Nửa đêm, pháo hoa nổ một lúc rồi dừng lại.

Hai anh em bởi vì nguyện vọng vừa nãy trong năm mới đều không vui lắm nên không nhận thấy chú chó Husky ở bên cạnh có điều gì kỳ lạ.

Úc Đinh run rẩy bước vào phòng, cả người chó vẫn còn trong trạng thái hoảng hốt.

Hắn cảm thấy từ hôm nay trở đi, có lẽ hắn sẽ không thể nhìn thẳng vào Cố Kinh Giới được nữa.

Hắn từng mù quáng coi đối phương là đối thủ, tình địch... Hóa ra chỉ là hiểu lầm?

Kể từ khi ra mắt, Úc Đinh không phải chưa từng thấy lời tỏ tình của một người đàn ông nào.

Hắn thậm chí còn nhìn thấy nhiều fans nam tại các buổi fanmeeting và nghe nói rằng ngoại hình của hắn có vẻ khá nổi tiếng trong giới gay.

Nhưng đến lượt người mà hắn từng cho là đối thủ thật ra là thích mình...

Điều này thật buồn cười.

Nhưng khi Úc Đinh cẩn thận nhớ lại, hắn cảm thấy mọi thứ dường như đều có dấu vết để lại.

Cố Kinh Giới treo tấm poster trên sân khấu của hắn lên đầu giường, trả phí thành viên VIP để xem những bộ phim truyền hình thần tượng sến sẩm mà hắn đóng, đứng ra tìm hắn sau khi phát hiện ra hắn mất tích... và thậm chí còn tạo một tài khoản riêng để bí mật đu CP của họ.

...

Nếu không phải hắn biến thành một con chó, sống trong nhà Cố Kinh Giới, có lẽ hắn đã không phát hiện được.

Một trong những lý do khiến Úc Đinh ghét Cố Kinh Giới là vì cảm thấy anh kiêu ngạo và không bao giờ nhìn người khác một cách nghiêm túc. Đúng như lời người hâm mộ nói, Cố Kinh Giới sẽ đỏ mặt tức giận mỗi khi anh nhìn hắn.

Nhưng hiện tại xem ra... Siêu thoại Úc Kinh Hương nói đều là sự thật.

Cố Kinh Giới không hề coi thường hắn, có lẽ anh chỉ xấu hổ không dám nhìn thẳng vào hắn mà thôi...

Đủ loại suy đoán khiến Úc Đinh không nói nên lời.

Lần đầu tiên, hắn cảm thấy diễn biến của cốt truyện kỳ ​​quặc đến mức nào.

Hắn thật sự xuyên sách rồi sao?

Cố Kinh Giới là một nam phụ bi thảm, thích nữ chính. Tại sao anh lại phải lòng hắn?!!

-

Cố Kinh Giới muốn ôm Úc Đing về phòng ngủ ngủ.

Nhưng Úc Đinh đã bỏ chạy rất nhanh trước khi anh kịp đưa tay ra, cuộn tròn bất động trên giường trong phòng.

Cố Kinh Giới có chút không hiểu, "Đinh Đinh, tối nay em ngủ cùng anh được không?"

Úc Đinh nghiêng đầu nằm xuống giường, thể hiện bằng hành động rằng hắn không muốn.

Trước đây hắn có thể bình tĩnh ngủ với Cố Kinh Giới vì cả hai đều là đàn ông.

Nhưng bây giờ, sau khi biết Cố Kinh Giới có tình cảm với mình... hắn thực sự luống cuống.

Úc Đinh chưa bao giờ phân biệt đối xử với người đồng tính, thậm chí còn có thái độ tương đối hiểu biết với họ.

Hắn cũng có một vài người bạn trong giới, thậm chí còn được đưa đến các quán bar dành cho người đồng tính để cùng chung vui.

Nhưng là một người thẳng nam, từ nhỏ trong lòng chỉ có mối tình đầu Tiểu Thanh Mai, thẳng không thể nào thẳng hơn, Úc Đinh cảm thấy việc tránh khỏi sự nghi ngờ là rất cần thiết.

Cố Toa nói đúng, Cố Kinh Giới nên buông bỏ hắn càng sớm càng tốt.

Hắn vĩnh viễn, never, không thể nào yêu Cố Kinh Giới.

"Hoo, ho, groooo."

