Kết cục này Diệp Khiêm đã sớm dự liệu trước. Tuy cũng không có tự mình cùng Cát Điền Dương Đấu giao thủ, nhưng đối với tư liệu của hắn Diệp Khiêm biết rất rõ ràng, biết rõ hắn cũng có thể xem là một cao thủ, muốn đối phó hắn có lẽ cũng không dễ dàng gì. Chỉ là, Diệp Khiêm thật không ngờ Cát Điền Dương Đấu tựa hồ so với lời đồn thì yếu hơn rất nhiều, hoặc cũng có thể nói là do Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe quá lợi hại a. Sau khi hai người giao phong lần thứ nhất, Diệp Khiêm cũng đã nhìn ra kết cục, cho nên hắn mới một mực thản nhiên đứng ở nơi đó, căn bản không có ý định nhúng tay vào.
Lại để cho Diệp Khiêm không ngờ chính là, võ công mà Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe vừa rồi triển lộ ra, rõ ràng là đã bao hàm phương pháp sử dụng khí của cổ võ, nói cách khác Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đã ở tu luyện cổ võ. Dùng tính cách của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, nếu quả thật hắn muốn tìm Nanh Sói trả thù, muốn cùng với Diệp Khiêm quyết một trận chiến sinh tử, thì hắn cần gì phải đem chuyện mình tu luyện cổ võ tại trước mặt Diệp Khiêm biểu hiện ra ngoài? Nếu như hắn che giấu há không phải có thể càng thêm xuất kỳ bất ý hay sao?
Bởi vậy, Diệp Khiêm càng thêm kiên định ý nghĩ trong lòng mình, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe sở dĩ giết quản gia của Lôi Giang cùng với những người phụ trách cá độ bóng đá tại Đông Nam Á của Hoa Kiệt, mục đích là vì trợ giúp Diệp Khiêm quét sạch mọi thứ cản đường hắn. Mà cử động lần này, Diệp Khiêm cảm thấy đây là do Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cố ý lộ ra một cái tin tức, đó là hắn đang tu luyện cổ võ. Nếu không, lúc này Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cũng không cần phải chạy tới nơi này, cũng không cần ngay trước mặt Diệp Khiêm đối phó Cát Điền Dương Đấu.
Nhưng mà, Diệp Khiêm cũng không có bao nhiêu vui vẻ, ngược lại càng thêm xoắn xuýt. Hắn thậm chí hi vọng Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đang thực sự đối phó Nanh Sói, đối phó hắn, như vậy, ít nhất hắn có thể đường đường chính chính cùng Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe quyết chiến sinh tử. Thế nhưng mà, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe lại làm như vậy, chuyện nàyì cho thấy suy nghĩ trong lòng Diệp Khiêm không có sai. Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe là muốn... Là muốn... Diệp Khiêm thật sự có chút không muốn nghĩ tiếp, kết quả như vậy là chuyện mà hắn không hy vọng nhìn thấy.
Cát Điền Dương Đấu chèo chống lấy cơ thể của mình ngồi dậy, tựa lưng vào tủ quần áo, lau đi vết máu ở khóe miệng. Hắn đường đường là quán quân Karate ba lần liên tiếp của Nhật Bản, hơn nũa còn được Ninja phái Y Hạ huấn luyện nghiêm khắc, vậy mà hắn lại đánh không lại một tên lính đánh thuê? Hắn có chút không thể tin được, cũng không muốn tin tưởng chuyện này lại có thể xảy ra, thế nhưng mà, sự thật vẫn là sự thật, sự thật đang bày ở trước mặt của hắn, hắn không thể không tin. Hắn đã có chút hối hận, hối hận vì đã đi tới Hoa Hạ, hối hận vì đã tiếp nhận nhiệm vụ này, nếu như không phải như vậy, hiện tại hắn vẫn có thể ở Nhật Bản trải qua cuộc sống khoái hoạt. Thế nhưng mà hôm nay, Cát Điền Dương Đấu đã biết rõ, đối phương chỉ sợ sẽ không bỏ qua cho hắn.
Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe chậm rãi đi đến trước mặt Cát Điền Dương Đấu, nhàn nhạt hừ một tiếng, nói: "Người như mày mà cũng là quán quân karate ba lần liên tiếp, thật sự để cho tao rất thất vọng ah."
Khóe miệng của Cát Điền Dương Đấu không ngừng co rúm lấy, hắn chưa từng bị vũ nhục như vậy, thế nhưng mà hôm nay, sự thật bày ở trước mắt, hắn cũng không thể nói cái gì, sự thật là hắn đã thua rồi, hơn nữa còn thua rất thảm. Hắn cũng muốn trả thù, thế nhưng mà, hiện tại hắn căn bản cũng không có biện pháp động thủ, chỉ cần hắn không cẩn thận một chút, thì xương sườn đứt gãy rất có thể sẽ đâm thủng nội tạng của hắn, đến lúc đó chỉ sợ ngay cả Thần Tiên cũng cứu không được hắn rồi.
"Thật xin lỗi, mày không thể sống sót trở về rồi." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe thản nhiên nói. Tiếng nói rơi đi, một cước của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe hung hăng giẫm xuống dưới, trực tiếp giẫm lên thằng nhỏ Cát Điền Dương Đấu. Khí lực của một cước kia cũng không nhỏ, trực tiếp đem bảo bối của Cát Điền Dương Đấu đạp bẹp dí, hai hòn bi thì trực tiếp bạo liệt văng ra ngoài. Cát Điền Dương Đấu phát ra âm thanh kêu gào thảm thiết giống như heo bị cắt tiết, hắn lập tức hôn mê bất tỉnh vì quá đau nhức.
Giống như lời Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đã nói, làm gì cũng có quy củ, hành vi của Cát Điền Dương Đấu đã xúc phạm quy củ, hắn đáng bị trừng phạt. Vô luận là sát thủ, lính đánh thuê hay là phần tử xã hội đen, đều có một luật lệ hàng đầu, chính là không được cưỡng hiếp vợ người khác, đây là chuyện tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ. Giết người bất quá là đầu rơi xuống đất mà thôi, cần gì phải làm chuyện như vậy a.
Rút ra Thôn Chính Yêu Đao đang đeo bên hông, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe chậm rãi ở cổ của Cát Điền Dương Đấu rạch ra một đường. Cũng không phải rất sâu, không đủ để cho hắn chết vì mất máu, chẳng qua là vì để cho Thôn Chính Yêu Đao hấp thu một chút máu tươi mà thôi. Nhưng mà, ngay tại lúc Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe lấy ra Thôn Chính Yêu Đao, Diệp Khiêm cảm giác được rõ ràng Huyết Lãng ở trong ngực hắn phảng phất giống như có một chút hưng phấn, ánh sáng màu đỏ của Huyết Lãng rõ ràng tăng lên rất nhiều, nếu nhìn xuyên thấu qua áo của Diệp Khiêm thì cũng có thể mơ hồ trông thấy.
Đây cũng không phải là lần thứ nhất Diệp Khiêm gặp phải tình huống như vậy rồi, ban đầu lúc Diệp Khiêm trông thấy Hỏa Vẫn cùng Báo Thù cũng từng xuất hiện hiện tượng như vậy, đây là Huyết Lãng phát ra một loại cảnh cáo, bởi vì nó cảm thấy nguy hiểm. Mà thanh Thôn Chính Yêu Đao tựa hồ cũng cảm thấy sự tồn tại của Huyết Lãng, hào quang trên thanh đao phóng đại. Bất quá, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cũng không có cảm giác được chuyện gì dị thường, bởi vì mỗi lần Thôn Chính Yêu Đao hấp thu máu tươi đều có hào quang như vậy, nên hắn tưởng lần này cũng như vậy.
