“Người lớn như vậy không biết yêu quý dạ dày của chính mình.” Tiếu Nhiễm ngạo kiều răn dạy Cố Mạc, điệu bộ giống như về sau ta sẽ quản ngươi.

“Vậy em quản lý anh thật tốt.” Cố Mạc mút vành tai Tiếu Nhiễm, mê hoặc nói.

“Đừng làm rộn!” Tiếu Nhiễm trốn tránh đôi môi xâm lược của Cố Mạc, bá đạo mệnh lệnh, “Một thân mùi rượu, chạy nhanh đi tắm rửa.”

“Tốt.” Cố Mạc tà tà cười nói, “Em giúp anh.”

“Tự mình tắm!” Tiếu Nhiễm đỏ mặt đẩy Cố Mạc ra, hung hăng trừng mắt liếc nhìn anh một cái.

Cố Mạc giống như một đứa bé bĩu môi: “Em đã đáp ứng quản lý anh. Không thể chơi xấu.”

Tiếu Nhiễm bất đắc dĩ xem thường leo qua. Chú uống rượu vào giống như một đứa nhỏ vậy? Ngây thơ, vô lại, quấn người!

“Không có người quản anh, không tắm rửa!” Cố Mạc đứng lên, lắc lắc lắc lắc đi ra ngoài.

Tiếu Nhiễm túm lấy anh một phen, căm giận trừng mắt anh: “Chú, không tắm không cho ngủ!”

“Không cho ngủ?” Cố Mạc hình như ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, lập tức quay người lại, mở to đôi con ngươi hôn độn nói, “Anh tắm rửa. Nha đầu, giúp anh xả nước.”

“Tôi cảm thấy tôi không phải bà quản gia, là quản gia của ai!”

Âm thanh của Tiếu Nhiễm nhu nhu, giống như lông chim cào trái tim Cố Mạc.

“Toàn thân anh đều giao cho em quản lý.” Cố Mạc mị hoặc cúi người, ánh mắt sáng quắc nhìn Tiếu Nhiễm.

Tiếu Nhiễm bị lời nói của Cố Mạc làm cho xấu hổ hồng thấu khuôn mặt nhỏ nhắn, cô thông minh nheo mắt đẹp lại: “Được! Chú, đi theo tôi.”

Cô nắm tay Cố Mạc đi đến trước mặt bồn tắm lớn, một tay đẩy anh ngã xuống, sau đó mở vòi nước, để cho dòng nước lạnh lẽo chảy xuống.

“Nha đầu, em muốn đông chết anh!” Cố Mạc từ trong bồn tắm đứng lên, hai tay bắm vào bên cạnh bồn tắm lớn, bất mãn trừng mắt Tiếu Nhiễm.

“Chú, chú ở bên trong thanh tỉnh thanh tỉnh thật tốt đi!” Tiếu Nhiễm bướng bỉnh cười nói. Nói xong, cô chạy ra phòng tắm. Cô trêu cợt Cố Mạc như vậy, anh nhất định tức chết đi?

Nhìn đến thân ảnh đào tẩu của Tiếu Nhiễm, Cố Mạc lặng lẽ gợi lên mông mỏng. Anh cởi một thân Armani ướt đẫm ra, nhanh chóng tắm rửa sạch mùi ở trên người.

Khi anh quấn khăn tắm đi ra thì nhìn thấy Tiếu Nhiễm đang che mặt ở trong chăn, chỉ để lội ra hai con mắt to xinh đẹp, vui sướng nhìn chằm chằm cánh cửa phòng tắm, vừa thấy anh đi ra, cô lập tức nhắm mắt lại giả bộ ngủ.

Anh nhíu mày: “Bưởng bỉnh!”

Tiếu Nhiễm luôn luôn cố nén cười ở trong chăn rốt cuộc không giả vờ được nữa, cười hỏi Cố Mạc: “Chú, mát mẻ không?”

“Không lạnh! Toàn thân anh đều nhanh sôi trào!” Cố Mạc một phen xốc chăn lên, đánh tới Tiếu Nhiễm, “Hạ nhiệt độ cho anh!”

“Không cần!” Tiếu Nhiễm ở dưới người Cố Mạc vừa cười vừa né tránh, “Tôi cũng không phải điều hòa, sao có thể hạ nhiệt độ cho chú?”

Cố Mạc bá đạo cố định ở thắt lưng Tiếu Nhiễm, mê hoặc mang theo ý cười cắn cánh môi của cô: “Hạ nhiệt độ như vậy!”

“Không được!” Tiếu Nhiễm cảm nhận được sự xâm lược từ trên người anh, liền đá hai chân chống cự, “Chú uống quá nhiều, muốn ngoan ngoãn ngủ!”

“Tôi là muốn ngủ…..Ngủ với em!” Cố Mạc nâng Tiếu Nhiễm lên, định tiến công, lại bị Tiếu Nhiễm ngăn cản.

“Không TT!”

Cố Mạc ảo não ngồi xuống, bóc một miếng dán còn ướt trên trán xuống.

“Chú, chú liền ngoan ngoan ngủ đi!” Tiếu Nhiễm dịch chuyển người ra, sau đó vỗ vỗ vị trí ở bên cạnh nói với anh, “Ngoan!”

Cố Mạc quay đầu, tà tà nở nụ cười một chút: “Chờ anh!”

“Chú, chú không cần cười đến tà ác như vậy.” Tiếu Nhiễm sờ sờ chỗ nổi da gà trên người mình.

Cố Mạc không nói gì, đứng dậy đi phòng tắm.

Mấy chục giây sau, anh liền cầm một hộp 0. 01 hạnh phúc đi ra.