Mới sáng sớm ngày hôm sau cô em họ Tề Hi Điềm đã tìm tới cửa, nói là muốn dạo chơi ở thủ đô vài ngày, còn ‘đe dọa’ lần này Phương Đường nhất định phải cho cô gặp anh rể thì mới có thể sống yên.

Phương Đường luôn cưng chiều và bó tay với cô em họ này, nhưng cũng không thể không lo lắng cho cô, trước kia Tề Hi Điềm tới thủ đô đều sẽ ở lại nhà cậu, lần này dĩ nhiên cũng không ngoại lệ. Phương Đường không đón tiếp cô tại nhà mới mà sắp xếp cho em gái tới nhà của mình trước kia, để cô thoải mái thích ở bao lâu thì ở.

Tề Hi Điềm oán trách cậu trọng sắc khinh em: “Không để em ở nhà mới của hai anh thì thôi cũng được, nhưng hôm nay anh rể không có nhà, anh cũng rảnh rỗi không bận việc, theo em đi ra ngoài chơi một ngày chắc là được chứ hả?”

Phường Đường một thân biếng nhác bị tha ra cửa, thực ra từ sau khi vào nghề cậu rất ít khi đi dạo phố, chỉ hai anh em đi chơi với nhau càng là lần đầu tiên. Trước kia hai người bọn họ thường xuyên giả làm người yêu ăn uống vui chơi ở bên ngoài, hiện tại còn làm như vậy nữa thì hiển nhiên không thích hợp, nhưng ngẫu nhiên đi chơi thả lỏng một lần cũng không có vấn đề gì lớn, cho nên Phương Đường đội mũ, đeo kính đen, khẩu trang kín mít rồi theo Tề Hi Điềm ra cửa.

Chị hai nhỏ muốn mua quần áo, Phương Đường chịu mệt nhọc cùng dạo tới dạo lui trong trung tâm thương mại, thuận tiện đảm đương nhiệm vụ quẹt thẻ và cu-li xách đồ, còn phải xếp hàng đi mua kem cho bà chị ấy nữa.

Đi suốt mấy tiếng vô cùng mệt nên Phương Đường ngồi xuống khu nghỉ ngơi tỏ vẻ muốn nghỉ một lát, Tề Hi Điềm ân cần bóp vai cho cậu: “Anh Đường Đường ơi, chúng ta đi xem phim nhé?”

“Xem phim gì?”

“Phim mới của anh rể công chiếu hồi đầu tuần á, giờ mình đi luôn nha?”

Phương Đường nghiêng mắt liếc cô nàng: “Thân là fan ruột của ảnh mà phim chiếu một tuần rồi mày mới đi xem đó hả?”

“Đương nhiên không phải, tính luôn lần này là em đi xem lần thứ ba rồi đó, anh xem mấy lần rồi?”

Phương Đường yên lặng nhẩm tính ở trong lòng, một tuần qua cậu không bận việc gì, chuyển nhà xong xuôi liền tới rạp chiếu phim đối diện căn nhà mới kia xem phim của Hứa Ánh Dương, cho tới hôm nay hẳn là lần thứ năm rồi.

“Anh chưa xem, đi thôi, đi mua vé.” Phương Đường nói dối không chớp mắt.

Bộ phim đang công chiếu của Hứa Ánh Dương là dòng phim giải trí hài hước, xem như là một tác phẩm thay đổi hình ảnh của anh, rất thích hợp để cả nhà già trẻ cùng nhau vừa ăn bắp rang bơ vừa xem, sau một tuần phát hành đã chiếm được sự quan tâm từ đông đảo khán giả, phá luôn kỉ lục phòng vé của những bộ phim đang cùng công chiếu. Các tạp chí, truyền thông và fan không ngừng đem hai người ra so sánh những chiến tích đạt được, Phương Đường tỏ vẻ cậu chẳng hề ghen tị, lượng vé bán ra càng nhiều thì thù lao nhận được từ phim của người đàn ông nhà mình càng cao, dù sao cuối cùng tiền đều sẽ lọt vào túi cậu cả thôi.

Bởi vì là cuối tuần, rạp mà Phương Đường và Tề Hi Điềm tới xem rất đông người, cơ hồ là phủ kín mọi ghế ngồi. Theo tình tiết của phim, trong phòng thường xuyên bộc phát ra từng tiếng cười vang, chứng minh dòng phim hài này là một tác phẩm cực kỳ thành công.

Hứa Ánh Dương trong phim phần lớn có tạo hình xấu xí, ngay cả Tề Hi Điềm cũng phải nhỏ giọng nói thầm rằng mình vẫn ưa dáng vẻ nam thần đẹp trai sáng ngời của anh rể hơn, chỉ có Phương Đường nhìn chằm chằm gương mặt đen như than của Hứa Ánh Dương trên màn ảnh, cảm giác cho dù hoá trang thành như vậy thì anh vẫn đẹp trai chẳng có thuốc chữa như trước.

Lần thứ năm xem phim mà Phương Đường vẫn không cảm thấy chán ngấy, ở trong lòng âm thầm hôn chụt chụt Hứa Ánh Dương vô số lần, cao hứng đến nỗi ‘diệt gọn’ cả túi bắp rang bơ đầy ắp.

Xem phim xong, hai anh em tìm trong khu trung tâm thương mại một nhà hàng nhỏ để ăn cơm tối, người không nhiều nhưng bọn họ vẫn chọn vị trí trong góc vắng, Phương Đường lúc này mới yên tâm tháo kính mắt và khẩu trang xuống.

Tề Hi Điềm nhìn anh họ mình như vậy nhịn không được cảm thán: “Không làm ngôi sao quả là quyết định sáng suốt trong đời em mà, muốn đi ra ăn một bữa cơm đều phải võ trang hạng nặng thế kia, mệt chết đi được.”