Vạn vật đều có linh tính, những binh khí này đều dùng tài liệu phi phàm chế tạo thành, kết hợp với tâm huyết của đúc kiếm sư, nên bọn chúng đều đã có một ít linh tính. Có thể là do Huyết Lãng cùng Thôn Chính Yêu Đao đều cảm giác được giống như không có chuyện gì uy hiếp bọn họ, cho nên theo thời gian dần trôi qua hào quang trên thân hai thanh đao đều biến mất. lúc này Diệp Khiêm bỗng nhiên có một ý nghĩ kỳ quái trong đầu, chính là muốn để cho Huyết Lãng cùng Thôn Chính Yêu Đao đối cứng một lần, hắn muốn biết thanh đao nào mạnh hơn. Bất quá, đây cũng chỉ ý nghĩ mà thôi, Diệp Khiêm cũng không có ý định làm như vậy, chẳng qua nếu như thanh Thôn Chính Yêu Đao này một mực ở trong tay Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe thì sớm muộn gì cũng có một ngày hai thanh đao này sẽ đối cứng với nhau.
Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe sau khi lau sạch sẽ vết máu trên Thôn Chính Yêu Đao, liền thu vào trong ngực, Sau đó lại nhẹ nhàng đạp đạp Cát Điền Dương Đấu, đem hắn cứu tỉnh. Hạ thân còn rất đau đớn, cả khuôn mặt của Cát Điền Dương Đấu cơ hồ đều biến dạng rồi, mồ hôi trên trán hắn không ngừng chảy xuống. Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe lạnh lùng nở nụ cười một chút, nói: "Như thế nào? Thoải mái không?"
"Muốn giết cứ giết, mày làm như vậy quá không có nhân đạo." Cát Điền Dương Đấu phẫn hận nói.
"Đối phó dạng người gì tao sẽ dùng thủ đoạn dạng đó, yên tâm đi, tao sẽ giết chết mày." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe lạnh lùng nở nụ cười một tiếng, đi qua bên cạnh Cát Điền Dương Đấu đỡ hắn dậy, đem hai tay của hắn buộc cùng một chỗ, sau đó treo lên, chỉ để cho hai mũi chân của Cát Điền Dương Đấu chạm sàn nhà mà thôi.
"Để tao tặng cho mà một lễ vật, mày nhất định sẽ thích nó." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe lạnh lùng nở nụ cười một tiếng, nói. Tiếng nói rơi đi, từ trong lòng ngực của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe lấy một cái ống trúc, có chút quơ quơ. Một đầu của ống trúc đã được gọt sắc bén vô cùng, mặt ngoài của ống trúc vẫn còn màu xanh, có lẻ là vừa mới được cắt đứt xuống, nói cách khác trước khi Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe tới nơi này thì hắn đã chuẩn bị tốt mọi thứ rồi.
Diệp Khiêm nhìn thấy Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe lấy ra một ống trúc, không khỏi có chút sửng sốt một chút, hắn đương nhiên biết rõ Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe muốn làm gì, chỉ là hắn có chút không rõ vì tại sao trước khí đến đây Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe lại chuẩn bị ống trúc này. Xem ra Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe tựa hồ không chỉ nói rõ chuyện hắn đã tu luyện cổ võ, mà còn nói hắn tựa hồ thống hận thành viên Yamaguchi Group còn hơn Diệp Khiêm ah.
Kỳ thật, đây cũng là chuyện mà Diệp Khiêm không biết. Lúc trước sau khi Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe rời khỏi Nanh Sói, liền bị Yamaguchi Group đuổi giết, tuy mỗi lần Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đều dựa vào thân thủ cao siêu cùng trí tuệ của mình tránh thoát, nhưng cũng có chút mệt mỏi, nên oán hặn của hắn đối với Yamaguchi Group tự nhiên là phi thường sâu sắc.
