Thích Du cúi đầu nhìn mình, hoài nghi chẳng lẽ bản thân đang mặc bộ quần áo mới của hoàng đế.

Bằng không thì chính là...!

Tạ Cảnh bị mù.

Mặc dù là mặc váy, nhưng chẳng có chút hở hang nào, dù sao cô vẫn là học sinh cấp ba, khi mẹ mua quần áo đều chọn những bộ đồ thích hợp với tuổi.

Thời tiết nóng như vậy, lộ bả vai hay cổ cũng rất bình thường mà.

Thích Du đem điện thoại hướng lên trên, trừ khuôn mặt ra, trong màn hình không còn cái gì khác.

Cô rất không để tâm nói: "Chẳng lẽ bây giờ tôi phải mặc áo bông."

Tạ Cảnh bình tĩnh nhìn, ngữ điệu thanh đạm: "Sẽ lạnh."

Đây là lời nói của thẳng nam?

Đẹp là đủ rồi, ai quản lạnh không lạnh.

Thích Du nhìn đôi mắt đen nhánh của Tạ Cảnh, cách màn hình cùng hắn nhìn nhau ba giây.

Sau đó thua trận.

Sợ hắn lại làm ra cái gì để cho người ta không kịp chuẩn bị, cầm điện thoại leo lên giường, sau đó dùng chăn đem mình bọc lại cực kỳ chặt chẽ, chỉ để lộ khuôn mặt.

Thích Du: "Hiện tại được rồi."

Tạ Cảnh nhìn cô, không tiếp tục chủ đề này nữa.

Ngược lại hỏi cô: "Ngày hôm nay rất vui sao?"

Thích Du trong lòng vang lên tiếng còi báo động lớn, Tạ Cảnh vô duyên vô cớ hỏi mình vui hay không làm gì?

Thích Du thận trọng nhìn hắn trả lời: "Cũng được."

Với đáp án này, hẳn sẽ không gây nên hiểu lầm gì đó.

Thích Du sau khi nói xong, vì sự thông minh của mình mà tự like một cái.

Tạ Cảnh môi mỏng hơi cong lên một độ cong nhạt nhẽo: "Thật sao?"

"Tôi thấy cậu rất vui mà."

Thích Du: "..."

Luôn cảm thấy trong lời nói của Tạ Cảnh có hàm ý ――

Nhưng mà không đợi Thích Du ngẫm lại, Tạ Cảnh đã mở miệng: "Thích Du, cậu có phải hay không đã quên chúng ta có quan hệ thế nào."

Thích Du mừng rỡ: "Chúng ta đương nhiên là quan hệ yêu sớm!"

Đến rồi đến rồi, Tạ Cảnh thì ra là hưng sư vấn tội.

Tạ Cảnh nghe cô không chút do dự trả lời, biểu cảm trên khuôn mặt rốt cuộc hòa hoãn mấy phần: "Cậu còn nhớ rõ là tốt rồi, sáng mai tôi cho người đến đón cậu."

Thích Du: "..."

Trầm ngâm hai giây, cô mới nhỏ giọng hỏi, "Làm gì?"

Tạ Cảnh bỗng nhiên ôn nhu mỉm cười: "Hẹn hò."

Mãi đến khi kết thúc video, trong đầu Thích Du vẫn vang vọng giọng nói thanh thanh đạm đạm lại ôn nhu Hẹn hò.

A a a a.

Cùng Tạ Cảnh hẹn hò!!!

Thích Du lúc đầu đã nằm trên giường.

Lăn lộn một hồi, mới phát hiện mình hoàn toàn không ngủ được.

Vừa nằm xuống, chỉ toàn thanh âm của Tạ Cảnh.

Đêm hôm khuya khoắt, Tạ Cảnh là cố ý!

Cố ý không cho cô đi ngủ.

Thích Du thanh tỉnh ghê gớm, cảm giác mình có thể làm một vạn đề!!!

Tiểu Lục cũng không nhắc nhở cô về nhiệm vụ sáng mai, cứ để kí chủ đại nhân tự do phát huy đi.

Mới đầu Tiểu Lục luôn có thể bị kí chủ làm cho tức chết, nhưng hiện tại...

Tiểu Lục cảm thấy kí chủ đại nhân bình thường hơi ngốc, nhưng lúc then chốt vẫn có thể hoàn thành nhiệm vụ ngon lành.

Lần này coi như là khảo nghiệm dành cho cô.

Tiểu Lục quyết định không nói trước.