Úc Đinh giả vờ ngáy.

Cố Kinh Giới lẩm bẩm: "Đến tối Đinh Đinh thường ngủ với anh mà."

"Có lẽ nó không thích ngủ với anh, nó chỉ thích ngủ trên giường thôi. Ở nhà anh chỉ có một chiếc giường thôi." Cố Toa Nắm lấy cánh tay anh nói: "Đi thôi anh, cho dù nó là chó cũng muốn có một không gian riêng cho mình."

Cố Kinh Giới: "..."

"Ừm." Anh theo Cố Toa ra khỏi phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Sau khi họ rời đi, Úc Đinh xoay người nằm ngửa trên giường, ngơ ngác nhìn trần nhà.

"Cố Kinh Giới, anh rảnh lắm hay sao mà đi thích tôi..."

Úc Đinh rất biết tự hiểu lấy mình.

Hắn cảm thấy ngoài chiều cao 1m9 và khuôn mặt, hắn chẳng có gì khác để thể hiện.

Anh chàng này rõ ràng là đẹp trai, gia cảnh giàu có, lại có kỹ năng diễn xuất tốt... anh giỏi về mọi mặt, vậy tại sao anh lại yêu hắn?

Phát hiện ra rằng kẻ thù không đội trời chung của mình đã phải lòng mình.

Trong lòng Úc Đinh có chút tự hào, nhưng lúc đầu cảm thấy tự hào, giờ hắn lại có chút chán nản.

Theo lời Cố Toa nói, Cố Kinh Giới hẳn là đã thích hắn nhiều năm rồi.

Tuy nhiên, là một người đàn ông tận tâm và tình cảm, hắn không thể đáp lại lời tỏ tình của Cố Kinh Giới.

Úc Đinh chỉ có thể thầm nói xin lỗi đối phương trong lòng.

Người anh em, đừng thích tôi nữa.

Trái tim tôi từ đầu đến cuối chỉ thuộc về Tiểu Thanh Mai của tôi thôi.

-

Ngày hôm sau, ngày đầu tiên của Tết Nguyên đán.

Nhà họ Cố có lẽ mới sáng sớm đã phải dậy để đi chúc Tết, Úc Đinh được quản gia hầu hạ rời giường rửa mặt và đánh răng, sau khi dùng bữa sáng sang trọng, hắn có thể thoải mái chơi đùa trên bãi cỏ bên ngoài.

Thời tiết thật tuyệt vời.

Mặt trời đang chiếu sáng, cơn gió thổi nhẹ nhàng.

Bãi cỏ xanh như được phủ một lớp men sắc gốm mỏng manh, tỏa ra ánh sáng rực rỡ.

Chú chó Samoyed đang nhảy nhót vui vẻ cách đó không xa.

Một cục lông xù màu trắng, giống như một chiếc kẹo bông biết đi.

Chú chó Husky nép mình dưới chiếc dù gần đó, uống nước cam mới vắt trong cốc và thỉnh thoảng ăn một ít trái cây mà không hề có ý định cử động.

Quản gia nhìn cảnh tượng này nghĩ thầm, con chó Husky này quả thực là con chó do cậu chủ nuôi dưỡng, tính tình cũng khác thường.

Đúng lúc này, một tiếng thét chói tai của một người giúp việc đột nhiên truyền đến từ phía bên kia của trang viên:

"Ahhh! Cứu với! Có một con sói!!"

"Cái gì?" Quản gia kinh ngạc đứng lên.

Quả việt quất mà Úc Đinh vừa đưa vào miệng cũng rơi xuống đất.

Mẹ nó, sẽ không xui đến mức đó chứ......

Nhanh chóng.

Cảnh tượng hai con sói to chạy vào thu hút sự chú ý của mọi người.

Chúng dài gần hai mét, toàn thân có lông đen xám, trông rất hung dữ.

Đặc biệt là đôi mắt sói màu vàng lạnh lùng, toát ra ánh sáng hoang dã và khát máu.

Những người giúp việc sợ hãi bỏ chạy tán loạn.

Tuy nhiên, chúng dường như không hề sợ hãi con người mà tiến thẳng đến bãi cỏ với mục đích rõ ràng.

Sự thật đã chứng minh vận rủi này quả thực đã xảy ra với nhà họ Cố.

