Ngày hôm sau, tin tức Abel- con trai của công tước Dieter bị hai người đàn ông phương Đông thần bí bắt cóc đã truyền đi khắp cả nước, Nghiêm Tiểu Tiểu biết được lập tức hoảng sợ, cực kỳ lo lắng.

Mặc dù Abel rất xấu tính, còn từng làm mình bị thương, thiếu chút nữa mất mạng, thế nhưng Nghiêm Tiểu Tiểu tâm địa thiện lương vẫn hy vọng anh ta không gặp chuyện gì, trong lòng cầu xin Bồ Tát phù hộ Abel bình an....

Rất nhanh đã đến trận chung kết, trận chung kết không tổ chức tại đài truyền hình STS mà tổ chức tại sân vận động Paul trong khu vực. Người xem lần này gấp mấy lần các trận đấu lần trước, giám khảo toàn là người nổi tiếng trong giới ca nhạc của nước Anh, danh ca có, nhà sản xuất có, chủ công ty giải trí cũng có, George cũng được mời đi làm giám khảo, đấy là một cái lợi cho nhóm Dragon Band.

Trận chung kết diễn ra vào tám giờ tối ngày thứ bảy, tham gia chung kết có mười người, họ đã phải vượt qua hơn một ngàn người để đi được đến đây, người nào cũng có khả năng đoạt lấy giải quán quân, trong đó có hai người nghe đồn rằng rất có bối cảnh, dùng tiền để sắp xếp nội bộ.

Nghiêm Tiểu Tiểu gạt ba mẹ tối phải đến trường học bù, cậu đã ăn cơm tối và ra khỏi nhà từ sớm, đến Đông Phương Hồng tập trung, sau đó sẽ cùng mọi người đến sân vận động Paul. Hai bạn trai vốn định đến tận nhà đón cậu, có điều cậu sợ ba mẹ bắt gặp hai người họ sẽ nảy sinh nghi ngờ, thế nên từ chối.

Sẽ vào trận chung kết ngay thôi, cậu rất hồi hộp, hy vọng đêm nay sẽ thuận lợi....

"Tiểu Tiểu!" Đúng lúc Nghiêm Tiểu Tiểu đi đến ven đường định bắt tắc xi, bỗng dưng phía sau truyền đến một tiếng gọi của bạn thân Tương An Tư, cậu hơi sửng sốt, quay đầu quả nhiên nhìn thấy bạn thân hơn cả tháng không gặp đang đứng sau lưng.

"An Tư!" Nghiêm Tiểu Tiểu cười, lập tức kêu lên.

"Cậu luôn xin nghỉ, tụi mình đã lâu không gặp nhau, tớ rất nhớ cậu đấy." Mặt Tương An Tư ra vẻ kích động, tươi cười đầy mặt, trong khi con mắt xanh giả dối lại lạnh lùng vô cùng, bên trong không hề có một ý cười nào cả.

Ngày đó sau khi lừa bán Nghiêm Tiểu Tiểu vào Kiss Guns, khi quay về nhà cậu ta có hơi sợ hãi, hôm sau bèn giả bệnh xin nghỉ không đến trường học. Cậu ta vốn tưởng Nghiêm Tiểu Tiểu đã xong, trở thành đĩ thoả tiếp khách ở Kiss Guns cả đời. Nào ngờ nó không những không sao, mà còn quây tưng bừng một trận tại buổi live của Dream Band, sau đó còn lôi kéo anh em nhà Thiệu lập thành ban nhạc tham gia cuộc thi ca sĩ trẻ tuổi, trở thành nhân vật hot nhất trong miệng toàn bộ người Anh, đồng thời có được rất nhiều fan hâm mộ.

Mắt thấy Nghiêm Tiểu Tiểu sắp trở thành siêu sao, cậu ta rất ghen tị, cậu ta nhất định sẽ không để nó tiến đến thành công. Nhưng trớ trêu thay Nghiêm Tiểu Tiểu lại xin nghỉ bệnh, cậu ta căn bản không thể gặp mặt Nghiêm Tiểu Tiểu, cậu ta không có địa chỉ nhà cậu, gọi vào điện thoại Nghiêm Tiểu Tiểu mấy lần toàn là tắt máy.

Cậu ta đang chuẩn bị tối nay đi đến sân vận động Paul tìm Nghiêm Tiểu Tiểu, định đánh thuốc mê cậu khiến cho cậu không thể tham gia trận chung kết, mà đâu ngờ lại gặp được Nghiêm Tiểu Tiểu tại nơi này, quả là ông trời phù hộ!

"Tớ cũng rất nhớ cậu, cậu đỡ bệnh chưa?" Nghiêm Tiểu Tiểu quan tâm hỏi thăm, không có hỏi ngay chuyện cậu bị bán làm trai bao tại Kiss Guns có phải liên quan đến cậu ta hay không.

