Xe việt dã phía sau tuần tự chạy tới, các vị nam nhân đều dùng chất giọng lồng tiếng chuyên nghiệp, tỏ vẻ ai oán, căn bản không nên ham đua xe việt dã với Đàu Bài. Nghe Tuyệt Mỹ oán giận, Cố Thanh mới biết, Mạc Thanh Thành từ thời đại học đã có một chiếc xe việt dã để ở vùng ngoại thành, rảnh rỗi sẽ ra đó chạy khoảng một tiếng.

Chẳng qua công việc bận rộn, rất ít đi, nên đem xe bán cho người khác.

Khó trách.... Vừa rồi hắn thắng thật dễ dàng.

"Đầu Bài đại nhân, ta không muốn hát Thịnh Đường Dạ Ca đâu...." Bã Đậu nhảy xuống từ xe của Mộc Mộc, sắp khóc luôn rồi, "Ta thề, ta tự lái còn nhanh hơn hắn.... Mộc Mộc cậu nói thật đi, cậu không phải là cảnh sát giao thông chứ! Xe nào cũng không dám vượt quá tốc độ..."

Đậu Đậu Bã Đậu so với con gái thì khá cao, nhưng đứng cùng với Mộc Mộc vẫn thấp hơn nửa cái đầu.

Cô và Mộc Mộc nhảy xuống xe, không ngừng oán giận, Mộc Mộc thật ra vẫn thấy an toàn là nhất, không cần vì trốn hát một bài ca mà liều mạng tăng tốc...Huống hồ, hắn còn vô cùng thành khẩn nói: "Tuổi đời cầm lái của ta rất ngắn, không thuần thục gì đâu "

"Sớm biết thế để Mặc Bạch ngồi xe cậu, hai huynh đệ các cậu cùng nhau hát là được rồi."

Mộc Mộc tiếp tục thành thật: "Mặc Bạch còn ngủ ở khách sạn, hắn chỉ thích SPA, không biết đua xe "

Bã Đậu quả thật hết cách với Mộc Mộc, đi dọc theo cầu thang đá, hướng về phía nhà gỗ trên đỉnh núi.

Mạc Thanh Thành đi mua nước cho hai người, hướng dẫn viên du lịch dẫn đội bây giờ mới rề rà đến, sau khi nhảy xuống xe, vô cùng ngượng ngùng ha ha hai tiếng. Sau đó lập tức rút ra quyển sổ, cùng với hướng dẫn viên địa phương, bắt đầu thống kê số người đi SPA bờ biển lát nữa. Tới chỗ Cố Thanh, hướng dẫn viên hiểu ý nói: "Tôi biết, hai người đi cùng nhau." Hướng dẫn viên du lịch chỉ chỉ bóng dáng Mạc Thanh Thành đang mua nước.

"Vâng...." Có quan hệ gì với SPA chứ

Hướng dẫn viên qua hỏi Canh Tiểu Hạnh.

Canh Tiểu Hạnh vô cùng rụt rè lắc đầu nguầy nguậy.

Sau đó.... Hướng dẫn viên đi mất.

Mọi người được xe đón đến bờ biển bên kia đảo, thấy hàng loạt dãy nhà gỗ nhỏ, sau khi được hướng dẫn viên chia phòng, Cố Thanh rốt cuộc hiểu được, mối quan hệ với SPA ấy...Trừ đôi vợ chồng kia, tất cả mọi người là hai nam hoặc hai nữ cùng một nhà gỗ.

Cô đẩy cửa đi vào nhà gỗ, trong phòng có một cửa sổ sát đất chiếm hơn nửa tường, một bể nước ấm cỡ nhỏ vang lên tiếng nước róc rách, bên nửa phòng còn lại là hai chiếc giường mát xa, trên mặt đất lẫn bể bơi, ngay cả trên giường cũng phủ một lớp cánh hoa...Càng khiến người ta xấu hổ hơn là, ông chủ làng du lịch dùng tiếng Trung vô cùng thành thạo nói với bọn họ: "Hai người có thể cùng tắm trước, ngâm mình trong nước ấm một chút, thậm chí ngủ cũng được. Bất cứ lúc nào muốn mát xa thì mặc quần đùi, rung chuông, sẽ có hai cô gái vào phục vụ."

