Cách làm việc từ trước tới nay của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đều có chút không giống với lẽ thường, cho nên, Diệp Khiêm cũng không hiểu tại sao hôm nay hắn lại tới nơi này. Bất quá, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe có thể tới, Diệp Khiêm rất vui vẻ. Tính tình của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, Diệp Khiêm rất rõ ràng, cho nên cũng không có để cho Jack đến mời hắn, mà để cho hắn tùy ý đi.

"Anh Bạch, đã lâu không gặp a!" Nhìn thấy Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, Lâm Phong đi lên nghênh đón, có chút cười cười, nói.

"Anh không phải một mực chú ý tôi sao." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe thản nhiên nói.

Lâm Phong hơi sững sờ, lập tức ha ha nở nụ cười. Hoàn toàn chính xác, Lâm Phong một mực đều đang chú ý Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, cho nên lúc Đông Nam Á xảy ra sự kiện ám sát, Lâm Phong cũng biết rõ là do Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe gây ra. Bởi vậy, lúc Diệp Khiêm hỏi hắn, hắn đã trả lời như vậy. "Tôi rất muốn gặp anh, thế nhưng mà anh lại giống như Thần Long thấy đầu mà không thấy đuôi vậy." Lâm Phong vừa cười vừa nói. Sau đó quay đầu nhìn Vương Vũ ở bên cạnh Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, có chút cười cười hỏi: "Hiện tại tựa hồ đường làm quan của anh Bạch rộng mở a, có một hồng nhan tri kỷ ở bên cạnh như thế, thật sự là khiến cho tôi ao ước a."

"Anh hâm mộ sao? Hôm nào tôi giới thiệu cho anh một người." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe vẫn giọng điệu nhàn nhạt như cũ, nói. Nếu như người bình thường nghe thấy, thì có thể sẽ cảm thấy Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe có lẽ không để ý tới hoặc đang trào phúng bọn họ, thế nhưng mà Lâm Phong lại biết rõ tính tình của hắn, tự nhiên sẽ không nghĩ như vậy. Tuy cùng Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe chỉ gặp mặt một hai lần mà thôi, nhưng có đôi khi tình cảm giữa nam nhân cũng không cần quá nhiều lý do, chỉ cần hiểu nhau và tôn trọng lẫn nhau là được rồi.

"Vậy tôi đây cám ơn trước, ha ha." Lâm Phong nói.

"Tôi đi gặp một người, có rảnh lại trò chuyện." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nhìn Lâm Phong nhẹ gật đầu, nói xong, liền cất bước hướng Vương Bình đi tới.

Nhìn thấy Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe hướng mình đi tới, trong lòng Vương Bình cũng dễ chịu chút ít, tiểu tử này cuối cùng vẫn còn hiểu chút lễ phép, biết tới gặp mình chào hỏi. "Ba!" Đi đến bên cạnh Vương Bình, Vương Vũ nhẹ giọng kêu một tiếng.

"Ừ!" Vương Bình chỉ nhàn nhạt lên tiếng, ánh mắt nhìn chăm chú vào Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, nói: "Như thế nào không giới thiệu cho ba một chút!" Hiển nhiên, là đang nói với Vương Vũ, nhưng trong giọng nói lại có ý trách cứ Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe không hiểu cấp bậc lễ nghĩa.

"Tôi họ Bạch, Bạch Thiên Hòe. Tôi muốn nói cho ông biết một tiếng, hiện tại tôi đang sống cùng với Vương Vũ." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói.

Diệp Khiêm cùng Lâm Phong chịu được giọng điệu của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, đó là bởi vì bọn họ biết rõ tính tình của hắn, mặc dù nói lời nói rất cứng ngắc, nhưng cũng không có ác ý gì. Thế nhưng mà Vương Bình có thể do là lần đầu tiên cùng Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe tiếp xúc, nên lúc nghe thấy giọng điệu nhàn nhat của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, khó tránh khỏi có chút phẫn nộ. Trong nội tâm âm thầm mắng, "Quả thực là một chút lễ phép không hiểu, chẳng lẽ kêu một tiếng bá phụ thật khó khăn sao?"

