Minh Kính: [Đã ngủ chưa?]

Nhận được tin nhắn của Minh Kính vào lúc ba giờ sáng, Trì Tái Hạ vẫn đang lăn tới lăn lui trong phòng ngủ, cô tức không chịu được.

Cô không hiểu vì sao trò chơi này lại tồn tại nhiều thể loại người không được bình thường như thế, cũng không hiểu mình rõ ràng rảnh rỗi không có gì làm, muốn điều chỉnh tâm trạng nên mới chơi cái game nát này, kết quả thì sao? Lại bị chọc tức muốn chết như thế, còn đâu là kế hoạch của cô chứ.

Hạ Hạ: [Không ngủ, ngủ không được!]

Trả lời tin nhắn này xong, Trì Tái Hạ đổi tư thế, khuỷu tay chống lên gối nằm, nằm sấp hỏi: [Anh xem tin nhắn trong bang chưa?]

Minh Kính: [Vừa mới xem.]

Dường như Trì Tái Hạ ngại mấy thứ trong nhóm bang vẫn chưa đủ mọi mặt, cô bắt đầu kể chân tướng từ phó bản Động Linh Lộc xui xẻo kia thêm lần nữa, cuối cùng bổ sung một câu: [Bực chết tôi rồi!!!]

Người đối diện không xen lời vào, cực kỳ kiên nhẫn đợi cô kể xong.

Minh Kính: [Đừng giận quá, đợi tôi trở về.]

Hạ Hạ: [Anh trở về cũng không có tác dụng gì, thân người ta mạ đầy vàng, còn cầm Cung Tuyền Cơ Thần võ tám sao đó [mèo con thở dài].]

Hạ Hạ: [Nhưng không sao cả, tôi đã phát lệnh chiêu mộ. Ra khu vực an toàn cũng có thể tìm người bảo vệ tôi, cô ta không giết được, cho cô ta tức chết luôn!]

Hạ Hạ: [[Gif mặt mèo con phẫn nộ].]

Thấy cô xù lông, người nọ nhếch môi.

Thật lâu sau, anh mới nghiêm túc chọn một meme [sờ đầu một cái] gửi sang.

Có lẽ do đã phát tiết xong, cảm xúc cũng dịu xuống phần nào, hoặc bị cái meme hiếm thấy này vuốt lông, đột nhiên Trì Tái Hạ cũng không còn tức như thế nữa.

Cô khôi phục tâm trạng một chút, tán gẫu câu được câu không với Minh Kính, trong đầu còn nảy sinh suy nghĩ: Đêm hôm khuya khoắt nói chuyện phiếm với bạn là con trai trên mạng…hình như không đúng lắm thì phải.

Nhưng cơn buồn ngủ đã ập đến, cô mới nói được nửa câu thì mí mắt dần khép lại, đầu nghiêng qua, chìm vào giấc ngủ luôn.

Người nọ chờ rất lâu nhưng không nhận được tin trả lời, đoán được cô đã ngủ rồi.

Anh bấm trở lại đọc tin nhắn trong nhóm bang, ánh mắt trở nên sâu thẳm.

-

Lúc Trì Tái Hạ tỉnh giấc, đã sắp mười hai giờ.

Hôm nay là thứ Bảy, không cần đi học, Trì Tái Hạ còn buồn ngủ vớt điện thoại lên. Cô vốn chỉ vô thức muốn xem giờ, không ngờ chỉ mới ngủ một giấc, trên màn hình thông báo đã hiện thêm hơn mười tin nhắn chưa đọc.

Bấm mở, đều là Giang Huyền Dạ và Thu Hành gửi đến.

Giang Huyền Dạ: [Hạ Hạ, gần đây sư huynh không quan tâm trò chơi lắm, tỉnh lại mới thấy tin nhắn trong nhóm bang. Muội không sao chứ?]

Giang Huyền Dạ: [Bọn họ cũng không biết xấu hổ quá rồi, chẳng có lý lẽ gì mà còn dám treo thưởng muội!]

Giang Huyền Dạ: [Muội yên tâm, mấy hôm nay sư huynh sẽ online bảo vệ muội [nắm tay].]

