Cảnh Vân Trăn: "Đỉnh lâu đài phải là nhọn, đầy khí phách.

"

Úc Khải: "Nhưng nhọn rất phiền toái!.

.

"

Rõ ràng mái vòm dùng cái xẻng đào một cái, đắp lên là xong việc.

"Anh xem.

"

Người mới nói xong dùng xẻng đào một xẻng cát, bẹp một cái đắp lên, sau đó dùng ngón tay trắng nõn chọc chọc bên cạnh.

Hoàn mỹ!

[ Mẹ ơi, Úc Khải thật đáng yêu!! ]

[Hai cái người này thật sự quá đáng yêu rồi ha ha ha!! ]

"Ha ha ha, làm ơn, hai người các cậu bao lớn rồi? Đừng chơi nữa! Mau tới đây cắt cục đá!"

Đám người Tô Minh Hiên cười không ngừng được.

Hai người lúc này mới quay về.

Người thứ 6 cắt cục đá là Cảnh Vân Trăn.

Người đàn ông nhìn nhìn cục đá bọn họ cắt ra, bên trong nhiều ít đều có chút liêu, thuận miệng hỏi: "Mọi người tìm được quy luật?"

Tô Minh Hiên: "Không, đều là Nghệ Nghệ giúp chúng tôi chọn, cô ấy hiểu cái này.

"

Cảnh Vân Trăn nhìn về phía Lâm Nghệ.

Hừ! Tên đàn ông thối tha, hiện tại biết tầm quan trọng của cô rồi chứ? Lâm Nghệ lập tức cao ngạo nâng cằm, không nói lời nào, chờ Cảnh Vân Trăn tới xin cô hỗ trợ, xin lỗi cô.

Nếu lát nữa cưỡi ngựa trở cô về thì cô ả sẽ suy xét tha thứ cho hắn.

Nhưng mà giây tiếp theo liền nghe thấy Cảnh Vân Trăn dùng khuỷu tay chọc chọc Úc Khải bên cạnh: "Người mới, chọn giúp tôi một khối.

"

Úc Khải: "Tôi không hiểu cái này.

"

Cảnh Vân Trăn: "Cậu tùy tiện chọn.

"

Úc Khải: "?"

Úc Khải: "Vì sao?"

Cảnh Vân Trăn không trả lời, nhưng Úc Khải đọc ra một câu lời kịch từ trong ánh mắt sắc bén của hắn: "Anh hùng khí khái".

——Chuẩn đàn ông, phải thách thức những điều không thể!

Úc Khải: "! ! "

Úc Khải: "Được rồi.

"

Dù sao hiện tại có máy quay, cho dù chọn sai cũng không thể động thủ đánh cậu.

Úc Khải ngồi xổm xuống, giống như vỗ dưa hấu vỗ vỗ hai cái lên mấy khối đá, cuối cùng ở trong đống đá tùy tiện s0 so4ng cầm lên cục đá lớn tầm hai nắm tay: "Nó?"

Cảnh Vân Trăn tiếp nhận cục đá, đi về phía NPC.

Lâm Nghệ nhanh chóng nói: "Anh Cảnh, đừng nghe cậu ta! Cục đá nhỏ như vậy chắc chắn không có liêu!"

Những người khác cũng nói: "Đúng vậy, chúng ta vừa rồi cắt cục đá đều nặng mười mấy cân, bên trong mới có chút liêu nhỏ như vậy, cục đá nhỏ như vậy chắc chắn không có gì đâu.

"

Cảnh Vân Trăn cũng không để ý tới cô ả, trực tiếp đưa cục đá cho NPC, chém đinh chặt sắt chỉ một chữ: "Cắt!"

Cắt đá cũng là một việc cần chú ý, vừa nhìn liền biết NPC là người chuyên nghiệp, cũng không trực tiếp cắt một nửa, mà mở ra cửa sổ bên cạnh, loại đá nhỏ như này trực tiếp mài.

