Siêu Cấp Cường Giả

Chương 562: Muốn đối ngoại cần phải yên nội (4)

- Tiêu gia gia, cháu có thể uống miếng nước rồi tiếp tục không?

Mắt thấy lòng hiếu kỳ của Tiêu Nguyên Thanh đã bị khơi dậy thì Tần Đông Tuyết cũng quanh co, đột nhiên ngừng lại.

Tiêu Nguyên Thanh chờ mong Tần Đông Tuyết lật ra con bài thứ ba, lúc này nghe được Tần Đông Tuyết nói thế thì không khỏi ngẩn ra, sau đó âm thầm cảm thán thủ đoạn "'Lạt mềm buộc chặt" của Tần Đông Tuyết quả thật là không đơn giản, cảm thán rất nhiều, hắn cười khổ gật đầu:

- Tiểu Cuồng, rót cho Tần nha đầu 1 ly nước.

- Kháo, Tần Đông Tuyết, cô muốn chơi ka à?

So sánh với Tiêu Nguyên Thanh mà nói thì Tiêu Cuồng lại càng tò mò hơn, vẻ lo lắng trong lòng hắn đã biến mất, tức giận hướng về phía Tần Đông Tuyết nói.

Tần Đông Tuyết cười cười, không nói gì.

Mà Tiêu Cuồng thì tung tăng rót cho Tiêu Nguyên Thanh, Hạ Y Na cùng Hạ Y Na, mỗi người 1 ly nước.

- Được rồi, Tần gia cát, nước cũng đã uống rồi, tiếp tục có nên nói tiếp không?

Mắt thấy Tần Đông Tuyết đã nhấp một ngụm nước thì Tiêu Cuồng mở trừng hai mắt, trêu ghẹo nói

Tần Đông Tuyết buông chén nước, nhìn vào Tiêu Nguyên Thanh, lại nói:

- Tiêu gia gia, Đông Lai nói, sau cuộc chiến Vùng Vịnh thì bởi vì bởi vì có vũ khí hạt nhân uy hiếp nên chiến tranh toàn diện sẽ không xuất hiện, nếu có chính là chiến tranh cục bổ, từ đó làm cho cuộc chạy đua vũ trang toàn cầu trở nên nóng bỏng hơn.

- Nước ta cũng không cam chịu rớt lại phía sau, nhưng bởi vì một số nước quấy rối nên nước ta vẫn không thể đạt được một số kỹ thuật quân sự, ví dụ như tàu ngầm, chiến hạm. ( Đậu mja nhà nó, dịch cái này mà ức chế vãi cho tụi loz chó TQ này)

- Rơi vào đường cùng quân đội chỉ có thể đổ một lượng lớn vào nghiên cứu khoa học, đem hy vọng gởi gắm vào tự lực cánh sinh cùng đánh cắp tư liệu của nước ngoài, nhưng mà gần 20 năm qua, đặc công của chúng ta vẫn không thể nào lấy được những bản vẽ thiết kế hiện đại quân sự củtruyenfull.vn, nên đã bị VN áp chế. Còn về phương diện tự lực cánh sinh tuy rằng chúng ta có tiến bộ không nhỏ, nhưng mà bởi vì bước đi quá muộn nên đã bị các nước phương Tây, đặc biệt là VN bỏ xa, đúng không?

Ân?

Nghe được Tần Đông Tuyết nói như thế thì tntn vốn là ngẩn rau, sau đó ý thước được cái gì, biến sắc, mơ hồ có chút kích động nói:

- Chẳng…Chẳng lẽ Bùi Đông Lai có trong tay những tư liệu kỹ thuật quân sự này sao?

- Hiện tại cậu ta không có, nhưng mà cậu ta có thể lấy được.

Tần Đông Tuyết thành thật trả lời. Lộ ra con bài tẩy thứ ba. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

- Cháu xác định?

Lần này đây, Tiêu Nguyên Thanh trực tiếp kích động từ trên ghế đứng lên, giọng nói to hơn.

- Xác định cùng với khẳng định.

Thấy bộ dạng vô cùng kích động của Tiêu Nguyên Thanh, nghĩ đến lúc Bùi Đông Lai nghĩ đến bộ dạng của Tiêu Nguyên Thanh khi nói ra con bài thứ ba này thì khóe miệng của Tần Đông Tuyết nở ra một nụ cười.