"Hừ!" Vương Bình lạnh lùng hừ một tiếng, nói: "Vậy sao? Thế nhưng mà tôi còn không có đáp ứng a."

"Tôi đến đây không phải trưng cầu ý kiến của ông, mà chỉ muốn nói cho ông biết một tiếng mà thôi. Ông có đáp ứng hay không, cũng không có quan hệ gì." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói.

"Cậu..." Toàn thân Vương Bình run lên vì tức giận, vốn định nổi giận, nhưng nhớ tới đây là nơi diễn ra tang lễ của lão tía Diệp Khiêm, không tốt nháo sự, cho nên đành phải đem lửa giận của mình đè ép xuống dưới. Kéo Vương Vũ đến bên cạnh mình, hừ một tiếng, nói: "Nha đầu chết tiệt kia, con muốn ba tức chết sao? Còn không mau cùng ba đi về, nếu không có sự cho phép của ba, thì từ nay về sau con không thể đi bất cứ nơi nào khác."

"Ba..." Vương Vũ nói.

"Con không nghe lời ba nói sao?" Vương Bình trừng Vương Vũ, nói. Đối với Vương Vũ hắn một mực đều rất thương yêu, từ nhỏ đến lớn, chưa từng có lớn tiếng mắng cô lần nào, chớ nói chi là đánh cô. Thế nhưng mà, hôm nay hắn thật sự rất tức giận, cho dù có tìm bạn trai, thì tối thiểu cũng phải tìm một người hiểu chút lễ phép a? Không yêu cầu đối phương điều kiện thật tốt, nhưng nếu như ngay cả điểm lễ phép cũng không có, thì còn muốn nam nhân như vậy để làm gì nha.

Vương Vũ rất ủy khuất nhìn Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, hiển nhiên là đang rất xoắn xuýt. Phải lựa chọn giữa ba của mình cùng Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, hiển nhiên đây là một sự lựa chọn rất khó khăn, xem tình trạng hiện tại, thì có lẽ ba của cô sẽ không đáp ứng chuyện của cô cùng Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe ở cùng một chỗ rồi. Cô cũng không ngờ rằng chuyện này lại phát triển thành như vậy, trước khi đến đây, cô đã nói với Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe trước rồi, đợi tí nữa nhìn thấy ba của cô, giọng điệu nhất định phải tốt một chút, thế nhưng mà Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe vẫn là dạng này. Cùng Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe ở chung một thời gian ngắn, Vương Vũ tự nhiên vô cùng rõ ràng tính tình của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, cũng biết hắn cũng không phải không tôn trọng ba của cô, chỉ là phương thức nói chuyện của hắn chính là như vậy.

Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nhàn nhạt nở nụ cười một chút, nói: "Ông có thể quản cô ấy cả đời sao? Tốt rồi, chuyện nên nói tôi đã nói rồi, hiện tại tôi muốn dẫn Vương Vũ đi nha."

Vương Bình thế nhưng mà tức giận không nhẹ, tiểu tử này cũng quá không coi ai ra gì rồi, cho dù không nói tới thân phận Bí thư thành phố Thượng Hải thì hắn cũng là ba của Vương Vũ a, bất kể như thế nào, thì tên tiểu này cũng cũng không nên có thái độ này nói chuyện với hắn a? Nếu như đây không phải là nơi diễn ra tang lễ của lão tía Diệp Khiêm, thì Vương Bình thật sự rất muốn hung hăng đánh tiểu tử này một phen.