Nhưng mài mãi, cũng chỉ có vụn đá xám vàng bình thường lộ ra.

Lâm Nghệ chậc một tiếng: "Tôi nói rồi mà, nhỏ như vậy sao có thể có thứ gì chứ?"

Lâm Nghệ: "Cảnh ca, tiếp theo nghe theo em đi? Chúng ta quen biết đã hơn 1 năm, cũng không phải mới quen, em sẽ không lừa anh ha ha.

"

Khi Lâm Nghệ đang âm dương quái khí.

NPC đột nhiên "A" một tiếng, Tô Minh Hiên vẫn luôn nhìn chằm chằm cục đá đột nhiên kinh hô một tiếng: "Có! Bên trong có!"

Những người khác đều vội vàng thò lại gần xem.

Theo một lớp đá thật dày bên ngoài bị mài đi, lộ ra bên trong xanh biếc!

NPC vội vàng lấy đèn pin chiếu vào bên trong, tỏa ra ánh sáng xanh mượt!

NPC nhìn kỹ xem, đưa ra kết luận: "Cái này có thể bán 600 nén bạc.

"

Cư nhiên là cấp đặc biệt!

Mọi người khiếp sợ:!!!

"Úc Khải, sao cậu lại biết được?!"

"Tôi không biết nữa.

" Úc Khải thật thà nói: "Tùy tiện chọn.

"

Chủ yếu là khối to quá nặng, cậu lười bê, cho nên cầm lấy khối hơi nhỏ đưa cho Cảnh Vân Trăn.

Úc Khải nói xong nhớ ra đến lượt mình, lại tùy tiện cầm một khối đưa cho NPC: "Tôi muốn cắt cái này, làm phiền ngài.

"

Khối này còn nhỏ hơn.

[Oa oa, Úc bảo thật sự rất lễ phép nha!]

[ Rất thích Tiểu Khải, cực kỳ đáng yêu ~ ]

Rất nhanh NPC lại mở ra khối đá mà Úc Khải đưa, thật bất ngờ, bên trong cư nhiên lại có liêu, không chỉ có, mà còn là phỉ thúy tràn ngập ánh sáng xanh lục.

NPC ngay tại chỗ đưa ra giá 800 nén bạc!

[ Oa, đẹp quá!! ]

Có người biết hàng kêu lên.

[Đây chỉ sợ đã đạt tới nhu chủng rồi nhỉ!]

[Một khối lớn như vậy, phát tài rồi!]

Nhìn Úc Khải mở hai lần đều ra ngọc cấp đặc biệt, một đám đều ngây ngẩn cả người.

Sau đó Tô Minh Hiên là người đầu tiên vọt tới: "Em trai Úc Khải, chú giúp anh chọn một cái nhé?"

"Em trai Úc, nhìn vào việc chúng ta đều thích ăn đậu que, giúp anh chọn một cái nhé?"

"Tiểu Úc, cậu chọn cho chị một cái trước đi, buổi tối chị mời cậu ăn cơm!"

Mới vừa rồi còn điên cuồng tâng bốc Lâm Nghệ, đám người lập tức xông tới ôm lấy đùi Úc Khải.

Để lại Lâm Nghệ một người tại chỗ:???

Hiệu ứng kịch tính kéo đầy.

[Ha ha ha, một đám chủ nghĩa thực dụng! ]

[ Này cũng quá thực dụng đi, cười chết ta! Ha ha ha! ]

[ Bọn họ thật sự quá đáng yêu!! ]

Úc Khải không quá quen với việc đột nhiên bị nhiều người vây quanh như vậy, thấy bọn họ xông tới, bị dọa trốn ra sau lưng Cảnh Vân Trăn.

Động tác không lớn, nhưng bị fan CP bắt được rồi.

[ A a a!! Nhìn thấy chưa, người đầu tiên Úc bảo hướng tới khi sợ hãi là trốn sau Cảnh ca của chúng ta!]