Kết quả là ――

Thích Du tinh thần phấn chấn cả đêm làm đề.

Công ty giải trí Tinh Quang, phòng họp.

Thích Tầm nhìn bọn họ họp để giải quyết hot search ngày hôm nay, thảo luận làm sao tạo lưu lượng các kiểu.

Thích Tầm nghe một hồi: "Tôi chỉ có một yêu cầu, không thể để cho thân phận của em ấy lộ ra ánh sáng."

Đối với tính tình lớn của cây rụng tiền này, người phụ trách của công ty luôn luôn có sự nhẫn nại.

Trên cơ bản chỉ cần không quá phận đều có thể đáp ứng.

Quá phận cũng sẽ đáp ứng, tỷ như việc Thích Tầm đòi phải đi đóng phim.

Bên này, người đại diện gật đầu: "Để phòng quan hệ xã hội liên hệ với bên Weibo, đem ảnh chụp của em gái cậu xóa hết."

"Thuận tiện làm sáng tỏ quan hệ của cậu với Tần Toa."

"Bên Tần Toa thật khó coi, loại nhiệt này cũng cọ được."

Mặt mày Thích Tầm anh tuấn tà tứ lộ ra mấy phần lương bạc: "Đại khái là...!chó cùng rứt giậu..."

Người đại diện lập tức ngăn cản: "Ngừng ngừng ngừng, người ta chỉ là đến gõ cửa phòng cậu một lần, không cần mang thù đến thế đâu, sự trong sạch của cậu vẫn giữ được mà."

Thích Tầm: "..."

Hắn là người mang thù đấy.

"Ai chịu nổi được, ban đêm vừa chụp ảnh xong thì về khách sạn, tự dưng trên giường xuất hiện một người không mặc quần áo.

Chẳng khác gì nữ quỷ."

Người đại diện: "Tần Toa cũng là nghệ sĩ có nhan sắc và dáng người xem như đỉnh cấp trong giới giải trí, nào giống nữ quỷ."

Thấy Thích Tầm nhíu mày muốn phát cáu, người đại diện lập tức sợ, "Thành thành thành, nữ quỷ thì nữ quỷ, tuyệt đối không cho phép nữ quỷ cọ nhiệt của cậu."

Nói xong, liền lập tức để bộ phận PR bắt đầu làm việc.

Miễn cho tổ tông này lại bắt đầu làm ầm ĩ.

Mười phút sau.

Phòng quan hệ xã hội truyền đến tin tức.

"Anh Tống, ảnh chụp trên mạng tất cả đều biến mất, bình luận liên quan tới cô bé đó cũng chẳng còn, giống như chưa từng xuất hiện."

"Bên Weibo nói, là do có người xóa."

"Bộ phận kỹ thuật của họ đang điều tra."

"Nghe ý của bọn họ, hẳn là chưa điều tra được gì."

Tống Dư nhìn Thích Tầm: "...!Người nhà cậu xuất thủ?"

Thích Tầm: "..."

Trong nhà hắn lúc nào nuôi được cao thủ như vậy, trước đó khi hắn có tai tiếng, vì sao không có ai giải quyết?

Bên này, Thích Du nhịn suốt cả đêm, đem bài tập thứ sáu thầy Châu và thầy Trần cho cô tất cả đều làm xong.

Mới cảm giác được mệt mỏi nên đi ngủ, bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa: "Bảo bảo, bảo bảo, rời giường, có người tới đón con."

Thích Du đầu tóc tán loạn, mơ hồ mở cửa.

Thích phu nhân kinh hô một tiếng: "Trời ạ, bảo bối, mắt của con chẳng khác gì mắt gấu trúc."

"Tối hôm qua lại thức đêm!"

Thích Du vuốt vuốt đuôi lông mày, một khi cô đã làm bài, sẽ không dừng lại được.

Hiện tại hoàn toàn không nhớ rõ việc mình phải đi hẹn hò.

Mê mang nhìn mẹ: "Ai đón con vậy ạ?"

"Để hắn về đi, con muốn đi ngủ!"

Nói xong, liền nhắm nửa con mắt, chuẩn bị đi về tiếp tục ngủ.

Cô vừa ngủ chưa đến một tiếng, ai mà không có mắt nhìn như thế.

Bạch nữ sĩ lập tức đẩy con gái đi vào trong phòng: "Hôm nay là lần đầu con hẹn hò, sao có thể tùy tiện từ chối được."

