Hừ! Thì ra là vậy!
Nghe có vẻ đáng thương đấy, nhưng lòng tốt của Lưu Hải Nguyệt này cũng có giới hạn thôi! Mà kể cả là có giới hạn, thì cô có thể làm được gì bây giờ chứ? Ở đây chờ chết à?
Nguyệt cố gắng vùng vẫy, lấy hết sức dùng chân đạp vào chỗ hiểm của tên béo!
- AAAAAAAAAAAA
Theo như Nguyệt biết thì đạp vào "chỗ đó" của đàn ông sẽ tương tự như bẻ gãy hàng nghìn cái sương sườn của hắn vậy!
Tên béo đau đớn gào thét kêu lên, mấy con chim dại ở gần đó cũng sợ mà bay vội vỗ cánh chuồn đi nơi khác!
Nguyệt nhanh chóng thừa cơ chuẩn bị thoát thân, nhưng bị một tên khác chặn lại. Tên này trông đô con và khỏe hơn nhiều, không yếu xìu như tên béo kia!
Chúng nó chia làm hai nhóm, một nhóm chạy lại đỡ xem tình hình tên béo kia như nào, một nhóm thì bao vây tìm cách bắt Nguyệt lại!
- Con nhỏ chết tiệt, đánh chết nó cho tao!!!
Tên béo đau đến ứa nước mắt, khiến Nguyệt không khỏi tự hào quay lại nhìn hắn bằng cái nhìn mỉa mai, đồng thời quên luôn phòng thủ, để cho mấy tên côn đồ kia lao vào đánh cho be bét! Nhưng cô đã lật ngược tình thế ...
Một tên gầy cầm gậy lao tới, trực đánh vào đầu Nguyệt, nhưng phản xạ của Nguyệt đâu có kém đến thế, rất nhanh đã né được, đồng thời phi cho hắn một cước vào bụng làm hắn đau điếng ngã lăn ra. Những tên còn lại trông thấy cũng chẳng hề sợ hãi, chúng giống như bất chấp lao đầu lên chiến đấu với cô, lũ này cũng biết chút võ mèo, biết nhắm vào điểm yếu trên cơ thể mà đánh, nhưng rất tiếc, trình của chúng còn "non và xanh" lắm! Lại hai tên xông lên, một tên để tay hình lưỡi mác, có ý định chém vào gáy, nhưng rất tiếc đã bị tay cô bắt lại, một đòn dứt khoát vật hắn ngã lăn, đồng thời chân cũng phối hợp nhịp nhàng, tay vịn vào bức tường còn hai chân song cước đạp liên tục vào mặt tên định đánh lén kia khiến hắn không chịu được mà ngã lăn ra đất! Rồi hai, ba tên nữa cũng vào tham chiến, thân hình nhỏ bé uyển chuyển mà nhanh thoăn thoắt, kịp thời pháp hiện ra sơ hở, nhanh chóng lao như tên lửa bố vào bọn chúng, đôi chân thon nhỏ mà rắn chắc, khỏe khoắn quặp vào cổ cả ba tên côn đồ, hai tay chống xuống đất làm điểm tựa, kết hợp với động tác chân vật cả ba tên ngã nhào, làm chúng đau đến nỗi tưởng như cổ đã bị gãy đôi, máu chảy lênh láng, cảnh tượng nhất thời làm con tiểu quỷ kia chưa kịp đi khỏi đã phát ngất vì hoảng sợ!
Có điều, đối với mấy tên gầy yếu hay béo nần nẫn thịt thì Nguyệt còn đỡ được, chứ còn với mấy tên cơ bắp kia? Chỉ sợ cô chưa kịp làm gì đã bị chúng nó đánh cho tơi bời rồi!
Đúng là không nằm ngoài dự đoán, chưa đầy 5 giây, Nguyệt đã bị 5 tên cơ bắp tóm bắt được, chúng đưa cô vào một căn nhà hoang, ở đây không một bóng người qua lại, chỉ có gián và chuột là nhiều, mạng nhện răng đầy trên những bức tường đã mục nát, rất nhiều thi thể của những người con gái xấu số bị chúng cưỡng hiếp rồi giết đến man rợ, họ đã phải chịu đủ những cái chết kinh khủng như bị thắt cổ, bị đổ thuốc, bị hiếp đến uất ức mà tắt thở, hay chỉ vì không nghe lời mà bị chúng dùng những thứ như máy khoan, máy đục khoét những lỗ sâu trên cơ thể, mục đích chỉ để bắt họ tuân theo mệnh lệnh của chúng, những trước khi làm được điều đó thì những người đẹp xấu số đó đã vì mất máu quá nhiều và tổn thương nội tạng mà chết trong đau đớn!
