Lúc này hắn bị rượt chạy mất dép còn sau lưng là nguyên một đội hình Kegare toàn hạng A trở lên , có cả vạn con có thường con nào con nấy lít nha lít nhít có con cao cả chục mét , đội hình thế này thì thiên tướng cũng không dám đối mặt a.(đoạn này chắc không thể sử dụng trạng thái long hóa thì phải...)

“Atu... Sư phụ người hại con hơi thảm đó... “

hắn vừa chạy vừa nói.

“hahaha... ngươi yếu thế chỉ có mấy vạn con thôi mà có phải cả chục vạn đâu mà ngươi hò hét nãy giờ...”

Atula ngồi trên vai của hắn cười cười nói.( trạng thái linh hồn cao 27 cm , nặng 0 kg nên có thể ngồi trên vai hắn cũng bình thường thôi.)

“Mấy vạn... mấy chục vạn ... Sư phụ nói dễ nghe thật... người không sử dụng long hóa đập hết bọn này con xem...”

hắn cười khổ nói.

“thế cá không?... ta không dùng long hóa đập hết bọn chúng thì thế nào... toàn bộ linh hồn đều thuộc về ta ... ok”

Atula tự tin nói.

“sư phụ chín phần con một phần... ngoài ra người sử dụng cái gì cũng được trừ Long hóa ..ok.''

hắn bàn bạc lại với sư phụ hắn.

“ok ... cho ta mượn xác ngươi , triển.”

Atula nói rồi biến mất không phải nói là đổi chỗ giờ hắn ngồi trên vai của Atula.

Thân hình của hắn (atula) quay lại cả người hắn bây giờ đỏ như máu không sai Atula lựa chọn nguyền rủa linh thể , tay của hắn cũng xuất hiện thanh “sát kiếm'',sau lưng hắn có chín cái phù văn hình tròn dao động hòa vào chín thanh huyết kiếm phiêu phù sau lưng hắn.

“đệ tử ngươi nhìn vi sư đây... mà học hỏi.”

Nói rùi Atula tả xung hữu đột trong bầy kegare, vận dụng mọi chiêu thức cự kỳ tinh tế , vi diệu , hắn đi đến đâu thì kegare ( uế linh sau này mình sẽ gọi như vậy ) ngã xuống như điếu đổ sau đó tan biến , tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh , chín thanh huyết kiếm như có thần , mỗi thanh lại một thanh nhìn như đều tự động chém giết Uế linh có thể thấy độ khống chế vi diệu của Atula thật sự khủng bố thế nào.( huyết kiếm phải có người điều khiển nhá)

“Sao đệ tử... học tập được gì?... nói ta nghe xem nào ?...”

Atula giết uế linh mà chẳng khác gì giết mấy con kiến hôi ,toàn bộ đàn Uế linh đều tan biến , mà trên người không lấy những một vết thương tích , quá kinh khủng , hắn nhìn tên đệ tử đang ngốc trệ trên vai mình nói .

“Nhanh ... độc ... chuẩn ... nhất kiếm tuyệt mệnh...”

Hắn đều để ý tất cả mọi thứ kể cả thứ nhỏ nhặt nhất , hắn ngốc trệ như vậy vì sư phụ hắn không có bất kỳ động tác thừa , không có bất kỳ con Uế linh nào sống qua kiếm thứ hai của Atula nên hắn chỉ thuận miệng nói như vậy.

“hahaha... chính xác... chỉ cần con có thể làm được như vậy thì cho dù mười vạn hay trăm vạn đều như nhau cả thôi... có một số thứ mà thân thể con vẫn chưa thể sử dụng nên ta sẽ dạy con hai thứ đơn giản trước... đổi chỗ lại đi.. ta mệt lắm rồi...”

Atula mệt mỏi nói thật chất là lão muốn hấp thụ linh hồn mà lão thu được lúc thanh tẩy Uế Linh .

“phù... có thân thể thật thoải mái... mà sư phụ muốn dạy con cái gì...”

hắn lấy lại thân thể , hú một tiếng nói.

“hahaha... một chút tuyệt kỹ thôi... thuấn di và nhất kiếm bách trảm con chọn một trong hai đi ...”

Atula cười mỉm nói.

“con chọn... cả hai luôn.”

hắn chọn cả hai vì thuấn di là để bảo mệnh còn cái kia chắc cũng không tầm thường .

“Con nằm mơ đi ha ... còn hiện tại nhanh chóng rời khỏi đây... ngay lập tức... ta thấy sắp có kẻ mạnh đến đây...”

Atula lo lắng bồn chồn nói.

“vâng...”

hắn lập tức lấy lá phù ra ném đến trước mặt nhanh chóng rời khỏi Magano, cánh cửa biến mất thì một thân ảnh xuất hiện ,nếu hắn rời đi chậm một bước nữa thì có lẽ hắn muốn đi cũng không đi được nữa thậm chí có khả năng nằm xuống bởi vì kẻ vừa tới là kẻ trẻ tuổi nhất và cũng là một trong những người có thực lực kinh khủng nhất trong 10 vị Basara , kamui (biệt hiệu :chiến cuồng) may cho hắn là có Atula cảnh báo hắn.

“Yêu tộc... nếu là hắn... thì grừ...”

Kamui mặc một bộ tử y đôi đồng tử quái dị một bên màu vàng một bên màu đỏ, tức giận nói.

Ở bên ngoài Magano, hắn bây giờ đang ở ngoài nhưng khuôn mặt vẫn không tốt lên được bởi vì trước mặt hắn lại là bị một đàn Ma Khuyển bao vây ,một đàn cực lớn có khoảng ngàn con.