- Là tư liệu ở khu vực nào?

Có lẽ là Tần Đông Tuyết lộ ra con bài thứ ba này có tác dụng quan trọng đối với quốc gia, khiến cho trong lòng Tiêu Nguyên Thanh nhấc lên kinh đào sóng lớn, giọng nói của hắn hiện ra một tia khác thường.

- Từ xe thiết giáp, đến quân hạm, máy bay chiến đấu, thậm chí là tên lửa phòng không.

Thấy được vẻ kích động cùng hưng phấn của Tiêu Nguyên Thanh thì Tần Đông Tuyết nói ra, thiếu chút nữa làm cho Tiêu Cuồng tè ra quần.

Mà ngay cả Tiêu Nguyên Thanh cũng sợ ngây người!

Ngây người sao?

Đúng vậy!

Thân là người ở địa vị cao, nắm giữ quyền to trong quân thì khi nghe được những lời này của Tần Đông Tuyết thì hắn trực tiếp sững sờ ngay tại chỗ, vẫn không có hé răng.

Bởi vì thân là nhân vật số 2 trong quân nên hắn biết được những tư liệu này có ý nghĩa gì đối với nền quân sự nước nhà?

"Hô... Hô..."

Kích động đi qua, Tiêu Nguyên Thanh liên tục phun ra hai ngụm oi bức, cố gắng để cho bản thân bình tĩnh trở lại, nhất châm kiến huyết nói:

- Tần nha đầu, vừa rồi cháu có nói hiện giờ những tư liệu này không có ở trong tay Bùi Đông Lai, ta dựa vào cái gì mà có thể tin hắn có thể đoạt được những thứ này?

- Đông Lai nói trước khi đắc thủ thì cho dù cậu ta nói cái gì thì ngài cũng không tin tưởng.

Tần Đông Tuyết hoặc là Bùi Đông Lai sớm dự đoán được Tiêu Nguyên Thanh sẽ có phản ứng như thế.

- Hắn chuẩn bị đi nơi nào để lấy những tư liệu đó?

Tiêu Nguyên Thanh lại hỏi.

- Nước Mỹ, cho Bùi Đông Lai 10 cái gan thì cậu ta cũng không dám hó hé bước vào châtruyenfull.vn 1 bước.

Tần Đông Tuyết trả lời:

- Sau khi chuyện này kết thúc, đến một lúc thích hợp thì cậu ta sẽ đi Mỹ để lấy những tư liệu này.

- Nếu hắn thật có thể lấy được những tư liệu kia thì ta có thể cam đoan cứu hắn nhưng mà cháu cũng biết, trên thế giới này không có việc gì có thể chỉ nói suông bằng miệng là tốt.

Tiêu Nguyên Thanh nhìn Tần Đông Tuyết liếc mắt một cái, mơ hồ có chút thất vọng.

Thấy được vẻ thất vọng trong ánh mắt Tiêu Nguyên Thanh thì Tần Đông Tuyết thất vọng, Tần Đông Tuyết thật cũng không để ý, chính là thu liễm tươi cười, nghiêm mặt nói:

- Đông Lai nói, lợi thế của chúng ta cùng gắng liền với quốc gia, lúc trước cậu ta đối phó với thế lực cảnh ngoại là vì quốc (nước), nhưng đó không phải là tấm bùa hộ mạng của cậu ấy.

Hả?

Tiêu Nguyên Thanh bất minh sở dĩ.

- Những tư liệu này là cậu ta muốn để Diệp gia sụp đổ.

Giọng nói Tần Đông Tuyết tăng lên, giống như sấm rền nổ vang:

- Ngày cậu ta đem những tư liệu này đưa lên cũng chính là ngày mà Diệp gia sụp đổ, tầm quan trọng của những tư liệu này có thể đền bù cho một loạt phản ứng khi Diệp gia sụp đổ.

"Ách..."

Lại nghe lời nói kinh người của Tần Đông Tuyết thì Tiêu Nguyên Thanh lại một lần nữa bị cả kinh không nhẹ, khi hắn xem ra dã tâm của Bùi Đông Lai cũng thật sự quá lớn.

