đó, linh khí đầy rẫy trong phòng bắt đầu giảm bớt.
Đoàn tử sắc hỏa diễm yêu dị chính là linh hỏa tinh khiết dùng linh khí làm nhiên liệu.
Dùng loại hỏa diễm này luyện chế ra đan dược hoặc pháp bảo, phẩm cấp vượt xa dùng bất cứ loại hỏa diễm nào.
Biết rõ linh hỏa tinh khiết trân quý thế nào, hắn tự nhiên sẽ không bao giờ lãng phí. Trước tiên hắn lấy ra Hỗn Độn Lô, tay phải vung lên, đoàn linh hỏa tinh khiết thiêu đốt hừng hực liền bao vây Hỗn Độn Lô, nung khô.
Cùng lúc đó, tay trái hắn nhấc lên, mười sáu kiện địa cấp linh tài liệu liền bay vào trong linh hỏa, trong nháy mắt bị nhiệt độ cao phóng xuất luyện hóa trở thành từng đạo linh dịch màu sắc khác nhau, quấn lên Hỗn Độn Lô, từ từ bị hấp thu.
Lần này hắn cũng không dự định dùng Hỗn Độn Lô để luyện đan hay luyện khí, mục đích của hắn chính là muốn tinh luyện Hỗn Độn Lô, đề thăng phẩm cấp cho nó.
Phẩm cấp hiện tại của Hỗn Độn Lô là linh khí bát phẩm. Ở trong tu chân giới hiện nay dùng để luyện đan hay luyện khí, đã được bài danh hàng đầu. Rất nhiều tông phái tu chân, cho dù là tông phái xếp hạng đầu, cũng chưa chắc có được một kiện pháp bảo dùng luyện đan luyện khí cao phẩm như vậy. Thế nhưng theo hắn xem ra, phẩm cấp Hỗn Độn Lô còn quá thấp, nếu như không đề thăng phẩm cấp, sẽ ảnh hưởng đến uy lực cùng phẩm cấp của đan dược và pháp bảo do hắn luyện chế.
Mà mục đích của hắn, chính là muốn mượn cỗ năng lượng thiêu đốt sinh ra linh hỏa, cùng Kim Trấp Ngọc Dịch thiên cấp nhị phẩm linh tài liệu mua được trong hội đấu giá đem phẩm cấp của Hỗn Độn Lô từ linh khí bát phẩm đề thăng lên cấp bậc chuẩn tiên khí.
Thử nghĩ một chút, nếu như Hỗn Độn Lô thực sự có thể đề thăng tới cấp bậc chuẩn tiên khí, đan dược và pháp bảo do nó luyện chế ra, vô luận là phương diện phẩm cấp hay uy lực, đều sẽ bay vọt, ngày sau Hỗn Độn Lô đã có cấp bậc chuẩn tiên khí, sẽ có thể luyện chế ra vài kiện tiên khí cũng không chừng.
Đợi khi mười sáu kiện địa cấp linh tài liệu hóa thành linh dịch, bị Hỗn Độn Lô hoàn toàn hấp thu, lúc này hắn mới đem bình Kim Thủy Ngọc Dịch lấy ra, mở nắp, đem cả bình ngọc dịch đổ vào Hỗn Độn Lô.
Một mảnh "xuy xuy" vang lên bên trong căn phòng nhỏ hẹp.
May là hắn đã sớm thiết hạ cấm chế, bằng không nhiệt độ cao cùng âm thanh truyền ra ngoài còn không biết sẽ dẫn đến hỗn loạn như thế nào.
Hỗn Độn Lô vừa hấp thu linh khí trong Kim Thủy Ngọc Dịch, bắt đầu từ trạng thái cố định biến thành trạng thái dịch, lại từ từ biến hình.
Trương Văn Trọng nhắm hai mắt lại, phân tâm làm việc.
Cùng lúc hắn phải khống chế Chuyển Linh trận, không ngừng chuyển hóa năng lượng. Một mặt hắn dùng thần thức khống chế điều hòa âm dương khí trong linh hỏa, để giúp Hỗn Độn Lô thuận lợi từ linh khí bát phẩm đề thăng thành chuẩn tiên khí.
Thời gian trôi qua từng giây, sắc trời rất nhanh ảm đạm xuống.
Nhưng Trương Văn Trọng khoanh chân ngồi trong phòng lại giống như lão tăng nhập định, trong mấy tiếng đồng hồ vẫn không hề nhúc nhích.
Mãi cho đến mười hai giờ rưỡi khuya, hắn mới mở mắt, hai đạo tinh quang sắc bén từ trong mắt phóng ra, thẳng nhìn Hỗn Độn Lô đang huyền phù giữa không trung.
Lúc này đoàn linh hỏa bao vây Hỗn Độn Lô đã không còn hình bóng. Mà Hỗn Độn Lô đang ở trong trạng thái dịch không ngừng biến hình lúc này đã khôi phục lại trạng thái cố định. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
So sánh với lúc đầu, tạo hình của Hỗn Độn Lô tuy rằng không có biến hóa, nhưng màu sắc cũng biến thành trắng pha vàng, giống như do hoàng kim chế thành. Không chỉ như vậy, quanh thân Hỗn Độn Lô còn hiện ra một ít hoa văn thật đẹp. Những hoa văn không chỉ có tác dụng mỹ quan, còn chảy xuôi linh khí tinh thuần.
Trên nắp Hỗn Độn Lô, có hình một mãnh thú như sư tử. Tuy rằng nó vẫn yên tĩnh bất động, nhưng cặp mắt uy nghiêm lại thường thường xoay chuyển, điều này cũng tỏ rõ, nó không chỉ là hoa văn trang trí, trên thực tế, mãnh thú có ngoại hình giống hùng sư này, chính là khí linh của Hỗn Độn Lô - Toan Nghê.
Hỗn Độn Lô chậm rãi từ không trung rơi xuống, khi ba chân đỉnh lô rơi xuống mặt đất, Toan Nghê trên nắp trừng lớn hai mắt, ngẩng cao đầu, há mồm rống to một tiếng rung trời động địa.
Một tiếng rống to của Toan Nghê, tỏ rõ Hỗn Độn Lô tinh luyện thành công, chính thức bước vào phẩm cấp chuẩn tiên khí.