Thu Hành: [Hạ Hạ, chớ lo lắng.]

Thu Hành: [Con là đồ đệ của ta, ta tuyệt đối sẽ không để người khác bắt nạt con.]

Thu Hành: [Chẳng qua dạo này, ngày nào ta cũng bận rộn chỉ huy phó bản cho chuyện gộp server nên không chăm sóc con được, sư phụ đây cũng muốn nói một tiếng xin lỗi với con.]

Trì Tái Hạ ngạc nhiên.

Sau đó cô phát hiện, nhóm bang vốn cấm chat một ngày đã được hủy, trong nhóm thiếu vài người. Nhìn kỹ hơn, người thiếu đó chẳng phải là Nhuyễn Đào và bạn tốt nói chuyện giúp cô ta sao?

Tình hình gì đây?

Cô khó hiểu rời giường rửa mặt, đặt một phần salad, bật laptop lên đăng nhập trò chơi.

Cuối tuần trò chơi nhiều người, tối qua Trì Tái Hạ offline ở thành chính Thiên Kinh. Hôm nay Thiên Kinh đầy người, cô vừa online đã bị tự động truyền tống về bản đồ môn phái…Phong Tuyết Thiên Sơn.

Có lẽ Mộ Thiển Dao hiểu rõ quy luật truyền tống online này, đã sớm dẫn người ngồi chờ ở điểm truyền tống Phong Tuyết Thiên Sơn.

Trì Tái Hạ vừa rơi xuống đất, đã thấy thông báo kẻ thù nhảy ra, còn chưa kịp rời khỏi trận truyền tống, hai bóng dáng không biết từ đâu xuất hiện, ngăn trước mặt cô. ID là người quen: Thư Lãnh, Giang Huyền Dạ.

Một giây sau, Thư Lãnh gửi lời mời tổ đội cho cô.

Sau khi gia nhập, cô nghe thấy Thư Lãnh mở mic trong đội nói chuyện với Giang Huyền Dạ, vẫn là giọng nói nữ thần hơi lạnh lùng kia.

Thư Lãnh: “Đầu tiên anh khống chế đám kia, chờ lát nữa kéo vú em đối diện ra là được. Mấy người da giòn cứ để tôi.”

Giang Huyền Dạ: “Tuyền Cơ của bọn họ cầm Thần võ tám sao, hay để anh bật khiên cho em trước?”

Thư Lãnh: “Không cần, đứa cùi bắp như Mộ Thiển Dao, cho cô ta Thần võ mười hai sao cũng thế thôi.”

[Đội] Mưa hè không ngớt: Vậy còn ta, ta có thể làm chút gì không?

Thừa dịp cuộc trò chuyện đang ngừng, Trì Tái Hạ hỏi.

Thư Lãnh liếc thoáng qua cô: “Ở yên trong trận tuyền tống, đừng bước ra.”

[Đội] Mưa hè không ngớt:?

Thư Lãnh không để ý đến cô nữa, phối hợp với Giang Huyền Dạ cùng tiến lên chém giết người. Chẳng mấy chốc hai bên đã loạn lên hết, đủ loại hiệu ứng kỹ năng bắn ra khiến người ta hoa mắt hỗn loạn, nhìn không kịp.

Nhưng sự thật đã chứng minh Thư Lãnh không hề khoác lác, bọn họ 2 đấu 4, trước áp chế của cái người đầy mạ vàng và cầm Thần võ tám sao kia, họ vẫn có thể đánh trả lại.

Tuy cây sáo ngọc tỏa ra ánh sáng lung linh trong tay Thư Lãnh cũng là Thiên Âm Thần võ năm sao, nhưng cách một sao Thần võ như cách một cảnh giới, thuộc tính giữa hai thứ cách nhau ba sao không phải chỉ kém một chút.

Trì Tái Hạ vẫn luôn không quen thuộc với vị sư tỷ này, cô bị ảnh hưởng bởi việc xum xoe theo đuổi của Giang Huyền Dạ, cũng như tin đồn vướng mắc với Tùy Phong ảnh hưởng, nên trước đó ấn tượng của cô với vị sư tỷ này không tốt mấy, nhưng…

“Keng…!”