Đặc biệt là nhìn thấy Cảnh Vân Trăn lập tức tiến lên nửa bước, chắn trước đám người kia, lãnh khốc tỏ vẻ: "Có thể, đội giám bảo Cảnh Úc, xem một cục đá 5 nén bạc, không mặc cả không ghi nợ, không lừa già dối trẻ.

"

Fan CP càng kích động.

[ Cảnh ca đây là đang bảo vệ Úc bảo!! ]

"Cảnh Vân Trăn, lại là cái tên gian thương nhà cậu!" Tô Minh Hiên tức giận thổi bay râu, nhưng 5 nén bạc đúng là không nhiều, cho nên ngoài miệng chửi thì chửi, nhưng vẫn giao tiền.

"Cái này, Tô lão sư.

" Úc Khải có chút không biết làm sao: "Tôi thật không biết, tôi chỉ tùy tiện chọn!.

.

"

"Không sao.

" Cảnh Vân Trăn lấy bạc trong tay Tô Minh Hiên đưa cho Úc Khải: "Người mới, cậu tùy tiện chọn, chọn sai anh đây bù tiền.

"

[Chọn sai anh đây bù tiền!]

[Này còn không phải yêu sao?! Ta trực tiếp rơi lệ! Đây là tình yêu thần thánh gì vậy?!]

[Đóng dấu, đóng dấu!! Phía chính chủ đóng dấu!! ]

[ Ta lặp lại lần nữa!! Cảnh Úc là thật!!! ]

Thấy Tô Minh Hiên đều nói không sao, dù sao cậu cũng không biết nên chọn như thế nào, không bằng đánh cuộc một phen.

Úc Khải cũng không tiện từ chối nữa, đang định tùy tiện s0 so4ng một cục đá thì tiểu hệ thống đột nhiên lên tiếng: [Ký chủ, đừng chọn cái này, chọn cái bên cạnh.

]

Úc Khải: "Ngươi có thể kiểm tra đo lường ra thứ bên trong?"

Hệ thống: [Đương nhiên, ta chính là hệ thống trí năng cao cấp!]

Cuối cùng tiểu hệ thống cũng nắm được cơ hội khoe khoang năng lực của mình một chút!

Vì thế Úc Khải làm theo lời hệ thống nói, lựa chọn khối bên cạnh.

Quả nhiên, lại mở ra cấp đặc biệt! Tuy không quý bằng khối của Úc Khải và Cảnh Vân Trăn, nhưng Tô Minh Hiên cũng kiếm lời hơn 400!

Thấy Úc Khải ba lần đều trúng, những người khác càng kích động, sôi nổi cầu xin Úc Khải chọn, đã sớm ném Lâm Nghệ ra xa 800 mét.

Sau đó, khối đá mà Úc Khải chọn không chỉ đều có thể mở ra nguyên liệu, một viên thấp nhất cũng là cấp thương phẩm!

[ 666666! Đây là cái vận khí gì vậy! ]

[Giá trị may mắn của Úc bảo là mãn cấp sao?!]

[Rõ ràng có thể dựa vào mua vé số để sống, lại một hai muốn đi làm nghệ sĩ hệ liệt.

jpg]

Lâm Nghệ tức giận đến nghiến răng, ánh mắt kia chỉ hận không thể đem nuốt sống Úc Khải.

Tấm màn đen! Tuyệt đối có tấm màn đen!

Lâm Nghệ áp chế lửa giận, cố gắng khống chế vẻ mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào xinh đẹp, tiến lại gần: "Tiểu Khải, cũng giúp người ta chọn một chút nhé ~"

!

Nghe thấy cô ả nói chuyện, những khách mời khác đều thực kinh ngạc.

Tuy nói hai người chưa từng bùng nổ xung đột chính diện, nhưng chỉ cần không phải mù đều có thể nhìn ra hai người không hợp, ít nhất ý đồ nhắm vào của Lâm Nghệ cũng rất rõ ràng.

