Rốt Cuộc, Em Có Biết..?

Chương 25: Khoảnh khắc hiểm nguy (thứ hai)

Em không thể trách tôi được Bích Thảo

Tất cả , đều là tại em mà thôi

-Hoàng Thiên Minh-

Nhân vật : Lê Bích Thảo, Trần Lam Phong, Bô lão, Lê Duy, Anna, Jackson, Tuệ Như.

Địa điểm : Nhà bô lão- Làng skyanen.

“ Phanh “ Tiếng cửa vang lên đột ngột, hình như khiến cô gái đó giật mình.

Đứng trước nó là khuôn mặt của người phụ nữ sắc sảo. Nhưng mà , đột nhiên khuôn mặt cô ta lại biến sắc, xấu xí gớm ghiếc …cổ không có da thịt. Phần cổ nối thẳng tới tim, thân dưới dạ dày và ruột lòi ra ngoài rất ghê sợ. Chân rất dài với hàng lông đen dày đặc, đôi bàn tay xòe ra giống như cánh dơi bám chặt lên tường.

“ AAAAAAAAAAAA” Nó run sợ hét lên, rồi ngã phịch xuống nền đất lạnh.

Là Penangglan- ma cà rồng sao ? Không, ma cà rồng sẽ lấy máu người làm thức ăn. Còn…con quái vật này phun ra dịch nước màu đen bẩn thỉu khắp phòng tắm.

Hộc hộc ! Nó thở gấp gáp, vội vàng đứng dậy, đóng chặt cánh cửa lại, giữ khoảng cách với thứ kinh dị đó.

Hộc hộc ! Nền đất rất lạnh nhưng nó đâu còn hơi sức đứng dậy, nó đã quá hoảng sợ rồi, vuốt ngực trấn tĩnh bản thân, rốt cuộc nó phải làm sao.

Một giây, hai giây rồi ba giây, hiển nhiên con quái vật kia lại có thể xuyên tường.

“ AAAAAAA” Tiếng nó hét thất thanh lại vang lên lần khiến cho bọn hắn chú ý.

Những bước chân bỗng trở lên dồn dập chạy về phía phòng tắm.

“ Ôi “ Anna kinh hỉ hô lên, rồi nhỏ bịp miệng lại che dấu nỗi hoảng sợ tới tột cùng.

Đây là lần đầu tiên trong đời, nhỏ thấy một thứ như vậy. Gương mặt nhỏ trắng bệch không còn một giọt máu ,lo lắng nhìn lưỡi con quái vật đang xiết chặt cổ Bích Thảo.

“ Này “ Bô lão khẽ cau mày nhìn tình hình trước mắt nghi hoặc : Kịch hay đã bắt đầu rồi sao Cris ?

1

2

3

Lão bỗng nhếch môi cười lạnh , rồi nhanh chóng quay sang ném cho hắn một chiếc hồng bao đỏ được thêu sáu chữ hán tự rất lạ.

Hắn gật đầu đón lấy chiếc hồng bao. Bích Thảo, em nhất định phải cố gắng.

Theo truyền thuyết, Mungkieng sinh trưởng được nhờ việc hút máu của 999 người, thế nên gai của nó có thể khiến những loài ma cà rồng hút máu bị thương…Nhưng con ma cà rồng này, tại sao lại…

Không, đây không phải lúc suy nghĩ nhiều. Cánh tay hắn khẽ gập lại bắn ra bẩy cái gai về phía yết hầu con quái vật.

Bị đánh vào điểm yếu ,cơ thể nó vô vàn đau đớn như có hoàng loạt chiếc kim xuyên thấu qua người, nó rút lưỡi lại khiến Bích Thảo rơi xuống đất. >0<

Thấy vậy , hắn nhanh chóng rút súng trong áo khoác ra, bóp cò.

"Toang “ Viên đạn phi như bay găm vào tim con quái vật khiến nó bắn nha rất nhiều máu. Đột nhiên, nó tan trong không khí, không còn một dấu vết nào cả.

“ Bích Thảo , bà có sao không ? “ Con quái vật biến mất, Như và Anna nhanh chóng tiến tới chỗ nó quan tâm.

“ Tôi …ổn “ Nó yếu ớt trả lời rồi lao vào lòng hắn khóc nức nở. Nhịch nhầy từ miệng con quái vật kia thực sự đã phun vào người nó. Cảm giác rất khó chịu, cả cơ thể giống như bị một luồng sát khí khống chế khiến nó mất đi kiểm soát, không thể điều khiển hành động của mình.

“ Không sao rồi. Đừng khóc “ Hắn khẽ vuốt lưng nó an ủi. Nhưng ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Bô Lão.

Thông thường, những vật thể chết đều sẽ thấy xác, còn con quái vật kia lại tan biến. Vậy thứ đó là hồn ma sao ? Nhưng rốt cuộc, ai là người có thể điều khiển hồn ma đó. Cris ?

“ Thất hộ pháp “ Tiếng gió thổi qua xào xạc trong đêm, lời bô lão nói không mấy ai có thể nghe được. Nhưng hắn thì nghe rất rõ.

Thất hộ pháp của Thất tinh trận ?

Tại sao anh ta phải làm như vậy ?