Văn án:
Một sớm xuyên thư trở thành pháo hôi [1] vai ác cùng tên với mình, Ngô Ưu tỏ vẻ rất đau đầu.
Nguyên chủ làm trời làm đất, không chỉ đắc tội với vai chính mà còn mạo phạm Triệu Thanh Tử - vai ác lớn nhất toàn thư.
Đại vai ác Triệu Thanh Tử hai chân tàn tật, trước mặt thì ngoan ngoãn và ôn nhu, sau lưng lại gϊếŧ người không chớp mắt, tính cách tối tăm điên cuồng.
Sau khi nguyên chủ đâm nàng một kiếm, nàng ngoài mặt nói không sao không có trách tội, nhưng sau lưng lại phái người đâm nguyên chủ thành cái sàng rồi vứt xác nơi hoang dã.
Ngô Ưu nhìn thanh kiếm trên tay mình, lại nhìn đến đại vai ác nhu mỹ Triệu Thanh Tử bị mình đâm trúng.
Đầu óc trống rỗng, giọng nói nam chủ chất vấn mình vì sao lại làm như vậy truyền đến, Ngô Ưu đột nhiên lóe lên một ý tưởng.
Sau đó, nàng nhìn Triệu Thanh Tử, khuôn mặt cực kỳ bi thương: "Thanh Tử, ngươi tại sao luôn chạy về phía người khác! Ta yêu ngươi! Ngươi nhìn ta đi!"
Nam chủ:???
Triệu Thanh Tử:!!!
Ngô Ưu vẫn luôn cho rằng, lần này xuyên qua chính là một cái phó bản cực kỳ khó sinh tồn, nhưng đến cuối cùng nàng mới phát hiện, độ khó của phó bản đã bị bản thân chỉnh thành đơn giản ngay từ đầu.
Từ khi mình bắt đầu thốt ra lời yêu hoang đường kia, người thiếu nữ luôn khát vọng ánh sáng liền dâng lên trái tim chân thành của nàng.
Triệu Thanh Tử nói: "Ta không thích thế giới này, nhưng nếu có A Ưu ngươi ở đây, ta liền yêu thích."
Ngô Ưu nắm lấy tay nàng, cười đến chân thành: "Tiểu đồ ngốc, vậy thì ta đây phải quấn lấy ngươi mỗi ngày, miễn cho ngươi còn suy nghĩ đến những chuyện khổ sở đó."
Cuối cùng, lời nói dối thành sự thật, cuối cùng hai người thành hôn.
Lạc quan kiên cường xuyên thư công × tâm tàn nhẫn hai mặt vai ác thụ
- --
[1] Pháo hôi: nhân vật phản diện hoặc xui xẻo hơn chính là nhân vật hi sinh, mục đích làm nền cho nhân vật chính.