Tình hình bên này, Diệp Khiêm cũng nhìn thấy ở trong mắt. Nhìn thấy sắc mặt của Vương Bình biến đổi, Diệp Khiêm đã biết rõ chuyện này chỉ sợ có chút không ổn rồi, hắn biết rõ tính cách của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, không thích nói lời nịnh nọt. Hắn sợ Vương Bình sẽ nhịn không được mà ra tay, đến lúc đó cũng không biết Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe có hoàn thủ hay không, nếu Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe ra tay thì sẽ rất phiền toái. Có chút lắc đầu, Diệp Khiêm đứng dậy đi tới trước mặt Vương Bình.

Nhìn Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nhẹ gật đầu, Diệp Khiêm nói: "Bí thư Vương, làm gì mà tức giận như vậy, cho tôi phần mặt mũi a, có chuyện gì sau này hãy nói, được không nào? Hiện tại người trẻ tuổi đều có tư tưởng của riêng mình, làm cha mẹ cũng không thể luôn ước thúc bọn họ, như vậy ngược lại cũng không tốt, ông thấy tôi nói có đúng không?".

Diệp Khiêm nói rất uyển chuyển, vừa tạo bậc thang cho Vương Bình đi xướng, vừa khiến cho Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe không cảm thấy Diệp Khiêm đang cố ý giúp hắn. Vương Bình đương nhiên cũng hiểu được đạo lý này, đối với việc riêng của Vương Vũ, hắn cũng không phải rất nguyện ý nhúng tay vào, nếu như không phải Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe dùng giọng điệu như vậy nói chuyện với hắn, thì hắn cũng sẽ không tức giận như vậy. Hiện tại Diệp Khiêm đã đứng ra hòa giải, hơn nữa vừa rồi hắn cũng nhìn ra quan hệ giữa Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cùng Diệp Khiêm không đơn giản, hơn nữa chuyện này dù sao cũng là chuyện nhà của hắn, không tiện ở chỗ này xử lý. Hôm nay người tới đây đều là danh nhân các giới, nếu như hắn náo lớn thì phương diện mặt mũi của hắn cũng không còn.

Buông Vương Vũ ra, Vương Bình tức giận hừ một tiếng, nói: "Một hồi lại tính sổ với con."

"Thật xin lỗi, ba, con... Con thật sự rất thích Thiên Hòe." Vương Vũ nói, "Ba cũng đừng có giận anh ấy, giọng điệu nói chuyện của anh ấy chính là như vậy, anh ấy không có ác ý."

Vừa nói, Vương Vũ vừa dùng sức lôi kéo ống tay áo của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe. Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe dừng một chút, nói: "Bá phụ, con thật tâm ưa thích Vương Vũ, con sẽ mang lại hạnh phúc cho cô ấy, bá phụ cứ yên tâm đi. Lời nói vừa rồi nếu như có mạo phạm, thì mong rằng hãy bỏ qua cho. Con cùng Vương Vũ đi trước, về sau có cơ hội lại đến nhà bái phỏng." Nói xong, lôi kéo Vương Vũ đi ra khỏi nhà tang lễ.

Diệp Khiêm hoàn toàn ngây ngẩn cả người, chuyện này nếu như ở trước kia, cho dù có đánh chết Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe thì hắn cũng sẽ không nói ra những lời nói như vậy, xem ra Thanh Phong nói củng có một điểm đúng, anh hùng khó qua ải mỹ nhân, muốn cải biến Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, xem ra chỉ có thể dựa vào Vương Vũ. Tuy lửa giận của Vương Bình đã giảm một chút, nhưng hắn đối với Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cũng không có hài lòng, dù sao ấn tượng đầu tiên của hắn đối với Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe có chút không tốt, hắn đã đem Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe phán quyết tử hình, không thích hợp cùng con gái của hắn ở cùng một chỗ.