Cùng tắm?

Cùng ngâm nước ấm?!

"Ngoài ra, tuần trăng mật vui vẻ." Sau đó ông chủ liền rời khỏi.

Tuần trăng mật vui vẻ?!

T.T

"Em tắm trước đi, anh ngồi đây ngắm biển một chút." Giọng hắn sát bên người cô, dễ dàng xua đi đám mây mù mang tên ngượng ngùng. Cố Thanh lập tức ôm quần áo đi vào phòng tắm rửa sạch sẽ, đến khi đi ra chỉ có thể mặc sarong [1] của làng du lịch để sẵn, loại thắt nút trên cổ, xem như áo váy nửa người.

Khi cô sấy tóc, Mạc Thanh Thành cũng tắm xong.

Hắn mặc quần đùi thể thao đi ra.

Thông qua gương, cô thấy bể nước nóng kia, thấy hắn trần nửa người đi về phía mình, thấy vệt nước chân hắn in trên sàn nhà.... Bỗng nhiên có chút khẩn trương kỳ lạ rõ ràng tối qua ở cùng phòng, ngủ trên giường của hắn cũng không có cảm giác đặc biệt bối rối không biết làm sao thế này.

"Sấy tóc?" hắn đặt tay lên vai cô, "không muốn xuống bể?"

Trong tình huống tắm xong sẽ làm SPA sẽ không có đồ bơi gì đó...Là phải tương đối lõa thể.

"Không cần đâu " cô bắt đầu đỏ mặt

"Không cần cũng tốt, anh sợ không vệ sinh." Hắn cười.

Giọng nói vẫn mang mị hoặc không hề kiểu cách kia, không biết là do đang ở nơi đất khách, hay vì phòng có vô số cánh hoa và chăn đệm xông hương, hoặc là hắn vốn cố ý thấp giọng.

Cô tiếp tục cầm máy sấy, tùy tiện sấy mái tóc dài của mình.

Cửa sổ sát đất có thể nhìn thấy bờ cát và đại dương bên ngoài.

Cô tuy biết người bên ngoài không thể thấy bên trong, vẫn có cảm giác kỳ dị.

Tay Mạc Thanh Thành tháo gút thắt trên cổ cô.

Cô cảm thấy cả người như bị thiêu cháy, chưa kịp tắt máy sấy trên tay, váy trên người đã trượt xuống, lưng dán lên cơ thể hắn, hơi ướt, thì ra hắn đi ra vẫn chưa lau khô người.

Tay trái hắn nâng căm cô, khiến cô ngẩng đầu lên, hôn xuống.

Còn tay phải đã tự nhiên trượt xuống dưới.

Cuối cùng, hai cô gái mát xa đi vào, Cố Thanh đã giống như tôm bị luộc chín, cánh tay cũng phiếm hồng.

Người mát xa để ý nhưng cũng quen rồi, vợ chồng tuần trăng mật mà.... Dù sao ông chủ đã dặn dò như vậy

Vì không hạn chế thời gian, lúc mọi người rời khỏi khác nhau, Đầu Bài và Cố Thanh đi ra vừa lúc Mặc Bạch, Mộc Mộc, Canh Tiểu Hạnh và Đậu Đậu Bã Đậu cũng đi ra, mọi người đi dạo bờ biển chờ xe đến đón.

Bốn người đứng giữa biển xanh trời xanh, sóng biển dập dìu, vô cùng mờ ám nhìn Mạc Thanh Thành và Cố Thanh cười, sau đó bày ra biểu tình "Chúng ta đều hiểu hết", quay đi tiếp tục ngắm biển, nhặt vỏ sò, đá...