"Lại nói, Tạ Cảnh đã đến rồi! Đáp ứng người khác thì phải làm được, mẹ tìm trứng gà cho con thoa thoa mắt."

"Con đi rửa mặt trước đi."

Thích phu nhân liền đem con gái nhà mình đẩy đến phòng tắm.

Sau đó tranh thủ thời gian đi xuống lầu tìm trứng gà.

Hẹn hò nhất định phải đẹp.

Đây là quy tắc nhất quán khi làm việc của Thích phu nhân.

Thích Du bị mẹ đẩy đến phòng tắm, sau khi rửa mặt bằng nước lạnh, cả người thanh tỉnh hơn nhiều.

Đương nhiên ――

Chủ yếu nhất là.

Tiểu Lục rốt cuộc cũng online: 【 Kí chủ đại nhân, ngày hôm nay cô sẽ hẹn hò với Tạ Cảnh hẹn hò, cô còn nhớ không? 】

Thích Du: "..."

Trơ mắt nhìn gương mặt tiều tụy của thiếu nữ trong gương, trầm mặc hai giây, liền hô một tiếng, ngồi xuống che mặt.

Cmn ――

Cô thật sự đã quên!!!

Hệ thống cảm thấy tối hôm qua kí chủ kích động chắc chắn là giả.

Nếu là thật sự để ý, làm sao có thể quên.

Tiểu Lục: 【 Kí chủ đại nhân, làm bài và Tạ Cảnh, cô quan tâm cái gì? 】

Thích Du cự tuyệt loại câu hỏi nhảy vào sông cứu đề hay là cứu Tạ Cảnh trước.

Thích Du ngồi nửa ngày, mới chậm rãi đứng lên.

Nhìn mình trong tấm gương, sắc mặt trắng bệch, vành mắt đen sì, cánh môi có chút khô ráo, nhìn chẳng xinh đẹp chút nào.

Nói dễ nghe là do thức đêm học tập, nói khó nghe chẳng khác gì kẻ nghèo!

Thích Du cân nhắc nên nói với Tạ Cảnh, hôm khác hẹn hò được không.

Mama mới vừa nói...!

Tạ Cảnh đã tới.

Cmn!

Hôm qua nói cho người tới đón cô, là chính hắn đến?

Thích Du bắt đầu hoài nghi mị lực của mình lớn như vậy sao.

Sẽ không phải là có mục đích khác chứ.

Tỷ như đem cô mang đi bán?

Bán được một núi tiền lớn?

Nghĩ đến khả năng này, Thích Du càng không muốn ra khỏi cửa.

Tiểu Lục rất bó tay với sự tưởng tượng của kí chủ nhà mình.

Tối hôm qua là nó uống nhiều nên mới có thể cảm thấy kí chủ đại nhân đáng tin cậy.

Nó sụp đổ tam quan một lần nữa mới được tạo nên, gian nan mở miệng: 【 Kí chủ đại nhân, cô hay là đi đi, nếu không Tạ Cảnh có thể sẽ hắc hóa đấy.

Hắc hóa?

Còn có chuyện này?

Thích Du không tin: "Trên sách cũng chẳng viết Tạ Cảnh hắc hóa."

Tiểu Lục: "..."

Đây còn không phải là bởi vì trong sách Tạ Cảnh không hề gặp cô!

Thở dài.

Tiểu Lục thuyết phục: "Kí chủ đại nhân, hôm nay có nhiệm vụ, muốn đi đến một chỗ trong kịch bản, cô nhanh lên tinh thần đi!"

Coi như Tạ Cảnh không mời Thích Du ra ngoài hẹn hò, Tiểu Lục cũng muốn để Thích Du ra ngoài.

Hiện tại vừa vặn.

Bọn họ có chỗ muốn đi, chính là một chỗ trong kịch bản.

Thích Du đối với những nơi xuất hiện trong sách đã sớm quên sạch sẽ.

Vừa mới chuẩn bị hỏi hệ thống, mẹ mình đã mang theo trứng gà đến.

Đằng sau còn có cả một đoàn đội tạo hình.

Thích Du: "???"

Cần khoa trương như vậy sao?

Thích phu nhân nói cho cô biết, đương nhiên phải khoa trương như vậy, năm đó khi bà đi ra ngoài đổ rác cũng phải trang điểm.

Bây giờ là lần đầu con gái hẹn hò, nếu không phải sợ quấy rầy hai đứa, Thích phu nhân cũng muốn gọi một nhóm chụp hình đi theo.

.