Kinh ngạc đi qua, Tiêu Nguyên Thanh dở khóc dở cười, nói:

- Tần nha đầu, tục ngữ có nói " Cơm cần ăn từng miếng, đường cần bước từng bước". Hiện tại mạng của Bùi Đông Lai đã ở trong lúc sớm tối, nếu như cháu muốn nói cái kia dùng để khiến cho Diệp gia sụp đổ thì chẳng lẽ cháu không biết trước khi đưa cái đó ra thì ta phải ra mặt cứu hắn sao?

- Tiêu gia gia, lấy cục diện trước mắt, cho dù ngài bị 2 cái lợi kia mê hoặc nhưng muốn người đi cứu Đông Lai cũng là một chuyện rất khó.

Tần Đông Tuyết cười nhạt một tiếng. Thân mình đột nhiên hơi hơi nghiêng tới trước, lộ ra con bài thứ tư chưa lật:

- Nhưng mà, nếu Nế Tần gia cùng Tiêu gia liên thủ thủ ngài cho rằng có thể làm được không?

"Bá!"

Sắc mắt Tiêu Nguyên Thanh biến đổi, trong lòng hiện lên đáp án: Có thể.

Tuy rằng bây giờ Diệp gia như mặt trời bàn trưa, trở thành kẻ đứng đầu trong tứ đại gia tộc nhưng mà cũng không hơn gì ba nhà Tiêu, Tần, Bạch cả, chỉ cần 2 nhà trong đó liên kết lại, đối phó với Diệp gia thì chuyện này cũng dễ dàng.

Như vậy, nếu Tiêu gia và Tần gia liên thủ, lợi dụng chứng cứ Bùi Đông Lai nắm giữa việc Diệp Tranh Vanh cấu kết với thế lực cảnh ngoại giết chết 5 tên đặc công thì có thể đập một phát mạnh vào Diệp gia, làm cho Diệp gia bị thương nặng.

Dù sao, bởi vì chuyện này Diệp gia nhúng tay vào, đổi trắng thay đen, vu oan giá họa Bùi Đông Lai để làm mục đích che mắt người ngoài.

Nói khó nghe một chút, chính là vừa đánh trống vừa la làng!

- Tiêu gia gia, nói như vậy thì trong lòng ngài cũng rất rõ ràng, một khi Tiêu gia và Tần gia liên thủ, lợi dụng chứng cứ này thì sẽ tạo thành ảnh hưởng như thế nào đối với Diệp gia.

Tần Đông Tuyết nở ra nụ cười như cũ:

- Ngoài ra ngài chớ quên quan hệ giữa Diệp gia và Bạch gia, nếu như Tần gia cùng liên thủ với Tiêu gia đối phó Diệp gia thì Bạch gia sẽ làm gì?

Thúc đẩy, bỏ đá xuống giến…

Tiêu Nguyên Thanh liền nghĩ như thế.

- 3 nhà liên thủ, cho dù Diệp gia không sụp đổ thì cũng bị thương nặng, đồng thời 3 nhà có thể chia thành quả.

Tần Đông Tuyết thấy Tiêu Nguyên Thanh không lên tiếng thì nói thêm:

- Kể từ đó, lấy bộ cục của 3 nhà, thêm vào tư liệu của Đông Lai, triển khai một kích tất sát Diệp gia, khiến cho Diệp gia hoàn toàn sụp đổ, điều này cũng không phải trăng trong nước, hoa trong gương, Tiêu gia gia, ngài nói đúng không?

Đáng sợ.

Thật là đáng sợ!

Mắt thấy Tần Đông Tuyết đem toàn bộ ván cờ Đồ Long của Bùi Đông Lai nói ra thì Tiêu Nguyên Thanh chỉ cảm thấy phía sau lưng có chút lạnh người, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy được lòng dạ và tâm kế của người thanh niên Bùi gia kia đã vượt qua dự đoán của hắn.

- Ngược lại, Tiêu gia gia, nếu Đông Lai chết đi thì ngài cảm thấy tình hình như thế nào?

Mắt thấy Tiêu Nguyên Thanh đã nhìn thấu được những chỗ tốt thì Tần Đông Tuyết mở miệng lần nữa, tự hỏi từ đáp:

- Một khi Đông Lai chết đi thì mặt trên sẽ không tìm được người đối phó với thế lực ngầm của quốc ngoại, những thế lực ấy sẽ thẩm thấu vào quốc nội, càng ngày càng phát triển, đợi cho đến khi ra hình ra hồn rồi, nếu muốn diệt trừ còn khó hơn lên trời, đây là thứ nhất.