Âm thanh tiếng vũ khí va chạm vang lên, một đám người bị đánh đến sắp tàn dưới chiêu AOE* phản tổn thương của Thiên Âm Thần võ, hiệu quả y như đồng quy vu tận, toàn bộ ngã xuống đất.

AOE: Area Of Effect hay còn được gọi là skill AOE là tên gọi chung của các kỹ năng có tầm ảnh hưởng, vùng hiệu ứng hay có chức năng xác định phạm vi tấn công theo vùng.

Thư Lãnh: “Thất thần làm gì, kéo người.”

Cuối cùng, Trì Tái Hạ không mất một cọng lông tóc đứng trong trận truyền tống cũng kịp phản ứng. À đúng rồi, Tộc Thiên Vu cũng có [Kỹ năng hồi sinh].

Cô tìm tìm, kéo Thư Lãnh và Giang Huyền Dạ đứng dậy.

Mộ Thiển Dao thấy tình thế không tốt, chỉ buông một câu “Tao xem tụi mày có thể cứu nó mấy lần” rồi tranh thủ thời gian để lựa chọn điểm hồi sinh, tránh chuyện ở lại nơi này bị bên đối diện giết tụt cấp.

[Kỹ năng hồi sinh] của Thiên Vu cứu người sống lại nhưng không ở trong trạng thái đầy HP. Trì Tái Hạ hồi đầy HP cho Thư Lãnh và Giang Huyền Dạ, sau đó gõ chữ trong kênh đội, cảm ơn bọn họ.

“Cảm ơn với không cảm ơn gì chứ, không cần khách sáo thế đâu.”

Giang Huyền Dạ cũng không để ý, nhưng vừa dứt lời, trong đội đã yên lặng vài giây, bầu không khí có dấu hiệu chùng xuống.

Anh ta lúng túng khụ một tiếng, bảo Trì Tái Hạ có chuyện thì gọi anh ta, sau đó viện cớ để offline tại chỗ.

Lúc này, đội ngũ chỉ còn hai người Trì Tái Hạ và Thư Lãnh.

Trì Tái Hạ cũng phát hiện sư huynh sư tỷ của cô có chút không đúng, nhưng bây giờ cô và vị sư tỷ Thư Lãnh kia không thân quen, cô dứt khoát vờ như không biết gì hết, chỉ hỏi chuyện mấy người Nhuyễn Đào kia biến mất.

Thư Lãnh: “Sư phụ đá đi.”

Tối qua, Thu Hành chỉ huy phó bản ác mộng nhiều lần, đến khuya mới kết thúc.

Sau khi ra khỏi phó bản, nhìn thấy tin nhắn, Thu Hành không hề báo trước với bang chủ, đã đá ngay mấy người Nhuyễn Đào ra khỏi bang.

Đá xong, Thu Hành còn đến tìm bang chủ, chất vấn cái gì gọi là ân oán cá nhân tự mình xử lý. Trong chuyện này, rõ ràng đồ đệ hắn đã bị ấm ức, bang hội hẳn nên ra mặt cho cô mới đúng.

“Ra mặt thế nào, mở bang chiến à?” Bang chủ hỏi lại.

Thu Hành muốn nói có gì mà không thể mở, chơi game không phải muốn có oán báo oán có thù báo thù sao. Nhưng lời đến khóe miệng, hắn nhớ đến gì đó, rốt cuộc vẫn im lặng.

Ban đầu chơi game, quả thật mọi người đều tràn ngập nhiệt huyết, ân oán vui vẻ. Nhưng khi bang hội chậm rãi phát triển, đối với bọn họ, game đã không đơn giản là game nữa.

Dễ thấy nhất, có lẽ chính là lợi ích tài nguyên bày ra trước mắt, kinh doanh một bang hội như Đạp Tinh, mỗi tháng đều có một khoản thu nhập khả quan.

Trong cuộc sống thực tế, hắn có một công việc với tiền lương không tệ, có thể nhẹ nhàng nói một câu bang chiến là chiến, nhưng hắn biết, bang chủ không thể.