Úc Đinh nhanh chóng xoay người chạy xuống, quét nhìn khu vực xung quanh, cố gắng tìm một nơi trú ẩn.

Nhưng chú sói xám di chuyển rất nhanh, chỉ trong chốc lát đã chạy tới.

Úc Đinh nhanh chóng bỏ chạy.

Nhưng hắn trốn nó đuổi theo, hắn có chạy đằng trời.

Úc Đinh chạy đến hụt hơi, khóc không ra nước mắt.

Tại sao hai con sói này lại đuổi theo một con chó như hắn? Sẽ không nhận ra hắn là đồng loại đấy chứ...

Mắt mù cũng không nên mù quáng như vậy đâu.

Đại ca ơi, em là Husky!!

Đừng có tóm một con chó là em, nhìn thêm con Samoyed bên cạnh có được không!

Tuy nhiên, sói xám có mục tiêu rõ ràng.

Chúng nó chỉ có hứng thú đến chú Husky này.

Mọi người ở gần đó đều bị sốc trước cảnh tượng trước mắt.

Dưới sự truy đuổi của hai con sói xám, Husky lao ra trốn thoát với tốc độ đáng kinh ngạc.

Khoảng cách giữa họ rõ ràng là rất gần.

Nhưng được một lúc, sói xám không thể đuổi kịp con Husky nữa.

Hai con sói xám lén nhìn nhau, càng khẳng định suy đoán bên trong của mình.

Một con chó bình thường sẽ không bao giờ có thể chạy với tốc độ này.

"Vù--"

Sau khi biết được đáp án, hai con sói xám ngầm hiểu ý nhảy dựng lên, móng vuốt sắc bén trên chân mạnh mẽ vồ lên mang theo cả gió.

Úc Đinh liếc nhìn lên từ khóe mắt, sợ hãi đến nỗi lông chó dựng đứng cả lên.

Nếu móng vuốt này rơi xuống, hắn sẽ chết.

Thôi.

Chết thì chết đi, biết đâu nhờ đó mà hắn có thể trở thành người.

Úc Đinh hoàn toàn từ bỏ ham muốn sống sót, nằm xuống nhắm mắt lại.

Tuy nhiên, nỗi đau như mong đợi đã không đến.

Chỉ có một cảm giác kỳ lạ như có thứ gì đó đang kéo lưng mình.

Khi Úc Đinh mở mắt lần nữa, hắn phát hiện toàn bộ cơ thể chó của mình đã cách mặt đất vài cm nhảy lên không trung.

Hai con sói xám không làm hại hắn.

Thay vào đó, ngậm hắn lên và chạy nhanh ra ngoài.

Quản gia lo lắng dậm chân tại chỗ: "Mau! Gọi 110!"

Những người giúp việc hối hả chạy vòng quanh.

Nếu như cậu chủ trở về phát hiện con chó yêu quý của mình đã bị sói bắt đi... Quản gia run rẩy, khó có thể tưởng tượng được cảnh tượng đó.

-

Người nhà họ Cố vội vã trở về nhà sau khi nhận được cuộc gọi.

Cảnh sát cũng đến đầu tiên.

Có một chiếc xe cảnh sát đậu ở cửa, cảnh sát đang rút súng kiểm tra xung quanh.

Nhìn thấy bãi cỏ bừa bộn, Cố Kinh Giới siết chặt ngón tay thành nắm đấm, mím đôi môi thành một đường mỏng.

Sắc mặt của Cố Toa cũng chẳng tốt hơn là bao.

Bây giờ cô chỉ hận không thể đào sâu ba thước để tìm Đinh Đinh.

Hai con sói đó có bị bệnh không? Bắt một con husky và bỏ chạy.

Cố Đức Nguyên thấy thế lại càng chột dạ hơn.

Buổi sáng chính ông ta là người đề nghị đến nhà họ Thích để chúc Tết.

Cố Đức Nguyên ho nhẹ một tiếng, giận dữ quay sang đội bảo vệ:

"Mấy người làm việc cái kiểu gì vậy? Sao có thể để cho hai con sói công khai xông vào nơi này...!"

Các nhân viên bảo vệ cũng rất oan ức.

Loài vật hung dữ nhất trên ngọn núi này có lẽ là rắn, không ai có thể ngờ rằng lại xuất hiện một con sói.