Kỳ thực cô ả còn từng nói xấu Úc Khải không ít lần, nói cậu nhiều mưu mô, lòng dạ hẹp hòi, thích cọ nhiệt độ, đoạt màn ảnh, nói mọi người đừng tới gần cậu.

Ý đồ châm ngòi ly gián để bọn họ cô lập cậu.

Nhưng mà có thể lăn lộn tới trình độ này có ai là thằng ngu, nào có dễ dàng bị cô ả lừa gạt như vậy?

Dù sao từ lúc bắt đầu chương trình, Úc Khải căn bản không tranh không đoạt, đừng nói đoạt màn ảnh cọ nhiệt độ, cơ bản một ngày quay chụp vừa kết thúc, cậu liền lập tức biến mất trước máy quay.

Giống như một người làm công bị bắt tăng ca cuối cùng cũng được tan tầm, vội vã không chờ nổi mà trở về phòng khách điếm.

Cửa phòng vừa đóng, ai cũng không quan tâm.

Ngay cả bọn họ có kết bè kết phái, có kế hoạch như thế nào, muốn nhắm vào ai cũng hoàn toàn không tham dự qua.

Tuy nói biểu hiện như vậy của Úc Khải ở loại tống nghệ này ít nhiều có chút ngốc bạch ngọt, nhưng cậu cũng không gây rắc rối cho mọi người, đối mặt nói ra các loại yêu cầu, chỉ cần không phiền toái cậu đều sẽ hỗ trợ.

Ai lại chán ghét loại người như vậy chứ?

Cho nên cho dù Lâm Nghệ không ngừng mượn sức người bên cạnh muốn đối phó cậu, nhưng đám nhân tinh đều chỉ ngoài miệng pha trò, cũng không quan tâm cô ả.

Chuyện tới lúc này, cô ả đột nhiên mở miệng nói ra như vậy.

Khiến người có chút không hiểu, cô là đang chuẩn bị giảng hòa với Úc Khải hay là nói có tính toán gì khác?

Giảng hòa? Giảng hòa là không có khả năng giảng hòa, Lâm Nghệ ghét Úc Khải muốn chết, sao có thể giảng hòa với cậu!

Nhưng nếu Úc Khải có tấm màn đen, cô đương nhiên muốn lợi dụng một chút, cô không tin Úc Khải dám ở trước màn ảnh trực tiếp từ chối cô.

Đương nhiên Úc Khải cũng có thể cảm giác được địch ý của Lâm Nghệ đối với mình, tuy từ góc độ của cậu mà nhìn, những việc đối phương làm hiện tại cũng không thật sự xúc phạm tới cậu.

Nhưng trong lòng cậu vẫn không quá thoải mái, cậu chỉ lười xảy ra tranh chấp với người khác mà thôi, chứ không đại biểu tính tình của cậu thật sự mềm tới mức có thể tùy tiện bắt nạt.

Nhưng hiện tại đứng trước máy quay thật không tiện từ chối tiến bối.

Trong lúc đang do dự, người đàn ông bên cạnh đang nghiên cứu ngọc thạch cấp đặc biệt trong tay đột nhiên mở miệng chen vào nói: "Không được, Lâm Nghệ, tự cô chọn.

"

Lâm Nghệ: "Vì sao?"

"Vận khí của người mới là phải để lại cho tôi.

"

Lâm Nghệ làm nũng nói: "Oa, anh Cảnh, làm gì nhỏ mọn như vậy chứ?"

Cảnh Vân Trăn vô cùng thản nhiên thậm chí còn mang theo tự hào mà trả lời: "Đúng, tôi chính là nhỏ mọn như vậy.

"

Xuất hiện lại xuất hiện.

Cái loại giọng điệu "Ông đây thiên hạ đệ nhất mặt dày"!

Lâm Nghệ: "! ! "

Hôm nay không thể trò chuyện!.