"Tớ đã khỏi rồi! Nghe nói cậu cũng bị bệnh, thân thể cậu thế nào rồi?" Tương An Tư cố ý không đề cập đến Kiss Guns, nếu Nghiêm Tiểu Tiểu nhắc đến cậu ta sẽ bảo mình hoàn toàn không hề liên quan, mình không biết gì cả.

"Tớ không sao, thật ra thì tớ không bệnh, mà tại gần đây tớ cùng hai anh Thiệu ở lớp trên tham gia cuộc đấu dành cho ca sĩ trẻ, cho nên mới xin nghỉ bệnh." Nghiêm Tiểu Tiểu lắc đầu, thành thật trả lời.

"Không bị bệnh gì thì tốt, tớ lúc nào cũng lo lắng cho cậu. Đúng rồi, cậu với hai anh Thiệu lớp trên thi ca hát là chuyện thế nào?" Tương An Tư giả mù sa mưa, vờ tỏ vẻ cái gì cũng không biết.

Nghiêm Tiểu Tiểu thành thật nói hết tất cả cho Tương An Tư, mặc dù có rất nhiều nghi với với vụ Kiss Guns, nhưng Nghiêm Tiểu Tiểu vẫn xem cậu ta là người bạn thân nhất.

"Hoá ra là thế! Tiểu Tiểu, mọi người thiệt giỏi, tớ hâm mộ quá...." Tương An Tư nghe xong, dối trá kêu lên, trong lòng thì mắng Nghiêm Tiểu Tiểu đến hàng trăm lần.

Nghiêm Tiểu Tiểu đúng là đồ giả nhân giả nghĩa, rõ ràng tự bản thân nó muốn trở thành ngôi sao, cho nên mới đi tìm cái cớ đường hoàng, cứu trợ đồng bào trong nước gặp nạn, vì nước tranh quang gì chứ, đây phỉ nhổ vào!

"An Tư, quán cà phê đối diện không tồi, tụi mình lại đó uống đi, tớ mời cậu." Nghiêm Tiểu Tiểu e thẹn gãi đầu. Vất vả lắm mới nhìn thấy Tương An Tư, cậu muốn đem chuyện ở Kiss Guns hỏi cho rõ, để cho cậu khỏi mắc công mang nghi vấn trong người, cậu không hề ngờ rằng chuyện này có tồn tại khúc mắc với người bạn thân của cậu.

"Được." Tương An Tư cầu còn không được, lập tức đồng ý. Cậu ta còn đang định ngăn cảm Nghiêm Tiểu Tiểu tham gia trận chung kết, nào ngờ Nghiêm Tiểu Tiểu lại tạo cơ hội cho mình.

Nghiêm Tiểu Tiểu hoàn toàn không biết bạn thân đang muốn hại mình, hớn hở cùng bạn thân đi vào quán cà phê đối diện, sau khi ngồi, cả hai cùng gọi một ly cà phê, Nghiêm Tiểu Tiểu đang định hỏi nó về chuyện Kiss Guns, nhưng Tương An Tư đã lên tiếng trước.

"Tiểu Tiểu, sao cậu lại xuất hiện ở chỗ này? Đây là khu West End tập họp những đại gia, ra vào khu này nhất định là người có tiền siêu nhiều." Tương An Tư nghi hoặc hỏi, cậu ra vẫn luôn muốn được đến đây sinh sống, cũng đã từng vòi ba mẹ mua một căn trong đây, nhưng ba mẹ bảo nhà ở đây rất quý, có hơi kham không nổi.

"Hai anh Thiệu lớp trên sống ở đây, tớ đến tìm họ, nhưng họ không có ở nhà." Nghiêm Tiểu Tiểu không thể không nói dối, cậu trước đây đã lừa bạn thân mình là gia đình bình thường, bây giờ sao có thể nói với cậu ấy nhà của cậu ở đây, nếu thế tất cả những lời nói dối trước đây sẽ bị vạch trần mất.

"Vậy à!" Tương An Tư mỉm cười, trong khi đầu óc cố gắng nghĩ cách bỏ thuốc mê vào cà phê của Nghiêm Tiểu Tiểu, để cậu hôn mê không thể đến được sân vận động Paul tham gia trận chung kết.

Đúng lúc này di động của Nghiêm Tiểu Tiểu vang lên, là Thiệu Tiểu Hổ gọi, Nghiêm Tiểu Tiểu lập tức lấy di động ra nghe: "A lô!"

"Tiểu Tiểu, em ở đâu, em đến chưa? Tụi anh đang ở nhà anh Lý chuẩn bị. Anh Lý sẽ đi chung với tụi mình, để cổ vũ cho tụi mình đấy."