Quản gia bước tới, cẩn thận nói: "Thưa ngài, đó là hai con sói trốn thoát khỏi vườn thú. Chúng tôi đã liên hệ với công viên và Cục Bảo vệ Động vật, sẽ sớm có người đến xử lý."

Rất may không có ai bị thương tại hiện trường.

Nhưng tất cả mọi người có mặt đều biết điều đó.

Chú chó husky bị sói bắt đi... chắc chắn đang gặp nguy hiểm.

  -

Không biết qua bao lâu, Úc Đinh tỉnh dậy trong một hang động.

Vừa mở mắt ra, hắn đã nhìn thấy hai con sói xám đáng sợ ngay trước mặt, nhất thời sợ đến mức giật nảy mình.

Đậu má!

"Lam Ba, anh làm chó con sợ đó." Một con sói xám trông có hơi gầy đẩy Lang Vương cao lớn uy mãnh bên cạnh.

Lang Vương tức giận nói: "Rõ ràng là cậu làm!"

Sói xám nhún vai: "Được rồi, là chúng ta, trở thành con người thì tốt hơn."

Úc Đinh dễ dàng hiểu được ngôn ngữ sói mà họ dùng để giao tiếp.

Hắn còn khiếp sợ hơn nữa.

Cái gì?

Trở thành con người?

Sau đó, trong đôi mắt đờ đẫn của hắn, hai con sói xám hung dữ biến thành nửa thú nhân.

Úc Đinh vô thức dùng chân chó dụi mắt.

Bây giờ đứng trước mặt hắn là hai sinh vật trông giống con người, nhưng dường như không được gọi là con người.

Chúng cao hơn hai mét, cơ bắp khỏe mạnh và lông trên cơ thể dày. Chúng gần giống con người, nhưng có thêm một chiếc đuôi sói và một đôi tai sói.

Ngay cả bàn chân và lòng bàn tay vẫn là những móng vuốt đầy lông khổng lồ.

"Chào nhóc con."

Sau đó, con sói tên Lam Ba kia bắt đầu nói chuyện như con người và dang rộng tay để thể hiện lòng tốt của mình.

Úc Đinh lặng lẽ nhéo mình để chắc chắn rằng mình không mơ.

"Xin...xin chào." Hắn lắp ba lắp bắp giơ chân lên đáp lại.

...

Ở trong động một ngày, Úc Đinh biết có lẽ mình đã an toàn.

Hai người sói này không có ý làm tổn thương hắn, cũng bộc phát ra.. tình yêu cha con mãnh liệt dành cho hắn?

Úc Đinh không biết dùng mấy từ này hình dung có đúng không.

Nhìn chung, hiện tại họ coi hắn như đồng loại của tộc thú nhân.

Họ không chỉ tìm nước suối trên núi cho hắn mà còn săn một số con thỏ, gà lôi và các loại thực phẩm khác rồi nấu chín cho hắn ăn.

Nhưng mùi thịt không có gia vị có mùi tanh nồng khiến Úc Đinh không cách nào nuốt được.

Trong khi trò chuyện với hai người sói, hắn cũng hiểu được lời nguyền trong cuốn sách của mình là gì.

Một vài năm trước, tộc thú nhân không có kẻ thù tự nhiên và dân số đông đúc. Tuy bề ngoài giống con người nhưng họ chỉ tham lam thú vui thể xác, không hiểu bản chất con người chứ đừng nói đến đạo đức, tình yêu của con người. Vì vậy, cận huyết, đa phu, ép buộc, bắt cóc... đủ loại hành vi xấu đã dẫn đưa đến lời nguyền.

Từ đó trở đi, mỗi thú nhân đều phải trải qua quá trình biến đổi từ động vật sang con người khi trưởng thành ——phương thuốc duy nhất chính là tình yêu.

Nếu không thể yêu, hoặc không học được cách yêu, thì thú nhân đó sẽ không bao giờ có thể trở lại hình dạng con người.

Thậm chí trong vòng thời gian trôi qua, chúng cũng dần dần trở thành những con vật thực sự.

Lam Ba đang nướng thịt thở dài: "Bởi vì lời nguyền này, số lượng thú nhân của chúng ta đã giảm mạnh, hiện tại không còn nhiều con non còn sống."

Tuổi thọ của tộc thú nhân vốn dài tới hai trăm năm, chúng được coi là trưởng thành ở tuổi hai mươi bốn.