Tùy ý để Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe lôi kéo tay của mình rời khỏi, Vương Vũ một mực quay đầu lại nhìn Vương Bình. Hiện tại cô cũng không có biện pháp gì, chỉ có theo thời gian dần trôi mới có thể thay đổi ấn tượng không tốt của ba cô đối với Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe mà thôi. Hết thảy mọi chuyện, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe tự nhiên cũng nhìn thấy rõ ràng, chỉ có điều hắn là người không giỏi về biểu đạt tình cảm mà thôi, không hiểu được cách biểu đạt suy nghĩ trong lòng mình ra bên ngoài, nhưng hắn vẫn biết rõ cái gì là quan tâm cái gì là yêu.

Nhìn thấy Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cùng Vương Vũ rời đi, Vương Bình tức giận nói: "Ai, tôi cũng không phải phản đối bọn họ ở cùng một chỗ, nhưng tiểu tử kia cũng quá không coi ai ra gì rồi, nói như thế nào thì tôi cũng là ba của Tiểu Vũ a? Tối thiểu cũng phải hiểu được một điểm tôn trọng a, quả thực hư không thể tưởng nổi."

Diệp Khiêm vỗ vỗ bả vai Vương Bình, nói: "Con cháu đều có phúc của con cháu, tôi tin tưởng Vương Vũ đi theo bên cạnh anh ấy sẽ không lỗ lả, nhất định sẽ có cuộc sống hạnh phúc. Cách nói chuyện của anh ấy là như vậy, chờ khi ông cùng anh ấy ở chung thời gian dài thì ông sẽ biết rõ, thật ra anh ấy là một người trẻ tuổi rất tốt."

Quay đầu nhìn Diệp Khiêm, Vương Bình hỏi: "Diệp Khiêm, tôi thấy cậu thật giống như cùng cậu ấy rất quen thuộc a, cậu có biết rõ lai lịch của cậu ấy hay không? Cậu ấy làm nghề gì?"

"Tôi không thể nhiều lời, anh ấy không thích người khác nói quá nhiều chuyện của anh ấy, tôi chỉ có thể nói cho ông biết, anh ấy là người anh em tốt nhất của tôi." Diệp Khiêm nói.

Vương Bình mờ mịt nhìn bên ngoài, thế nhưng mà bóng dáng của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cùng Vương Vũ đã biến mất. Vương Bình có thể từ trong lời nói của Diệp Khiêm nghe ra, thân phận của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe chỉ sợ cũng không đơn giản, chỉ là, chuyện hắn quan tâm không phải là thân phận cùng địa vị thậm chí là gia thế của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, hắn quan tâm chính là Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe có phải thật lòng yêu thích con gái của hắn hay không, có đối xử tốt với con gái của hắn hay không. Bất quá, giống như lời Diệp Khiêm đã nói, con cháu đều có phúc của con cháu a.

Tang lễ theo thời gian dần trôi đã sắp tiếp cận khâu cuối cùng, bữa tối được an bài tại khách sạn xa hoa nhất thành phố Thượng Hải. Hết thảy tất cả mọi chuyện đều do Jack an bài thỏa đáng, toàn bộ khách sạn đều bị bao toàn bộ, yến hội được phân ra các loại đẳng cấp khác nhau, chiêu đãi những khách nhân khác nhau. Khách đến thăm đều là bá chủ một phương, Diệp Khiêm cũng không thể lãnh đạm, bất quá bởi vì tâm tình của hắn không tốt, cho nên trên căn bản là để cho Thanh Phong cùng Jack phụ trách mời rượu, chiêu đãi.

Diệp Khiêm chỉ đi tới khách sạn một lúc mà thôi, sau đó liền đi trở về nhà tang lễ. Về phần Triệu Nhã, Tống Nhiên, Lâm Nhu Nhu, Hồ Hội, Tần Nguyệt, Diệp Khiêm cho người lái xe đưa bọn họ về nhà trước, đặc biệt là Tần Nguyệt, lặn lội đường xa tới, lại quỳ lâu như vậy, còn ôm con nhỏ, nhất định rất mệt a.