Bị nhốt ở đây, tâm trí Nguyệt có hơi chút hoảng loạn, nhưng cô vẫn bình tĩnh xem xét kĩ lưỡng. Mặc dù ở đây ngoài có một ô cửa sổ bằng thủy tinh dễ vỡ kia thì trong phòng cũng chỉ có mấy thứ ghê tởm vừa kể trên, chẳng có gì hữu ích cả!
Hơn nữa, tay cô đang bị trói chặt vào cột thế này, cộng thêm khi nãy hít phải thuốc mê nên bây giờ Nguyệt dường như không còn chút sức lực, chỉ biết nằm đây chờ chết!
*Xoạch*
Môt người phụ nữ gầy gò bước vào, bà ta trông cũng tầm hơn 50 tuổi, ăn mặc lôi thôi rách rưới, người ngợm hôi hám, bẩn thỉu, bà ta cầm một đĩa cơm bằng sứ vào, có mấy món đơn giản như cơm thịt rau đều được xếp lên đủ cả. Đây là đang cho Nguyệt ăn sao?
- Cô gái, cô ăn đi này! Ăn đi còn có sức lát nữa phục vụ ông chủ!
Nguyệt biết thừa ông chủ mà bà ta nói đến là ai! Cô mà phải đi phục vụ tên béo gớm ghiếc đó sao? Không đời nào!
- Đừng có động vào tôi! - Nguyệt giận dữ gào lên - Bỏ bàn tay dơ bẩn của các người ra khỏi tôi!
Bà kia vẫn lì lợm:
- Cô gái nhỏ, nếu cô không ăn, cô sẽ chết đói đấy, mà không những chết đói, cô còn kiệt sức và trở thành cái xác thối rữa đến chết rồi còn để ông chủ cưỡng hiếp cơ!
Nguyệt nghe đến "cái xác bị cưỡng hiếp" liền sợ đến mức thất thần, ngây người ra để mặc cho bà ta đút từng miếng cơm vào miệng!
Thà chết đói còn hơn là sống mà phải chịu cảnh nhục nhã này!
Trong đầu Nguyệt đã lóe lên ý nghĩ ấy, nhưng cô vẫn bị niềm khát vọng sống thôi thúc, chỉ còn sống là còn tất cả, chỉ còn sống là còn cơ hội để tháo gỡ, chỉ còn sống là còn cơ hội để bỏ trốn!
Vậy là cô đã để người phụ nữ kia đút cho mình ăn gần hết đĩa cơm ...
Và ....
- A ... cô!
Cái gì?
Nguyệt còn chưa kịp làm gì mà!
Bà ta ...?
- Có chuyện gì vậy? - Tiếng nói vọng ở bên ngoài
- Dạ thưa, cô ấy vì tức giận quá nên đã hất đổ đĩa cơm ạ, bây giờ tôi sẽ đi lấy đồ để dọn dẹp mảnh vỡ!
Rõ ràng là bà ta cố tình làm vỡ!
Chẳng biết vô tình hay cố ý, một mảnh vỡ của chiếc đĩa nàm gần sát tay Nguyệt!
Mắt cô bỗng sáng lên!
Bà ta như đã biết Nguyệt hiểu ý, liền mỉm cười nhẹ, gật đầu, rồi làm bộ khó chịu đi ra ngoài.
- Cô ta không chịu ăn các anh ạ, chưa chịu ăn gì mà đã đánh đổ rồi! Các anh đừng có vào, kẻo cô ta lại lên cơn điên thì khổ! Nhớ khóa chặt cửa vào nhé, tôi sẽ đi nấu lại đồ ăn, chắc sẽ khá lâu đấy, các anh đừng nói gì với ông chủ, kẻo ông chủ nổi giận!
Nói rồi, bên ngoài kia im lặng một hồi, xong có tiếng gật gù của hai tên canh :
- Bà cứ yên tâm, bọn tôi sẽ không để ông chủ trách phạt bà đâu! Bà phải quản con nhỏ kia thật tốt vào!
Khi người phụ nữ đi khỏi, bọn kia cũng có vẻ im im không để ý, cô bắt đầu cố gắng gồng cơ tay lên hết sức có thể.
Mấy cái video trên mạng đúng là lừa người, nói rằng chỉ cần cố gắng di hai cổ tay vào nhau và gồng cơ lên hết cỡ sẽ làm dây dãn ra, nhưng đâu có nói với người ta rằng nó khó đến vậy chứ!
Nguyệt phải mất gần 20 - 30 phút mới nới lỏng nó ra được một chút, thì ...