Để bảo vệ đàn con, mỗi con non lúc sinh ra đều trong hình dạng con người. Lúc này, họ không khác gì con người bình thường, họ sẽ biến thành động vật cho đến khi trưởng thành ở tuổi 24. Họ không thể trở thành con người nữa trừ khi lời nguyền được phá bỏ.

Úc Đinh hỏi: "Vậy các anh có tính là đã trưởng thành không?"

Lam Ba và con sói xám khác tên Lim Pha gật đầu.

Úc Đinh: "Nhưng trông các anh không giống con người lắm..."

Úc Đinh có chút sợ hãi khi nghĩ rằng mình sẽ trở nên như thế này sau khi sống sót sau lời nguyền.

Lam Ba gãi đầu, có chút xấu hổ nói: "Thật ra, huyết mạch tộc sói của chúng tôi không thuần khiết lắm, cho nên chúng tôi không thể hoàn toàn biến thành người."

Lim Pha giải thích rằng sự thuần khiết trong huyết thống của tộc thú nhân phụ thuộc vào mối quan hệ họ hàng của họ với con người.

Ví dụ như các loài động vật như khỉ đột, khỉ, vẹt hoàn toàn có thể biến thành người.

Những con mèo và chó luôn gần gũi với con người cũng có thể.

Nhưng loài sói thì không được, gen hoang dã của chúng sôi sục trong máu, không thể bị loại bỏ hoàn toàn trong một thời gian.

Chính vì không thể trở thành người bình thường nên Lam Ba và Lim Pha phải trốn trong sở thú để sống.

Úc Đinh thở phào nhẹ nhõm khi nghe điều này.

Chỉ cần hắn có thể trở lại thành người là được.

Nhưng vấn đề lớn nhất trước mắt hắn bây giờ là phá bỏ lời nguyền.

"Có giới hạn cụ thể nào đối với tình yêu không? Gia đình, tình bạn hay tình yêu?" Hắn háo hức hỏi hai tiền bối người sói.

Lam Ba và Lim Pha nhìn nhau, cũng không biết phải giải thích thế nào.

Đã lâu lắm rồi, họ không còn nhớ nhiều về những gì đã xảy ra vào thời điểm đó, nhưng một ngày nào đó họ mơ màng và biến thành một nửa con người.

Lam Ba dựa vào kinh nghiệm của mình suy nghĩ nói: "Tình yêu hẳn là dễ dàng nhất, hơn nữa càng khó khăn và thô bạo, càng được thế gian bao dung thì cơ hội thành công càng lớn. Nói một cách logic, chỉ cần cậu yêu đương thì cậu có thể thành công phá giải."

Úc Đinh: "..."

Làm sao hắn có thể yêu khi hắn đang là một con chó? Yêu đương với một con chó cái sao?

** mé!

Úc Đinh cảm thấy mình không làm được.

"Cậu có thể." Lim Pha nắm lấy chân chó của hắn và nói, "Đừng lo lắng, Lam Ba và tôi sẽ giúp cậu. Cậu bé ngoan, cậu phải mạnh mẽ sống sót khỏi lời nguyền. Hãy đóng góp cho số ít thú nhân còn lại của chúng ta."

Cho dù có yêu, Úc Đinh cũng chỉ muốn yêu đương với con người.

Nhưng hắn có thể tìm ai trong khoảng thời gian này đây?

Tình yêu mà thế gian bao dung...đồng tính luyến ái hẳn cũng thuộc loại này.

Thành thật mà nói, Úc Đinh ngay lập tức nghĩ đến Cố Kinh Giới.

Nhưng hắn lắc đầu, nhanh chóng xua ý nghĩ đó ra khỏi đầu.

Vẫn nên đi tìm mối tình đầu của hắn, Tiểu Thanh Mai.

Hơn nữa, họ cũng đang hẹn hò qua mạng nên không cần lo lắng về việc tiết lộ rằng hắn bây giờ chỉ là một con chó.

Úc Đinh nghĩ rằng có nền tảng là tình yêu thì hai người sẽ dễ dàng phát triển hơn.

-

Ngày hôm đó, tin tức lan truyền như cháy rừng rằng con chó của nhà Cố Kinh Giới bị hai con sói xám trốn thoát khỏi vườn thú bắt đi.