Tiếng nói lạnh băng xen lẫn một chút dịu dàng làm Nghiêm Tiểu Tiểu hơi vui vẻ, "Anh Tiểu Hổ, em ra ngoài rồi, nhưng trên đường gặp được An Tư, bọn em sẽ trò chuyện một chút, mấy anh cứ lên xe trước đi."

Đang tìm cơ hội bỏ thuốc, Tương An Tư thừa lúc Nghiêm Tiểu Tiểu đang nghe điện thoại, vội vàng lấy ra một ít thuốc mê bỏ về cà phê của cậu, tay chân của cậu ta hoạt động rất nhanh, nhanh đến nỗi Nghiêm Tiểu Tiểu căn bản không thể phát hiện.

"Em gặp Tương An Tư?" Thiệu Tiểu Hổ khẽ nhíu mày.

"Dạ đúng, không nói chuyện với anh nữa, em cúp trước, lát gặp." Nghiêm Tiểu Tiểu nói xong thì cúp máy, hoàn toàn không biết trong đoạn thời gian ngắn mình nói chuyện, cái người cậu gọi là bạn thân lại bỏ thuốc hại cậu.

"Là anh Thiệu Tiểu Hổ ở lớp trên gọi à?" Trong mắt Tương An Tư hiện lên vẻ ghen tị.

Nghiêm Tiểu Tiểu gật đầu, bưng cà phê đã bị bỏ thuốc lên uống một ngụm, không hề phát hiện cà phê khác thường, còn cảm thấy cà phê uống rất ngon.

Thấy cậu uống hết cà phê, Tương An Tư vui sướng thiếu chút nữa cười thành tiếng, Nghiêm Tiểu Tiểu đúng thật là một đứa ngu ngốc, hoàn toàn không có đề phòng, ra tay với nó rất dễ dàng.

"An Tư, tớ định hỏi..." Nghiêm Tiểu Tiểu vừa định nói chuyện Kiss Guns, bỗng nhiên thấy đầu choáng váng, còn chưa kịp suy nghĩ chuyện gì xảy ra, cậu đã ngã xuống bàn, thuốc đã phát tác.

Tương An Tư nhìn "bạn thân" ngất xỉu trước mặt mình, khoé miệng giơ lên một nụ cười dữ tợn khủng bố, người bán thuốc quả thật không có lừa mình, sau khi trúng thuốc sẽ lập tức ngất ngay. Vậy tiếp theo nên xử lí Nghiêm Tiểu Tiểu như thế nào đây?

"Bạn của cậu có ổn không ạ?" Bồi bàn cách đó không xa thấy Nghiêm Tiểu Tiểu ngất xỉu, bèn lập tức tiến lên hỏi thăm.

"Bạn của tôi vừa nãy có uống một chút rượu cho nên cậu ấy bây giờ say rượu rồi, nhưng mà không sao, tôi sẽ đưa cậu ấy về nhà." Tương An Tư vội mỉm cười, nâng Nghiêm Tiểu Tiểu đứng lên vội vàng rời đi, sợ người khác bắt đầu nghi ngờ.

Tương An Tư đưa Nghiêm Tiểu Tiểu ra ngoài quán, định bán Nghiêm Tiểu Tiểu cho công ty GV quay gay sex, cậu ta muốn Nghiêm Tiểu Tiểu đang hôn mê sẽ bị quay phim cưỡng hiếp, đặng cho cậu bị một đám đàn ông chơi đến chơi đi, sau đó phim sẽ được đăng lên mạng, cậu sẽ thân bại danh liệt, bị hai anh em nhà Thiệu vứt bỏ.

Tương An Tư thực sự rất ác độc, làm những chuyện này với Nghiêm Tiểu Tiểu - người vẫn luôn xem cậu ta là bạn thân, nhất định cậu ta sẽ bị báo ứng!

Mắt thấy Tương An Tư sắp bán Nghiêm Tiểu Tiểu cho công ty GV để quay phim gay, vào thời điểm Nghiêm Tiểu Tiểu lâm vào nguy hiểm vạn phần, đột nhiên một người xuất hiện cản trở Tương An Tư.

"Cậu muốn mang cậu ta đi đâu?" Phùng Khải không biết đã xuất hiện khi nào, đứng trước mặt Tương An Tư, nhíu mày hỏi.

"Không phải chuyện của cậu, cút ngay!" Tương An Tư nhìn hắn, trên mặt hiện lên một ít biểu cảm kỳ quái, nổi giận đùng đùng mắng.

Sao hắn lại ở chỗ này? Lúc đó không phải đã nói rõ rồi sao, đêm đó chỉ là một sai lầm, hai người đã sớm quên đi chuyện đêm đó.