*Rầm*
Tên béo cùng 5 - 6 tên đàn em hùng hổ bước vào!
Một lần nữa, chúng lại nhìn cô bằng ánh mắt thèm khát dâm tặc!
- Tao nhịn từ nãy tới giờ rồi, thực sự là con điếm này ngon đến mức mới nhìn thôi của tao đã cương lên rồi!
(đến đây thì mình xin phép cho mấy tên kia ăn nói hơi thô tục một chút, mình chỉ muốn nhân vật chân thực một chút thoi)
- Nào cô em, dạng chân ra, dạng chân ra cho bọn anh thấy b**m của em nào!
Một tên gầy lại gần Nguyệt, dùng đôi tay dơ bẩn sờ soạng khắp người cô, hắn bóp mạnh ngực cô, cố gắng ấn ấn đầu ti để kích thích ...
- Sao nào, cô em thấy sướng không?
Sướng? Sướng cái mả cha chúng mày!
Nguyệt sợ hãi hét lên, tiếng hét ghê tởm lũ đỉa đói dâm dê không chút tình người này!
Chẳng phải chúng định biến cô trở thành những nạn nhân, những cô gái xấu số nằm chết lăn lóc ở kia sao?
Không được, làm ơn, ai đó đến cứu!
Nguyệt hoảng loạn, kinh tởm, sợ hãi tột độ, cô gào thét trong nước mắt:
- Làm ơn, làm ơn hãy để tôi đi!
Cô biết thừa là mấy lời này chẳng hề có tác dụng gì, thậm chí còn kích thích dụng vọng của chúng, nhưng ngoài làm vậy thì cô còn biết làm gì bây giờ, chỉ có thể gào khóc theo bản năng!
Tên gầy lại vuốt cằm cô, bóp mạnh, nói:
- Trông đáng thương phết nhỉ? Yên tâm, sau khi chơi xong, bọn tao vẫn sẽ giữ mày lại. Mày xinh đẹp như thiên thần thế này mà, hàng khủng thế này mà, làm sao chúng tao nỡ giết mày chứ!
Nói rồi, hắn kéo khóa quần, cái thứ vừa bé vừa xấu xí chồi ra ...
- Nè, mày quên là mày phải ăn sau đại ca rồi à hả thằng chó này? Lui ra để đại ca dùng chán rồi mới đến lượt mày!
Tên béo cũng cởi quần ra, cái thứ đó cũng bé và xấu xí đến buồn nôn chẳng khác gì tên kia!
- Yên tâm cô bé, anh đây nhất định sẽ nhẹ tay với em, em dễ thương thế này, đâu ai nỡ làm em đau!
Tên béo hung hăng lột phăng quần áo của cô ra, hiện giờ trên người cô chỉ mặc mỗi đồ lót! Nguyệt ghê sợ, hoảng loạn chẳng biết làm gì, ngay khi tên béo định động tới quần lót của cô, cô theo bản năng rướn chân dưới, lấy hết sức dùng hai chân bị trói đạp vào hạ bộ của hắn!
Đây là lần thứ hai hắn bị cô đá vào chỗ hiểm làm cho đau điếng!
Đôi mắt tên béo đỏ ngầu, đau đớn, nghiến răng ken két nhìn cô bằng ánh mắt của cầm thú, tên béo gầm lên:
- Đ** m* mày! Đừng có trách tao thô bạo, trách mày rượu mời không uống uống rượu phạt đấy nhé!
Nói rồi hắn lao vào người cô xâu xé, hắn điên cuồng cắn vào cổ cô, rồi xuống vùng xương quai xanh, cái lưỡi nhớp nháp như quái vật của hắn làm Nguyệt ghê tởm, cô dùng hết sức dãy dụa, trong đầu không còn nghĩ gì nữa, theo bản năng ....
*Phụt*
Máu từ miệng tên béo phụt ra!
Đôi tay tàn nhẫn của Nguyệt càng hung bạo, càng cắm mảnh vỡ của đĩa sứ vào sâu hơn nữa ...
Máu từ vết đâm liên tục túa ra
Tên béo trợn tròn mắt nhìn Nguyệt
Nguyệt có chút sững sờ, nhưng đôi mắt của cô vẫn ánh lên tia sắc bén, nhìn hắn và đồng bọn bằng ánh mắt căm thù, tàn nhẫn ...
Chuyện gì đang xảy ra đây?
~*.*~
Hôm nay viết ngắn vậy thôi, tâm trạng người ta đang không tốt
8.3 điểm Văn, đây là sỉ nhụcccccccccccccc
Được cái Toán với các môn còn lại làm cũng được, cũng tốt
Nhưng ...
Anh với Sử thì trầm cảm!