Lúc trước hắn còn là thành viên Nanh Sói, bởi vì thế lực cùng sức chiến đấu của Nanh Sói cường hãn, nên cho dù thành viên Yamaguchi Group biết thủ lĩnh của bọn họ là do Diệp Khiêm cùng Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe giết chết, nhưng cũng bất lực, bởi vì bọn họ cũng không dám tự tiện lao tới vùng Trung Đông đi giết Diệp Khiêm cùng Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe. Đây là chuyện xảy ra lúc Diệp Khiêm chưa trở thành thủ lĩnh Nanh Sói, lúc đó hắn cùng với Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe hợp tác xâm nhập vào trong nhà thủ lĩnh Yamaguchi Group, sau khi tiêu diệt hơn năm mươi địch nhân, rốt cục thuận lợi đem thủ lĩnh của Yamaguchi Group tiêu diệt. Về sau, bởi vì Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe phản bội chạy trốn khỏi Nanh Sói, Yamaguchi Group tự nhiên là đã không có bất luận cố kỵ gì, liền vận dụng toàn bộ lực lượng đuổi giết Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe.
Cười lạnh một tiếng, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cầm lấy ống trúc dùng sức cấm vào trong đùi của Cát Điền Dương Đấu. Lập tức, Cát Điền Dương Đấu phát ra một tiếng hét thảm, toàn thân nhịn không được run rẩy lên, mồ hôi trên trán giống như mưa rơi xuống. Đây là một trong những phương thức giết người mà Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe thích nhất, có thể để cho người ta trơ mắt nhìn máu của mình từng giọt từng giọt từ trong cơ thể chảy ra, để cho họ có thể cảm thụ được tử vong càng ngày càng tiến lại gần mình.
Cát Điền Dương Đấu nhìn máu từ trong cơ thể hắn theo ống trúc chảy ra, cảm giác giống như mạng sống của hắn cũng đang dần trôi qua, loại cảm giác sợ hãi khi nhìn thấy mạng sống của mình đang dần mất đi không ngừng tàn phá ý chí của hắn. "Có gan thì mày giết chết tao đi, làm như vậy sao có thể xem là nam nhân!" Cát Điền Dương Đấu có chút cuồng loạn quát.
Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe khinh thường nhìn hắn một cái, lạnh lùng nở nụ cười một tiếng, nói: "Tao có phải là nam nhân hay không, không phải do mày quyết định, mày vẫn nên hảo hảo cảm thụ những giây phút cuối cùng của cuộc đời mày a." Nói xong, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe không có nhìn hắn nữa, quay đầu trực tiếp đi ra ngoài.
Diệp Khiêm cùng Thanh Phong liếc nhau, có chút nhún vai, đi theo ra ngoài. Về phần Cát Điền Dương Đấu, Diệp Khiêm không cần đi quản, hắn căn bản không có cách nào chạy thoát, chuyện duy nhất mà có thể làm là nhìn máu của hắn từng giọt từng giọt chảy ra ngoài, sau đó mất đi tri giác, thẳng đến tử vong.
Ra khỏi nhà Nhâm Xuân Bách, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nhìn Diệp Khiêm, thản nhiên nói: "Tao biết rõ ngươi muốn nói chuyện gì, mày đừng có hỏi tao, cho dù mày có hỏi thì tao cũng sẽ không trả lời câu hỏi của mày."
Diệp Khiêm bất đắc dĩ cười cười, hoàn toàn chính xác, vừa rồi hắn muốn hỏi Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe có phải đang tu luyện cổ võ hay không. Thế nhưng mà, một câu nói của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đã trực tiếp ngăn chặn miệng của hắn lại, khiến cho hắn không có cách nào hỏi nữa. "Kế tiếp chuẩn bị đi nơi nào?" Diệp Khiêm chuyển dời sang chủ đề khác, hỏi.
"Không biết nữa!!!." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe thản nhiên nói. Dừng một chút, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe lại cao thấp đánh giá Diệp Khiêm, nói: "Mày bị chuyện thế tục khốn nhiễu quá nhiều, tựa hồ đã buông lỏng huấn luyện a. Hi vọng lần sau gặp mặt, mày sẽ không còn bất lực giống như bây giờ."