Phương Đường trợn mắt bĩu môi: “Nói giống như mày nhất định có thể nổi tiếng ấy, không nổi thì có ra đường cũng chẳng ma nào thèm liếc nhìn mày đâu gái ạ!”

Tề Hi Điềm tức giận đến thò tay qua nhéo cánh tay cậu: “Anh còn nổi được thì sao em không thể?”

Phương Đường cười ha hả gắp cái tay heo của cô qua một bên, xoa xoa đầu em gái: “Mỹ nữ như em nhan nhản ngoài kia kìa, mỹ nam như anh mày thì chỉ có thể gặp không thể cầu được đâu.”

“Ông già thối không biết xấu hổ, anh Dương sao lại bị anh bắt cóc mất vậy trời, thật là uổng phí nam thần của em.”

“Anh mày đẹp tới nỗi mù mắt ảnh đó ~”

Phương Đường đầy mặt vênh váo, Tề Hi Điềm đối với da mặt dày của anh mình chỉ có thể cúi đầu bái phục.

Trêu chọc nhau một hồi, Tề Hi Điềm mới nói đến chuyện chính, trong khoảng thời gian này cô không ít lần nói bóng nói gió bên tai ba mẹ Phương Đường: “Cơ bản có thể xác định mợ biết chuyện của hai anh rồi, cậu thì em chưa do thám ra được.”

“Không thể nào!”

“Sao lại không thể, anh đừng nghĩ mợ ít lên mạng nên không quan tâm công việc của anh. Mợ biết nhiều hơn những gì anh tưởng tượng đó, anh nói thử xem có lúc nào anh với anh Dương ngừng show ân ái không? Sáng sớm hôm qua còn đưa người ta ra tận sân bay cơ mà. Mợ bảo lười chảy thây như anh mà bảo sáng sớm dậy đưa cậu ra sân bay thì nhất định chẳng đời nào bứt anh với cái chăn ra khỏi nhau được đâu.”

Khóe miệng Phương Đường run rẩy: “Không đến mức ấy chứ…..”

“Tính tình con mình ra sao chẳng lẽ mẹ lại không biết? Anh có bị ngốc không đấy? Mợ bảo năm đó khi anh từ nước ngoài về có một khoảng thời gian rất dài mợ cứ cảm thấy anh là lạ, tâm hồn ngơ ngẩn như thể treo ngược cành cây vậy. Hiện tại vừa nghe nói anh Dương là bạn học ở nước ngoài của anh mợ liền hiểu, chỉ là mợ muốn xem anh định giấu tới khi nào mới chịu thẳng thắn thôi.”

Phương Đường không nói gì, ngẫm lại những hành động của mình thuở ấy thì phỏng chừng mẹ đã nhìn thấu từ sớm, cũng chỉ có cậu ngây thơ cho rằng mẹ không biết gì cả.

“Yên tâm đi, em thấy mợ suy nghĩ rất thoáng, khẳng định có thể chấp nhận chuyện của hai anh, về phía cậu thì chỉ cần thu phục mợ thôi, cậu chắc chắn sẽ nghe mợ mà.”

Buổi tối Phương Đường đưa Tề Hi Điềm về nhà, thời gian còn sớm liền ở lại chơi game với cô, mà ở nơi xa khác, Hứa Ánh Dương cũng vừa mới quay xong quảng cáo về khách sạn nghỉ ngơi.

Trong lúc đợi thang máy anh nghe hai trợ lý ghé vào nhau ôm di động nhỏ giọng thì thầm.

“Không phải đâu…. anh Phương làm sao có thể như vậy……”

“Cùng ăn cơm xem phim với bạn bè thì rất bình thường mà.”

Vốn đang đeo tai nghe nghe nhạc, Hứa Ánh Dương nghi hoặc liếc về phía bọn họ: “Đang nhìn gì vậy?”

Các trợ lý cười ngượng ngùng cầm điện thoại đưa cho anh xem, tin đồn Phương Đường cùng với một cô gái lạ thân mật hẹn hò liếc mắt đưa tình, giờ đã leo lên đứng đầu top tìm kiếm.

Trên màn hình di động đều là hình ảnh mà người qua đường chụp được, Phương Đường và một cô gái khoác cánh tay đi dạo phố, có cả cảnh bóp vai, xoa đầu, nhìn qua thật sự rất thân mật.

Thân phận cô gái thần bí rất nhanh liền bị đào ra, là nữ thần hình ảnh đang nổi trong giới game online.

Tin tức vừa xuất hiện, tất cả các diễn đàn liền nổ tung, fan của Phương Đường vội vàng phủ nhận tin đồn, fan các nhà khác lại là hận không thể dùng loại scandal nam nữ này để đạp cậu tới mức chẳng thể ngóc đầu lên. Fan cp Kẹo Cứng nằm trong bình mật lâu như vậy lần đầu tiên đụng phải đả kích, trước giờ họ đều lấy fan only của Hứa Ánh Dương ra để đâm chọt, hôm nay lại vì tin đồn của Phương Đường mà ngậm miệng, cũng không thể trách các cô cảm giác như là nuốt trúng ruồi bọ; dĩ nhiên fan của các cp khác sẽ nhân cơ hội này vội vàng bỏ đá xuống giếng, chế giễu không thương tiếc.

Hứa Ánh Dương khẽ nhíu mày, khi nhìn rõ gương mặt cô gái trên màn hình mắt anh triệt để tối đi.

Khuôn mặt này anh nhớ rất rõ, chính là cô gái hơn sáu năm trước khi anh về nước tìm Phương Đường đã bắt gặp, cũng chính là bạn gái lúc ấy của cậu…