Tây Giang Nguyệt của Mộ Thiển Dao là bang lớn đứng đầu Nam Vực, gộp server sắp đến, Đạp Tinh không thể phát sinh xung đột trực diện với Tây Giang Nguyệt.

Vì thế, sau một khoảng yên lặng rất lâu đó, Thu Hành chỉ kiên trì không cho mấy người Nhuyễn Đào kia trở về bang, còn lại chỉ im miệng trầm lặng, không nhắc thêm nữa.

Nghe đến đây, Trì Tái Hạ đã hơi hiểu, nhưng cũng không hẳn hiểu hết. Bởi vì hai chữ “nhượng bộ” này thật sự cách rất xa với thế giới của cô.

Nhưng cô vốn không trông cậy vào chuyện bang hội ra mặt thay cho cô, Thu Hành đá rớt mấy người Nhuyễn Đào kia vì cô, cô đã rất bất ngờ rồi.

Thư Lãnh nói mấy chuyện không liên quan đến mình xong, dặn dò cô ít ra khu vực an toàn rồi chuẩn bị rời đi.

Trì Tái Hạ tạm biệt cô, thuận tiện cảm ơn riêng một lần nữa.

“Không cần, muội bị đuổi giết cũng có một tí dính dáng đến ta, chuyện nên làm thôi.”

Câu này Trì Tái Hạ không hiểu, thế nào gọi là cũng có dính dáng đến cô ấy?

Nhưng Thư Lãnh không giải thích thêm, chớp mắt đã rời đội.

Trì Tái Hạ đứng ở điểm truyền tống Phong Tuyết Thiên Sơn, nhìn khung cảnh quen thuộc vô ngần này, ngẩn người một hồi.

Trong game này, cô đụng phải mấy kẻ không hiểu nổi, nhưng dường như cũng rất may mắn, gặp được vài người không tệ.

-

Tuy Thư Lãnh không giải thích nhiều với Trì Tái Hạ, nhưng đến tối, cô ấy lẳng lặng ném một quả bom nặng ký vào bài phốt của Mộ Thiển Dao!

Chứng cứ Mộ Thiển Dao đăng không đủ, đêm qua rất nhiều người đã bình luận chất vấn.

Nhưng cũng không ít người đứng từ góc nhìn của cô ta để lên tiếng, họ nghĩ đôi khi đẳng cấp trà xanh quá cao, không để lại dấu vết, không bỏ ra thêm chứng cứ xác thực hơn cũng không có nghĩa không phải kẻ thứ ba. Thậm chí trong bình luận, còn có khổ chủ vợ cả ngầm ăn thiệt khác lấy bản thân làm ví dụ nữa.

Tóm lại, ở bài đăng vào tối qua, thái độ của quần chúng vây xem vẫn chưa thống nhất. Nhưng hiện giờ, bởi vì quả bom nặng ký của Thư Lãnh, khu bình luận bài phốt tức khắc xuất hiện tình trạng phản chiến toàn diện.

Bình luận thứ 810: Vậy nên vốn không phải là câu cá làm kẻ thứ ba gì đó, mà chỉ vì cắt ngang nam sư phụ báo thù trà xanh?

Bình luận thứ 833: Cứu mạng, sao game các người có thể đặc sắc như thế!

Bình luận thứ 895: Đúng là cành Đông Nam, buộc thừng vào cổ ai*, nữ phú bà một lời khó nói hết X nam trà xanh đến chết vẫn thích sĩ diện X nam bám váy tung lưới khắp nơi, còn bày đặt tình sâu như biển, bảo người ta là kẻ thứ ba [trợn mắt].

*Xuất phát từ tác phẩm Nhạc phủ “Khổng Tước bay về phía Đông Nam” đời Hán, nội dung xoay quanh bi kịch tình yêu của Tiêu Trọng Khanh và Lưu Lan Chi.

Bình luận thứ 943: Thế là một khối đá quý Hỏa Linh dẫn đến án máu…?

Bình luận thứ 990: Gì cơ? Sau chuyện xưa này phức tạp dữ vậy? Có người nào sắp xếp lại từ đầu đến cuối không?!