Cư dân mạng bày tỏ sự hoài nghi.

Người hâm mộ càng kinh ngạc hơn: Cái gì? Anh trai tôi nuôi một con chó nhưng tôi không biết?

Lúc này, trong nhóm có một cô gái tiết lộ rằng Cố Kinh Giới gần đây quả thực rất thân thiết với một chú husky trưởng thành.

Trước đó, họ đã chụp được ảnh anh dắt chó ra vào, thậm chí còn cùng nhau tham gia chụp ảnh bìa cho 《VOUE》

Tuy nhiên, theo thông tin đầu tay họ biết được, chú chó này được Cố Kinh Giới tạm thời nuôi cho người khác.

Chủ nhóm suy đoán có thể là do Cố Kinh Giới sắp quay phim 《 Số phận của một con chó 》 nên đã mượn trước con chó để bồi dưỡng tình cảm.

Nhưng... bây giờ con chó lại bị sói xám bắt đi, thật là quá đáng.

Cư dân mạng đã kêu gọi chính phủ và sở cứu hỏa nhanh chóng điều động để tìm kiếm chú chó càng sớm càng tốt.

...

Cả ngày lẫn đêm.

Các nhân viên bảo vệ do nhà họ Cố thuê cùng với nhân viên nhà nước đã điều động hơn 20 máy bay không người lái, gần như làm đảo lộn những ngọn núi gần đó, nhưng không tìm thấy dấu vết của con sói xám hay con chó nào.

Bên trong biệt thự.

Cố Toa bưng đĩa hoa quả gõ cửa.

"Mời vào." Một giọng nam vang lên có chút mệt mỏi.

Cô bước vào phòng đặt đĩa lên bàn, quay lại nhìn anh trai nói: "Anh ăn chút gì đi."

Cố Kinh Giới cùng nhân viên an ninh ngồi trước mấy màn hình máy tính.

Nhìn vào bản ghi định vị thời gian thực của máy bay không người lái, anh không nói nên lời.

Cố Toa cũng cảm thấy khó chịu.

Cố Kinh Giới vừa quyết định nhận nuôi Đinh Đinh thì tai nạn này xảy ra...

Cô không biết tâm trạng cụ thể của anh lúc này là gì.

Nhưng có thể thấy là anh không ổn.

Máy gọi đổ chuông.

Anh bảo vệ nhặt lên hỏi:

"Đã tìm thấy con chó chưa?"

Đầu bên kia điện thoại vang lên tiếng rè rè, ngắt quãng nói: "Không tìm thấy... sói xám, nhưng... tìm thấy chú chó husky."

Cố Toa vô thức thở phào nhẹ nhõm khi nghe tin này.

Tìm thấy là được rồi.

Cố Kinh Giới chộp lấy máy gọi, hỏi: "Con chó có sao không?"

"Không... không sao. Nó vẫn còn nhảy lung tung, không bị thương gì cả..."

-

Hai con sói đưa Úc Đinh ra ngoài rồi rời đi.

Úc Đinh nhanh chóng được nhân viên cứu hộ phát hiện.

Vừa lên xe, hắn đã được các phóng viên truyền thông vây quanh nhiệt tình.

"Chú Husky bị bầy sói bắt cóc" được dự đoán sẽ trở thành chủ đề chính trị nóng trong thời gian này.

Các phóng viên vừa quay phim vừa thỏ thẻ nói với nhau:

"Con husky này đẹp như vậy, khó trách bị sói nhắm tới."

"Đợi đã, chúng nó đều là đực mà?"

"Nó rất bình tĩnh."

Úc Đinh: Vô nghĩa.

Là một thần tượng sống dưới ánh đèn sân khấu, hắn đã quen với việc mọi hành động của mình đều bị phơi bày trước mắt công chúng.

Nhưng đây là lần đầu tiên hắn thu hút được nhiều sự chú ý với tư cách là một chú chó.

Xe cảnh sát rời khỏi vòng vây của các phóng viên, đưa hắn đến biệt thự nhà họ Cố ở lưng chừng núi.

"Đinh Đinh!" Cố Toa vừa nhìn thấy hắn đã lao về phía hắn, nước mắt lưng tròng.

Cố Kinh Giới mặt không biểu tình đứng ở bên cạnh, trong tay cầm một chiếc vòng cổ màu đen.