Đến tối Đậu Đậu Bã Đậu thua cược mới chính thức bắt đầu điên cuồng cào cấu, vì Mộc Mộc là coser xa hoa lộng lẫy khiến người ta chảy nước miếng hắn không biết hát, thật sự không biết hát

Ca sĩ "đại thần" từng được Bã Đậu gọi "Mặc Mặc Nhi", song ca với Mộc

Mộc, cô thật sự muốn tự sát luôn cho rồi...Vừa khéo là cảnh sát đại nhân của chúng ta đặc biệt tuân thủ ước định, cầm ca từ vừa chép ra, dựa theo nhạc đệm trong di động, hát đâu ra đấy

Thần kỳ nhất là, đêm đó, Canh Tiểu Hạnh vẫn bị chia ở cùng với Cố Thanh.

Thế nên Mặc Bạch nhịn không được, lúc ở quán bar, vừa uống rượu vừa lén hỏi Tuyệt Mỹ, truy hỏi xem có phải Cố Thanh và Mạc Thanh Thành cãi nhau? Tuyệt Mỹ lạ lùng nhìn hắn: "Sao có thể."

"Vậy sao không ở cùng phòng nha?"

Mặc Bạch có chút đăm chiêu

Quay đầu nhìn lén Cố Thanh đang tựa trên vai Mạc Thanh Thành, hai người đang nhỏ giọng nói chuyện với nhau, hình như thật sự không có chuyện gì: "Mệt không?" Mạc Thanh Thành thấp giọng hỏi cô.

Rõ ràng chỉ một câu đơn giản, lại có vẻ đặc biệt ôn nhu. Tay hắn khẽ vuốt cánh tay cô, nhẹ nhàng trượt trên làn da. cô cuộn người, ôm chân ngồi cạnh hắn, đầu tựa vào vai hắn.

Buổi chiều bị hắn giày vò như vậy, còn bị hai cô gái vô cùng trách nhiệm mát xa, cả người có cảm giác mỏi nhừ uể oải, có chút mệt, cũng rất thoải mái.

Đàu Bài

Thương Thanh Từ

Mạc Thanh Thành

Tất cả tên đó hợp lại một chỗ, đều là hắn.

Dù hắn ở ngay bên cạnh, có thể nghe được cả tiếng thở, vẫn có cảm giác phi thường kỳ diệu. Khiến cô không ngừng muốn cùng hắn nói chuyện, dù là nói vài câu vô mục đích, hoặc là không ngừng muốn tiếp xúc, dù chỉ là nắm tay nhau.

Hình như.... nhắm mắt lại, sẽ bắt đầu nhớ khuôn mặt của hắn.

Ở nơi yên tĩnh, sẽ bắt đầu nhớ giọng của hắn

Cô cảm thấy rất kỳ lạ, có chút không yên, nếu thật sự về nước, trở lại lịch trình một tuần gặp một hai lần, liệu có tương tư thành họa không T.T

Trong đầu lặp đi lặp lại những ý niệm kỳ quái, mặc kệ nghĩ đến cái gì, đều chậm rãi bị hình ảnh trong ngôi nhà gỗ trước biển kia xâm chiếm. Từ bị hấp dẫn bởi giọng, đến yêu hắn, tới khi hoàn toàn thẳng thắn trước mặt hắn. 

Đến phút cuối, hắn rất lý trí dừng lại, mà trước đó.... Hai người thực không giữ lại gì.

Cố Thanh nghĩ đến hắn ở sát bên tai, thì thầm thanh âm đầy cám dỗ, khi thì trầm thấp ôn nhu, khi thì khàn khàn sủng nịch Bất giác khẽ nhích người, mặt dụi vào bờ vai của hắn, tim lại đập trật nhịp rồi. Khi hắn rung chuông gọi người mát xa, mới đùa nói rằng hắn không bảo đảm rằng lần nào cũng nhịn xuống được, vẫn không nên ở cùng phòng vậy không thể nhịn gì đó.

Thực sự khó vậy sao...

[1] sarong: một loại khăn (lụa) dùng để quấn quanh người thành váy, áo.