- Thứ hai, sau khi Đông Lai chết, chứng cớ cấu kết của Diệp Tranh Vanh cùng với Thôi gia HQ, hơn nữa là video tử sĩ Thôi gia giết chết 5 tên đặc công sẽ được cháu đem ra ánh sáng, đến lúc đó tuyệt đối sẽ nhấc lên sóng to gió lớn, đến lúc đó thậm chí phía bên HQ còn nói rằng chuyện huyết tẩy Thôi gia có liên quan đến nước ta.

- Thứ ba, cháu vừa nói, trong tay Đông Lai chẳng những nắm được một đội lính đánh thuê có thực lực cường đại, hơn nữa cậu ta còn có thể điều động giới võ học TQ, lấy sự kính ngưỡng của những đại sư võ học này đối với Bùi thúc, bọn họ đã coi Đông Lai trở thành người thân của mình, thậm chí bọn họ còn vung tay khi Diệp Cô Thành bắt Đông Lai, chẳng qua bởi vì Đông Lai nói chuyện hiểu lầm nên bọn họ mới bỏ qua. Nếu như bọn họ biết Đông Lai là bị Diệp gia hãm hại chết, ai dám cam đoan bọn bọ sẽ làm ra những chuyện gì? Cháu có thể nói cho ngài biết, trong số những người bọn họ lấy ra một người thì cũng đủ để ám sát người kia của Diệp gia, trừ phi Diệp Cô Thành không rời người kia một tấc, nếu không thì hắn sẽ chết không thể nghi ngờ!

"Tê ~ "

Tiêu Nguyên Thanh trực tiếp hít vào một hơi, lại một lần nữa hắn tức giận khi nghe lời uy hiếp của Tần Đông Tuyết, cũng là vì hắn cảm thấy hậu quả đáng sợ.

- Cứu Đông Lai, Diệp gia bị thương năng, Tiêu gia được lợi, quốc gia được lợi; Đông Lai chết, loạn thế lên, đến lúc đó cho dù 3 nhà muốn mượn cơ hội để động thủ với Diệp gia tìh chỉ sợ mấy vị đại lão ở mặt trên vì muốn yên ổn mà ngăn cản, nói cách khác, Tiêu gia không có lợi, quốc gia bị hao tổn.

Tần Đông Tuyết nói xong, trực tiếp đứng lên.

- Tiêu gia gia, cuộc trao đổi này, ngài làm không?

- Dường như ta không có lý do để từ chối.

Tiêu Nguyên Thanh cười khổ nói.

- Nếu như Tiêu gia gia đã quyết định thì cháu sẽ tự mình về gặp gia gia của cháu, tự mình nói chuyện với ngài ấy.

Tần Đông Tuyết thấy Tiêu Nguyên Thanh đáp ứng thì cũng không tỏ ra hưng phấn.

- Được.

Tiêu Nguyên Thanh gật gật đầu, nhưng trong lòng không khỏi cảm thấy hối hận, hối hận khi đã sớm phân rõ giới hận với Bùi Đông Lai.

- Tiêu gia gia, Đông Lai nói, việc hợp tác lần này, ngài không cần nghĩ quá nhiều.

Thấy vẻ hối hận trên mặt Tiêu Nguyên Thanh thì Tần Đông Tuyết hữu ý vô ýnhắc nhở một câu, sau đó đem ánh mắt nhìn về phía Tiêu Cuồng:

- Tiêu Cuồng, Đông Lai để cho tôi nói với cậu, chuyện lần này thì cậu ta thật sự xin lỗi cậu, đợi sau khi cậu ta ra thì sẽ tự mình đến bồi tội cậu. Cậu vĩnh viễn là anh em của cậu ấy.

- Thất Sát, đảo loạn thế giới, xem ra tin đồn này không phải là vô căn cứ a.

Nhìn bóng lưng Tần Đông Tuyết và Hạ Y Na rời đi, Tiêu Nguyên Thanh cười khổ một tiếng, trong lòng càng trở nên hối hận.