Thật ra cũng không phức tạp lắm, kể khái quát thế này:

Trước khi vào Đạp Tinh, Tùy Phong đã từng ngẫu nhiên gặp Thư Lãnh ở dã ngoại, lúc đó Thư Lãnh ra tay cứu gã ta. Sau này Tùy Phong vào Đạp Tinh, phát hiện Thư Lãnh cũng ở đây, gã ta cảm thấy hai người có duyên phận quá, rồi bắt đầu theo đuổi Thư Lãnh.

Ban đầu, Thư Lãnh cũng thấy thao tác người này không tệ, về sau, trước bao theo đuổi của gã ta, cô cũng từng có một đoạn tình cảm tiếp xúc ngắn ngủi với gã.

Lúc ấy, điều kiện tiên quyết cô đồng ý tiếp xúc là sẽ không phát triển tình cảm trong game ra ngoài đời, nhưng Tùy Phong đã vi phạm nhiều lần. Thư Lãnh tiếp xúc rồi cũng thấy không hợp, chẳng mấy chốc đã uyển chuyển từ chối.

Nhưng Tùy Phong vẫn chưa từ bỏ ý định, sau khi bị từ chối thì tiếp tục dây dưa, theo vào phó bản, thậm chí mưu đồ dùng tài lực để chèn ép “tình địch” Giang Huyền Dạ. Nào ngờ lại nhảy ra một Mưa hè không ngớt chặn ngang, gã ta làm màu thất bại, hết sức nhục nhã. Tiếp đó, Thư Lãnh không nhịn được nữa, ngả bài với gã ta, gã ta bị mất mặt liên tục, thẹn quá hóa giận lập tức rời bang, kết hôn với Mộng Hàn Yên nhằm vớt vát sĩ diện. Mà Mộng Hàn Yên chính là acc clone của đồ đệ Mộ Thiển Dao gã ta.

Mộ Thiển Dao và Tùy Phong vẫn luôn dùng quan hệ sư đồ để đưa đưa đẩy đẩy nhau, đồng thời thân là phú bà nổi tiếng server này, cô ta còn mập mờ không rõ với tên đàn ông ăn cơm chùa có xíu thao tác nhưng không nhiều - Thiên Lam.

Thế nên cô ta gây chuyện với Trì Tái Hạ, không chỉ vì mình Thiên Lam, mà cũng do cô là sư muội của Thư Lãnh, còn khiến sư phụ yêu dấu của cô ta mất mặt nữa.

Trì Tái Hạ đọc mà cạn lời sắp chết.

Dạo trước, cô thấy có người bảo Mộ Thiển Dao là đồ đệ của Tùy Phong, nhưng không hề liên hệ hai chuyện này với nhau. Dù sao cô thật sự không ngờ được, có người lại bởi vì chuyện nhỏ như cạnh tranh đấu giá không được mà vẫn luôn ghi thù.

Cô tiện tay lướt xuống dưới, chớp mắt một cái, bài đăng đã bị xóa bỏ.

Theo sau việc xóa topic là công chúa Dao tức hổn hển, cô ta càng thêm chấp nhất, đuổi giết quy mô lớn hơn!

Bốn người không giết được, vậy lên tám người, mười người.

Trì Tái Hạ cũng là người dễ nóng nảy, chơi game thôi mà, thứ gà rừng gì mà dám bắt nạt lên đầu cô chứ?! Tưởng cô là quả hồng mềm nên lựa cho dễ bóp đúng không?

Cô dứt khoát không chờ ở khu vực an toàn nữa, dù đang làm nhiệm vụ giết quái nhỏ cũng phải chiêu mộ tối đa, huy động nhân lực mời một đống acc lớn theo, thỉnh thoảng cố ý khiêu khích.

Cứ náo loạn hai ngày như vậy, vào không giờ thứ Hai, khi Trì Tái Hạ đang dẫn theo một đám acc lớn tìm hoa Vãng Sinh mọc cạnh Minh Hà, thuận tiện cà khịa Mộ Thiển Dao ở kênh Thế giới như thường ngày, đột nhiên trò chơi đóng lại, bắt đầu bảo trì. Giấc Mộng Nam Kha và Thành Hoang Phía Nam…gộp server.