"Giao cậu ấy cho tôi! Cậu muốn làm gì tôi đều rõ. Tôi khuyên cậu nên dừng lại đi, cậu ta không phải người cậu có thể đụng vào." Phùng Khải lắc đầu, muốn mang Nghiêm Tiểu Tiểu đi, lại bị Tương An Tư né tránh.

"Chuyện của tôi không cần cậu lo, đừng có ngáng đường tôi, bằng không đừng trách sao tôi không khách khí." Tương An Tư gầm khẽ, Nghiêm Tiểu Tiểu cũng đâu phải nhân vật lớn gì, mắc gì không thể đụng vào.

"Tôi nói một lần nữa thôi, giao cậu ta cho tôi, cậu ta không phải là người cậu có thể đụng vào, chắc cậu vẫn chưa biết thân phận của cậu ta, cậu ta chính là cậu chủ của tập đoàn Nghiêm thị."

"Tập đoàn Nghiêm thị? Cậu không phải đang nói tới tập đoàn Nghiêm thị đó phải không! Nghiêm Tiểu Tiểu sao có thể là cậu chủ của tập đoàn đó được, nó bảo rằng ba mẹ nó là người bình thường...." Tương An Tư không tin, Nghiêm Tiểu Tiểu sao có thể là cậu chủ trẻ của tập đoàn Nghiêm thị có quy mô rộng lớn khắp thế giới, có thế lực trong hai lĩnh vực chính trị - thương mại được, nhưng Phùng Khải đâu có lý do gì để lừa cậu ta.

"Cậu cũng biết tôi đâu có rảnh hơi mà đi lo chuyện bao đồng, nếu cậu thật sự làm chuyện đáng sợ với cậu ta thì ngay cả ba mẹ cậu cũng không cứu được cậu, chắc cậu vẫn chưa biết ba mẹ cậu còn ở trong nước đã tụt dốc không phanh nhỉ?" Biểu tình của Phùng Khải mặc dù vẫn lạnh lùng, nhưng ánh mắt nhìn Tương An Tư đã có một chút nhu tình phức tạp, không biết trong khoảng thời gian này giữa hắn và Tương An Tư đã xảy ra chuyện gì, dù họ trước đây từng là thuỷ hoả bất dung.

"Cậu nói gì?! Lặp lại lần nữa?!" Tương An Tư nghe thế, hoàn toàn choáng váng. Phùng Khải nói ba mẹ cậu ta đã xong đời, sao có thể! Ba mẹ cậu ta là quan to, ai dám động đến ba mẹ cậu ta!

"Cậu bình tĩnh tí đi, nghe bảo người ta tố cáo ba mẹ cậu tham ô lên Trung ương, hiện tại Trung ương đang ra lệnh bắt, nhưng vẫn trong giai đoạn điều tra, vẫn còn hy vọng." Sau khi hắn biết được tin này, lập tức muốn tìm Tương An Tư thông báo cho cậu ta biết, nào ngờ lại nhìn thấy cậu ta chụp thuốc mê Nghiêm Tiểu Tiểu.

"Không! Cậu gạt tôi, tôi không tin...." Tương An Tư kích động lắc đầu, làm sao cũng không chịu tin tin tức đáng sợ rằng ba mẹ bị bắt bỏ tù, nếu ba mẹ xong đời thì chẳng phải cậu ta cũng xong đời theo ư, cậu ta không muốn....

"Cậu...." Phùng Khải muốn tiến lên an ủi, nhưng bị cậu ta dùng sức đẩy ra.

"Tôi không thể tin lời của cậu, tôi muốn lập tức về nước, nếu cậu thật sự gạt tôi, tôi nhất định sẽ cho cậu lãnh đủ." Kích động, Tương An Tư ném Nghiêm Tiểu Tiểu xuống đất, xoay người bỏ chạy.

"Tư Tư, đợi tôi...." Phùng Khải muốn đuổi theo, nhưng không thể mặc kệ Nghiêm Tiểu Tiểu, thành ra hắn chỉ có thể vừa đuổi theo Tương An Tư, vừa gọi cho anh em nhà Thiệu nói họ đến đón Nghiêm Tiểu Tiểu, cũng may trước đây hắn có được số điện thoại của hai anh em này....

Đáng thương cho Nghiêm Tiểu Tiểu, mặc dù tránh được không bị bán cho công ty GV quay phim sex, nhưng lại bị Phùng Khải và Tương An Tư mặc kệ, một thân một mình ngã xuống đường, nếu có ai có định xấu làm chuyện không tốt với cậu, không có ý thức, cậu căn bản không thể phản kháng....

Hết chương 72.

Lé: ngu thì chết:v Btw công của bạn tốt An Tư đã xuất hiện rồi:> ahihi. Còn 10 chương nữa thôi là hết truyện ~