Úc Đinh lén lút ngước mắt, vô tình bắt gặp ánh mắt của đối phương, vô cớ rụt cổ lại.

Không, hắn có tội tình gì chứ?

Chuyện này không liên quan gì đến hắn.

Mặt khác, Cố Kinh Giới với tư cách là chủ nhân của hắn, lại không có tới chăm sóc hắn chu đáo...

Ngay lúc Úc Đinh đang suy nghĩ lung tung, Cố Kinh Giới đột nhiên ngồi xổm xuống trước mặt hắn, sờ đầu hắn nói:

"Xin lỗi."

Úc Đinh giật mình.

Lúc này hắn đang ngơ ngác, Cố Kinh Giới đã cầm lấy vòng cổ nhẹ nhàng đeo vào cổ hắn, cài khóa nói: "Đeo vào có thể có chút không thoải mái, nhưng với cái này, trong tương lai, anh sẽ tìm thấy em thông qua định vị."

Úc Đinh cúi đầu nhìn: "..."

Sỉ nhục! Thật là sỉ nhục!

Hắn đường đường một con người, thế mà phải đeo vòng cổ cho chó!!

Cố Kinh Giới anh giỏi lắm.

-

Đêm đó.

Hai con sói xám vẫn chưa được tìm thấy.

Nhưng chú chó husky bị chúng bắt cóc lại trở thành chủ đề tìm kiếm nóng.

Cố Kinh Giới cũng đăng một bài đăng trên Weibo kèm theo ảnh chú chó husky nằm trên ghế sofa:

[Đinh Đinh đã được tìm về thuận lợi [mặt cười]]

Hai năm qua, Cố Kinh Giới hiếm khi chia sẻ cuộc sống riêng tư của mình trên weibo.

Không phải quảng cáo thì là quảng bá một bộ phim mới, hoặc đăng một số tác phẩm quay phim hàng ngày.

Anh có hơn 40 triệu người hâm mộ trên weibo.

Ngay khi bài đăng này được đăng tải đã nhanh chóng nhận được hàng chục nghìn lượt thích, bình luận và retweet.

[A, chú husky này dễ thương quá]

[Cười chết, không hiểu vì sao lại bị sói bắt cóc]

[Có lẽ là vì nó đẹp trai quá (đầu chó)]

[Nó là con chó anh nhận nuôi sao? ]

Cố Kinh Giới trả lời dưới bình luận này: [Đúng, đã nhận nuôi]

Một hòn đá khuấy động ngàn sóng, chẳng mấy chốc cả Internet đều biết rằng ảnh đế Cố nuôi một con husky trưởng thành.

[Con chó thật dễ thương]

[Mặc dù tôi luôn cảm thấy Cố Kinh Giới không hợp với loại chó này...]

[Anh không sợ rằng nhà của anh sẽ bị phá hủy nếu anh nuôi một con husky sao? ]

[Có khả năng nhà của Cố Kinh Giới đã bị phá hủy rồi]

 ...

Sau khi ở nhà nghỉ ngơi vài ngày, Úc Đinh leo lên trên xe theo Cố Kinh Giới vào đoàn quay 《 Số phận của một con chó》

Hắn ngồi trên ghế cạnh Cố Kinh Giới, khóe mắt trộm màn hình điện thoại của đối phương.

Cố Kinh Giới chú ý tới ánh mắt từ bên cạnh, cố ý dịch điện thoại về phía hắn.

Úc Đinh: Người này không biết mình có thể hiểu được.

Hắn nhìn kỹ hơn thì thấy trang siêu thoại quen thuộc vẫn còn trên màn hình.

Một blogger nào đó đang phân tích chi tiết lý do tại sao Cố Kinh Giới lại nuôi một con chó và đào ra rất nhiều kẹo ngọt từ nó:

[Như chúng ta đã biết, Úc Đinh được biết đến là nam thần tượng có ngoại hình chó con. Tại sao Cố Kinh Giới lại nuôi chó husky? Mọi người trong nhà đều hiểu mà đúng không. ]

[Và...bạn nghĩ tại sao Cố Kinh Giới lại đặt tên cho con chó của mình là Đinh Đinh? Đó rõ ràng là Đinh Đinh!...Tóm tắt: Anh ấy nuôi không phải là một con chó, mà là người anh ấy yêu thương nhất]

Úc Đinh: "..."