Edit + Beta: Snail

Đồng tử Lưu thúc hơi co lại, nói: “Việc này không thể khinh truyền!!”

Không khắc chế nổi nói lớn một chút, may mà chỉ dùng khí âm nói chuyện, sẽ không bị người khác phát hiện, hạ thấp âm lượng, ông lại nói: “Ngươi xác định?”

Trần An nói: “Sao tôi không xác định? Ta đều thấy Trình Sóc ngủ trong phòng Trình Dục, Phượng Thăng Minh còn một bộ rất quan tâm hắn, ngày đó thấy dáng vẻ Trình Sóc suy yếu như vậy, nhất định là Phượng Thăng Minh cùng hắn trình diễn tiết mục giả chết, đến lừa bịp thế nhân, vừa vặn Trang chủ tín nhiệm bằng hữu như hắn, ai ngờ được… Ai nghĩ đến được…”

Lưu thúc nói: “… Ngày đó?”

Trần An nói: “Ta không biết mình ngủ bao lâu, nhưng ngày ta ngất đi đó, Trình Sóc đã ngủ trong phòng Trình Dục.”

Dường như nhận ra cái gì, vẻ mặt Lưu thúc không thể tin, “Ngày đó trên giường, chỉ có một cô nương…” Nói được nửa đường, bỗng nhiên nhớ tới thân thể Trình Sóc, sắc mặt ông lập tức trở nên khó coi.

“Hắn… mang thai?”

Trần An sửng sốt, nói: “Cái gì mang thai?”

Nét mặt Lưu thúc ngạc nhiên nghi ngờ, cũng không dám xác nhận, thấp giọng nói: “Ngươi xác định ngày đó là Trình Sóc?”

“Là Trình Sóc, không thể giả được!”

Lưu thúc liếc nhìn hai phía, nói: “Việc này sự tình trọng đại, ta cần cẩn thận chứng thực, ngươi… khó tránh Nhị trang chủ bị quỷ mê tâm hồn diệt khẩu ngươi, ta sẽ giúp ngươi chạy trốn.”

Trần An sốt ruột nói: “Vậy thù của Trình Dục thì sao?” Chuyện này trong lòng gã luôn nhớ rõ ràng, ngay cả tôn xưng cũng không dùng, chỉ xưng hô là Trình Dục, nếu đi như vậy, sao gã có thể cam tâm?

Lưu thúc nói: “Đại hội Võ Lâm sắp tới, cho dù biết Trang chủ cậu ấy… Trang chủ cậu ấy… cũng không thể đơn giản truyền ra tin tức này, mọi chuyện, phải đợi đại hội Võ Lâm chấm dứt lại nói. Nói vậy nếu Trang chủ đã xuống đất, cũng… cũng hy vọng như thế…” Nói là như vậy, trong lời của Lưu thúc đã có vài phần chua xót.

Đột nhiên biết chủ tử của mình có khả năng đã chết, mà bằng hữu của chủ tử có khả năng rơi vào tà đạo, xót xa cùng chấn động thật sự không phải người khác có thể lĩnh hội. Nếu ông trẻ hơn mười tuổi, nhất định cũng xung động như Trần An.

“Nếu mở đại hội Võ Lâm, trong thời gian ngắn tất không thể chấm dứt, lỡ như… Trình Dục y không chết, ngược lại đợi lâu như vậy y chết thì sao?” Trần An hốt hoảng muốn thuyết phục Lưu thúc.

Lưu thúc lại lắc đầu nói: “Nếu Trình Sóc dám giả mạo Trang chủ, Trang chủ nhất định đã bị hại chết… Nếu việc này là âm mưu của dư nghiệt Kỳ Lan giáo, chúng ta bên này loạn đầu trận tuyến, sẽ khiến bọn chúng thực hiện được…”

Trần An xót xa nói: “Cho nên ngay cả báo thù đều phải nhịn…” Gã biết Lưu thúc đang băn khoăn cái gì, nhưng trong lòng gã lại nghĩ, Lưu thúc đối với Trang chủ nhà mình chỉ là kính phục kính yêu, làm sao so được với một mảnh thâm tình của gã? Bởi vì gã thích Trình Dục, cho nên gã mới biết được, thống khổ khi người trong lòng bị hại chết, chính mình vẫn phải nhịn, không cách nào báo thù. Chung quy có những phương pháp khác không cần nhịn…

“Coi như hắn giả mạo Trang chủ, chúng ta chưa chắc có chứng cứ chứng minh.” Lưu thúc chậm rãi phân tích, “Người ngoài không biết khác biệt giữa Trang chủ và Trình Sóc, cho dù chúng ta nói thân thể hai người bọn họ bất đồng, bọn họ là song bào thai, một người có vấn đề, vì sao một người khác lại không có vấn đề? Huống chi Nhị trang chủ đối xử tốt với hắn như vậy… Lúc trước Nhị trang chủ và Trình Sóc lại không đồng thời xuất hiện bao giờ.”

Trần An nói: “Dù sao vẫn có người biết!”

Lưu thúc lắc đầu, nói: “Cũng chỉ có người của Kỳ Lan giáo biết…”

Trần An biến sắc, nắm chặt quyền đầu.

Lưu thúc cau mày nói: “Ngươi đừng nghĩ biện pháp khác, nếu đi vào tà đạo, coi như ngươi vì Trang chủ báo thù, Trang chủ dưới cửu tuyền cũng sẽ không yên lòng.”