“móa ... tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa à... sư phụ ... mà thôi tự lực cánh sinh vẫn hơn.”

hắn tức điên chửi một tiếng , muốn nhờ sư phụ hắn nhưng nghĩ lại tình trạng mệt mỏi của sư phụ hắn nên thôi.

“Grào... “

Hắn bước vào trạng thái long hóa long dực triển khai, tay cầm sát kiếm xông về một hướng nhất định hắn muốn mở một đường máu a.

vâng tất nhiên một tràn cảm gió tanh mưa máu sẽ xảy ra nhưng hắn không được như sư phụ hắn, cho dù có haki Quan sát thì hắn vẫn bị thương tích như thường , nhưng hắn không lo lắng ,không sợ hãi , không do dự chém giết , hắn không ngừng tiến tới, vì hắn biết ai đó đặt hết lòng tin vào hắn.

“Con vẫn không thấu hiểu sao... nhanh...nhanh hơn nữa... con có thể dùng cánh của mình như đôi tay mà... con có phân tâm đa dụng để làm gì... dùng chín thanh huyết kiếm đó đi...”

Atula lại một lần nữa xuất hiện , lần này trông rõ ràng hơn lúc trước nhiều nhưng vẫn không thể thấy rõ khuôn mặt hắn.

“vâng nhưng con có cách nhanh hơn...sang số hai.”

hắn nắm thêm một thanh huyết kiếm nữa , hắn bắt đầu dùng song kiếm kiếm , cả người hắn đen kịt lại , đều đáng kinh ngạc là đôi cánh của hắn có khí màu đỏ không ngừng tỏa ra như hơi nước rõ ràng hắn đem huyết khí truyền vào đôi cánh giúp hắn tăng nhanh tốc độ, tốc độ của hắn bây giờ cực kỳ khủng bố có thể tạm thời so sánh tốc độ lúc nãy của Atula,

Sở dĩ hắn không truyền huyết khí thẳng vào người,hắn không có thân hình cao su của Luffy chỉ có kẻ điên mới dám làm vậy, hắn chưa đủ điên vì như thế có thể khiến mạch máu của hắn vỡ nát nhẹ thì tu vi khó tiến nặng thì đột tử.

Ma khuyển không ngừng ngã xuống, một con... mười con... năm mươi con... một trăm con... hai trăm con... năm trăm con... một nghìn con... con một nghìn ngã xuống thì hắn cũng bắt đầu thở không ra hơi rồi ,hắn sức cùng lực kiệt rồi.

Thấy hắn vậy thì một con Ma khuyển có thân hình to hơn so với mấy con tó ma phải hai lần màu đỏ , rõ ràng là con đầu đàn , nó luôn xuất hiện vào cuối trận chiến bước ra nhìn lại bầy mình,cả đàn của nó từ hơn ngàn con giờ chẳng có nổi mười con quá thảm,

“hahaha... yêu vương đại viên mãn ... lần này... nuốt không trôi”

hắn nhìn thấy thực lực của con đầu đàn thì chỉ biết cười khổ.

“Tiểu Trần... giết nó bằng mọi cách cũng phải giết nó... hahaha có kinh hỉ ... nhanh kẻo nó chạy bây giờ...”

Atula đứng nhìn con chó đầu đàn , kích động nói.

“bằng cách nào.. con sức cùng lực kiệt rùi... người tự mình đi đi.”

hắn nghe vậy nụ cười khổ trên môi càng đậm.

“ta mà vào lần nữa thì thân xác yếu kém của con chịu nổi sao... đây là thù lao 1 phần của con ... đừng chết a ... con mà qua thì ta sẽ dạy cả hai cho con , ok”

Atula vừa nói vừa bắn một cái gì đó vào mi tâm của hắn.

“hú... hồi phục rồi...một phần mà đã thế này mười phần thì...”

hắn cực kỳ kinh ngạc , hắn không còn cảm thấy mệt mỏi nữa tinh thần sảng khoái vô cùng, hắn nhìn lại sư phụ hắn khuôn mặt đểu cáng vô cùng.

“Con nằm mơ đi a... lo mà coi chừng con tiểu cẩu kìa nó sắp tấn công đó.”

Atula nhìn vẻ mặt đểu của hắn mà muốn cho một đấm, nói.

“grào...”

Con tiểu cẩu to con hơn ba mét mà Atula nói gào lên một tiếng xông lên vồ thẳng đến hắn .

“bộp...bốp bốp bốp...”

hắn mặt vô cảm xúc, một cú đấm thẳng vào cằm của con tó đem nó đấm thẳng lên trời , sau đó hắn đấm thẳng mấy cú vào bụng của con chó như đấm bao cát vậy,

“grào...”

nó hú lên một tiếng tức thì mấy con tó cuối cùng trong đàn cũng xông vô.

hắn cầm trong tay thanh sát kiếm sau đó lập tức biến mất.

“phập...phập..phập...”

trên đầu mỗi con cắm một thanh huyết kiếm kẻ cả con chó đầu đàn cũng vậy , hắn cắm thẳng thanh sát kiếm vào xương sọ đem nó đóng đinh cả trên đất.

“phù... huyết ma thể kết hợp với tu la ấn ký ...quả thật quá hoàn mỹ ... như thế này có để người khác sống không cơ chứ...”

hắn tinh thần vô cùng suy sụp nhưng linh lực thì đang dân trào a, không sai huyết ma thể của hắn không ngừng hấp thụ ma khí chuyển hóa thành huyết khí mà tu la ấn ký thì lại hấp thụ huyết khí chuyển hóa thành linh lực, như thế này thì hoàn toàn có thể nói hắn có vô hạn linh lực cũng không ngoa a.

Số từ: 1878